Chương 1 - Ác Mộng
Chương 2 - TRỞ LẠI NHÀ
Chương 3 - TÔI KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH THẾ THÂN
Chương 4 - LƯU LẠC
Chương 5 - MIỆNG LƯỠI KHÔNG SẠCH SẼ
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Tất Cả Mọi Sinh Hoạt Dựa Vào Đôi Tay.
Chương 8 - Trương Tú Linh Vẫn Chưa Tin Nổi.
Chương 9 - “Mẹ Đánh Thức Con Sao?”
Chương 10 - “Hôm Nay Tôi Tới Đây Cũng Là Vì Chuyện Đó”
Chương 11 - Thôi Được Tôi Đồng Ý Với Anh.
Chương 12 - “Nếu Không Còn Việc Gì Thì Tôi Về Trước.”
Chương 13 - “Vậy Tôi Không Quấy Rầy Anh Nữa.”
Chương 14 - “Lau Tóc Giúp Tôi”
Chương 15 - “Con Dâu Ngoan!”
Chương 16 - “Sao Anh Biết Tôi Nghĩ Gì?”
Chương 17 - Tôi Đi Cùng Giúp Anh Trị Liệu Được Không?
Chương 18 - Đổi Thân Xác Lấy Một Tên Què
Chương 19 - “Có Điều Gì Cần Phải Hỏi Sao?”
Chương 20 - Cô Cứ Đi Cùng Tôi Là Được.
Chương 21 - Định Làm Con Rùa Rụt Đầu À?
Chương 22 - Đừng Ăn Nói Linh Tinh
Chương 23 - Tôi Cũng Phải Làm Theo Anh À?
Chương 24 - Vùng Đất Phía Nam?
Chương 25 - Để Tôi Đi Báo Nhà Bếp Chuẩn Bị Bữa Tối
Chương 26 - Cho Anh 1 Tháng
Chương 27 - “Các Mối Quan Hệ Khác?”
Chương 28 - “Nhắm Tới Công Ty Nào Rồi?”
Chương 29 - “Được Tôi Thua! Anh Chờ Đấy”
Chương 30 - Được! Nhớ Giữ Lời Cô Đã Hứa
Chương 31 - Tôi Sẽ Dự Phỏng Vấn Năm Người Cuối Cùng
Chương 32 - Cô Phỏng Vấn Vào Vị Trí Nào Vậy?
Chương 33 - Anh Ta Thích Thú Nhìn Cô.
Chương 34 - “Thịnh Tổng Tôi Về Được Chưa?”
Chương 35 - Không Phải Như Anh Nghĩ Đâu
Chương 36 - Bàn Công Việc
Chương 37 - “Ba Tôi Có Ở Trong Đó Không?”
Chương 38 - Thịnh Thiên Vĩ Thật Không Đơn Giản
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Cha Sẽ Có Cách Để Chị Con Đồng Ý
Chương 41 - “Trên Mặt Tôi Dính Gì À?”
Chương 42 - Coi Như Cô Vi Phạm Thỏa Thuận
Chương 43 - “Ba Tôi Có Nói Mục Đích Của Chuyến Thăm Không?”
Chương 44 - Cô Thứ Nhất Tỏ Ra Hiểu Biết.
Chương 45 - Cho Các Cô Thêm Ít Việc
Chương 46 - “Sao Anh Không Nói Sớm”.
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Sau Bữa Tối Mai Tôi Với Anh Hết Nợ
Chương 49 - Có Vấn Đề Gì Với US Sao?
Chương 50 - Người Rất Dễ Mềm Lòng.
Chương 51 - Nếu Ông Đồng Ý Con Cũng Sẽ Đồng Ý
Chương 52 - Chị Tặng Em Thật À?
Chương 53 - “Muốn Nói Gì Với Anh Sao?”
Chương 54 - “Ngoan Thì Lúc Nào Đó Sẽ Cho Em Xem”
Chương 55 - Có Lẽ Nào Cô Đã Thích Anh
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Anh Đừng Có Ý Mạnh Hiếp Yếu
Chương 58 - “Em Ngạc Nhiên Đến Thế Sao?”
Chương 59 - Trương Tú Anh Chưa Một Lần Gặp Lại Ông.
Chương 60 - Cô Đành Kể Vắn Tắt Như Vậy.
Chương 61 - Vẫn Là Con Nói Đúng
Chương 62 - Làm Năng Lượng Tái Tạo Không Phải Chuyện Dễ
Chương 63 - Bữa Này Tôi Mời Anh, Coi Như Tạ Lỗi.
Chương 64 - Muốn Trêu Cô À, Được Anh Cứ Chờ Đấy.
Chương 65 - “Anh, Là Đồ Lưu Manh!”
Chương 66 - “Cô Có Thể Về!”
Chương 67 - Giám Sát Chặt Chẽ Việc Khai Thác
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Tú Anh Cô Là Người Mới Muốn Ăn Gì?
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Được Đấy, Lâu Lắm Rồi Chưa Uống.
