Chương 1 - ĐƯỢC GIẢI OAN
Chương 2 - ROOFTOP POOL COFFEE
Chương 3 - BẠN GÁI CỦA JK
Chương 4 - NGƯỜI THỨ BA
Chương 5 - MẮC NỢ
Chương 6 - BÁO HIẾU
Chương 7 - THÁI TỬ TẬP ĐOÀN THIÊN Á
Chương 8 - VỀ NHÀ
Chương 9 - DIỄN VIÊN XUẤT SẮC
Chương 10 - GIẢ LÀM BẠN GÁI
Chương 11 - TÊN BIẾN THÁI
Chương 12 - HẠ VY ĐẾN RỒI
Chương 13 - TÔI CŨNG KHÔNG TỐT NHƯ VẬY ĐÂU
Chương 14 - TẠM BIỆT
Chương 15 - ANH NHỚ EM
Chương 16 - VIVIAN
Chương 17 - CON RẮN NƯỚC
Chương 18 - BÀI HÁT MỚI
Chương 19 - CÔNG TƯ PHÂN MINH
Chương 20 - ĐIỀU CHƯA NÓI
Chương 21 - KIẾM THÊM THU NHẬP
Chương 22 - TẠP CHÍ
Chương 23 - TÔI KHÔNG THÍCH DÙNG HÀNG NGOẠI
Chương 24 - ĐÁ OPAL ĐEN
Chương 25 - KHỔ LUYỆN
Chương 26 - ĐÔI GIÀY DA MÀU ĐEN
Chương 27 - NGỌC TRAI TỰ NHIÊN
Chương 28 - MUỖI KHỔNG LỒ
Chương 29 - CHÊ
Chương 30 - ĐỐI TƯỢNG TÌNH NGHI
Chương 31 - ĐÓN KHÁCH
Chương 32 - TIỆM KIM HOÀN ĐẶC BIỆT
Chương 33 - TƯƠNG LAI MỜ MỊT
Chương 34 - TỎ TÌNH
Chương 35 - CÔNG CHÚA VÀ HOÀNG TỬ
Chương 36 - CHIẾC LẮC BẠC
Chương 37 - QUÊN BẢN HỢP ĐỒNG ĐÓ ĐI
Chương 38 - TÔI YÊU EM
Chương 39 - BỎNG
Chương 40 - NỐT RUỒI BÊN CHÂN TRÁI
Chương 41 - MỆT RỒI HẠ VY
Chương 42 - CON GÁI DÌ HẠ
Chương 43 - ĂN UỐNG QUÁ ĐÀ
Chương 44 - MẸ CHÁU TÊN LÀ LAN
Chương 45 - CON XIN CHÚ HÃY BẢO VỆ HẠ VY
Chương 46 - LÀM THEO NHỮNG GÌ TA ĐÃ NÓI VỚI CHÁU
Chương 47 - HOA SƯA
Chương 48 - MAU RỜI KHỎI NƠI NÀY
Chương 49 - NGƯỜI ĐẶC BIỆT
Chương 50 - NỮ CHÍNH
Chương 51 - KHÔNG MUỐN TIN CŨNG PHẢI TIN
Chương 52 - ĐÂY LÀ EM VẼ TÔI ĐÚNG KHÔNG?
Chương 53 - EM THỰC SỰ CHƯA MUỐN LẤY CHỒNG SAO?
Chương 54 - VÒNG CỔ CỦA HẠ VY
Chương 55 - Còn Nguyên Đai Nguyên Kiện
Chương 56 - Bão Tuyết
Chương 57 - Em Phải Có Trách Nhiệm Với Tôi
Chương 58 - Hạ Sốt (H)
Chương 59 - Xoắn Rồi Đồ Ngốc
Chương 60 - Tướng Lãnh Đạo
Chương 61 - HAI ĐỨA NHỊN THÊM MỘT LÚC
Chương 62 - Em Nhớ Ra Là Em Yêu Anh
Chương 63 - Tiếp Tục Chuyện Còn Dang Dở (H)
Chương 64 - Muốn Trốn Sao? (H)
Chương 65 - LẼO ĐẼO CHẠY THEO CON GÁI NHÀ NGƯỜI TA
Chương 66 - Không Vội
Chương 67 - Tập Thể Dục
Chương 68 - Đủ Màu, Đủ Vị
Chương 69 - ĐỪNG VÁC MẶT VỀ CÁI NHÀ NÀY NỮA
Chương 70 - Phá Lệ
Chương 71 - Dậy Rồi Sao?
