Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Đường Hoa Nguyệt, Tôi Vĩnh Viễn Sẽ Không Tha Thứ Cho Cô
Chương 21 - Cô Sắp Chết Rồi
Chương 22 - Khiến Cho Hoắc Anh Tuấn Đau Khổ Tột Cùng
Chương 23 - Đường Hoa Nguyệt, Lập Tức Cút Về Cho Tôi
Chương 24 - Là Cô Ấy Quá Ngây Thơ Rồi
Chương 25 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Còn Gì Để Nói Nữa Không?
Chương 26 - Em Kết Hôn Với Hoắc Anh Tuấn Sao?
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Hoắc Cao Lãng Tỉnh
Chương 29 - Người Muốn Hại Chết Em Năm Đó
Chương 30 - Đường Hoa Nguyệt, Tôi Thà Rằng Cô Chết Từ Sớm Đi
Chương 31 - Đường Hoa Nguyệt, Mở Mắt
Chương 32 - Tại Sao Có Thể Tàn Nhẫn Đến Thế?
Chương 33 - Thời Gian Của Tôi Không Còn Nhiều
Chương 34 - Truy Đuổi
Chương 35 - Chờ Một Ngày Hoắc Anh Tuấn Biết Được Sự Thật
Chương 36 - Đắng Cho Cô Khóc Thì Thôi
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Có Hối Hận Không?
Chương 39 - Hoắc Cao Lãng Tỉnh Lại Rồi
Chương 40 - Đường Hoa Nguyệt Thật Sự Chết Rồi Sao?
Chương 41 - Sống Không Bằng Chết
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Căn Bệnh Nguy Hiểm Đến Tính Mạng
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Người Đàn Ông Thích Đường Hoa Nguyệt
Chương 49 - Không Cần Phải Đối Tốt Với Tôi
Chương 50 - Chúng Ta Có Thể Tránh Mặt Nhau Không?
Chương 51 - Cho Em Xem Thứ Này
Chương 52 - Cô Ly Hôn Với Hoắc Anh Tuấn
Chương 53 - Nhờ Anh Ấy Giúp Một Chuyện
Chương 54 - Cô Sợ Mình Sẽ Khóc!
Chương 55 - Cô Không Xứng Để Tôi Tha Thứ Cho Cô
Chương 56 - Đoạn Ghi Âm Nguy Hiểm Chết Người
Chương 57 - Tất Cả Đều Do Cô Gieo Gió Gặt Bão
Chương 58 - Cô Thích Không
Chương 59 - Nỗi Sợ Thầm Kín
Chương 60 - Ghi Âm
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Xảy Ra Chuyện
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Sẽ Thật Tốt Nếu Cô Chưa Bao Giờ Gặp Hoắc Anh Tuấn
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Hoắc Anh Tuấn, Mang Theo Người Phụ Nữ Của Anh Cút Đi
Chương 70 - Cảm Xúc Của Cô Ấy Dường Như Trống Rỗng
Chương 71 - Cô Sẽ Báo Thù
Chương 72 - Đường Hàn Khiết Chạy Thoát Rồi
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Sợ Hãi
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Mang Anh Em Mấy Người Cùng Nhau Rời Đi
Chương 77 - Anh Trai Chạy Rồi
Chương 78 - Sông Cạn Núi Mòn
Chương 79 - Chọn Một Trong Hai
Chương 80 - Vụ Nổ
Chương 81 - K
Chương 82 - Chú Kia Không Phải Là Thứ Tốt Lành Gì
Chương 83 - Game Của Chúng Ta Bị Hack
Chương 84 - Cả Đời Đều Trả Không Hết
Chương 85 - Trong Vòng Một Tuần
Chương 86 - Con Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 87 - Công Nghệ Của Nhà Họ Đường
Chương 88 - Chính Thức Đối Đầu
Chương 89 - Sự Phản Bội Của K
Chương 90 - Ra Chiến Thư!
Chương 91 - Chỗ Dựa
Chương 92 - Giám Đốc Hoắc Tham Dự Cuộc Họp Ký Kết Của K
Chương 93 - K Chính Là Đường Hoa Nguyệt
Chương 94 - Cô Chờ Đó Đường Hoa Nguyệt
Chương 95 - Kết Hôn Với Cậu Chủ Nhà Khác
Chương 96 - Liên Thủ
Chương 97 - Top Tìm Kiếm
Chương 98 - Không Thể Là Đối Thủ Của Tôi!
Chương 99 - Dna
Chương 100 - Đi Nhìn Xem
Chương 101 - Gặp Gỡ
Chương 102 - Từ Uyển Nhan Đến Thăm
Chương 103 - Đóng Giả Thần Tượng
Chương 104 - Bắt Đầu Diễn
Chương 105 - Không Có Quy Định Không Thể Là Của Người Khác
Chương 106 - Dư Cơ Uyển Lộ Tẩy
Chương 107 - Cô Ấy Hẹn Hò Với Người Đàn Ông Khác
Chương 108 - Tổng Giám Đốc Hoắc Thật Là Không Thú Vị
Chương 109 - Bị Đá
Chương 110 - Xâm Nhập
Chương 111 - Đã Bị Chính Tay Anh Hại Chết Từ Năm Năm Trước Rồi
Chương 112 - Vạch Mặt Dư Cơ Uyển
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Nghi Ngờ Từ Uyển Nhan
Chương 115 - Bác Sĩ Tâm Lý Mới
Chương 116 - Báo Cáo Với Lục Xuyên Mạn
Chương 117 - Để Xem Anh Ta Có Khả Năng Đó Hay Không
Chương 118 - Anh Nghĩ Rằng Trên Tay Tôi Không Có Điểm Yếu Của Anh Sao?
