Chương 1 - Ngủ Chính Là Ngủ
Chương 2 - Hôm Nay Bị Cô Đùa Giỡn?
Chương 3 - Nick Name Sóng Gió
Chương 4 - Anh Là Của Em!
Chương 5 - Có Người Thất Thân!
Chương 6 - Anh Muốn Cưỡng Bức Em Sao?
Chương 7 - Not At All
Chương 8 - Tôi Rất Đơn Thuần
Chương 9 - Biệt Thự Lạc Gia Có Người Chết
Chương 10 - Tôi Là Tiểu Mật Điên Khùng.
Chương 11 - Chuyện Anh Không Biết Còn Rất Nhiều
Chương 12 - Giám Định ADN
Chương 13 - Quán Bar 55
Chương 14 - Nam Nữ Hoan Ái
Chương 15 - Dám Cùng Tôi Giành Phụ Nữ
Chương 16 - Đừng Cùng Bần Tăng Giành Sư Thái
Chương 17 - An Bài Đường Lui
Chương 18 - Bí Quyết Ngừa Thai.
Chương 19 - Làm Chuyện Đó Trong Phòng Học
Chương 20 - Trong Sân Trường Bàn Luận Về Ảnh Nóng.
Chương 21 - Ảnh Nóng Uy Hiếp Ảnh Nóng
Chương 22 - Lúc Này Cũng Có Thể Phát Sinh Ra Chuyện Ngoài Ý Muốn?
Chương 23 - Nói Lời Xin Lỗi Khó Khăn Đến Vậy Sao?
Chương 24 - Bức Ảnh Không Còn Nữa
Chương 25 - Rừng Vốn Lớn Nên Loại Chim Nào Cũng Có
Chương 26 - Cùng Chị Gái Chơi Đùa
Chương 27 - Người Bạn Nhỏ, Chụp Không Tệ!
Chương 28 - Hy Vọng Tốt Đẹp, Thực Tế Rất Gian Nan.
Chương 29 - Tin Tức Người Yêu Cũ
Chương 30 - Anh Nghe Lời Một Lần Sẽ Chết À?
Chương 31 - Tình Yêu Bỏ Lỡ Chính Là Cả Đời
Chương 32 - Em Ra Một Quyết Định
Chương 33 - Năm Điều Lệ Phải Làm
Chương 34 - ĂN BUFFET CŨNG CÓ TINH THẦN
Chương 35 - KHÔNG NHẬN ĐƯỢC CHÉN CANH
Chương 36 - Một Chén Canh Đưa Tới Mập Mờ
Chương 37 - Từ Chối Miễn Cưỡng
Chương 38 - TÌNH YÊU KHỔ SỞ
Chương 39 - HỖN CHIẾN TRONG QUÁN BAR
Chương 40 - Sự Quyến Rũ Của Cô Gái Tóc Dài
Chương 41 - Cô Gái Đó
Chương 42 - LỜI CỦA ANH NGAY CẢ DẤU CHẤM CÂU TÔI ĐỀU KHÔNG TIN
Chương 43 - BỮA TỐI QUÁI LẠ
Chương 44 - Không Phải Là Không Yêu, Là Không Thể Yêu
Chương 45 - Anh Chính Là Đồ Ngốc!
Chương 46 - CHÚNG TÔI MUỐN KẾT HÔN
Chương 47 - TRÒ CƯỜI KẾT HÔN
Chương 48 - Lần Này Là Tai Họa Lớn
Chương 49 - Trở Thành Chị Dâu
Chương 50 - GIÚP TÔI HẸN VĂN Y
Chương 51 - BÙI NHÃ PHI KHIÊU KHÍCH
Chương 52 - Tôi Muốn Dạy Dỗ Túi Xách Này
Chương 53 - Gặp Bùi Nhã Phi
Chương 54 - ANH THẬT SỰ ĐÃ TRỞ LẠI
Chương 55 - TÌM BÙI NHÃ PHI CŨNG LÀ CHUYỆN KHÓ QUÊN À?