Chương 72 - Anh Mau Đi Lấy Rượu Cho Tôi
Chương 73 - Kẻ Đứng Sau Chính Là Hắn
Chương 74 - “Chúng Ta Có Bằng Chứng Không?”
Chương 75 - Một Dự Cảm Không Lành.
Chương 76 - Giải Quyết Sạch Sẽ Tất Cả Một Lúc.
Chương 77 - Cái Gì Là Bình Phong?
Chương 78 - Tôi Không Ghen
Chương 79 - Anh Không Gay.
Chương 80 - “Sao Anh Phải Làm Vậy?”
Chương 81 - “Có Phải Trong Lòng Em Đã Có Đối Tượng Nghi Ngờ?”
Chương 82 - Cảm Nhận Hơi Ấm Ngắn Ngủi Bên Anh.
Chương 83 - Tận Hưởng Nụ Hôn
Chương 84 - Chuyển Biến Vi Diệu.
Chương 85 - Chưa Phát Hiện Dấu Vết Gì
Chương 86 - Xem Ít Phim Viễn Tưởng Thôi.
Chương 87 - Chết Thì Cả Hai Cùng Chết
Chương 88 - “Được Anh Sẽ Về Đúng Giờ?”
Chương 89 - Công Việc Bận Lắm Sao?
Chương 90 - Được Anh Sẽ Về Đúng Giờ.
Chương 91 - “Em Chuẩn Bị Đi Công Tác Sao?”
Chương 92 - “Em Thật Đẹp!”
Chương 93 - “Em Là Của Anh! Là Của Anh Mãi Mãi”
Chương 94 - Đều Là Việc Của Con Nên Làm
Chương 95 - Nhưng E Là Giá Có Hơi Cao Một Chút
Chương 96 - “Yên Tâm Đi Lúc Đó Chị Sẽ Biết”
Chương 97 - Tại Sao Anh Ấy Lại Cầm Hành Lý Giúp Chị?
Chương 98 - “Tóc Cô Ấy Thật Thơm.”
Chương 99 - Cẩn Thận Hóc Xương
Chương 100 - Người Dân Ở Đây Rất Hiếu Khách Và Tốt Bụng
Chương 101 - Tin Nhắn Của Ai Mà Cười Tới Ngốc Ra Vậy?
Chương 102 - Cái Nơi Quỷ Quái Này
Chương 103 - Ấy Quá Nhiều Rồi.
Chương 104 - “Bạn Cũ Hỏi Thăm Nhau Không Được Sao?”
Chương 105 - Đặc Biệt Là Nước Uống.
Chương 106 - Không Phải Làm Người Hầu Của Chị.
Chương 107 - Ăn Tối Đã Có Chuyện Gì Từ Từ Giải Quyết!
Chương 108 - “Anh Muốn Bao Nhiêu?”.
Chương 109 - Tôi Muốn Cầm Năm Triệu Trước
Chương 110 - “Sao Anh Lại Thích Nó?”
Chương 111 - “Muộn Rồi, Chúng Ta Vào Thôi”
Chương 112 - “Em Yêu Anh Mà, Hãy Cho Em!”
Chương 113 - Rồi Cô Sẽ Biết Thế Nào Là Đau Đớn
Chương 114 - Trường Tiểu Thư Thật Hào Phóng
Chương 115 - Đi Đâu Cũng Chỉ Lo Thiếu Ăn Thiếu Uống
Chương 116 - “Cô Làm Gì Mà Như Đi Mấy Ngày Thế?”
Chương 117 - Nóng Gì Mà Nóng Khủng Khiếp
Chương 118 - Chân Của Tôi Bị Treo Rồi
Chương 119 - “Hành Động Nào.!”
Chương 120 - “Mục Tiêu Đang Di Chuyển”
Chương 121 - “Cảm Ơn Anh, Tôi Sẽ Chú Ý”
Chương 122 - Chúng Ta Thay Phiên Nhau Xử Lý Cô Ta
Chương 123 - “Ai Thuê Bọn Mày Hại Tao?”
Chương 124 - “Giết Tao Đi!”
Chương 125 - Biết Điều Thì Chuyển Tiền
Chương 126 - Gặp Ảo Giác.
Chương 127 - Cảm Nhận Được Độ Nóng
Chương 128 - “Đại Ca, Anh Thật Lợi Hại”
Chương 129 - “Cô Có Thấy Thịnh Tổng Ở Đâu Không?”
Chương 130 - “Sếp Cứ Yên Tâm”
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chỉ Có Phép Màu Mới Tìm Được Xác Cô Ta
Chương 133 - Đầu Trọc Chỉ Thiếu Điều Muốn Chửi Bậy
Chương 134 - Xuống Khách Sạn Cái Đầu Mày Này!
Chương 135 - Không Bỏ Sót Dù Chỉ Là Một Tấc Đất
Chương 136 - Mày Thật Không Biết Điều
Chương 137 - “Nhưng Em Muốn Túi Xách Như Của Chị”
Chương 138 - “Không Cần, Tôi Đang Đau Bụng”
Chương 139 - Đừng Để Có Bất Kỳ Sơ Hở Nào
Chương 140 - “Một Lũ Hút Máu”
Chương 141 - Bắt Tay Vào Tìm Kiếm Tín Hiệu Ngay Cho Tôi
Chương 142 - “Cậu Đi Đâu?”