Chương 119 - Sẽ Không Bao Giờ Hợp Tác Với Lục Hòa
Chương 120 - Bệnh Ung Thư Máu
Chương 121 - Tìm Được Bệnh Án
Chương 122 - Anh Ta Có Chữa Khỏi Bệnh Cho Em Không?
Chương 123 - Đường Hoa Nguyệt Tới
Chương 124 - Trong Giây Phút Khắc Nghiệt Ấy, Anh Đang Làm Gì?
Chương 125 - Thảm Hại Như Con Chó Lạc Đường!
Chương 126 - Áo Tưởng
Chương 127 - Kẹo Vị Coca
Chương 128 - Cậu Rất Tốt
Chương 129 - Cô Bị Thương Tôi Sẽ Chết Mất
Chương 130 - Đến Cùng Là Ai
Chương 131 - Bỏ Lại Phía Sau
Chương 132 - Cho Nên Là Muốn Xử Lý Anh Ta
Chương 133 - Ba Tiểu Bảo Bối, Thật Thú Vị
Chương 134 - Đứa Con Ngoài Giá Thú Kia Sẽ Phải Gặp Xui Xẻo
Chương 135 - Nhớ Ra Bím Tóc Đuôi Sam Nhỏ Kia Rồi!
Chương 136 - Cốt Tủy!
Chương 137 - Không Bao Giờ Để Anh Ta Được Như Ý
Chương 138 - Vinh Quang Chi Diệu
Chương 139 - Hạng Nhất
Chương 140 - Cho Anh Ta Phục
Chương 141 - Chỉ Cho Phép Một Mình Em Đến
Chương 142 - Chúng Ta Làm Giao Dịch
Chương 143 - Kẹp Tóc Của Trẻ Em
Chương 144 - Thông Đồng Với Nhà Họ Hoắc
Chương 145 - Mở Đầu Nho Nhỏ
Chương 146 - Còn Không Phải Là Một Đứa Ngu Ngàn Năm
Chương 147 - Bê Bối Của Từ Uyển Nhan
Chương 148 - Cuộc Họp Báo TDT
Chương 149 - Đừng Bảo Là Khao Khát Anh Đấy Nhé
Chương 150 - Đối Chiến
Chương 151 - Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 152 - Cô Có Phải Bị Điên Rồi Không?
Chương 153 - Ai Mới Là Thân Tượng Của Ai?
Chương 154 - Đường Hàn Khiết
Chương 155 - Không Dễ Lừa Gạt Kẻ Họ
Chương 156 - Không Cần Nói Lảng Sang Chuyện Khác
Chương 157 - Thực Hiện Theo Kế Hoạch
Chương 158 - Rời Đi
Chương 159 - Ghép Nối Thành Công
Chương 160 - Bôi Đen
Chương 161 - Cô Chủ Nhà Họ Bạch
Chương 162 - Bị Vứt Bỏ
Chương 163 - Tổng Giám Đốc Tần
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Từ Uyển Nhan Tố Cáo Đường Hoa Nguyệt Với Tân Dương
Chương 166 - Sẽ Bắt Cô Quỳ Xuống Sám Hối
Chương 167 - Mối Quan Hệ Giữa Đường Hoa Nguyệt Và Lục Xuyên Mạn
Chương 168 - Tôi Trách Oan Cô
Chương 169 - Hiện Tại Đền Bù Đi
Chương 170 - Thi Tịnh Nhìn Thấy Hoắc Anh Tuấn
Chương 171 - Hoắc Anh Tuấn Cảm Thấy Đứa Bé Này Rất Quen
Chương 172 - Phát Hiện Đường Hoa Nguyệt Không Phẫu Thuật
Chương 173 - Đưa Đứa Nhỏ Ra Nước Ngoài
Chương 174 - Không Thể Tìm Thấy
Chương 175 - Hãy Đi Cùng Nhau
Chương 176 - Thi Tịnh Tìm Đến Hoắc Anh Tuấn
Chương 177 - Hoắc Anh Tuấn Cứu Trợ
Chương 178 - Trở Về Chốn Cũ
Chương 179 - Cô Nhớ Tất Cả Tình Yêu Và Hận Thù Của Cô
Chương 180 - Anh Ta Điên Rồi À?
Chương 181 - Chúng Ta Về Nhà Có Được Không Mẹ
Chương 182 - Có Nhiều Người Muốn Làm Bố Của Bọn Trẻ Lắm
Chương 183 - Không Gọi Bố, Gọi Là Chú
Chương 184 - Mẹ Còn Thích Chú Bác Sĩ Hơn
Chương 185 - Hàn Nhạc Bị Bắt
Chương 186 - Sự Thật Mà Hoắc Cao Lãng Biết
Chương 187 - Lúc Ấy Đường Hoa Nguyệt Trả Lời Điện Thoại
Chương 188 - Sao Bác Sĩ Lại Khóc?
