Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Tổng Giám Đốc Hàng Tỷ Cướp Lại Vợ Trước Đã Sinh Con

Cập nhật: 10/04/2024
Tác giả: Minh Châu Hoàn
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 7,666,958
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
     
     

Anh không nhịn được hơi hơi chuyển động hầu kết, một đốm lửa nóng thiêu đốt trong con ngươi kia càng phát ra kịch liệt hơn. . .

"Thiệu Đình. . . Đừng, đừng mà. . .

" Cô không biết giờ phút này mị nhãn của cô như tơ, tuy là e lệ, nhưng biểu tình và tư thái lại mang theo thành thục và quyến rũ, ở trong mắt anh, lại là mê hoặc chưa từng trải qua từ trước đến nay, anh muốn cô, cả đời này, anh quyết định anh sẽ không lại buông cô ra nữa, tuyệt đối không!

"Không cần sao?" Anh cười cực kì tuấn dật, lại như khoác lên mặt quỷ dữ mang theo khí phách địa ngục rét lạnh toàn thân, Tĩnh Tri ngẩng đầu đụng vào đáy mắt anh, chỉ cảm thấy kia giống như là một cái hồ sâu, từng chút hút cả người cô vào, dần dần trốn không thoát.

Hai tay của cô đột nhiên trượt xuống từ trên vai anh, lại có chút hết sức bối rối khẩn chương nắm khăn trải giường trắng tinh dưới thân, thân thể cô run nhè nhẹ lại làm cho anh cũng không có cách nào ngăn chặn dục vọng của chính mình, cuối cùng đỡ eo nhỏ nhắn căng mịn duyên dáng của cô, hung hăng đi vào trong cơ thể cô. . .

"Thiệu Đình - -" Kích thích mãnh liệt xảy ra bất ngờ, làm cho cô bỗng nhiên cong vòng eo lên, hai tay nắm lấy cánh tay rắn chắc của anh, móng tay cứng rắn ấn vào bắp thịt mạnh mẽ của anh, cô cắn môi, đau đớn kia lại rõ ràng như vậy.

Cô vẫn thừa nhận là không chịu nổi anh, cho dù giờ phút này cô cũng động tình, nhưng anh thật sự quá đáng sợ, làm cho cô từ trong tới ngoài không ngừng nảy sinh ra mảng lớn sợ hãi. . .

"Bảo bối, lập tức thì tốt rồi, anh thề là lập tức sẽ không đau nữa. . .

" Anh cố nén động tác, hai tay nhẹ nhàng nâng mặt cô, hôn nhẹ một lần rồi một lần, Tĩnh Tri khó khăn chịu đựng phát ra tiếng rên trầm thấp, chỉ cảm thấy thân thể của mình như bị nhiệt nóng bàn ủi nhắm vào, cực kỳ khó chịu.

"Thiệu Đình. . . Anh ra ngoài đi mà. . .

" Cô đau đến trong ánh mắt đều đã chứa lệ, mang theo tiếng cầu xin khổ sở mềm mại.

Khi cô nói chuyện vẫn mang theo một chút giọng Giang Nam, có lẽ là vì Tống Như Mi là con gái Giang Nam, cô cũng kế tục nhu nhược và yên tĩnh giống như nước của phụ nữ Giang Nam, anh từng chút phát hiện ra rất nhiều điều anh chưa từng chú ý qua từ trên người cô, như là, giọng nói khi cô nói chuyện cực kỳ mềm mại kiều mỵ, mà còn vẫn mang theo một chút kéo âm "A" "Hả", lại càng khiến cho mị sắc của cô lan tràn.

Như là thấy cô nhã nhặn lịch sự thanh tú như vậy, nhưng cuối cùng khi động tình, đôi mắt như là sóng mặt hồ trong vắt kia, hàm chứa giận dữ, hàm chứa quyến rũ, hàm chứa xấu hổ yêu kiều, khiến cho cả người anh đều hận không thể hòa tan ở trên thân thể cô. . .

Như là tuy tuổi tác của cô thật sự không nhỏ, còn có con trai, nhưng sau khi rút đi ngây ngô và ngây thơ kia bằng quyến rũ và thành thục gợi cảm, nhưng không hiện lên tư thái già dặn tầm thường, có đôi khi nhìn cô, lại cảm thấy vẫn như là khi mới vừa kết hôn vậy, đứng ở trước mặt anh, lại vẫn như là cô gái nho nhỏ.

Lại ví dụ như, cho tới bây giờ anh cũng không biết, anh thật sự có thể bị một người phụ nữ nho nhỏ khống chế hoàn hoàn toàn toàn, một khi cô giận dữ, một cái nhăn mày một nụ cười, giống như là đang điều khiển cảm xúc của anh vậy, mà anh càng không nghĩ đến, anh lại cực kì điên cuồng yêu cơ thể một người phụ nữ như thế này, cô mang cho của anh khoái. cảm, anh tung hoành tình trường mười mấy năm, cũng chưa từng gặp qua.