Chương 143 - Tiếng Động Càng Ngày Càng Rõ Hơn.
Chương 144 - Giúp” Anh Nếm Mùi Đời
Chương 145 - Chính Là Anh.
Chương 146 - Trong Lòng Có Chút Man Mác Buồn.
Chương 147 - Có Tâm Trạng Sao?
Chương 148 - Không Ngờ Mà Hai Người Phát Sinh Quan Hệ
Chương 149 - Cậu Đã Hút Bao Nhiêu Thuốc?
Chương 150 - Biển Giả Hoặc Xe Ăn Cắp
Chương 151 - Không Có Dấu Vết Gì
Chương 152 - Trương Tú Anh Chỉ E Là Lành Ít Dữ Nhiều.
Chương 153 - “Anh Là Người Bản Địa?”
Chương 154 - “Đây Là Nơi Chắc Ít Người Ngờ Tới Nhất”
Chương 155 - “Em Cười Cái Gì?”
Chương 156 - “Tôi Sẽ Xuống Trước Kiểm Tra.”
Chương 157 - Một Khoảng Đất Trống Lớn Dần Lộ Ra.
Chương 158 - Hẹn Gặp Cậu Sau Ba Mươi Phút Nữa
Chương 159 - Bị Thương Phần Mềm Không Đáng Ngại
Chương 160 - “Có Dấu Vết Gì Chưa?”
Chương 161 - “Vào Đi!”
Chương 162 - “Thiên Cơ Bất Khả Lộ”
Chương 163 - “Người Đẹp! Anh Tới Rồi.”
Chương 164 - “Khó Đấy! Khó Đấy!”
Chương 165 - Không Dấu Nổi Sự Hài Lòng.
Chương 166 - Cậu Nên Chuẩn Bị Tâm Lý
Chương 167 - “Đã Bắt Được Người Chưa?”
Chương 168 - “Là Ai Làm?”
Chương 169 - Môi Hé Nụ Cười Thỏa Mãn
Chương 170 - Giọng Điệu Không Khác Dân Chợ Búa
Chương 171 - Một Mũi Tên Trúng Hai Con Con Chim.
Chương 172 - Xem Ra Tình Hình Rất Nghiêm Trọng
Chương 173 - Kia Ông! Đây Là Bệnh Viện Đấy.
Chương 174 - Tư Thù Cá Nhân?
Chương 175 - Em Sẽ Không Bao Giờ Tha Thứ Cho Anh
Chương 176 - Chuyện Này Có Quá Nhiều Uẩn Khúc.
Chương 177 - Thời Tiết Ở Lý Thành Đỏng Đảnh Như Đàn Bà.
Chương 178 - Có Chuyện Gì? Vừa Nãy Em Không Tập Trung?
Chương 179 - “Sáu Triệu, Để Đổi Lấy Tự Do Thì Hơi Rẻ Đó”
Chương 180 - Em Còn Chưa Đủ?
Chương 181 - Trương Tú Anh... Cô Ấy Sao Rồi?
Chương 182 - Tránh Để Cố Sốc Quá Mà Ảnh Hưởng Tới Não.
Chương 183 - Mọi Dấu Hiệu Nhận Biết Đều Ổn Định
Chương 184 - Lòng Tham Tiền
Chương 185 - Chỉ Có Thể Vì Tình Cảm?
Chương 186 - Đầu Trọc Đầu Rồi Hả Đại Ca?
Chương 187 - “Đã Đủ Những Thứ Tao Dặn Chưa?”
Chương 188 - “Anh Là Giỏi Nhất!”.
Chương 189 - “Cô Em Cũng Gan Đấy. Anh Thích”
Chương 190 - “Mày Nghĩ Sao Mà Định Qua Mặt Tao?”
Chương 191 - “Mọi Việc Có Thuận Lợi Không Con?”
Chương 192 - “Em Có Nhớ Anh Là Ai Không?”
Chương 193 - Tình Cha Con Thiêng Liêng
Chương 194 - Có Vẻ Mọi Chuyện Rất Nghiêm Trọng.
Chương 195 - “Mày Thật Hết Thuốc Chữa!”
Chương 196 - “Con Còn Có Gì Muốn Nói Với Mẹ Không?”
Chương 197 - Tên Gây Ra Tai Nạn Cho Tôi Đã Nhận Tội Chưa?
Chương 198 - “Là Trương Vân Sơn!”
Chương 199 - Sự Giằng Xé Trong Lòng Anh Càng Mãnh Liệt Hơn.
Chương 200 - Đó Là Họ Đã Làm Tròn Bổn Phận
Chương 201 - Việc Khi Đó Không Phải Do Cô Ấy Làm
Chương 202 - “Tại Sao Con Lại Điều Tra Về Con Bé?”
Chương 203 - “Em Biết Từ Khi Nào?”