Chương 56 - Lại Một Mình
Chương 57 - Tin Tức Lộ Ra Ngoài
Chương 58 - TẠI SAO CÔ ẤY LẠI LÀ ĐỐI TƯỢNG CỦA SCANDAL
Chương 59 - CHUYỆN LO LẮNG NHẤT ĐÃ XẢY RA
Chương 60 - Gọi Vào Sao?
Chương 61 - Anh Yêu, Anh Có Nghĩ Tới Em Không?
Chương 62 - KHÓC LÓC CŨNG VÔ DỤNG
Chương 63 - CÔ ĐÃ LÀM XONG RỒI SAO?
Chương 64 - Thiểu Trạch, Xin Lỗi Anh
Chương 65 - Tôi Không Đồng Ý
Chương 66 - ANH NGHE EM GIẢI THÍCH ĐƯỢC KHÔNG?
Chương 67 - SAU CƠN MƯA
Chương 68 - Vết Máu Trong Phòng Tắm
Chương 69 - Nhân Chí Tiện Tắc Vô Địch
Chương 70 - Coi Như Các Ngươi Hung Ác!
Chương 71 - Thế Nào, Cô Rất Vội Sao?
Chương 72 - VỀ SAU KHÔNG CẦN GẶP MẶT
Chương 73 - NGUYÊN NHÂN BẤT ĐẮC DĨ LÀ GÌ?
Chương 74 - LY RƯỢU CAO TRÊN BÀN TRÀ
Chương 75 - CHÍNH CÔ HỎI LẠC THIỂU TRẠCH ĐI
Chương 76 - Còn Cần Phải Hỏi Sao?
Chương 77 - Nắm Tay Nhau Cùng Chết
Chương 78 - CẬU THẬT LÀ BÁT QUÁI!
Chương 79 - THẬT ĐÚNG LÀ CÂY GẬY
Chương 80 - Thiểu Trạch, Anh Có Mệt Hay Không?
Chương 81 - Tỉ Mỉ Trang Trí Phòng
Chương 82 - CHỦ NHÂN CỦA ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG ĐI ĐÂU VẬY?
Chương 83 - CÁC NGƯỜI THẬT QUÁ ĐÁNG!
Chương 84 - Mình Ưu Sầu Cậu Không Hiểu
Chương 85 - Cậu Có Thể Trong Sáng Một Chút Không?
Chương 86 - Lão Đại, Anh Lại Chọc Lạc Mật Mật Giận Rồi À?
Chương 87 - Làm Sao Bây Giờ?
Chương 88 - ĐỒNG THỜI TRẢ THÙ
Chương 89 - HIỂU CÁI HÒN BI
Chương 90 - TÔI TÙY TIỆN ĐỨNG LÊN LÀ NGƯỜI KHÔNG TỐ
Chương 91 - TÔI LÀ LƯU MANH
Chương 92 - LÃO ĐẠI, Ở CHỖ NÀY!
Chương 93 - KHÔNG CẦN ĐUỔI THEO CÔ ẤY, ĐỂ CHO CÔ ẤY ĐI ĐI!
Chương 94 - Đi Học Trễ
Chương 95 - Nghèo Nàn Chỉ Có Tiền
Chương 96 - Cảm Giác Làm Độc Cô Cầu Bại Không Dễ Chịu
Chương 97 - Diện Mạo Laury, Khí Thế Ngự Tả
Chương 98 - Trẻ Trung Không Lên Mặt, Lão Đại Đồ Bi Thương
Chương 99 - Có Chuyện Cứ Nhắm Vào Tôi!
Chương 100 - Tề Nguyên Kiệt, Là Anh Coi Trọng Tôi
Chương 101 - Tôi Sẽ Liều Mạng Với Bão Táp!
