Tống Mạn Chi Thần Vương

Tống Mạn Chi Thần Vương

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Phương
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 267,669
Đánh giá:                        
Huyền Huyễn
     
     

Đã được 30 phút , Diệp Phong và Kukaku ngồi đối diện nhau, cùng nhau uống rượu . Cả 2 đều trầm mặt, không ai lên tiếng trước . Có thể là do nhiều năm không gặp, có nhiều cảm xúc mà họ không thể nói ra hết trong 1 câu . Cũng có thể là 1 trong 2 đang chờ người kia lên tiếng . Có điều lúc này, Kukaku đã đỏ ửng mặt, dù sao, nàng là phụ nữ, tửu lượng không bằng đàn ông được .

Đặt chén rượu xuống, Diệp Phong phá vỡ không khí trầm mặt .

“ Hắn ...

. còn sống !

” Chỉ 1 câu nói, mà làm cho cả người Kukaku run lên . Nàng hiểu “ hắn “ là từ Diệp Phong dùng để chỉ ai .

Nàng đánh rơi chén rượu, bắt lấy vai Diệp Phong rồi hỏi :

“ Cái gì ? Hắn còn sống ? TẠi sao ngươi không đem hắn về ? Bây giờ hắn ở đâu ?”

Mặc cho nàng rung lắc thế nào, Diệp Phong vẫn bình tĩnh trả lời :

“ Không được, trong 50 năm qua, ta đã dò ra tin tức của hắn, hắn còn sống, nhưng mà bây giờ hắn không phải là hắn !

“ Là sao ? Ngươi mau nói rõ cho ta!

“ Trong quá khứ, hắn bị 1 Hollow nuốt, sau đó kết hợp với Hollow đó, rồi Rukia buộc phải giết hắn , nhưng mà, 1 phần linh hồn của con Hollow đó đã đến được Hueco Mundo . Rồi bị 1 Hollow nuốt mất, lại dung hợp . Bây giờ, hắn và Hollow đó đã hòa làm 1, và Hollow đó chiếm vị trí làm chủ .

Nghe Diệp Phong nói như vậy, cả người Kukaku nhũn ra, nàng buông tay ra khỏi người Diệp Phong . Cả người nàng ngồi bệt xuống sàn nhà . Diệp Phong cũng im lặng, hắn biết nàng cần thời gian để tiêu hóa tin tức này .

“ Có cách nào để cứu hắn không ?” Sau khi tiêu hóa hết lời của Diệp Phong , Kukaku nhìn hắn 1 cách hy vọng rồi nói :

Nhấp 1 ngụm rượu, Diệp Phong gật đầu :

“ Chờ 1 thời gian, ta sẽ cứu, bây giờ chưa đến lúc, nếu hấp tấp thì sẽ có hại cho hắn !

Thấy Diệp Phong xác định , Kukaku thở phào 1 hơi . Coi như nàng đã mất đi 1 nỗi buồn trong lòng .

“ À mà Ganju đâu ??” Đến đây đã lâu, Diệp Phong vẫn chưa gặp được Ganju nên hắn thắc mắc .

Nhắc đến Ganju, Kukaku lại nổi nóng :

“ Hắn à ? Tên bất tài ấy lại đi với băng của hắn rồi ! Ta không hiểu ở đâu ra 1 đám dở hơi thành lập băng đảng với hắn nữa chứ !

Thấy Kukaku phàn nàn, Diệp Phong nhìn nàng rồi cười :

“ Ngươi cứ chửi mắng hắn, nhưng theo ta thấy, ngươi yêu thương hắn còn không hết nữa là !

Bị nói trúng tim đen, Kukaku hơi giật mình . Nhưng mà nàng nhanh chóng bình tĩnh . Đột nhiên, nàng bạo gan lên, nàng chạy qua bên phía Diệp Phong , ôm cánh tay hắn vào ngực mình . Nàng làm nũng :

“ Diệp Phong ca ca~~~~~, mấy năm nay, ngươi không chỉ ở Hueco Mundo đúng không ? Không biết ngươi có thêm bao nhiêu bạn gái rồi nhỉ ? Có bao giờ nhớ đến ta không thế ?”

Nhìn Kukaku đang ở bên cạnh mình, Diệp Phong cảm thấy trống ngực đập dồn dập . Lúc này, mặt kukaku cũng ửng đỏ do rượu, đây cũng là lần đầu tiên nàng dám hành động tùy tiện với Diệp Phong thế này . Nhưng mà, nàng lại cảm thấy rất kích thích . Diệp Phong cũng thế , có thể là do men rượu, cũng có thể là do cả 2 , huống chi cả 2 đều có tình cảm vào quá khứ, không dễ dàng để quên như thế . Đối với người dân Soul Society , 50 năm chỉ là 1 thời gian ngắn, thế nên Kukaku quên Diệp Phong là không thể nào . Chỉ là nàng còn có gánh nặng trong lòng nên không thể biểu hiện ra, bây giờ, gánh nặng không còn, Kukaku cũng trở nên tùy tiện , nữ tính hơn .