Chương 204 - Để Đầu Óc Làm Việc Khác Thôi.
Chương 205 - Tốt Nhất Là Cô Ta Đừng Để Cho Tớ Tóm Được.
Chương 206 - Sao Con Ướt Hết Thế Này?
Chương 207 - Cậu Thiếu Hơi Trai Rồi À?
Chương 208 - “Bắt Đầu!”
Chương 209 - “Cảm Ơn Bạn Tốt”
Chương 210 - “Mua Vào Nhiều Nhất Có Thể”
Chương 211 - “The Return Of Happiness”
Chương 212 - Không Bao Giờ Làm Mình Thất Vọng!
Chương 213 - “Giờ Thì Đi Tắm Nào.”
Chương 214 - “Sao Hai Người Đó Lại Tới Cùng Nhau?”
Chương 215 - Điều Gì Khiến Cô Ta Phải Bỏ Trốn?
Chương 216 - “Còn Cách Nào Khác Đâu.”
Chương 217 - Mẹ Chồng Chăm Sóc
Chương 218 - “Bà Ơi! Có Khách! Bà Ơi!
Chương 219 - “Tiểu Mỹ Giỏi Lắm, Chú Xin Thua
Chương 220 - “Là Chúng Tôi Thất Lễ
Chương 221 - Người Bất Ngờ Lại Là Anh
Chương 222 - Con Chào Ông Già Noel!”
Chương 223 - Một Lý Do Để Kết Thúc Vụ Án
Chương 224 - Tổng Tài Câm Sủng Vợ
Chương 225 - “Đau Em!”
Chương 226 - Nhất Định Có Điều Gì Đó Khả Nghi
Chương 227 - Tú Anh Làm Sao Mà Chết Được
Chương 228 - Cô Đã Kiệt Sức Thật Rồi
Chương 229 - Ông Đừng Vì Con Mà Ảnh Hưởng Tới Sức Khỏe
Chương 230 - Mọi Đau Khổ Đều Tự Mình Ôm Lấy
Chương 231 - “Để Con Tiễn Ông”
Chương 232 - Hứa Sẽ Không Truy Cứu
Chương 233 - Nhất Định Là Có Sự Nhầm Lẫn Nào Đây
Chương 234 - Không Cần Khách Sáo
Chương 1 - Ác Mộng
Chương 2 - TRỞ LẠI NHÀ
Chương 3 - TÔI KHÔNG MUỐN TRỞ THÀNH THẾ THÂN
Chương 4 - LƯU LẠC
Chương 5 - MIỆNG LƯỠI KHÔNG SẠCH SẼ
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Tất Cả Mọi Sinh Hoạt Dựa Vào Đôi Tay.
Chương 8 - Trương Tú Linh Vẫn Chưa Tin Nổi.
Chương 9 - “Mẹ Đánh Thức Con Sao?”
Chương 10 - “Hôm Nay Tôi Tới Đây Cũng Là Vì Chuyện Đó”
Chương 11 - Thôi Được Tôi Đồng Ý Với Anh.
Chương 12 - “Nếu Không Còn Việc Gì Thì Tôi Về Trước.”
Chương 13 - “Vậy Tôi Không Quấy Rầy Anh Nữa.”
Chương 14 - “Lau Tóc Giúp Tôi”
Chương 15 - “Con Dâu Ngoan!”
Chương 16 - “Sao Anh Biết Tôi Nghĩ Gì?”
Chương 17 - Tôi Đi Cùng Giúp Anh Trị Liệu Được Không?
Chương 18 - Đổi Thân Xác Lấy Một Tên Què
Chương 19 - “Có Điều Gì Cần Phải Hỏi Sao?”
Chương 20 - Cô Cứ Đi Cùng Tôi Là Được.
Chương 21 - Định Làm Con Rùa Rụt Đầu À?
Chương 22 - Đừng Ăn Nói Linh Tinh
Chương 23 - Tôi Cũng Phải Làm Theo Anh À?
Chương 24 - Vùng Đất Phía Nam?
Chương 25 - Để Tôi Đi Báo Nhà Bếp Chuẩn Bị Bữa Tối
Chương 26 - Cho Anh 1 Tháng
Chương 27 - “Các Mối Quan Hệ Khác?”
Chương 28 - “Nhắm Tới Công Ty Nào Rồi?”
Chương 29 - “Được Tôi Thua! Anh Chờ Đấy”
Chương 30 - Được! Nhớ Giữ Lời Cô Đã Hứa
Chương 31 - Tôi Sẽ Dự Phỏng Vấn Năm Người Cuối Cùng
Chương 32 - Cô Phỏng Vấn Vào Vị Trí Nào Vậy?
Chương 33 - Anh Ta Thích Thú Nhìn Cô.
Chương 34 - “Thịnh Tổng Tôi Về Được Chưa?”
Chương 35 - Không Phải Như Anh Nghĩ Đâu
Chương 36 - Bàn Công Việc
Chương 37 - “Ba Tôi Có Ở Trong Đó Không?”