Chương 189 - Tạ Đình Phong Muốn Giết Từ Uyển Nhan
Chương 190 - Từ Uyển Nhan Muốn Ôm Đùi Tân Dương Chân
Chương 191 - Tại Sao Tôi Phải Nhường Ba Phần Còn Lại Cho Anh?
Chương 192 - Ra Tay Trước Sẽ Chiếm Được Lợi Thế
Chương 193 - Đường Hoa Nguyệt Kinh Hoàng
Chương 194 - Lục Bạch Ngôn Rất Hâm Mộ Em Trai Và Em Gái Của Mình
Chương 195 - Lục Bạch Ngôn Quý Trọng Ảnh Của Mẹ
Chương 196 - Người Thay Thế
Chương 197 - Hoắc Anh Tuấn Biết Sự Thật
Chương 198 - Lục Xuyên Mạn Phải Chết Không Đất Chôn Thây
Chương 199 - Truyện Mà Hoắc Anh Tuấn Kể Vừa Cũ Rích Vừa Nhạt Nhẽo
Chương 200 - Bóng Ma Ác Mộng Của Hoắc Anh Tuấn
Chương 201 - Hoắc Anh Tuấn Đáng Thương
Chương 202 - Con Cá Mắc Câu
Chương 203 - Mang Theo Đứa Bé Cùng Với Tân Dương Rời Đi
Chương 204 - Bị Nghi Ngờ
Chương 205 - Hoắc Anh Tuấn Cho Rằng Đường Hoa Nguyệt Đã Chết
Chương 206 - Suy Tim
Chương 207 - Muốn Trao Trái Tim Cho Cô Ấy
Chương 208 - Hoắc Anh Tuấn Ghép Tủy
Chương 209 - Anh Không Xứng
Chương 210 - Nghiệt Chủng! Đáng Chết!
Chương 211 - Tần Dương Ghen
Chương 212 - Trong Lòng Tân Dương Giống Như Vừa Rũ Bỏ Được Một Gánh Nặng
Chương 213 - Hoắc Cao Lãng Gặp Đường Hoa Nguyệt
Chương 214 - Tâm Trí
Chương 215 - Phúc Lợi Của Gấu
Chương 216 - Ảnh Gia Đình
Chương 217 - Sự Phản Công Của Hoắc Anh Tuấn
Chương 218 - Tối Mai Gặp
Chương 219 - Thời Khắc Phản Kích
Chương 220 - Lật Ngược Tình Thế
Chương 221 - Lục Xuyên Mạn Hoàn Toàn Bị Rơi Vào Địa Ngục
Chương 222 - Hoắc Anh Tuấn Và Từ Uyển Nhan Cắt Đứt Quan Hệ
Chương 223 - Đưa Hoắc Anh Tuấn Đi
Chương 224 - Hoắc Anh Tuấn Ngại Ngùng
Chương 225 - Ba Đứa Trẻ
Chương 226 - Đường Hoa Nguyệt Chưa Bao Giờ Tin Anh
Chương 227 - Con Át Chủ Bài
Chương 228 - Động Vật Máu Lạnh
Chương 229 - Cô Ta Xuống Địa Ngục Cũng Chưa Đủ
Chương 230 - Từ Uyển Nhan Diễu Võ Dương Oa
Chương 231 - Tập Đoàn Hoắc Huyễn Sắp Có Phó Giám Đốc Mới
Chương 232 - Lục Xuyên Mạn Muốn Tới @S
Chương 233 - Chốn Cũ
Chương 234 - Tuyệt Đối Không Để Hắn Ung Dung Ngoài Vòng Pháp Luật
Chương 235 - Hoắc Anh Tuấn Giống Kẻ Tình Nghỉ Nhất
Chương 236 - Hàn Nhạc Nói Ra Chân Tướng
Chương 237 - Hoắc Cao Lãng
Chương 238 - Một Nửa Văn Phòng Làm Việc Là Của Tôi
Chương 239 - Thiên Đàng Có Đường Mà Anh Ta Không Đi
Chương 240 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 241 - Đường Hoa Nguyệt Không Có Tội
Chương 242 - Xảy Ra Chuyện Rồi
Chương 243 - Người Đảm Nhiệm Vị Trí Thẩm Phán
Chương 244 - Sai Bảo Từ Uyển Nhan Như Người Giúp Việc
Chương 245 - Hoắc Anh Tuấn Là Một Tên Đàn Ông Cặn Bã
Chương 246 - Cô Gái Vẽ Tranh
Chương 247 - Người Và Cá Đều Đáng Thương Như Nhau
Chương 248 - Một Chiếc Vòng Tay Bạc Màu
Chương 249 - Từ Uyển Nhan Bị Trêu Đùa
Chương 250 - Gạo Nấu Thành Cơm
Chương 251 - Muốn Làm Gì Thì Làm
Chương 252 - Từ Uyển Nhan Mắc Bãy
Chương 253 - Sự Chu Đáo Của Tân Dương
Chương 254 - Tuyệt Đối Không Được Để Họ Tốt Lại
Chương 255 - Hoắc Anh Tuấn Hoài Nghi Trong Nhà
Chương 256 - Bác Sĩ Tân Kỳ Tân Mới Là Người Bố Lý Tưởng Trong Lòng Họ
Chương 257 - Bác Sĩ Tân Chính Là Bố
Chương 258 - Mẹ Và Hoắc Anh Tuấn Sẽ Không Ở Bên Nhau
Chương 259 - Có Một Số Việc Còn Đáng Quý Trọng Hơn Tình Yêu
Chương 260 - Vậy Mà Anh Ta Ở Đây Qua
Chương 261 - Vợ Sắp Bỏ Đi Theo Người Khác Rồi
Chương 262 - Mẹ Đi Hẹn Hò Đi
Chương 263 - Phát Hiện Điều Thú Vị
Chương 264 - Bố Đường Tỉnh Rồi
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Đường Hoa Nguyệt, Tôi Vĩnh Viễn Sẽ Không Tha Thứ Cho Cô
Chương 21 - Cô Sắp Chết Rồi
Chương 22 - Khiến Cho Hoắc Anh Tuấn Đau Khổ Tột Cùng
Chương 23 - Đường Hoa Nguyệt, Lập Tức Cút Về Cho Tôi
Chương 24 - Là Cô Ấy Quá Ngây Thơ Rồi
Chương 25 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Còn Gì Để Nói Nữa Không?
