Sáng hôm sau bọn nó trở về thành phố từ rất sớm để cho kịp giờ học mặc dù nay là chủ nhật
-Chúng mày có nhanh lên không hả ? Tao mà bị muộn học tao sẽ cho hai đứa mày sống không bằng chết luôn ấy -Nó vừa xách cặp vừa đi thật nhanh đến trường còn Nam và Trang vẫn đang trong cơn buồn ngủ nên vừa đi vừa như ngủ gật
-Ngưng ngay mày biết bọn tao phải dậy từ mấy giờ không mà giờ mày còn giục tụi tao như vậy -Trang nghe tiếng nói chói tai của nó không chịu được nên lên tiếng
-Mày đúng là trâu bò mà có biết mệt đâu cơ chứ ,
cứ như bọn tao là người mệt kinh khủng khiếp đây ,
tại sao chủ nhật mà vẫn phải đi học chứ ,
tao chưa chơi xong mà
Nam vừa nói xong không kịp phản ứng gì nó đã rút dép ra ném trúng đầu cậu
-Tốt nhất những cái hơi đó mày để mà thở đi ,
rồi đi nhanh lên giùm tao ,
tao không muốn bị bà cô kia moi móc đâu
-Biết rồi -Cả hai đứa kia vừa bực mình đi theo nó đến trường
Vừa đến cửa lớp nó đi vào thì thấy lớp trống trơn ,
nó quay sang hỏi hai đứa bạn
-Tụi mày có đúng là hôm nay phải đi học không ?
-Có mà hôm trước tao thấy nói là đi học bù cái gì đó mà -Nam ngây thơ trả lời vì cậu mang hết toán ,
văn ,
anh đi
-Ừ tao cũng thấy nói sao đến lớp trả có ai vậy nhỉ ? -Trang cũng hoang mang không kém nhìn hai bọn nó
-Để tao gọi thử cho bà ấy xem thế nào
Nó lấy máy ra tìm số của cô nó ,
không thấy quay sang cái Trang
-Mày có số bà la sát đó không ? Đưa cho tao
Trang đưa máy cho nó tưởng nó chỉ lấy số ai ngờ nó lấy luôn máy Trang gọi cho cô ,
Trang nhìn nó nói chuyện với cô mà khóc không ra nước mắt .
Nó nói chuyện xong qua sang Trang trả lại điện thoại cho cô thản nhiên nói
-Hôm nay cô có việc nên nhắn tin về cho phụ huynh rồi
-Mày có biết mày vừa dùng điện thoại của ai để gọi điện không ? -Trang ánh mắt giận dữ nhìn về phía nó
-Của mày
Hai chưa " Của mày " được nó nói ra rất tự nhiên khiến Trang càng tức hơn
-Thôi đi về đi ở đây mà cãi nhau à ? -Nam chen vào giải vây cho bọn nó chứ hai bà này mà cãi nhau chắc đến đêm cũng chưa xong
Vừa về đến nhà nó thấy mẹ đang làm ở trước cửa tiến đến lại gần
-Sao hôm nay cô báo nghỉ mà mẹ không bảo con chứ ?
-Mẹ chưa kịp bảo con đã chạy đi rồi còn đâu
-Thôi mày đừng trách mẹ tao nữa ,
đi vào trong nhà đi -Nam vừa nói cừa kéo nó vào trong nhà
-Ai là mẹ mày chứ nhận vơ nó vừa vừa thôi mày
Ba đứa nó kéo nhau vào phòng nó ,
mở nhạc lên nghe .
Nó nằm xuống giường chả biết sao lại nghĩ đến hắn và thốt ra một câu khiến bọn kia quay sang
-Có lẽ tao thích hắn thật rồi chúng mày à
-Cái gì ? -Trang ,
Nam không hẹn mà gặp quay sang nhìn nhau
-Thật luôn hôm qua đi với hắn tao có cảm giác rất lạ luôn ấy
-Bây giờ mày mới biết là mày thích hắn sao ? Nghĩ lại đi t,
mày đã thích hắn từ lâu lắm rồi chẳng qua mày không thừa nhận tình cảm đó thôi
-Chắc mày nói đúng nhưng liệu hắn có thích tao không nhỉ ?
Nghe xong câu này Nam tiến lại gõ đầu hắn
-Mày nghĩ sao nó lại thích một đứa con gái vừa khó ưa ,
vừa xấu tính như mày chứ
-Câm mồm trước khi tao vẫn còn đang nói chuyện nhẹ nhàng với hai đứa chúng mày
-Ê này nhé tao có nói chuyện gì đắc tội với mày đâu mà sao mày kêu hai đứa thế
-Được rồi thì thằng chó Nam ,
mày ngồi yên không thì đứng lên đi về đi ở đây ảnh hưởng đến tao và con Trang nói chuyện lắm
-Nói thật cho mày biết chứ hắn cũng thích mày nhưng chẳng qua giống mày không muốn thú nhận thôi ,
hiểu không ?