Chương 38 - Thịnh Thiên Vĩ Thật Không Đơn Giản
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Cha Sẽ Có Cách Để Chị Con Đồng Ý
Chương 41 - “Trên Mặt Tôi Dính Gì À?”
Chương 42 - Coi Như Cô Vi Phạm Thỏa Thuận
Chương 43 - “Ba Tôi Có Nói Mục Đích Của Chuyến Thăm Không?”
Chương 44 - Cô Thứ Nhất Tỏ Ra Hiểu Biết.
Chương 45 - Cho Các Cô Thêm Ít Việc
Chương 46 - “Sao Anh Không Nói Sớm”.
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Sau Bữa Tối Mai Tôi Với Anh Hết Nợ
Chương 49 - Có Vấn Đề Gì Với US Sao?
Chương 50 - Người Rất Dễ Mềm Lòng.
Chương 51 - Nếu Ông Đồng Ý Con Cũng Sẽ Đồng Ý
Chương 52 - Chị Tặng Em Thật À?
Chương 53 - “Muốn Nói Gì Với Anh Sao?”
Chương 54 - “Ngoan Thì Lúc Nào Đó Sẽ Cho Em Xem”
Chương 55 - Có Lẽ Nào Cô Đã Thích Anh
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Anh Đừng Có Ý Mạnh Hiếp Yếu
Chương 58 - “Em Ngạc Nhiên Đến Thế Sao?”
Chương 59 - Trương Tú Anh Chưa Một Lần Gặp Lại Ông.
Chương 60 - Cô Đành Kể Vắn Tắt Như Vậy.
Chương 61 - Vẫn Là Con Nói Đúng
Chương 62 - Làm Năng Lượng Tái Tạo Không Phải Chuyện Dễ
Chương 63 - Bữa Này Tôi Mời Anh, Coi Như Tạ Lỗi.
Chương 64 - Muốn Trêu Cô À, Được Anh Cứ Chờ Đấy.
Chương 65 - “Anh, Là Đồ Lưu Manh!”
Chương 66 - “Cô Có Thể Về!”
Chương 67 - Giám Sát Chặt Chẽ Việc Khai Thác
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Tú Anh Cô Là Người Mới Muốn Ăn Gì?
Chương 70 - Chương 70
Chương 71 - Được Đấy, Lâu Lắm Rồi Chưa Uống.
Chương 72 - Anh Mau Đi Lấy Rượu Cho Tôi
Chương 73 - Kẻ Đứng Sau Chính Là Hắn
Chương 74 - “Chúng Ta Có Bằng Chứng Không?”
Chương 75 - Một Dự Cảm Không Lành.
Chương 76 - Giải Quyết Sạch Sẽ Tất Cả Một Lúc.
Chương 77 - Cái Gì Là Bình Phong?
Chương 78 - Tôi Không Ghen
Chương 79 - Anh Không Gay.
Chương 80 - “Sao Anh Phải Làm Vậy?”
Chương 81 - “Có Phải Trong Lòng Em Đã Có Đối Tượng Nghi Ngờ?”
Chương 82 - Cảm Nhận Hơi Ấm Ngắn Ngủi Bên Anh.
Chương 83 - Tận Hưởng Nụ Hôn
Chương 84 - Chuyển Biến Vi Diệu.
Chương 85 - Chưa Phát Hiện Dấu Vết Gì
Chương 86 - Xem Ít Phim Viễn Tưởng Thôi.
Chương 87 - Chết Thì Cả Hai Cùng Chết
Chương 88 - “Được Anh Sẽ Về Đúng Giờ?”
Chương 89 - Công Việc Bận Lắm Sao?
Chương 90 - Được Anh Sẽ Về Đúng Giờ.
Chương 91 - “Em Chuẩn Bị Đi Công Tác Sao?”
Chương 92 - “Em Thật Đẹp!”
Chương 93 - “Em Là Của Anh! Là Của Anh Mãi Mãi”
Chương 94 - Đều Là Việc Của Con Nên Làm
Chương 95 - Nhưng E Là Giá Có Hơi Cao Một Chút
Chương 96 - “Yên Tâm Đi Lúc Đó Chị Sẽ Biết”
Chương 97 - Tại Sao Anh Ấy Lại Cầm Hành Lý Giúp Chị?
Chương 98 - “Tóc Cô Ấy Thật Thơm.”
Chương 99 - Cẩn Thận Hóc Xương
Chương 100 - Người Dân Ở Đây Rất Hiếu Khách Và Tốt Bụng
Chương 101 - Tin Nhắn Của Ai Mà Cười Tới Ngốc Ra Vậy?
Chương 102 - Cái Nơi Quỷ Quái Này
Chương 103 - Ấy Quá Nhiều Rồi.
Chương 104 - “Bạn Cũ Hỏi Thăm Nhau Không Được Sao?”
Chương 105 - Đặc Biệt Là Nước Uống.
Chương 106 - Không Phải Làm Người Hầu Của Chị.
Chương 107 - Ăn Tối Đã Có Chuyện Gì Từ Từ Giải Quyết!