Chương 72 - Xe Mất Thắng
Chương 73 - Là Một Gia Đình
Chương 74 - Cuộc Đua Của Các Ông Lớn
Chương 75 - Trợ Lý Cao Cấp
Chương 76 - Kẻ Say
Chương 77 - Mạng Sống Của Mỗi Con Người Đều Vô Cùng Quý Giá
Chương 78 - Rút Dây Động Rừng
Chương 79 - Bình An
Chương 80 - Phương Án Hai
Chương 81 - Em Sẽ Rất Nhớ Anh
Chương 82 - Luôn Có Hình Bóng Em
Chương 83 - Đồng Nghiệp
Chương 84 - Thầy
Chương 85 - Anh Ta Còn Đẹp Hơn Trong Hình
Chương 86 - Hình Xăm Trên Vai Trái
Chương 87 - Cây Tình Yêu
Chương 88 - Jk9
Chương 89 - NGÀY UỐNG RƯỢU HỶ KHÔNG CÒN XA
Chương 90 - Hạng Vé Phổ Thông Siêu Tiết Kiệm
Chương 91 - Làm Sao Cho Ra Dáng Soái Ca
Chương 92 - Gian Lận
Chương 93 - Cố Chấp
Chương 94 - Quấn Kén
Chương 95 - TÍNH TOÁN NHƯ THẦN
Chương 96 - ĐIỀU ƯỚC CỦA HẠ VY
Chương 97 - Em Bị Ép
Chương 98 - Ngôi Sao Trong Lòng Anh
Chương 99 - Duyên Phận
Chương 100 - Đá Lở
Chương 101 - Chiếc Nhẫn
Chương 102 - Thực Tập Sinh
Chương 103 - Xa Là Nhớ
Chương 104 - Tra Nam, Tiện Nữ
Chương 105 - THẾ CHÂN VẠC
Chương 106 - SUY LUẬN CỦA HẠ VY
Chương 107 - Hiểu Lầm Được Xoá Bỏ
Chương 108 - Nhất Cử Lưỡng Tiện
Chương 109 - Điên Đảo Mộng Tưởng
Chương 110 - Toan Tính Của Mỹ Dung
Chương 111 - Hạnh Phúc
Chương 112 - Cô Dâu Bỏ Trốn
Chương 113 - Trước Ngày Cưới
Chương 114 - Viên Mãn
Chương 1 - ĐƯỢC GIẢI OAN
Chương 2 - ROOFTOP POOL COFFEE
Chương 3 - BẠN GÁI CỦA JK
Chương 4 - NGƯỜI THỨ BA
Chương 5 - MẮC NỢ
Chương 6 - BÁO HIẾU
Chương 7 - THÁI TỬ TẬP ĐOÀN THIÊN Á
Chương 8 - VỀ NHÀ
Chương 9 - DIỄN VIÊN XUẤT SẮC
Chương 10 - GIẢ LÀM BẠN GÁI
Chương 11 - TÊN BIẾN THÁI
Chương 12 - HẠ VY ĐẾN RỒI
Chương 13 - TÔI CŨNG KHÔNG TỐT NHƯ VẬY ĐÂU
Chương 14 - TẠM BIỆT
Chương 15 - ANH NHỚ EM
Chương 16 - VIVIAN