Chương 26 - Em Kết Hôn Với Hoắc Anh Tuấn Sao?
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Hoắc Cao Lãng Tỉnh
Chương 29 - Người Muốn Hại Chết Em Năm Đó
Chương 30 - Đường Hoa Nguyệt, Tôi Thà Rằng Cô Chết Từ Sớm Đi
Chương 31 - Đường Hoa Nguyệt, Mở Mắt
Chương 32 - Tại Sao Có Thể Tàn Nhẫn Đến Thế?
Chương 33 - Thời Gian Của Tôi Không Còn Nhiều
Chương 34 - Truy Đuổi
Chương 35 - Chờ Một Ngày Hoắc Anh Tuấn Biết Được Sự Thật
Chương 36 - Đắng Cho Cô Khóc Thì Thôi
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Đường Hoa Nguyệt, Cô Có Hối Hận Không?
Chương 39 - Hoắc Cao Lãng Tỉnh Lại Rồi
Chương 40 - Đường Hoa Nguyệt Thật Sự Chết Rồi Sao?
Chương 41 - Sống Không Bằng Chết
Chương 42 - Chương 42
Chương 43 - Chương 43
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Căn Bệnh Nguy Hiểm Đến Tính Mạng
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Người Đàn Ông Thích Đường Hoa Nguyệt
Chương 49 - Không Cần Phải Đối Tốt Với Tôi
Chương 50 - Chúng Ta Có Thể Tránh Mặt Nhau Không?
Chương 51 - Cho Em Xem Thứ Này
Chương 52 - Cô Ly Hôn Với Hoắc Anh Tuấn
Chương 53 - Nhờ Anh Ấy Giúp Một Chuyện
Chương 54 - Cô Sợ Mình Sẽ Khóc!
Chương 55 - Cô Không Xứng Để Tôi Tha Thứ Cho Cô
Chương 56 - Đoạn Ghi Âm Nguy Hiểm Chết Người
Chương 57 - Tất Cả Đều Do Cô Gieo Gió Gặt Bão
Chương 58 - Cô Thích Không
Chương 59 - Nỗi Sợ Thầm Kín
Chương 60 - Ghi Âm
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Xảy Ra Chuyện
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Sẽ Thật Tốt Nếu Cô Chưa Bao Giờ Gặp Hoắc Anh Tuấn
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Chương 68
Chương 69 - Hoắc Anh Tuấn, Mang Theo Người Phụ Nữ Của Anh Cút Đi
Chương 70 - Cảm Xúc Của Cô Ấy Dường Như Trống Rỗng
Chương 71 - Cô Sẽ Báo Thù
Chương 72 - Đường Hàn Khiết Chạy Thoát Rồi
Chương 73 - Chương 73
Chương 74 - Sợ Hãi
Chương 75 - Chương 75
Chương 76 - Mang Anh Em Mấy Người Cùng Nhau Rời Đi
Chương 77 - Anh Trai Chạy Rồi
Chương 78 - Sông Cạn Núi Mòn
Chương 79 - Chọn Một Trong Hai
Chương 80 - Vụ Nổ
Chương 81 - K
Chương 82 - Chú Kia Không Phải Là Thứ Tốt Lành Gì
Chương 83 - Game Của Chúng Ta Bị Hack
Chương 84 - Cả Đời Đều Trả Không Hết
Chương 85 - Trong Vòng Một Tuần
Chương 86 - Con Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 87 - Công Nghệ Của Nhà Họ Đường
Chương 88 - Chính Thức Đối Đầu
Chương 89 - Sự Phản Bội Của K
Chương 90 - Ra Chiến Thư!
Chương 91 - Chỗ Dựa
Chương 92 - Giám Đốc Hoắc Tham Dự Cuộc Họp Ký Kết Của K
Chương 93 - K Chính Là Đường Hoa Nguyệt
Chương 94 - Cô Chờ Đó Đường Hoa Nguyệt
Chương 95 - Kết Hôn Với Cậu Chủ Nhà Khác
Chương 96 - Liên Thủ
Chương 97 - Top Tìm Kiếm
Chương 98 - Không Thể Là Đối Thủ Của Tôi!