Chương 108 - “Anh Muốn Bao Nhiêu?”.
Chương 109 - Tôi Muốn Cầm Năm Triệu Trước
Chương 110 - “Sao Anh Lại Thích Nó?”
Chương 111 - “Muộn Rồi, Chúng Ta Vào Thôi”
Chương 112 - “Em Yêu Anh Mà, Hãy Cho Em!”
Chương 113 - Rồi Cô Sẽ Biết Thế Nào Là Đau Đớn
Chương 114 - Trường Tiểu Thư Thật Hào Phóng
Chương 115 - Đi Đâu Cũng Chỉ Lo Thiếu Ăn Thiếu Uống
Chương 116 - “Cô Làm Gì Mà Như Đi Mấy Ngày Thế?”
Chương 117 - Nóng Gì Mà Nóng Khủng Khiếp
Chương 118 - Chân Của Tôi Bị Treo Rồi
Chương 119 - “Hành Động Nào.!”
Chương 120 - “Mục Tiêu Đang Di Chuyển”
Chương 121 - “Cảm Ơn Anh, Tôi Sẽ Chú Ý”
Chương 122 - Chúng Ta Thay Phiên Nhau Xử Lý Cô Ta
Chương 123 - “Ai Thuê Bọn Mày Hại Tao?”
Chương 124 - “Giết Tao Đi!”
Chương 125 - Biết Điều Thì Chuyển Tiền
Chương 126 - Gặp Ảo Giác.
Chương 127 - Cảm Nhận Được Độ Nóng
Chương 128 - “Đại Ca, Anh Thật Lợi Hại”
Chương 129 - “Cô Có Thấy Thịnh Tổng Ở Đâu Không?”
Chương 130 - “Sếp Cứ Yên Tâm”
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chỉ Có Phép Màu Mới Tìm Được Xác Cô Ta
Chương 133 - Đầu Trọc Chỉ Thiếu Điều Muốn Chửi Bậy
Chương 134 - Xuống Khách Sạn Cái Đầu Mày Này!
Chương 135 - Không Bỏ Sót Dù Chỉ Là Một Tấc Đất
Chương 136 - Mày Thật Không Biết Điều
Chương 137 - “Nhưng Em Muốn Túi Xách Như Của Chị”
Chương 138 - “Không Cần, Tôi Đang Đau Bụng”
Chương 139 - Đừng Để Có Bất Kỳ Sơ Hở Nào
Chương 140 - “Một Lũ Hút Máu”
Chương 141 - Bắt Tay Vào Tìm Kiếm Tín Hiệu Ngay Cho Tôi
Chương 142 - “Cậu Đi Đâu?”
Chương 143 - Tiếng Động Càng Ngày Càng Rõ Hơn.
Chương 144 - Giúp” Anh Nếm Mùi Đời
Chương 145 - Chính Là Anh.
Chương 146 - Trong Lòng Có Chút Man Mác Buồn.
Chương 147 - Có Tâm Trạng Sao?
Chương 148 - Không Ngờ Mà Hai Người Phát Sinh Quan Hệ
Chương 149 - Cậu Đã Hút Bao Nhiêu Thuốc?
Chương 150 - Biển Giả Hoặc Xe Ăn Cắp
Chương 151 - Không Có Dấu Vết Gì
Chương 152 - Trương Tú Anh Chỉ E Là Lành Ít Dữ Nhiều.
Chương 153 - “Anh Là Người Bản Địa?”
Chương 154 - “Đây Là Nơi Chắc Ít Người Ngờ Tới Nhất”
Chương 155 - “Em Cười Cái Gì?”
Chương 156 - “Tôi Sẽ Xuống Trước Kiểm Tra.”
Chương 157 - Một Khoảng Đất Trống Lớn Dần Lộ Ra.
Chương 158 - Hẹn Gặp Cậu Sau Ba Mươi Phút Nữa
Chương 159 - Bị Thương Phần Mềm Không Đáng Ngại
Chương 160 - “Có Dấu Vết Gì Chưa?”
Chương 161 - “Vào Đi!”
Chương 162 - “Thiên Cơ Bất Khả Lộ”
Chương 163 - “Người Đẹp! Anh Tới Rồi.”
Chương 164 - “Khó Đấy! Khó Đấy!”
Chương 165 - Không Dấu Nổi Sự Hài Lòng.
Chương 166 - Cậu Nên Chuẩn Bị Tâm Lý
Chương 167 - “Đã Bắt Được Người Chưa?”
Chương 168 - “Là Ai Làm?”
Chương 169 - Môi Hé Nụ Cười Thỏa Mãn
Chương 170 - Giọng Điệu Không Khác Dân Chợ Búa
Chương 171 - Một Mũi Tên Trúng Hai Con Con Chim.
Chương 172 - Xem Ra Tình Hình Rất Nghiêm Trọng
Chương 173 - Kia Ông! Đây Là Bệnh Viện Đấy.
Chương 174 - Tư Thù Cá Nhân?
Chương 175 - Em Sẽ Không Bao Giờ Tha Thứ Cho Anh
Chương 176 - Chuyện Này Có Quá Nhiều Uẩn Khúc.