Chương 17 - CON RẮN NƯỚC
Chương 18 - BÀI HÁT MỚI
Chương 19 - CÔNG TƯ PHÂN MINH
Chương 20 - ĐIỀU CHƯA NÓI
Chương 21 - KIẾM THÊM THU NHẬP
Chương 22 - TẠP CHÍ
Chương 23 - TÔI KHÔNG THÍCH DÙNG HÀNG NGOẠI
Chương 24 - ĐÁ OPAL ĐEN
Chương 25 - KHỔ LUYỆN
Chương 26 - ĐÔI GIÀY DA MÀU ĐEN
Chương 27 - NGỌC TRAI TỰ NHIÊN
Chương 28 - MUỖI KHỔNG LỒ
Chương 29 - CHÊ
Chương 30 - ĐỐI TƯỢNG TÌNH NGHI
Chương 31 - ĐÓN KHÁCH
Chương 32 - TIỆM KIM HOÀN ĐẶC BIỆT
Chương 33 - TƯƠNG LAI MỜ MỊT
Chương 34 - TỎ TÌNH
Chương 35 - CÔNG CHÚA VÀ HOÀNG TỬ
Chương 36 - CHIẾC LẮC BẠC
Chương 37 - QUÊN BẢN HỢP ĐỒNG ĐÓ ĐI
Chương 38 - TÔI YÊU EM
Chương 39 - BỎNG
Chương 40 - NỐT RUỒI BÊN CHÂN TRÁI
Chương 41 - MỆT RỒI HẠ VY
Chương 42 - CON GÁI DÌ HẠ
Chương 43 - ĂN UỐNG QUÁ ĐÀ
Chương 44 - MẸ CHÁU TÊN LÀ LAN
Chương 45 - CON XIN CHÚ HÃY BẢO VỆ HẠ VY
Chương 46 - LÀM THEO NHỮNG GÌ TA ĐÃ NÓI VỚI CHÁU
Chương 47 - HOA SƯA
Chương 48 - MAU RỜI KHỎI NƠI NÀY
Chương 49 - NGƯỜI ĐẶC BIỆT
Chương 50 - NỮ CHÍNH
Chương 51 - KHÔNG MUỐN TIN CŨNG PHẢI TIN
Chương 52 - ĐÂY LÀ EM VẼ TÔI ĐÚNG KHÔNG?
Chương 53 - EM THỰC SỰ CHƯA MUỐN LẤY CHỒNG SAO?
Chương 54 - VÒNG CỔ CỦA HẠ VY
Chương 55 - Còn Nguyên Đai Nguyên Kiện
Chương 56 - Bão Tuyết
Chương 57 - Em Phải Có Trách Nhiệm Với Tôi
Chương 58 - Hạ Sốt (H)
Chương 59 - Xoắn Rồi Đồ Ngốc
Chương 60 - Tướng Lãnh Đạo
Chương 61 - HAI ĐỨA NHỊN THÊM MỘT LÚC
Chương 62 - Em Nhớ Ra Là Em Yêu Anh
Chương 63 - Tiếp Tục Chuyện Còn Dang Dở (H)
Chương 64 - Muốn Trốn Sao? (H)
Chương 65 - LẼO ĐẼO CHẠY THEO CON GÁI NHÀ NGƯỜI TA
Chương 66 - Không Vội
Chương 67 - Tập Thể Dục
Chương 68 - Đủ Màu, Đủ Vị
Chương 69 - ĐỪNG VÁC MẶT VỀ CÁI NHÀ NÀY NỮA
Chương 70 - Phá Lệ
Chương 71 - Dậy Rồi Sao?