Diệp Phong lấy tay vuốt tóc của Kukaku rồi nói nhỏ :

“ Thế nào ? Ngươi có ghen hay không ? “

“ Làm sao ta lại ghen cơ chứ ?!

” Kukaku ngẩn mặt lên phản bác . Nhưng mà, mặt Diệp Phong đang cúi xuống, mà nàng lại ngẩn mặt lên, thế là chóp mũi của cả 2 chỉ cách nhau 1 cm . Gặp tình huống này, Kukaku dừng lại, không biết làm gì , còn Diệp Phong , hắn cúi đầu xuống, hôn vào môi của nàng .

Thấy Diệp Phong chủ động, Kukaku cũng mặc kệ cái gì rồi, nàng đáp lại Diệp Phong 1 cách hung hăng . Cả 2 ôm hôn nhau thắm thiết, vuốt ve an ủi nhau . Chẳng biết từ lúc nào, quần áo của cả 2 đã rơi xuống sàn . Rồi Diệp Phong ép Kukaku lên tấm thảm trong phòng .

Tuy Kukaku nữ tính hơn, nhưng mà nhiều năm gần đây, nàng cũng đã mang thêm 1 tý táo bạo, vì vậy , nàng không muốn Diệp Phong ở trên này . Vì vậy nàng dùng sức, lật ngửa Diệp Phong dậy rồi ngồi lên eo hắn và tấn công .

Vào lúc này, từ trong phòng vang ra 1 giai điệu nhạy cảm, thỉnh thoảng có tiếng 1 cô gái cáu gắt :

“ Để ta ở trên !

! Khốn kiếp, ta muốn ở trên “

Sáng hôm sau, Diệp Phong mở mắt ra, hắn cảm thấy đầu hơi đau nhức, có lẽ hôm qua uống rượu mà không chịu vận công giải rượu đi . Diệp Phong nhìn qua bên cạnh thì không thấy ai, mà hắn cũng đã được mặc quần áo từ lúc nào .

Chợt, cửa phòng mở ra , theo sau đó là Kukaku bước vào , nhìn Diệp Phong , nàng hỏi :

“ Ngươi dậy rồi à ? Mau thu dọn, nếu ngươi dám để cho ai biết chuyện tối qua,

ta sẽ giết !

!

!

”Kukaku đưa nắm tay lên trước mặt Diệp Phong rồi hăm dọa, tuy vậy, khuôn mặt nàng vẫn hơi đỏ lên khi nhìn vào mắt Diệp Phong .

Thấy Kukaku tỏ ra như vậy, Diệp Phong cũng cười đồng ý, dù sao, nàng chỉ là đang nóng vì đêm qua Diệp Phong không nghe lời nàng mà thôi .

“ Mà này, ngươi có nghe tin gì không ? 1 tên tử thần nào đó cùng 1 đám con người dám xong vào Soul Society đấy , sau đó lại bị Gin đuổi đi ?” Đợi Diệp Phong rửa mặt xong rồi đi ra ngoài, Kukaku hỏi .

“ À ?? Họ đã đến rồi cơ à ? Vậy ta phải tránh đi 1 chút rồi ?”

“ Cái gì ? Ngươi muốn đi , sau khi ăn hết ta rồi ngươi lại muốn trốn à ??” Kukaku nổi nóng, nàng chỉ tay vào mặt Diệp Phong rồi mắng .

“ không không ? Chỉ là trong bọn họ có người quen của cả ta lẫn ngươi , hiện giờ, ta còn chưa muốn gặp họ, nên để cho họ tự lo là tốt nhất , nếu họ đến đây nhờ giúp đỡ, ngươi cứ giúp luôn là được, ta chỉ muốn đi đến Seireitei 1 thời gian để thăm người quen thôi !

” Diệp Phong lắc tay chối bỏ .

“ Hừm ! Thôi được, nhưng mà, nếu ngươi mà còn chơi trò bỏ trốn 1 lần nữa thì coi chừng ta đấy !

” Kukaku gật đầu ra vẻ đồng ý , sau đó lại uy hiếp Diệp Phong .

“ Rồi rồi, biết rồi ! Lão bà ạ ~~~~!

” Diệp Phong nói 1 câu, sau đó, hắn hôn 1 vào môi của Kukaku 1 cái nhanh như chớp, rồi biến mất .

Nhìn nơi Diệp Phong vừa đứng, Kukaku sờ lên chỗ bị hôn, nàng cười lẩm bẩm :

“ Tên khốn này, hôn cũng không dám hôn lâu, ta có gì mà ngươi sợ cứ !