Chương 177 - Thời Tiết Ở Lý Thành Đỏng Đảnh Như Đàn Bà.
Chương 178 - Có Chuyện Gì? Vừa Nãy Em Không Tập Trung?
Chương 179 - “Sáu Triệu, Để Đổi Lấy Tự Do Thì Hơi Rẻ Đó”
Chương 180 - Em Còn Chưa Đủ?
Chương 181 - Trương Tú Anh... Cô Ấy Sao Rồi?
Chương 182 - Tránh Để Cố Sốc Quá Mà Ảnh Hưởng Tới Não.
Chương 183 - Mọi Dấu Hiệu Nhận Biết Đều Ổn Định
Chương 184 - Lòng Tham Tiền
Chương 185 - Chỉ Có Thể Vì Tình Cảm?
Chương 186 - Đầu Trọc Đầu Rồi Hả Đại Ca?
Chương 187 - “Đã Đủ Những Thứ Tao Dặn Chưa?”
Chương 188 - “Anh Là Giỏi Nhất!”.
Chương 189 - “Cô Em Cũng Gan Đấy. Anh Thích”
Chương 190 - “Mày Nghĩ Sao Mà Định Qua Mặt Tao?”
Chương 191 - “Mọi Việc Có Thuận Lợi Không Con?”
Chương 192 - “Em Có Nhớ Anh Là Ai Không?”
Chương 193 - Tình Cha Con Thiêng Liêng
Chương 194 - Có Vẻ Mọi Chuyện Rất Nghiêm Trọng.
Chương 195 - “Mày Thật Hết Thuốc Chữa!”
Chương 196 - “Con Còn Có Gì Muốn Nói Với Mẹ Không?”
Chương 197 - Tên Gây Ra Tai Nạn Cho Tôi Đã Nhận Tội Chưa?
Chương 198 - “Là Trương Vân Sơn!”
Chương 199 - Sự Giằng Xé Trong Lòng Anh Càng Mãnh Liệt Hơn.
Chương 200 - Đó Là Họ Đã Làm Tròn Bổn Phận
Chương 201 - Việc Khi Đó Không Phải Do Cô Ấy Làm
Chương 202 - “Tại Sao Con Lại Điều Tra Về Con Bé?”
Chương 203 - “Em Biết Từ Khi Nào?”
Chương 204 - Để Đầu Óc Làm Việc Khác Thôi.
Chương 205 - Tốt Nhất Là Cô Ta Đừng Để Cho Tớ Tóm Được.
Chương 206 - Sao Con Ướt Hết Thế Này?
Chương 207 - Cậu Thiếu Hơi Trai Rồi À?
Chương 208 - “Bắt Đầu!”
Chương 209 - “Cảm Ơn Bạn Tốt”
Chương 210 - “Mua Vào Nhiều Nhất Có Thể”
Chương 211 - “The Return Of Happiness”
Chương 212 - Không Bao Giờ Làm Mình Thất Vọng!
Chương 213 - “Giờ Thì Đi Tắm Nào.”
Chương 214 - “Sao Hai Người Đó Lại Tới Cùng Nhau?”
Chương 215 - Điều Gì Khiến Cô Ta Phải Bỏ Trốn?
Chương 216 - “Còn Cách Nào Khác Đâu.”
Chương 217 - Mẹ Chồng Chăm Sóc
Chương 218 - “Bà Ơi! Có Khách! Bà Ơi!
Chương 219 - “Tiểu Mỹ Giỏi Lắm, Chú Xin Thua
Chương 220 - “Là Chúng Tôi Thất Lễ
Chương 221 - Người Bất Ngờ Lại Là Anh
Chương 222 - Con Chào Ông Già Noel!”
Chương 223 - Một Lý Do Để Kết Thúc Vụ Án
Chương 224 - Tổng Tài Câm Sủng Vợ
Chương 225 - “Đau Em!”
Chương 226 - Nhất Định Có Điều Gì Đó Khả Nghi
Chương 227 - Tú Anh Làm Sao Mà Chết Được
Chương 228 - Cô Đã Kiệt Sức Thật Rồi
Chương 229 - Ông Đừng Vì Con Mà Ảnh Hưởng Tới Sức Khỏe
Chương 230 - Mọi Đau Khổ Đều Tự Mình Ôm Lấy
Chương 231 - “Để Con Tiễn Ông”
Chương 232 - Hứa Sẽ Không Truy Cứu
Chương 233 - Nhất Định Là Có Sự Nhầm Lẫn Nào Đây
Chương 234 - Không Cần Khách Sáo
“Thôi tốt nhất là chúng ta không nên bàn luận những chuyện này một cách bừa bãi, nếu không muốn mất việc. Lên làm thôi” Vẫn là cô thứ ba lên tiếng dập tắt luồng suy luận của hai cô bạn.