Chương 102 - Ông Trời, Đối Đãi Với Tôi Không Tệ Nha!
Chương 103 - Ngã Đau
Chương 104 - Tâm Của Lão Ô Quy Còn Chưa Chết
Chương 105 - Hối Hận Đã Cho Tự Lập
Chương 106 - Đầu Của Tôi
Chương 107 - Im Miệng Quạ Của Cậu Lại
Chương 108 - Tiền Có Thể Giải Quyết Chuyện Mà Không Phải Là Chuyện Này
Chương 109 - Về Biệt Thự Trước
Chương 110 - Người Có Tình Sẽ Thành Người Thân
Chương 111 - Kế Hoạch Không Đủ Chu Đáo?
Chương 112 - Người Và Vật Đã Không Còn
Chương 113 - Ngu À?
Chương 114 - Chẳng Lẽ Đây Là Giấc Mộng?
Chương 115 - Không Cho Phép Anh Ở Trong Thế Giới Của Em Đi Tới Đi Lui
Chương 116 - Chúng Ta Sẽ Chết Thật Lâu
Chương 117 - Ngủ Trần Truồng
Chương 118 - Lật Người Ngủ Tiếp
Chương 119 - Làm Rồi Sẽ Quen?
Chương 120 - Làm Việc Nhà Chớ Có Biếng Nhác
Chương 121 - Cha Mẹ Tới
Chương 122 - Khảo Nghiệm Chân Chính Xuất Hiện
Chương 123 - Văn Y Vẫn Còn Độc Thân
Chương 124 - Toilet Nữ Phải Xếp Hàng, Quá Chật
Chương 125 - Cái Bánh Bao Dài, Cũng Đừng Oán Chó Đi Theo
Chương 126 - Hai Ta Rất Quen Sao?
Chương 127 - Chuyên Môn Của Anh Con Là?
Chương 128 - Hâm Mộ Cái Người Này Sao Lúc Trẻ Liền Quen Biết Em
Chương 129 - Làm Không Tốt Con Sẽ Phải Hối Hận
Chương 130 - Không Ai Quan Tâm Cảm Giác Rất Khó Chịu
Chương 131 - Bùi Nhã Phi Biết Rõ
Chương 132 - Hai Người Gây Gổ Sao?
Chương 133 - Ánh Mặt Trời Trong Cơn Giông Tố
Chương 134 - Ba Ngàn Đồng Còn Phải Viết Chi Phiếu
Chương 135 - "Nhật Kí Của Oái Nương"
Chương 136 - Cô Muốn Cái Gì?
Chương 137 - Cô Vẫn Là Người Mà Tôi Biết Sao?
Chương 138 - Có Phải Cô Ta Muốn Được "Khát Hôn Chứng"
Chương 139 - Con Già Lắm Sao? Thiệt Là!
Chương 140 - Anh Em, Anh Cản Trở Tín Hiệu Điện Thoại Di Động Của Tôi Rồi !
Chương 141 - Khổng Tử Không Giải Quyết Được, Lão Tử Em Giúp Anh Giải Quyết!
Chương 142 - Không Cần Phải Gấp Gáp Như Vậy
Chương 143 - Cuộc Sống Chính Là Được Sinh Ra, Sống Tiếp
Chương 144 - Tất Cả Đều Vì Tôi Phải Không?
Chương 145 - Cô Không Sợ Tôi Trước Làm Thịt Cô Sao?
Chương 146 - Bắt Cóc Ban Ngày Phải Không?
Chương 147 - Em Gái Anh Mới Bá Đạo
Chương 148 - Có Lời Cứ Nói, Có Rắm Mau Thả
Chương 149 - Cậu Là Phản Đồ
Chương 150 - Cướp Tiền Lại Cướp Sắc
Chương 151 - Cuộc Sống Chính Là Bảy Đốt Lửa, Tám Khói Bay
Chương 152 - Đau Lòng Sợi Len Quả Bóng Nhỏ Nha
Chương 153 - Kết Hôn, Lập Tức Kết Hôn
Chương 154 - Ôi Mẹ Nó, Cô Cư Nhiên Dùng Miệng!