Nếu nói ra thì có dạng phụ nữ gì anh chưa từng thấy qua chứ? Dáng người cô không phải là tốt nhất, tướng mạo cũng không phải tốt nhất, nhưng chính lúc ôm cô, lúc tiến vào trong cô, lúc cảm giác được cực kì tinh tế nóng bỏng của cô bao bọc anh, d!

e:nda.

nl'e'qu.

yd0n lúc cô nhẹ nhàng ngâm xướng trầm thấp ở dưới thân anh, lúc hai tay cô ôm lấy anh vùi mặt ở trong ngực đổ mồ hôi đầm đìa của anh không chịu ngẩng lên, sau khi hoan. ái, mềm mại trong lạc thú, nhắm mắt lại ngượng ngùng chôn ở trong chăn để anh ôm cô đi phòng tắm. . .

Anh cảm thấy trong tâm mình là nhiệt huyết, là mềm, là nóng bỏng, những thứ này đều là vì cô, anh không muốn phủ nhận, anh mê muội cô, mê muội cực sâu.

"Bảo bối, tâm can. . .

" Anh xoa dịu cắn vành tai của cô nhẹ nhàng thì thầm, nhưng bàn tay lại dò xét xuống vỗ về chơi đùa nơi mềm nhẹ đó của cô; "Bảo bối, nhịn một chút thì tốt rồi, anh sẽ chậm một chút, anh thề lập tức sẽ không đau nữa, có được hay không?"

Anh vừa dỗ dành lừa gạt vừa chuyển động, cô lập tức rên lên. Ngâm một tiếng, nước mắt tách tách rơi vào trước ngực anh, bàn tay nhỏ lại bắt đầu đấm vào phía sau lưng anh, "Mạnh Thiệu Đình. . . Đau, đau quá. . . Anh mau ra ngoài. . .

"

Làm sao anh sẽ đồng ý chứ?

Hôn lên đầu đầy mồ hôi, lời ngon tiếng ngọt dỗ dành xong, lúc lâu sau cô nhóc mềm mại trong lòng kia mới bằng lòng gật gật đầu, vẫn là khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo điềm đạm đáng yêu nhìn lại anh, thân thể căng lên chặt chẽ, thiếu chút nữa làm anh mất mặt, lấy mất mạng già của anh!

Thoải mái thở dài một tiếng, sau khi lướt qua thì ngừng lại, cuối cùng không kìm nén được hung hăng lại tiến lên, mới đầu cô vẫn cảm thấy được đau nhức khó nhịn, vì anh không cần kỹ xảo đi thẳng về thẳng, rốt cuộc mơ mơ màng màng nhắm hai mắt lại, hai bàn tay nhỏ vô ý thức tạo ra mấy dấu đỏ phía sau lưng anh, mi tâm cau chặt, anh quyến rũ cúi đầu hôn cô, mãi đến khi trong miệng cô rầm rì kêu ra tiếng, anh mới thỏa mãn cười, bỗng nhiên xoay người bế cô lên. . .

Tĩnh Tri lập tức mở to hai mắt nhìn, động tác của anh cũng đã thành thạo đè vòng eo của cô lại bắt đầu làm việc từ trên xuống dưới, tóc dài xoay chuyển hỗn độn trong không trung, trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tràn đầy ửng hồng, vì khẩn trương, thân thể cô căng cứng lên, anh gần như bị căng cứng co rút của cô như vậy cho làm cho hồn bay phách tán rồi. . .

Hơi bức mình bình tĩnh một phen, rõ ràng anh cũng ngồi xuống, cúi đầu hôn đôi môi của cô, dây dưa với đầu lưỡi mềm mại thơm tho của cô cùng một chỗ, Tĩnh Tri gần như mất đi lý trí, mặc anh xoa nắn, thân thể cô mềm như nước, rốt cuộc cũng buông tha vùng vẫy, mặc anh ôm, chỉ vùi mặt làm tổ ở vai anh, bắt đầu thở dốc từng ngụm từng ngụm. . .

"Thiệu Đình. . . Em không thể thở nữa. . .

" Thân thể hai người kề sát vào một chỗ, không khí trong phổi cô gần như đã bị nén sạch sẽ, mở rộng miệng nhỏ ra vẫn cảm thấy thật sự khó thở, không nhịn được lấy tay đẩy anh, chạm đến bắp thịt căng thẳng và mồ hôi trắng tinh kia, trái tim của cô điên cuồng đập mạnh một trận, anh càng ngày càng thở dốc nặng nề, hô hấp nóng rực lập tức phủ lên ở trên làn da trên cổ cô, cô gần như muốn điên mất rồi, đời này cho tới bây giờ cô cũng không có điên cuồng như vậy!