Chương 99 - Dna
Chương 100 - Đi Nhìn Xem
Chương 101 - Gặp Gỡ
Chương 102 - Từ Uyển Nhan Đến Thăm
Chương 103 - Đóng Giả Thần Tượng
Chương 104 - Bắt Đầu Diễn
Chương 105 - Không Có Quy Định Không Thể Là Của Người Khác
Chương 106 - Dư Cơ Uyển Lộ Tẩy
Chương 107 - Cô Ấy Hẹn Hò Với Người Đàn Ông Khác
Chương 108 - Tổng Giám Đốc Hoắc Thật Là Không Thú Vị
Chương 109 - Bị Đá
Chương 110 - Xâm Nhập
Chương 111 - Đã Bị Chính Tay Anh Hại Chết Từ Năm Năm Trước Rồi
Chương 112 - Vạch Mặt Dư Cơ Uyển
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - Nghi Ngờ Từ Uyển Nhan
Chương 115 - Bác Sĩ Tâm Lý Mới
Chương 116 - Báo Cáo Với Lục Xuyên Mạn
Chương 117 - Để Xem Anh Ta Có Khả Năng Đó Hay Không
Chương 118 - Anh Nghĩ Rằng Trên Tay Tôi Không Có Điểm Yếu Của Anh Sao?
Chương 119 - Sẽ Không Bao Giờ Hợp Tác Với Lục Hòa
Chương 120 - Bệnh Ung Thư Máu
Chương 121 - Tìm Được Bệnh Án
Chương 122 - Anh Ta Có Chữa Khỏi Bệnh Cho Em Không?
Chương 123 - Đường Hoa Nguyệt Tới
Chương 124 - Trong Giây Phút Khắc Nghiệt Ấy, Anh Đang Làm Gì?
Chương 125 - Thảm Hại Như Con Chó Lạc Đường!
Chương 126 - Áo Tưởng
Chương 127 - Kẹo Vị Coca
Chương 128 - Cậu Rất Tốt
Chương 129 - Cô Bị Thương Tôi Sẽ Chết Mất
Chương 130 - Đến Cùng Là Ai
Chương 131 - Bỏ Lại Phía Sau
Chương 132 - Cho Nên Là Muốn Xử Lý Anh Ta
Chương 133 - Ba Tiểu Bảo Bối, Thật Thú Vị
Chương 134 - Đứa Con Ngoài Giá Thú Kia Sẽ Phải Gặp Xui Xẻo
Chương 135 - Nhớ Ra Bím Tóc Đuôi Sam Nhỏ Kia Rồi!
Chương 136 - Cốt Tủy!
Chương 137 - Không Bao Giờ Để Anh Ta Được Như Ý
Chương 138 - Vinh Quang Chi Diệu
Chương 139 - Hạng Nhất
Chương 140 - Cho Anh Ta Phục
Chương 141 - Chỉ Cho Phép Một Mình Em Đến
Chương 142 - Chúng Ta Làm Giao Dịch
Chương 143 - Kẹp Tóc Của Trẻ Em
Chương 144 - Thông Đồng Với Nhà Họ Hoắc
Chương 145 - Mở Đầu Nho Nhỏ
Chương 146 - Còn Không Phải Là Một Đứa Ngu Ngàn Năm
Chương 147 - Bê Bối Của Từ Uyển Nhan
Chương 148 - Cuộc Họp Báo TDT
Chương 149 - Đừng Bảo Là Khao Khát Anh Đấy Nhé
Chương 150 - Đối Chiến
Chương 151 - Đừng Trông Mặt Mà Bắt Hình Dong
Chương 152 - Cô Có Phải Bị Điên Rồi Không?
Chương 153 - Ai Mới Là Thân Tượng Của Ai?
Chương 154 - Đường Hàn Khiết
Chương 155 - Không Dễ Lừa Gạt Kẻ Họ
Chương 156 - Không Cần Nói Lảng Sang Chuyện Khác
Chương 157 - Thực Hiện Theo Kế Hoạch
Chương 158 - Rời Đi
Chương 159 - Ghép Nối Thành Công
Chương 160 - Bôi Đen
Chương 161 - Cô Chủ Nhà Họ Bạch
Chương 162 - Bị Vứt Bỏ
Chương 163 - Tổng Giám Đốc Tần
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Từ Uyển Nhan Tố Cáo Đường Hoa Nguyệt Với Tân Dương
Chương 166 - Sẽ Bắt Cô Quỳ Xuống Sám Hối
Chương 167 - Mối Quan Hệ Giữa Đường Hoa Nguyệt Và Lục Xuyên Mạn
Chương 168 - Tôi Trách Oan Cô
Chương 169 - Hiện Tại Đền Bù Đi
Chương 170 - Thi Tịnh Nhìn Thấy Hoắc Anh Tuấn
Chương 171 - Hoắc Anh Tuấn Cảm Thấy Đứa Bé Này Rất Quen
Chương 172 - Phát Hiện Đường Hoa Nguyệt Không Phẫu Thuật
Chương 173 - Đưa Đứa Nhỏ Ra Nước Ngoài
Chương 174 - Không Thể Tìm Thấy
Chương 175 - Hãy Đi Cùng Nhau
Chương 176 - Thi Tịnh Tìm Đến Hoắc Anh Tuấn
Chương 177 - Hoắc Anh Tuấn Cứu Trợ
Chương 178 - Trở Về Chốn Cũ
Chương 179 - Cô Nhớ Tất Cả Tình Yêu Và Hận Thù Của Cô
Chương 180 - Anh Ta Điên Rồi À?