Chương 155 - Chúng Ta Tới Chơi Ngoạn Trên Xe Được Chứ?
Chương 156 - Tại Sao Anh Cứ Cảm Thấy Ăn Em Không Đủ Như Vậy?
Chương 157 - Cơ Hội Sẽ Tới Rất Nhanh
Chương 158 - Không Thể Nhìn Vẻ Ngoài Của Người Khác
Chương 159 - Để Em Phục Vụ Anh Thật Tốt
Chương 160 - Tin Tức Ngoài Ý Muốn Có Kết Quả Ngoài Ý Muốn
Chương 161 - Cô Ăn Cái Gì Lớn Lên Vậy?
Chương 162 - Cho Mẹ Cơ Hội
Chương 163 - Công Công? Còn Thái Giám Đâu
Chương 164 - Tới Gần Hạnh Phúc Xa Xôi Hơn Một Chút
Chương 1 - Ngủ Chính Là Ngủ
Chương 2 - Hôm Nay Bị Cô Đùa Giỡn?
Chương 3 - Nick Name Sóng Gió
Chương 4 - Anh Là Của Em!
Chương 5 - Có Người Thất Thân!
Chương 6 - Anh Muốn Cưỡng Bức Em Sao?
Chương 7 - Not At All
Chương 8 - Tôi Rất Đơn Thuần
Chương 9 - Biệt Thự Lạc Gia Có Người Chết
Chương 10 - Tôi Là Tiểu Mật Điên Khùng.
Chương 11 - Chuyện Anh Không Biết Còn Rất Nhiều
Chương 12 - Giám Định ADN
Chương 13 - Quán Bar 55
Chương 14 - Nam Nữ Hoan Ái
Chương 15 - Dám Cùng Tôi Giành Phụ Nữ
Chương 16 - Đừng Cùng Bần Tăng Giành Sư Thái
Chương 17 - An Bài Đường Lui
Chương 18 - Bí Quyết Ngừa Thai.
Chương 19 - Làm Chuyện Đó Trong Phòng Học
Chương 20 - Trong Sân Trường Bàn Luận Về Ảnh Nóng.
Chương 21 - Ảnh Nóng Uy Hiếp Ảnh Nóng
Chương 22 - Lúc Này Cũng Có Thể Phát Sinh Ra Chuyện Ngoài Ý Muốn?
Chương 23 - Nói Lời Xin Lỗi Khó Khăn Đến Vậy Sao?
Chương 24 - Bức Ảnh Không Còn Nữa
Chương 25 - Rừng Vốn Lớn Nên Loại Chim Nào Cũng Có
Chương 26 - Cùng Chị Gái Chơi Đùa
Chương 27 - Người Bạn Nhỏ, Chụp Không Tệ!
Chương 28 - Hy Vọng Tốt Đẹp, Thực Tế Rất Gian Nan.
Chương 29 - Tin Tức Người Yêu Cũ
Chương 30 - Anh Nghe Lời Một Lần Sẽ Chết À?
Chương 31 - Tình Yêu Bỏ Lỡ Chính Là Cả Đời
Chương 32 - Em Ra Một Quyết Định
Chương 33 - Năm Điều Lệ Phải Làm
Chương 34 - ĂN BUFFET CŨNG CÓ TINH THẦN
Chương 35 - KHÔNG NHẬN ĐƯỢC CHÉN CANH
Chương 36 - Một Chén Canh Đưa Tới Mập Mờ
Chương 37 - Từ Chối Miễn Cưỡng
Chương 38 - TÌNH YÊU KHỔ SỞ
Chương 39 - HỖN CHIẾN TRONG QUÁN BAR
Chương 40 - Sự Quyến Rũ Của Cô Gái Tóc Dài
Chương 41 - Cô Gái Đó
Chương 42 - LỜI CỦA ANH NGAY CẢ DẤU CHẤM CÂU TÔI ĐỀU KHÔNG TIN
Chương 43 - BỮA TỐI QUÁI LẠ
Chương 44 - Không Phải Là Không Yêu, Là Không Thể Yêu
Chương 45 - Anh Chính Là Đồ Ngốc!