Chương 72 - Xe Mất Thắng
Chương 73 - Là Một Gia Đình
Chương 74 - Cuộc Đua Của Các Ông Lớn
Chương 75 - Trợ Lý Cao Cấp
Chương 76 - Kẻ Say
Chương 77 - Mạng Sống Của Mỗi Con Người Đều Vô Cùng Quý Giá
Chương 78 - Rút Dây Động Rừng
Chương 79 - Bình An
Chương 80 - Phương Án Hai
Chương 81 - Em Sẽ Rất Nhớ Anh
Chương 82 - Luôn Có Hình Bóng Em
Chương 83 - Đồng Nghiệp
Chương 84 - Thầy
Chương 85 - Anh Ta Còn Đẹp Hơn Trong Hình
Chương 86 - Hình Xăm Trên Vai Trái
Chương 87 - Cây Tình Yêu
Chương 88 - Jk9
Chương 89 - NGÀY UỐNG RƯỢU HỶ KHÔNG CÒN XA
Chương 90 - Hạng Vé Phổ Thông Siêu Tiết Kiệm
Chương 91 - Làm Sao Cho Ra Dáng Soái Ca
Chương 92 - Gian Lận
Chương 93 - Cố Chấp
Chương 94 - Quấn Kén
Chương 95 - TÍNH TOÁN NHƯ THẦN
Chương 96 - ĐIỀU ƯỚC CỦA HẠ VY
Chương 97 - Em Bị Ép
Chương 98 - Ngôi Sao Trong Lòng Anh
Chương 99 - Duyên Phận
Chương 100 - Đá Lở
Chương 101 - Chiếc Nhẫn
Chương 102 - Thực Tập Sinh
Chương 103 - Xa Là Nhớ
Chương 104 - Tra Nam, Tiện Nữ
Chương 105 - THẾ CHÂN VẠC
Chương 106 - SUY LUẬN CỦA HẠ VY
Chương 107 - Hiểu Lầm Được Xoá Bỏ
Chương 108 - Nhất Cử Lưỡng Tiện
Chương 109 - Điên Đảo Mộng Tưởng
Chương 110 - Toan Tính Của Mỹ Dung
Chương 111 - Hạnh Phúc
Chương 112 - Cô Dâu Bỏ Trốn
Chương 113 - Trước Ngày Cưới
Chương 114 - Viên Mãn
Hạ Vy sau một ngày dài dạo chơi trên những con phố xinh đẹp của nước Úc liền bị doạ sợ vì vừa về tới khách sạn đã bắt gặp cái kẻ “một lần là không đủ” kia.
Thiên Minh nhìn cô, ánh mắt hiện lên ý cười:
“Em bỏ đi như vậy có thấy tội lỗi không?”
“Em để mặc anh nằm bơ vơ trên chiếc giường rộng lớn, không có lấy một…”
Hạ Vy nghe tới đây không nhịn được mà đưa tay bịt miệng Thiên Minh. Nhất định đoạn còn lại trong câu mà anh muốn nói chính là “mảnh vải che thân”.
Hạ Vy phải nhanh tay xử lý trước khi đám Vân Anh về tới nơi. Thật may là Hạ Vy có cuộc hẹn với người quen nên quay lại khách sạn sớm hơn các thành viên khác trong đoàn.
Cô đi về phòng để lấy quà tặng người quen thì Thiên Minh lẽo đẽo theo sau. Hạ Vy nói lớn:
“Em không đùa với anh đâu.
”
Thiên Minh nhăn nhăn nhở nhở:
“Anh cũng thế. Anh đang nghiêm túc mà.
”
Hạ Vy trừng mắt:
“Sao anh cứ đi theo em mãi vậy?”
Thiên Minh tủm tỉm cười:
“Anh tới để trả đồ cho em.
”
Vừa nói, Thiên Minh vừa lấy áo ngực của Hạ Vy ra khỏi túi áo khoác.
“Anh sợ em thiếu đồ để dùng nên chẳng quản đường xá xa xôi, đuổi theo em tới tận đây. Em không cảm động thì thôi còn mắng anh.
”
Hạ Vy bật cười khi thấy Thiên Minh làm vẻ mặt đáng thương chẳng khác nào trẻ con bị người khác bắt nạt. Cô vươn tay xoa đầu anh:
“Ngoan… đừng buồn nữa.
”
Trong tích tắc dáng vẻ lưu manh thường ngày được phục hồi, Thiên Minh giữ chặt hai tay Hạ Vy, ép cô đứng sát vào tường đồng thời cúi người đặt lên môi cô một nụ hôn sâu.
“Anh nhớ em.
”
Hạ Vy bị người khác “cướp mất dưỡng khí” nên thở hổn hển, mặt mũi đỏ bừng.
“Cô giáo của em sau khi nghỉ hưu chuyển sang đây sống cùng vợ chồng con trai. Cô sắp đến rồi. Anh đừng làm bậy nữa.
”
Thiên Minh tủm tỉm cười. Anh hôn bạn gái của mình là làm bậy sao?
Nếu không phải Hạ Vy có hẹn anh đã không nhẹ nhàng như vậy.
Hạ Vy nhỏ giọng nói:
“Em xin lỗi vì đã bỏ đi mà không gọi anh dậy. Tại… tại đoàn xuất phát sớm, em thấy anh mệt nên…”
Thiên Minh đưa tay vuốt nhẹ mấy sợi tóc của Hạ Vy.