-Thật à ,
vậy tao có nên tỏ tình với hắn không ?
-Cái gì ? -Lại một lần nữa hai đứa quay sang nhìn nhau rồi lại nhìn nó
-Mày có cần nhanh như vậy không ? -Trang nghe xong câu nói của nó nên hơi "Xúc động "
-Có gì không được chứ
-Thôi đợi một thời gian nữa xác định tình cảm của mày lại đi rồi hãy tính
-Ừ vậy cúng được tao sợ mình ngộ nhận thì chết
-À tao có chuyện muốn nói với mày ,
tao không muốn giấu mày nữa -Nam đang ngồi nghe hai đứa nó nói chuyện đột nhiên lên tiếng
Nó tỏ vẻ khó hiểu nhìn Nam ,
khuôn mặt ngây thơ vô số tội
-Lần này dù mày có đồng ý hay không tao cũng sẽ tỏ tình với Băng
Nam đang chờ đợi câu trả lời của nó ,
mặt nó lạnh lùng đi đến chỗ cậu và chỗ Trang
-Hóa ra hôm trước hai đứa mày kéo nhau ra là để nói chuyện này đấy hả ?
-Ế chuyện này không liên quan đến tao nhé ,
tao chỉ muốn giúp đỡ nó thôi nên không nói cho mày biết ,
sợ mày phản đối -Trang lùi lại phía sau nói để tránh ánh mắt của nó
-Mặc kệ mày có đồng ý hay không ,
tao cũng sẽ nói
-Đứa nào nói tao không đồng ý
Nó cười rồi đi lại giường ngồi ,
Nam tiến đến chỗ nó sờ chán nó rồi quay sang Trang
-Không có nóng mày ơi
-Nó thần kinh có vấn đề ấy mà
-Khoan tao chỉ cho mày tỏ tình khi nó thi xong lớp 10 thôi nhé
-Được tao biết rồi
Đạt sáng sớm đã sang nhà hắn chơi .
Hôm nay mẹ hắn đi ra ngoài chỉ còn mỗi mình hắn ở nhà và cậu thì cũng chả có chỗ nào để đi nên sang " làm phiền " thằng bạn .
Hắn hôm qua đi chơi về muộn nên mệt ,
ngủ quên mất không đúng như ngày thường nữa ,
Đạt ở dưới nhà ấn chuông mãi không thấy hắn xuống mở cứa ,
cậu tức quá định trèo cổng vào thì cánh cổng đột nhiên mở ra
-Ơ thế là thế nào nhỉ mất công mình đứng đây nãy giờ
Cậu đi vào trong nhà không có ai " hắn có bao giờ ngủ dậy muộn đâu nhỉ ,
hay đi đâu hết rồi mà ấn chuông không ai mở cửa nhỉ ?" .
Cậu bước lên phòng hắn thấy hắn đang ngủ ,
tiến đến chỗ giường hắn đang nằm
-Ủa sao giờ này mày còn ngủ
Hắn nghe thấy có tiếng ai đó liền mở mắt ra nhìn thì ra là thằng bạn khốn nạn của hắn
-Chủ nhật mà mày cũng không tha cho tao hả thằng kia
-Tao chán quá nên mới sang nhà mày thôi ,
mày có biết được tao qua nhà là phúc của mày lắm không hả lại còn than nữa
-Thôi mày đi về đi tao muốn ngủ
-Ơ thằng này sao nay mày lại ngủ giờ này chứ
-Tao chả biết chắc tối hôm qua đi chơi về muộn ,
mà thôi tao ngủ tiếp đây mày muốn làm gì thì làm đi ,
tao không cản đâu
Đạt tức mà không thể làm gì được ,
cậu cũng chả muốn quan tâm đến hắn nữa nên đi ra kệ sách của hắn thì nhìn thấy chiếc cặp ngày trước bị rơi mà cậu chưa xem được ,
cầm chiếc cặp trên tay cậu mỉm cười ''Hóa ra là như vậy "
Cậu ngồi đó đọc sách ,
vừa đọc vừa cười hắn tức quá bật dậy
-Mày làm cái gì vậy ,
có để yên cho tao ngủ hay không ?
-Dậy đi tao có chuyện muốn hỏi mày đây này
-Chuyện gì ? -Hắn tỉnh dậy tiến đến chỗ Đạt cầm ly nước ở bàn lên xúc miệng
-Mày thích con Nhiên thật đúng không ?
Kết thúc câu nói của Đạt là những giọt nước lăn dài trên má cậu
-Mày nói cái gì cơ ?
-Vậy mày giải thích sao về cái cặp này ,
không phải của con Nhiên sao
Mặc kệ những giọt nước rơi trên má cậu tiếp tục nói
-Nếu thích thì nói ra đi không đến lúc không còn cơ hội nữa đâu ,
tao khuyên mày thật đấy ,
còn mày nghĩ sao thì tùy mày tao chỉ có thể nói cho mày biết đến vậy thôi
-Tao hiểu rồi ,
cảm ơn mày