Chương 46 - CHÚNG TÔI MUỐN KẾT HÔN
Chương 47 - TRÒ CƯỜI KẾT HÔN
Chương 48 - Lần Này Là Tai Họa Lớn
Chương 49 - Trở Thành Chị Dâu
Chương 50 - GIÚP TÔI HẸN VĂN Y
Chương 51 - BÙI NHÃ PHI KHIÊU KHÍCH
Chương 52 - Tôi Muốn Dạy Dỗ Túi Xách Này
Chương 53 - Gặp Bùi Nhã Phi
Chương 54 - ANH THẬT SỰ ĐÃ TRỞ LẠI
Chương 55 - TÌM BÙI NHÃ PHI CŨNG LÀ CHUYỆN KHÓ QUÊN À?
Chương 56 - Lại Một Mình
Chương 57 - Tin Tức Lộ Ra Ngoài
Chương 58 - TẠI SAO CÔ ẤY LẠI LÀ ĐỐI TƯỢNG CỦA SCANDAL
Chương 59 - CHUYỆN LO LẮNG NHẤT ĐÃ XẢY RA
Chương 60 - Gọi Vào Sao?
Chương 61 - Anh Yêu, Anh Có Nghĩ Tới Em Không?
Chương 62 - KHÓC LÓC CŨNG VÔ DỤNG
Chương 63 - CÔ ĐÃ LÀM XONG RỒI SAO?
Chương 64 - Thiểu Trạch, Xin Lỗi Anh
Chương 65 - Tôi Không Đồng Ý
Chương 66 - ANH NGHE EM GIẢI THÍCH ĐƯỢC KHÔNG?
Chương 67 - SAU CƠN MƯA
Chương 68 - Vết Máu Trong Phòng Tắm
Chương 69 - Nhân Chí Tiện Tắc Vô Địch
Chương 70 - Coi Như Các Ngươi Hung Ác!
Chương 71 - Thế Nào, Cô Rất Vội Sao?
Chương 72 - VỀ SAU KHÔNG CẦN GẶP MẶT
Chương 73 - NGUYÊN NHÂN BẤT ĐẮC DĨ LÀ GÌ?
Chương 74 - LY RƯỢU CAO TRÊN BÀN TRÀ
Chương 75 - CHÍNH CÔ HỎI LẠC THIỂU TRẠCH ĐI
Chương 76 - Còn Cần Phải Hỏi Sao?
Chương 77 - Nắm Tay Nhau Cùng Chết
Chương 78 - CẬU THẬT LÀ BÁT QUÁI!
Chương 79 - THẬT ĐÚNG LÀ CÂY GẬY
Chương 80 - Thiểu Trạch, Anh Có Mệt Hay Không?
Chương 81 - Tỉ Mỉ Trang Trí Phòng
Chương 82 - CHỦ NHÂN CỦA ĐIỆN THOẠI DI ĐỘNG ĐI ĐÂU VẬY?
Chương 83 - CÁC NGƯỜI THẬT QUÁ ĐÁNG!
Chương 84 - Mình Ưu Sầu Cậu Không Hiểu
Chương 85 - Cậu Có Thể Trong Sáng Một Chút Không?
Chương 86 - Lão Đại, Anh Lại Chọc Lạc Mật Mật Giận Rồi À?
Chương 87 - Làm Sao Bây Giờ?
