Buổi chiều Linh Sam đợi anh về nhà để qua nhà chính, nhưng mà đợi mãi vẫn không thấy anh đâu , vậy cho nên cô đành phải đi trước vậy ...
" Ngô Kiến,
chúng ta đi thôi,
chắc anh ấy không về đâu .
"
" Thiếu phu nhân,
chắc là cậu chủ đang bận đấy ,
cô đừng buồn .
"
" Ừm , tôi hiểu mà. "
" À lát nữa anh ghé cửa hàng tiện lợi mua giỏ đi , tôi sợ không có quà sẽ kỳ .
"
" Không có đâu ,
nhà chính đâu có thiếu gì đâu ,
cô qua là mọi người đã vui lắm rồi .
"
' " Vậy sao. "
Bản thân của cô được coi trọng như thế ư ,
họ càng coi trọng cô thì cô lại cảm thấy ngại hơn , thấy nó không xứng đáng cho lắm .
Ngô Kiến lái xe , còn Linh Sam thì ngồi ở ghế sau mà thở dài. .
Cô đưa mắt nhìn ra bên ngoài, thế giới bên ngoài nó rộng lớn quá đi .
Chừng 30 phút sau thì cũng đến nơi ,
xe lăn bánh vào trong nhà chính .
" Thiếu phu nhân,
mời cô .
"
" Cảm ơn .
"
" Cô đừng quá căng thẳng,
mọi người ở đây điều rất cởi mở,
đặc biệt là Kha lão gia .
”
" Ừm .
" _ Linh Sam gật đầu rồi cũng đi vào trong ,
khi cô đặt chân vào phòng khách thì đã nhìn thấy ông nội đang xem tivi và uống trà.
" Ông nội ,
con mới đến .
" .
"Ahhh, cháu dâu đến rồi sao , Linh Sam ngồi xuống đi .
"
" Dạ .
"
" Hàn Thần đâu ,
nó đi đậu xe à .
"
" Dạ không,
anh ấy bận việc nên không thể đến được,
cháu đi cùng với vệ sĩ .
" .
" Haiz ,
cái thằng đó suốt ngày chỉ biết công việc mà thôi, để bữa nào ông phải dạy dỗ lại nó mới được .
".
" Đừng ông ơi ,
anh ấy đi làm rất cực khổ,
ông đừng đánh anh ấy .
"
" Linh Sam đúng là hiểu chuyện mà .
"
" Hai đứa không có đi hưởng tuần trăng mật có đúng không? .
"
" Dạ không, cháu thấy anh ấy bận quá cho nên đã dời qua dịp khác .
" .
Nghe xong thì Kha Hanh cũng chỉ biết thở dài mà thôi , Hàn Thần đã có vợ rồi ấy vậy mà nó vẫn vô tâm như vậy .
.
" Cực khổ cho cháu rồi,
chắc nó vô tâm với cháu lắm .
"
" Dạ không có đâu ông ơi ,
anh ấy rất tốt với cháu .
"
" Thật không đó , đừng có gạt ông già này .
"
" Dạ thật mà ,
cháu đâu có dám gạt ông đâu .
" _ Linh Sam cười trừ.
" Ừm ,
ông nghe nói lúc trước cháu nghỉ học từ sớm ,
bây giờ cháu có muốn đi học lại không . Nếu muốn thì ông sẽ tạo điều kiện cho cháu .
"
" Thật hả ông , cháu rất muốn đi học .
"
" Ừm ,
đương nhiên là thật rồi,
cháu muốn học ngành gì .
''
" Dạ , ngành thiết kế ạ ,
cháu rất thích vẽ. "
" Ừm ,
vậy thì ông sẽ cho người đi làm hồ sơ cho cháu .
"
" Dạ ,
cám ơn ông nội .
". .
.
Cô vui lắm , thật sự rất là vui . Không ngờ là bản thân có thể quay lại trường học ,
đây chính là ước mơ của cô đây mà.
" Hai ông cháu nói gì mà vui vậy .
'" _ Nho Quanh đi ra ,
bà ấy chính là mẹ của Hàn Thần, và đây giờ là mẹ chồng của Linh Sam .
" Dạ con chào mẹ. "_ Linh Sam đứng dậy chào hỏi mẹ chồng một cách lễ phép .
" Được rồi, ngồi xuống đi con "
" Dạ. "
" Ừ thì ba bảo Linh Sam đi học trở lại , miễn cháu dâu thích là được .
".
" Ừm ,
con thấy như vậy cũng được,
con thấy việc học là cả đời mà cho nên lúc nào muốn học cũng được .
"
" Linh Sam cố gắng lên nha con ,
có gì không biết thì hỏi Hàn Thần,
lúc trước nó học giỏi lắm .
"
" Dạ mẹ. "
" À mà nó có bắt nạt con thì nói với mẹ , để mẹ dạy dỗ lại nó. "
" Dạ .
". .
.
Nho Quanh nhìn là biết Linh Sam ở kèo dưới rồi ,
hôm nay nó cũng không đến đây nữa chứ .
Phải để cho con dâu đi học ,
sau này còn có sự nghiệp nữa chứ ,
có như vậy mới không bị người khác coi thường,
và điều đặc biệt là sẽ được tất cả mọi người nhìn bằng một ánh mắt khác ,
đó là sự kính nể. .
.
Hàn Thần và Linh Sam cưới nhau có thể nói là do ép gả ,
cho nên ít nhiều gì cũng có những xung đột xảy ra mà thôi,
với lại con trai của bà cho nên bà hiểu chứ ,
tính tình không giống như người bình thường,
nó cao ngạo như ông trời vậy, bên ngoài thì có rất nhiều tình nhân nữa chứ .
Cảm thấy có Linh Sam chịu cưới nó là may phước lắm rồi, vậy mà vẫn chê tới chê lui .
Để bữa nào mà gặp nó thì bà phải đánh nó 1 trận nhừ đòn thì mới được. .
.
" Cả nhà chúng ta vào ăn cơm thôi,
bây giờ cũng tối rồi .
"
" Ừm ,
đi thôi .
"
" Linh Sam đi thôi con " .
" Dạ. "
Nho Quanh kéo con dâu đi vào trong nhà , bà biết là cô vẫn còn ngại đây mà ,
bây giờ đã là người nhà với nhau rồi vậy mà vẫn ngại ngùng .
" Ba con đi ra ngoài đánh cầu rồi,
chắc là sẽ về muộn .
Ba người chúng ta cứ ăn cơm trước đi .
"
" Dạ .
" .
Đến cuối cùng thì Hàn Thần cũng không có đến,
là do cô đã kỳ vọng quá nhiều rồi .
.
Linh Sam kéo ghế ra ngồi xuống,
bàn ăn ở đây rất là lớn ,
đã vậy còn có rất nhiều thức ăn nữa chứ , nhìn vào cứ như một bàn tiệc lớn vậy.
Có rất nhiều món ăn ngon , nhưng mà cô vẫn hy vọng anh sẽ đến đây ăn cùng với mọi người,
lâu lâu thì mới có dịp ngồi chung một chỗ như thế này mà , dù có là sơn hào hải vị đến đâu thì làm sao bằng đầy đủ những thành viên ăn cơm cùng với nhau chứ .
Cô biết là ông nội rất mong anh ấy đến,
mặc dù không có thể hiện ra nhưng mà cô có thể nhìn ra được,
ánh mắt có một chút buồn .
.