Chương 181 - Chúng Ta Về Nhà Có Được Không Mẹ
Chương 182 - Có Nhiều Người Muốn Làm Bố Của Bọn Trẻ Lắm
Chương 183 - Không Gọi Bố, Gọi Là Chú
Chương 184 - Mẹ Còn Thích Chú Bác Sĩ Hơn
Chương 185 - Hàn Nhạc Bị Bắt
Chương 186 - Sự Thật Mà Hoắc Cao Lãng Biết
Chương 187 - Lúc Ấy Đường Hoa Nguyệt Trả Lời Điện Thoại
Chương 188 - Sao Bác Sĩ Lại Khóc?
Chương 189 - Tạ Đình Phong Muốn Giết Từ Uyển Nhan
Chương 190 - Từ Uyển Nhan Muốn Ôm Đùi Tân Dương Chân
Chương 191 - Tại Sao Tôi Phải Nhường Ba Phần Còn Lại Cho Anh?
Chương 192 - Ra Tay Trước Sẽ Chiếm Được Lợi Thế
Chương 193 - Đường Hoa Nguyệt Kinh Hoàng
Chương 194 - Lục Bạch Ngôn Rất Hâm Mộ Em Trai Và Em Gái Của Mình
Chương 195 - Lục Bạch Ngôn Quý Trọng Ảnh Của Mẹ
Chương 196 - Người Thay Thế
Chương 197 - Hoắc Anh Tuấn Biết Sự Thật
Chương 198 - Lục Xuyên Mạn Phải Chết Không Đất Chôn Thây
Chương 199 - Truyện Mà Hoắc Anh Tuấn Kể Vừa Cũ Rích Vừa Nhạt Nhẽo
Chương 200 - Bóng Ma Ác Mộng Của Hoắc Anh Tuấn
Chương 201 - Hoắc Anh Tuấn Đáng Thương
Chương 202 - Con Cá Mắc Câu
Chương 203 - Mang Theo Đứa Bé Cùng Với Tân Dương Rời Đi
Chương 204 - Bị Nghi Ngờ
Chương 205 - Hoắc Anh Tuấn Cho Rằng Đường Hoa Nguyệt Đã Chết
Chương 206 - Suy Tim
Chương 207 - Muốn Trao Trái Tim Cho Cô Ấy
Chương 208 - Hoắc Anh Tuấn Ghép Tủy
Chương 209 - Anh Không Xứng
Chương 210 - Nghiệt Chủng! Đáng Chết!
Chương 211 - Tần Dương Ghen
Chương 212 - Trong Lòng Tân Dương Giống Như Vừa Rũ Bỏ Được Một Gánh Nặng
Chương 213 - Hoắc Cao Lãng Gặp Đường Hoa Nguyệt
Chương 214 - Tâm Trí
Chương 215 - Phúc Lợi Của Gấu
Chương 216 - Ảnh Gia Đình
Chương 217 - Sự Phản Công Của Hoắc Anh Tuấn
Chương 218 - Tối Mai Gặp
Chương 219 - Thời Khắc Phản Kích
Chương 220 - Lật Ngược Tình Thế
Chương 221 - Lục Xuyên Mạn Hoàn Toàn Bị Rơi Vào Địa Ngục
Chương 222 - Hoắc Anh Tuấn Và Từ Uyển Nhan Cắt Đứt Quan Hệ
Chương 223 - Đưa Hoắc Anh Tuấn Đi
Chương 224 - Hoắc Anh Tuấn Ngại Ngùng
Chương 225 - Ba Đứa Trẻ
Chương 226 - Đường Hoa Nguyệt Chưa Bao Giờ Tin Anh
Chương 227 - Con Át Chủ Bài
Chương 228 - Động Vật Máu Lạnh
Chương 229 - Cô Ta Xuống Địa Ngục Cũng Chưa Đủ
Chương 230 - Từ Uyển Nhan Diễu Võ Dương Oa
Chương 231 - Tập Đoàn Hoắc Huyễn Sắp Có Phó Giám Đốc Mới
Chương 232 - Lục Xuyên Mạn Muốn Tới @S
Chương 233 - Chốn Cũ
Chương 234 - Tuyệt Đối Không Để Hắn Ung Dung Ngoài Vòng Pháp Luật
Chương 235 - Hoắc Anh Tuấn Giống Kẻ Tình Nghỉ Nhất
Chương 236 - Hàn Nhạc Nói Ra Chân Tướng
Chương 237 - Hoắc Cao Lãng
Chương 238 - Một Nửa Văn Phòng Làm Việc Là Của Tôi
Chương 239 - Thiên Đàng Có Đường Mà Anh Ta Không Đi
Chương 240 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 241 - Đường Hoa Nguyệt Không Có Tội
Chương 242 - Xảy Ra Chuyện Rồi
Chương 243 - Người Đảm Nhiệm Vị Trí Thẩm Phán
Chương 244 - Sai Bảo Từ Uyển Nhan Như Người Giúp Việc
Chương 245 - Hoắc Anh Tuấn Là Một Tên Đàn Ông Cặn Bã
Chương 246 - Cô Gái Vẽ Tranh
Chương 247 - Người Và Cá Đều Đáng Thương Như Nhau
Chương 248 - Một Chiếc Vòng Tay Bạc Màu
Chương 249 - Từ Uyển Nhan Bị Trêu Đùa
Chương 250 - Gạo Nấu Thành Cơm
Chương 251 - Muốn Làm Gì Thì Làm