Chương 88 - ĐỒNG THỜI TRẢ THÙ
Chương 89 - HIỂU CÁI HÒN BI
Chương 90 - TÔI TÙY TIỆN ĐỨNG LÊN LÀ NGƯỜI KHÔNG TỐ
Chương 91 - TÔI LÀ LƯU MANH
Chương 92 - LÃO ĐẠI, Ở CHỖ NÀY!
Chương 93 - KHÔNG CẦN ĐUỔI THEO CÔ ẤY, ĐỂ CHO CÔ ẤY ĐI ĐI!
Chương 94 - Đi Học Trễ
Chương 95 - Nghèo Nàn Chỉ Có Tiền
Chương 96 - Cảm Giác Làm Độc Cô Cầu Bại Không Dễ Chịu
Chương 97 - Diện Mạo Laury, Khí Thế Ngự Tả
Chương 98 - Trẻ Trung Không Lên Mặt, Lão Đại Đồ Bi Thương
Chương 99 - Có Chuyện Cứ Nhắm Vào Tôi!
Chương 100 - Tề Nguyên Kiệt, Là Anh Coi Trọng Tôi
Chương 101 - Tôi Sẽ Liều Mạng Với Bão Táp!
Chương 102 - Ông Trời, Đối Đãi Với Tôi Không Tệ Nha!
Chương 103 - Ngã Đau
Chương 104 - Tâm Của Lão Ô Quy Còn Chưa Chết
Chương 105 - Hối Hận Đã Cho Tự Lập
Chương 106 - Đầu Của Tôi
Chương 107 - Im Miệng Quạ Của Cậu Lại
Chương 108 - Tiền Có Thể Giải Quyết Chuyện Mà Không Phải Là Chuyện Này
Chương 109 - Về Biệt Thự Trước
Chương 110 - Người Có Tình Sẽ Thành Người Thân
Chương 111 - Kế Hoạch Không Đủ Chu Đáo?
Chương 112 - Người Và Vật Đã Không Còn
Chương 113 - Ngu À?
Chương 114 - Chẳng Lẽ Đây Là Giấc Mộng?
Chương 115 - Không Cho Phép Anh Ở Trong Thế Giới Của Em Đi Tới Đi Lui
Chương 116 - Chúng Ta Sẽ Chết Thật Lâu
Chương 117 - Ngủ Trần Truồng
Chương 118 - Lật Người Ngủ Tiếp
Chương 119 - Làm Rồi Sẽ Quen?
Chương 120 - Làm Việc Nhà Chớ Có Biếng Nhác
Chương 121 - Cha Mẹ Tới
Chương 122 - Khảo Nghiệm Chân Chính Xuất Hiện
Chương 123 - Văn Y Vẫn Còn Độc Thân
Chương 124 - Toilet Nữ Phải Xếp Hàng, Quá Chật
Chương 125 - Cái Bánh Bao Dài, Cũng Đừng Oán Chó Đi Theo
Chương 126 - Hai Ta Rất Quen Sao?
Chương 127 - Chuyên Môn Của Anh Con Là?
Chương 128 - Hâm Mộ Cái Người Này Sao Lúc Trẻ Liền Quen Biết Em
Chương 129 - Làm Không Tốt Con Sẽ Phải Hối Hận
Chương 130 - Không Ai Quan Tâm Cảm Giác Rất Khó Chịu
Chương 131 - Bùi Nhã Phi Biết Rõ
Chương 132 - Hai Người Gây Gổ Sao?
Chương 133 - Ánh Mặt Trời Trong Cơn Giông Tố
Chương 134 - Ba Ngàn Đồng Còn Phải Viết Chi Phiếu
Chương 135 - "Nhật Kí Của Oái Nương"
Chương 136 - Cô Muốn Cái Gì?
Chương 137 - Cô Vẫn Là Người Mà Tôi Biết Sao?
Chương 138 - Có Phải Cô Ta Muốn Được "Khát Hôn Chứng"
Chương 139 - Con Già Lắm Sao? Thiệt Là!