Ba người đứng lên trả tiền rồi rời khỏi quán cà phê, Trương Tú Anh chờ họ đi khuất cô mới
đứng dậy trả tiền rồi rời đi. Ngày đầu tiên để đồng nghiệp phát hiện ra mình nghe được toàn bộ chuyện buôn dưa lệ của họ quả là không tốt lành gì. Vì thế Trương Tú Anh cố ý nán lại sau bọn họ.
Báo danh xong cô được sắp xếp ngồi tại phòng gần với phòng làm việc của Thịnh Thiên Vĩ. Cô nhìn ngó xung quanh, trong phòng chỉ có 3 nhân viên và một người leader. Mỗi người ngồi một góc phòng được ngăn với nhau bằng vách kính mờ cao ngẩng đầu. Nhìn chung không gian làm việc khá rộng rãi lại có chút riêng tư. Trương Tú Anh khá hài lòng với chỗ ngồi của mình.
Trưởng bộ phận của cô tên là Lương Cường, ba mươi tuổi, dáng người thấp đậm, đã có vợ và một cô con gái 2 tuổi.
Anh ta khá cởi mở. Hai người còn lại là Nguyễn Anh 29 tuổi và Vương Ân 27 tuổi. Trương Tú Anh vô tình thành em út trong phòng. Sau màn giới thiệu, Trưởng bộ phận Lương Cường thông báo. Ba mươi phút nữa sẽ có cuộc họp trực tiếp với chủ tịch Thịnh về vấn đề đầu tư.
Cả phòng xôn xao. Mặc dù Nguyễn Anh và Vương Ân đều đã có gia đình, nhưng phụ nữ mà nói ai cũng có lòng hiếu kỳ.
Thịnh Thiên Vĩ luôn là nhân vật bí ẩn trong công ty, anh ta ít khi xuất hiện, càng ít khi họp trực tiếp với từng phòng như thế này. Hôm nay là lần đầu tiên, mọi người trong phòng không khỏi có chút căng thẳng. Trương Tú
Anh thì khỏi nói, cô thực sự không có hứng thú giáp mặt với anh ta chút nào.
“Chị nghe nói, em được Thịnh tổng trực tiếp phỏng vấn đúng không?” - Nguyễn Anh vừa đưa cho Trương Tú Anh tập tài liệu vừa hỏi.
“Vâng.
” - Trương Tú Anh đỡ lấy tập tài liệu bắt đầu giở ra xem.
“Anh ấy là người thế nào? Có đẹp trai như trên ảnh không? Có thân thiện không? Em may mắn thật đấy, trước đây bọn chị là anh ta phỏng vấn”. - Nguyễn Anh chỉ tay về phía Lương Cường
Khụ khụ! Lương Cường ho mấy tiếng khẳng định sự có mặt của mình.
“Các cô lo nghiên cứu tài liệu để lát nữa họp Với sếp lớn.
Vẫn còn thời gian buôn chuyện ngoài lề hay để tôi giao cho các cô thêm ít việc cho đỡ rảnh nhé” - Lương Cường liếc Nguyễn Anh một cái sắc lẻm.
“Đấy thấy không? Hung thần đó” - Nguyễn Anh le lưỡi, cũng bắt đầu cắm cúi vào đống tài liệu.
Nội dung cuộc họp hôm nay của tổ tư vấn là Thịnh Thiên Vĩ muốn nghe ý kiến của phòng về hướng đầu tư bền vững tại Ninh Thành, trong các chủ trương mà US muốn đầu tư. Vì thế nhiệm vụ
của phòng tư vấn là trình bày các cơ sở dẫn tới lựa chọn của tổ tư vấn, khi tham vấn đầu tư cho tập đoàn.
“Các cô lưu ý, mục tiêu là lợi nhuận và bền vững. Cuộc họp này sếp TÔng cũng muốn mỗi người trong phòng chúng ta tự thể hiện năng lực cá nhân, nên tôi sẽ không tổ chức họp phòng trước, tới lúc đó các cô có thể tự do phát biểu nhận định cá nhân của mình với sếp Tổng. Cố gắng nắm bắt cơ hội đấy.
” Lương Cường dặn dò mọi người.
Mọi người đã yên vị, Lisa và Thịnh Thiên Vĩ bước vào.
“Thịnh tổng!
” Mọi người đứng lên đồng thanh chào.
Hôm nay, Thịnh Thiên Vĩ ăn mặc khá đơn giản, áo sơ mi trắng, quần tây. Tay áo xắn lên hai nhịp để lộ bắp tay rắn trắc, nhìn vừa trẻ trung và khỏe khoắn lại vẫn rất phong cách. Trương Tú Anh nhìn chằm chằm anh ta hai giây, phát hiện mình nhìn anh ta hơi lâu hơn bình thường, cố cụp mắt.
Vừa bước vào Thịnh Thiên Vĩ đã hướng ánh nhìn về phía Trương Tú Anh, tóc cô búi cao để lộ cần cổ trắng ngần, áo sơ mi dài tay cài kín cúc, quần tây phối hợp cùng áo vest, nhìn khá bảo thủ nhưng gương mặt và dáng người của cô vô cùng bắt mắt nên lại toát lên vẻ đoan chính, đáng yêu.