Chương 252 - Từ Uyển Nhan Mắc Bãy
Chương 253 - Sự Chu Đáo Của Tân Dương
Chương 254 - Tuyệt Đối Không Được Để Họ Tốt Lại
Chương 255 - Hoắc Anh Tuấn Hoài Nghi Trong Nhà
Chương 256 - Bác Sĩ Tân Kỳ Tân Mới Là Người Bố Lý Tưởng Trong Lòng Họ
Chương 257 - Bác Sĩ Tân Chính Là Bố
Chương 258 - Mẹ Và Hoắc Anh Tuấn Sẽ Không Ở Bên Nhau
Chương 259 - Có Một Số Việc Còn Đáng Quý Trọng Hơn Tình Yêu
Chương 260 - Vậy Mà Anh Ta Ở Đây Qua
Chương 261 - Vợ Sắp Bỏ Đi Theo Người Khác Rồi
Chương 262 - Mẹ Đi Hẹn Hò Đi
Chương 263 - Phát Hiện Điều Thú Vị
Chương 264 - Bố Đường Tỉnh Rồi
Y tá ở bên cạnh yếu ớt nói: “Hình như anh ta nói cái gì Hà, còn có cái gì Lang nữa thì phải”
Hàn Nhạc đã hoàn toàn kiệt sức, ngừng lại một lúc, hẳn nghiêng đầu sang một bên, hai tay không ngừng giấy giụa, đôi mắt đục ngầu không cam chịu mất đi hoàn toàn ánh sáng, đường biểu diễn nhịp tim trên màn hình dần xuất hiện đường thẳng, sự sống của hắn đã kết thúc rồi.
“Là Hoäc Cao Lãng” Hoắc Anh Tuấn ôm Đường Hoa Nguyệt lùi về phía sau để y tá đi tới tiếp nhận thi thể, giọng nói khàn khàn nhưng lại chắc nịch nói ra những chữ này.
Đường Hoa Nguyệt cau mày nhìn Hoắc Anh Tuấn, cô đương nhiên đoán được khả năng này, nhân vật quan trọng hiện tại có liên quan đến cả nhà họ Đường và nhà họ Hoắc dường như cũng chỉ còn lại một mình Hoắc Cao Lãng “Xác nhận thời điểm tử vong, chín giờ bốn mươi mốt phút tối… Người chết tên Lưu Dũng, nam, bốn mươi tám tuổi…”
Xe đẩy của nhà xác nhanh chóng bị đẩy vào bên trong, trong hoàn cảnh vừa náo nhiệt vừa nghiêm trang thế này, Hoắc Anh Tuấn yếu ớt dựa vào tường.
Hàn Nhạc đã hứa muốn tiết lộ kẻ đứng sau giật dây hắn và một chuyện quan trọng cuối cùng nữa.
Hoắc Cao Lãng là nạn nhân, chắc chắn không thể nào là cái kẻ đứng sau giật dây được, thế mà… Điều cuối cùng Hàn Nhạc thốt ra, cái chuyện mà hẳn nói là quan trọng nhất ấy, quan đến em trai của anh.
Đối mặt với cái chết đột ngột của Hàn Nhạc, ngược lại với Hoắc Anh Tuấn, phản ứng của Đường Hoa Nguyệt không hề kích động. Vốn dĩ cô không muốn phải dùng cách giúp Hàn Nhạc giảm án để đổi lấy bí mật về kẻ phía sau giật dây hẳn. Cho dù bây giờ hắn đã chết tức tưởi, Đường Hoa Nguyệt cũng cho rãng bản thân cô vẫn có khả năng kéo tơ bóc kén tìm ra chân tướng vụ việc.
Người thì cũng đã chết rồi, nhưng những manh mối hản để lại vĩnh vĩnh vẫn còn ở đó.
Hai mắt của Hoắc Anh Tuấn đỏ ngầu, dường như anh bị mắc kẹt vào một tấm lưới do chính mình dệt nên. Anh đau lòng ngước mắt lên nhìn Đường Hoa Nguyệt, muốn nắm lấy tay cô, nhưng cuối cùng cũng đành bỏ cuộc. Nhắc đến Hoắc Cao Lãng, chắc cô ấy cũng sẽ chẳng thấy dễ chịu hơn anh đâu.
Trí tưởng tượng đáng sợ của anh đã trở thành sự thật, hoàn toàn không thể tránh khỏi tất cả mọi thứ đều xảy ra cùng một lúc ngay trước mắt anh. Chuyện của Hoắc Cao Lãng thật sự không liên quan tới Đường Hoa Nguyệt, là Hàn Nhạc cái người mà anh vốn dĩ chưa bao giờ nghĩ đến...
Nhưng mà mọi chuyện dường như trở nên phức tạp và khó hiểu hơn, Hàn Nhạc không có thời gian để kịp giải thích bất cứ điều gì thì đã tắt thở rồi.