Chương 140 - Anh Em, Anh Cản Trở Tín Hiệu Điện Thoại Di Động Của Tôi Rồi !
Chương 141 - Khổng Tử Không Giải Quyết Được, Lão Tử Em Giúp Anh Giải Quyết!
Chương 142 - Không Cần Phải Gấp Gáp Như Vậy
Chương 143 - Cuộc Sống Chính Là Được Sinh Ra, Sống Tiếp
Chương 144 - Tất Cả Đều Vì Tôi Phải Không?
Chương 145 - Cô Không Sợ Tôi Trước Làm Thịt Cô Sao?
Chương 146 - Bắt Cóc Ban Ngày Phải Không?
Chương 147 - Em Gái Anh Mới Bá Đạo
Chương 148 - Có Lời Cứ Nói, Có Rắm Mau Thả
Chương 149 - Cậu Là Phản Đồ
Chương 150 - Cướp Tiền Lại Cướp Sắc
Chương 151 - Cuộc Sống Chính Là Bảy Đốt Lửa, Tám Khói Bay
Chương 152 - Đau Lòng Sợi Len Quả Bóng Nhỏ Nha
Chương 153 - Kết Hôn, Lập Tức Kết Hôn
Chương 154 - Ôi Mẹ Nó, Cô Cư Nhiên Dùng Miệng!
Chương 155 - Chúng Ta Tới Chơi Ngoạn Trên Xe Được Chứ?
Chương 156 - Tại Sao Anh Cứ Cảm Thấy Ăn Em Không Đủ Như Vậy?
Chương 157 - Cơ Hội Sẽ Tới Rất Nhanh
Chương 158 - Không Thể Nhìn Vẻ Ngoài Của Người Khác
Chương 159 - Để Em Phục Vụ Anh Thật Tốt
Chương 160 - Tin Tức Ngoài Ý Muốn Có Kết Quả Ngoài Ý Muốn
Chương 161 - Cô Ăn Cái Gì Lớn Lên Vậy?
Chương 162 - Cho Mẹ Cơ Hội
Chương 163 - Công Công? Còn Thái Giám Đâu
Chương 164 - Tới Gần Hạnh Phúc Xa Xôi Hơn Một Chút
Cô gái hét thảm một tiếng, nhanh chóng dính vào người của Dương Tuấn, móng tay thon dài màu đỏ khảm thật sâu vào da thịt màu đồng cổ, hàm răng trắng noãn hung hăng cắn xé bả vai Dương Tuấn. . . . . .
--- ------ ------ ------ --------
Núp ở phía sau cửa, Lạc Mật Mật cười xấu xa nhìn điện thoại di động. Cũng không ai biết, tại thời điểm thích hợp cô đã mở điện thoại di động lên, toàn bộ nội dung đặc sắc sớm đã bị cô cặn kẽ chụp lại.
Hừ hừ, ai kêu anh trêu chọc tôi, Dương Tuấn, lần này anh xong rồi, bức ảnh này coi như tôi mời anh một chai rượu, bảo đảm anh uống một lần, vĩnh viễn đừng mong tỉnh lại!
Nói xong, Lạc Mật Mật nhẹ nhàng một chút, tấm ảnh thuận lợi đăng lên diễn đàn của học viện Hoàng Gia.
Lạc Mật Mật lặng lẽ rời đi, trong lòng không cần nói cũng biết có bao nhiêu vui vẻ. Đi tới cửa trường học, một chiếc xe Mercedes màu đen dừng ở trước mặt của cô.
Đưa đầu vừa nhìn, thì ra là Tô Trạch.
"Đầm lầy chết, anh đến chỗ này làm gì?" Lạc Mật Mật gương mặt không nhịn được.
"Lạc Mật Mật tiểu thư, mời lên xe, tôi tới đón cô, cũng chờ cô lâu rồi.
" Tô Trạch đi xuống xe, đưa tay mở cửa xe ra.