Nhưng anh còn giống như chưa đủ, bỗng nhiên lật chuyển cả thân thể cô, đưa lưng về phía anh quỳ ở trên giường, một đợt công kích mãnh liệt mới lại bắt đầu, thể lực anh tốt đến vô lý, tuy bị thương nằm ở trên giường lâu như vậy, D~Đ"L"Q~Đ nhưng may mà từ nhỏ đến lớn kiên trì vận động rèn luyện, toàn thân rắn chắc bắp thịt khêu gợi, huống chi là đối mặt với người phụ nữ mình ngày đêm mong nhớ yêu thương, tất nhiên là anh lại càng không biết thoả mãn. . .

Tĩnh Tri gần như đã mất đi thần trí, bị khoái cảm kia đưa lên mây, rồi lại tự mình cảm thấy mất mặt, làm sao cô có thể cứ bị anh dụ dỗ như vậy. Hay chỉ vài lần thì tâm trí đã mê mang mặc anh muốn làm gì thì làm rồi chứ? Người phụ nữ tốt tuyệt đối không nên như vậy. . .

Nhưng sung sướng từ thân thể lại khiến đầu cô hỗn loạn, lúc rốt cuộc anh cũng thỏa mãn dừng lại ôm lấy cô, cô lại bị suy nghĩ hỗn loạn này của mình hành hạ cho rơi nước mắt đầy mặt rồi.

Bình tĩnh trở lại, cảm thấy cô gái trong lòng đang run rẩy, Mạnh Thiệu Đình không nhịn được áy náy một hồi, anh hơi ích kỷ, cuối cùng cũng thỏa mãn cho mình, lại không quan tâm làm cô, biết rõ thân thể cô luôn luôn không tốt, lại vẫn không có chừng mực đoạt lấy như thế, nhiều ...

. ngày thế này, sau khi cô trở lại bên cạnh anh ở cùng một chỗ với anh, gần như không anh buông tha cô buổi tối nào.

Gọi cô vài tiếng, thấy cô không để ý tới, tiếng khóc lại quá nặng, không nhịn được mà luống cuống, nghĩ đến mới vừa rồi cô kêu đau một tiếng rồi một tiếng, xin anh ra ngoài, anh hoảng loạn mò đến đầu giường bật đèn lên, lại kéo cô đến, thì nhìn thấy khuôn mặt đầy nước mắt của cô, trong lòng không nhịn được lại đau một trận, nhất định là vừa rồi anh làm cô đến bị thương, cô quá mềm mại, mà với cô anh luôn luôn không khống chế nổi.

"Tĩnh Tĩnh, có phải . . . nơi đó đau hay không?" Anh ôm cô vào lòng, muốn kiểm tra thân thể của cô, Tĩnh Tri lại lập tức nâng khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt lên, hung hăng đẩy anh ra: "Anh đừng động vào em, đều tại anh, đều tại anh!

"

Cô nguýt nhìn anh, trong lòng lại cực kỳ hận mình, đều là do anh làm hại, cho tới bây giờ cô đều không phải như thế, da mặt dày hét to ở phía dưới thân thể anh như vậy, lại vẫn mặc anh lăn qua lăn lại bày ra một đống tư thế khiến cho người ta mặt đỏ, đều tại anh! Đều do anh hại cô thành một người đàn bà xấu như vậy!

"Tĩnh Tĩnh. . .

" Mạnh Thiệu Đình bất đắc dĩ cười khổ, vẫn nhịn lại kích thích ôm lấy cô dỗ dành khuyên bảo, ai ngờ Tĩnh Tri lại đẩy anh ra, khóc thút thít; "Vốn anh muốn em trở về chỉ vì thỏa mãn bản thân, anh hoàn toàn không cần em, em không muốn anh lại muốn, rõ ràng em đau đến sắp chết, anh lại vẫn muốn tiếp tục, Mạnh Thiệu Đình, anh quá ích kỷ rồi ! Thiệu Hiên chưa bao giờ bức em như vậy. . .

"

Sắc mặt của anh bỗng nhiên thay đổi, như là đột nhiên phủ lên một tầng sương lạnh, mà ánh mắt cũng lập tức mở to, trong lúc đó khuôn mặt là một mảnh lạnh lẽo và tuyệt vọng, không dám tin nhìn cô.

Tĩnh Tri cũng bị dọa đến ngây dại, cô không ngờ đến mình vậy mà có thể nói ra những lời đả thương người như vậy, cô biết anh rất để ý việc cô qua lại với Thiệu Hiên, nhưng hiện tại, cô lại so sánh anh với Thiệu Hiên.

"Tĩnh Tĩnh, em có biết em đang nói cái gì hay không?" Không biết qua bao lâu, anh mới chậm rãi mở miệng, mà ánh mắt cũng đã trở lên trong veo mà lạnh lùng, nhưng Tĩnh Tri vẫn nhìn ra phẫn nộ và đau đớn trên ngón tay phát run của anh, bỗng nhiên cô cảm thấy lòng chua xót, trái tim co rút bắt đầu đau lên, không phải cô cố ý, cô bị chọc tức mới hơi nói bừa, thật sự không phải cô cố ý nói đả thương người như vậy để làm tổn thương anh!