Năm đó, trong số đàn em của Hàn Nhạc từng có một đội bí mật chuyên phụ trách dàn xếp giải quyết vấn đề’ cho những ông lớn đứng đẳng sau hắn.
Nếu bi kịch năm đó của Hoäc Cao Lãng có liên quan đến Hàn Nhạc, rất có thể là do cái đội bí mật đó gây ra.
Rốt cuộc là ai cùng một lúc có thù với nhà họ Đường, Lục Xuyên Mạn và Hoäc Cao Lãng? Tại sao Hoắc Cao Lãng lại có thể xác định là Đường Hoa Nguyệt một cách chắc nịch đầy quái lại như vậy? Chuyện này vốn dĩ không thể hiểu nổi. Lẽ nào có ai đó đã gây nhiễu cho nó.
Hoắc Anh Tuấn vò đầu bứt tóc, yên lặng cùng Đường Hoa Nguyệt đi ra khỏi phòng cấp cứu.
Mới hồi chiều anh nói với Đường Hoa Nguyệt chuyện của Hàn Nhạc cứ giao cho anh giải quyết, vậy mà bây giờ lại xảy ra chuyện ngoài ý này, lại còn phát sinh thêm chuyện của Lãng nhỏ nữa.
Hoắc Anh Tuấn lúc này giống như một con sư tử bại trận, toàn thân toát ra một tinh thần nản lòng nhụt chí mà rất hiếm gặp ở anh, anh không muốn nói gì với Đường Hoa Nguyệt cả.
Đường Hoa Nguyệt càng không có lý do gì để nói chuyện với anh, từ bệnh viện ra ngoài gọi xe taxi, cứ thể rời đi không lời tạm biệt.
Hoắc Anh Tuấn đứng trong gió lạnh nhìn xe của Đường Hoa Nguyệt dần dần khuất xa, khi đó anh như mới tỉnh mộng, quay đầu đi về phía xe của mình.
“La Cơ Vị Y, điều động nhân viên, toàn bộ đi điều tra tung tích của những đàn em làm việc cho Hàn Nhạc. Nếu chúng đã chết thì kiểm tra xem băng đảng của bọn chúng năm đó có điểm chung gì với Hoắc Cao Lãng không. Vào ngày Lãng nhỏ gặp nạn, trước và sau đó ba tháng, tất cả lộ trình, thông tin liên lạc của Hàn Nhạc và bọn chúng, tuyệt đối không được bỏ sót bất cứ c: Cùng lúc đó, Đường Hoa Nguyệt trong xe taxi cũng bấm một dãy số thoại: “Bác sĩ Tạ, bây giờ có manh mối mới rồi. Chuyện của Lãng nhỏ rất có khả năng liên quan đến một người tên là Hàn Nhạc. Tôi sẽ gửi thông tin cụ thể vào địa chỉ email của anh, anh có thể thử kiểm tra trước mặt Lãng nhỏ, xem xem nó có phản ứng gì với cái tên đó không”
Đường Hoa Nguyệt biết tính của Tạ Đình Phong, càng biết rõ cậu ấy dành nhiều tình cảm cho Hoäc Cao Lãng đến nhường nào, vì thế trước khi mọi chuyện được xác thực, cô không nói thẳng cho Tạ Đình Phong biết cái người tên Hàn Nhạc đó rất có thể là kẻ cầm đầu băng đảng đã hại Hoắc Cao Lãng, để cậu ấy không nhất thời làm điều gì hấp tấp.
“Thật sao?”, Tạ Đình Phong cảm thấy nhẹ nhõm, trong thời gian ngắn mà đã lại phát hiện được một nhân vật then chốt có liên quan đến bệnh tình của Lãng nhỏ.
“Người đó bây giờ đang ở đâu? Có thể bảo anh ta xuất hiện trước mặt Lãng nhỏ được không?”
Đường Hoa Nguyệt im lặng một hồi, rồi nói: “Bác sĩ Tạ, hắn chết rồi, vừa mới chết thôi.
”
Vừa cúp điện thoại, một vẻ nghiêm nghị lóe lên trong mắt Tạ Đình Phong.
Tình hình năm đó vừa phức tạp vừa mập mờ, một nhân vật then chốt vừa xuất hiện thì đột nhiên thì lại chết rồi.
Ngày hôm sau, Tạ Đình Phong đã đại khái xem qua hết các thông tin Đường Hoa Nguyệt gửi đến cho cậu ấy, trời vừa sáng đã mang theo bức ảnh của Hàn Nhạc đến phòng bệnh của Hoắc Cao Lãng.
Hoắc Cao Lãng đang ăn sáng, nhìn thấy Tạ Đình Phong đi vào liền chu môi phồng má cất tiếng chào hỏi, trông giống hệt một chú chuột đồng nhỏ.
Tạ Đình Phong nhoẻn miệng cười, kiên nhẫn ngồi một bên đợi Hoắc Cao Lãng ăn hết, y tá cầm lấy đĩa cơm mang đi, Tạ Đình Phong mới đứng dậy bước lại ngồi trên giường bệnh của cậu ấy, rồi lấy tay lau miệng cho cậu ấy.
“Đúng rồi Lãng nhỏ này, tôi có bức ảnh này, anh xem thử coi có nhận ra người này là ai không nhé?”
- ---------------------------