Lạc Mật Mật mỉm cười, nhấc chân lên đạp vào chân Tô Trạch, nhất thời vang lên một tiếng hét thảm.
"Không được gọi tôi là tiểu thư, không được gọi tôi là tiểu thư, tại sao không nhớ, tôi ghét nhất là cái từ này! Từ đây về sau anh gọi một lần tôi liền đánh anh một lần.
"
Tô Trạch giơ tay lên ngăn ở trên mặt, vẻ mặt bất đắc dĩ, "Tôi không gọi cô như thế, vậy về sau tôi gọi cô là gì? Gọi Mật Mật được không?"
"Gọi thân mật như vậy dường như cũng không thích hợp, bất quá, chúng ta đã biết nhau thời gian dài như vậy rồi, cứ gọi như thế đi.
" Nói xong, Lạc Mật Mật chui vào trong xe.
Ngày thứ hai, cảnh sắc tươi đẹp nổi bật.
Lạc Mật Mật vừa vào phòng học, đã cảm thấy không đúng lắm, tất cả mọi người ở chỗ này không nói cười đùa giỡn, ngược lại cúi đầu thảo luận cái gì đó, một vài người thần sắc có vẻ là lạ.
Từ từ tìm được chỗ ngồi xuống, Lạc Mật Mật nghiêng đầu, Dương Tuấn vẫn chưa tới.
"Hừ hừ, biết ngay là sẽ như thế này mà, tự làm tự chịu...
" Lạc Mật Mật vừa lấy quyển sách ra, vừa nhắc đi nhắc lại , chợt phát hiện Vi Vi ngồi cùng bàn đang cúi đầu, gương mặt ủ dột, hai tay đan vào nhau đặt trên bàn, móng tay đỏ như máu thật là chói mắt.
"Vi Vi cậu làm sao vậy?" Lạc Mật Mật quay người lại, vỗ vỗ bả vai, thấy bộ móng tay đỏ chói kia không khỏi mím môi, "Tại sao cậu sơn màu móng tay như vậy? Thật là khó coi!
"
Vi Vi vội vàng thu hai tay lại, ngẩng đầu lên nhút nhát nhìn Lạc Mật Mật, muốn nói cái gì đó lại nuốt trở vào.
"Cậu gặp chuyện gì phải không? Nói cho mình biết đi, mình sẽ làm cho cậu hả giận.
" Trên mặt Lạc Mật Mật viết bốn chữ —— bênh vực kẻ yếu.
"Mật Mật, mình. . . . . . Không có chuyện gì, như thế này, mình có thể sẽ bị xử lý giáo vụ, cậu có thể cho mình mượn điện thoại di động của cậu không, mình ra ngoài gọi về nhà, điện thoại của mình bị rơi mất rồi.
"
"Tại sao cậu lại bị xử lỳ giáo vụ?"
"Cậu không cần phải lo, cậu đưa điện thoại di động cho mình mượn đi!
" Vi Vi vươn tay chờ lấy điện thoại di động.
Lạc Mật Mật móc ra iphone4S của mình, Vi Vi một phen cầm lấy đi xông ra cửa.
Thời gian trôi qua thật lâu, Lạc Mật Mật cũng không thấy Vi Vi, cho đến buổi trưa tan học.
Vi Vi cầm điện thoại di động, cúi đầu từ từ đi tới bên cạnh bàn, bộ dạng thâm trầm lộ ra hơi thở tức giận, "Mật Mật, cậu có thể cùng mình ra đây một chút không? Mình có chuyện muồn nói với cậu.
"
"Được.
" Lạc Mật Mật sảng khoái đồng ý, ngay sau đó đi theo ra ngoài.
Bởi vì buổi trưa, nên trong hành lang rất ít người, Vi Vi không ngừng đi về phía trước, khi đến một góc nhỏ mới dừng chân lại, "Lạc Mật Mật, tại sao cậu muốn làm như vậy?"