“Em lo cho sức khoẻ của anh sao?”
Hai má Hạ Vy đỏ bừng, “sức khoẻ” mà Thiên Minh nói tới thực sự khiến người ta phải nổi cả da gà. Cô thấy anh say giấc nên tìm cách trốn đi chứ làm gì có chuyện lo lắng.
Thiên Minh nhìn phản ứng của Hạ Vy liền tủm tỉm cười.
“Em không cần lo đâu. Chẳng qua có người cướp mất tinh chất đã được anh tôi luyện gần ba mươi năm nên mới vậy thôi. Ngủ một giấc lập tức phục hồi.
”
Hạ Vy nghĩ da mặt của người này nhất định tới hà mã cũng phải chịu thua. Cô lấy vội món đồ Thiên Minh vừa trao trả cất vào trong tủ quần áo.
“Lát nữa anh có muốn đi cùng em không?”
Thiên Minh gật đầu lia lịa như gà mổ thóc. Có thể đi theo Hạ Vy để gặp người quen nhất định là vị trí của anh trong mắt cô đã tăng thêm vài bậc.
Hạ Vy bật cười:
“Được. Vậy anh mau chỉnh lại trang phục rồi đi theo em.
”
Thiên Minh mở to hai mắt:
“Anh ổn mà. Có thứ gì cần chỉnh chứ?”
Hạ Vy tủm tỉm cười, chỉ vào áo khoác của Thiên Minh:
“Vừa nãy lôi đồ ra cái ruột túi lộn ra ngoài kìa.
”
Thiên Minh nhoẻn miệng cười:
“Cái này phải trách món đồ của em dày quá.
”
Hạ Vy trừng mắt nhìn anh:
“Cấm anh nói linh tinh. Đồ của em có dày cũng không so với da mặt của anh được.
”
Thiên Minh ôm bụng cười, chắc hẳn Hạ Vy đã “tỉnh táo” trở lại nên đối đáp đâu ra đấy. Xem ra “thuốc” của anh chưa đủ mạnh rồi.
…
Thiên Minh và Hạ Vy vừa đặt chân tới sảnh của khách sạn liền thấy một người phụ nữ trung tuổi đứng chờ ở đó.
Hạ Vy cất tiếng gọi:
“Cô Loan… Cô có nhận ra em không ạ?”
Bà Loan tủm tỉm cười:
“Hạ Vy.
”
Hạ Vy vui vẻ kéo tay cô giáo vào quán cà phê ở tầng một của khách sạn.
“Ở ngoài này lạnh lắm ạ. Em và cô vào trong này cho ấm đi.
”
Bà Loan tươi cười khi thấy Thiên Minh:
“Còn cậu trai trẻ này. Có muốn đi theo chúng ta không?”
Thiên Minh chết lặng trong giây lát.
Người từng là giảng viên trường đại học của Hạ Vy, lại cùng con sống ở Úc sau khi nghỉ hưu ngoài dì ruột của anh còn có thể là ai nữa chứ?
Bà Loan cười thành tiếng khi thấy Thiên Minh lật đật chạy theo sau hai người bọn họ vào trong quán.
“Anh cũng khéo nhỉ. Đi du lịch mà không nói với dì một tiếng.
”
Thiên Minh gãi gãi đầu:
“Tại công việc gấp quá nên cháu chưa kịp báo tin.
”
Hạ Vy ngạc nhiên:
“Cô là dì của anh Thiên Minh ạ?”
Bà Loan gật đầu xác nhận:
“Hồi trước dì nói với Thiên Minh rằng có một nữ sinh trong trường chúng ta rất đáng yêu, muốn giới thiệu cho nó.
”
Thiên Minh vội xua tay, ngăn dì của mình nhưng bà Loan tiếp tục kể:
“Nó bảo cô gái nào có thể lọt vào mắt của “Diệt Tuyệt Sư Thái” này nhất định không phải bình thường. Nó từ chối mối ngon mà dì giới thiệu.
”
Dứt lời, bà Loan cười thành tiếng:
“Giờ thì nhục chưa? Chẳng phải lẽo đẽo chạy theo con gái nhà người ta nên mới tới cái xứ sở này à.
”