Chương 1 - Hệ Thống Treo Máy
Chương 2 - A! Có Chút Thú Vị
Chương 3 - Trên Đời Có Ít Người Luôn Luôn Bỏ Lỡ Cơ Hội Tốt Đẹp Phát Triển Nhanh Chóng
Chương 4 - Tiền Không Phải Vấn Đề
Chương 5 - Các Ngươi Nhớ Kỹ, Từ Hôm Nay Trở Đi, Diệp Gia, Không Sợ Bất Luận Kẻ Nào!
Chương 6 - Bây Giờ, Đã Có Thể Nói Chuyện Chứ?
Chương 7 - Ngươi Đã Đối Với Ta Như Thế, Vậy Cũng Đừng Trách Ta
Chương 8 - Thu Phục Từng Người (2)
Chương 9 - Thu Phục Từng Người (3)
Chương 10 - Phát Sầu Vì Nhiều Tiền
Chương 11 - Dời Cả Tiệm Thời Rèn Đến
Chương 12 - Vạn Bảo Các
Chương 13 - Ta Mua Hết
Chương 14 - Vạn Bảo Các Trở Nên Rất Nghèo Ngoài Tiền
Chương 15 - Tâm Tư Của Diệp Hoàng
Chương 16 - Cha Con Tâm Sự
Chương 17 - Tài Nguyên Bao No, Tu Luyện Cho Tốt
Chương 18 - Thành Vân Tiêu Chấn Động
Chương 19 - Chỉ Điểm Tu Luyện
Chương 20 - Độ Kiếp Thành Công
Chương 21 - Thanh Ngưu Một Sừng
Chương 22 - Ra Tay Trợ Giúp
Chương 23 - Trợ Giúp Biên Cảnh
Chương 24 - Vì Sao Trong Danh Sách Không Có Tên Ta?
Chương 25 - Thối Thể Dịch
Chương 26 - Hiệu Quả Của Thối Thể Dịch
Chương 27 - Bọn Hắn Là Đang Nhắm Vào Mình
Chương 28 - Cốc Vạn Tâm Mưu Mô
Chương 29 - Đại Ca Của Ta, Ngài Đây Cũng Quá Quá Tài Đại Khí Thô Đi!
Chương 30 - Thật Là, Dùng Tiền Cũng Không Biết, Ta Còn Cần Ngươi Lo Tài Chính Làm Gì?
Chương 31 - Linh Thạch Ta Còn Nhiều, Rất Nhiều, Đừng Sợ Ta Mua Không Nổi
Chương 32 - Diệp Hoàng Tiến Bộ Thần Tốc!
Chương 33 - Trái Tim Thánh Mẫu
Chương 34 - Ta Chỉ Có Một Yêu Cầu, Cứ Thỏa Thích Mà Làm!
Chương 35 - Kim Bài Gia Chủ! Hệ Thống Điểm Cống Hiển
Chương 36 - So Với Diệp Gia, Am Ni Cô Có Thể Thích Hợp Với Ngươi Hơn
Chương 37 - Sáng Tạo Công Pháp
Chương 38 - Mở Rộng Thế Lực
Chương 39 - Thật Biết Làm Ăn
Chương 40 - Ta Nguyện Ý Nếm Thử Công Pháp Mới Của Ngài!
Chương 41 - Tùy Hổ Bị Tập Kích
Chương 42 - Chương 23: Diệp Tùy Hổ Tỉnh Lại
Chương 43 - Chuyện Này Có Liên Quan Đến Cốc Vạn Tâm
Chương 44 - Thần Tiên Đánh Nhau, Phàm Nhân Gặp Nạn
Chương 45 - Thế Giới Rộng Lớn, Không Thiếu Cái Lạ
Chương 46 - Tống Sương, Ngươi Đến Cùng Đã Trêu Chọc Dạng Nhân Vật Gì?
Chương 47 - Ngươi Là Tổ Tông Của Hắn, Hay Là Tổ Tông Của Tổ Tông Của Hắn?
Chương 48 - Người Phát Ngôna
Chương 49 - Mộc Lão, Đối Với Diệp Tùy Phong Kia, Ngươi Thấy Thế Nào?
Chương 50 - Chiến Rắn Khổng Lồ
Chương 51 - Điện Thiên Loan, Diệp Gia, Diệp Hoàng?
Chương 52 - Diệp Hoàng Phát Uy (1)
Chương 53 - Diệp Hoàng Phát Uy (2)
Chương 54 - Mục Tiêu Nhỏ Của Diệp Tùy Phong
Chương 55 - Gặp Mặt Gia Chủ Lý Đường
Chương 56 - Hiệp Nghị Vân Tiêu
Chương 57 - Chuyện Đã Qua Thì Cứ Cho Qua Đi
Chương 58 - Thánh Nhân Chuyển Thế
Chương 59 - Hiệu Quả Của Công Pháp Nguyên Thủy
Chương 60 - Tình Huống Của Diệp Gia
Chương 61 - Chúng Ta Đã Chọn Đủ Người Chưa?
Chương 62 - Người Trẻ Tuổi Nha, Có Một Trái Tim Bồng Bột, Cũng Tốt
Chương 63 - Đặc Huấn
Chương 64 - Đặc Huấn (2)
Chương 65 - Ấy Ấy, Làm Gì Vậy? Ngươi Còn Chưa Nói Ngươi Muốn Cái Gì Đâu!
Chương 66 - Lôi Đài Tuyên Cổ
Chương 67 - Con Rùa Già
Chương 68 - Vô Tình Chạm Tới Bí Mật Nào Đó Của Thế Giới Này
Chương 69 - Ta... Ta Muốn Một Phương Hướng
Chương 70 - Xong Rồi, Ta Chặt Tiên Môn Của Mình. Vậy Sau Này Làm Sao Phi Thăng Tiên Giới?
Chương 1 - Hệ Thống Treo Máy
Chương 2 - A! Có Chút Thú Vị
Chương 3 - Trên Đời Có Ít Người Luôn Luôn Bỏ Lỡ Cơ Hội Tốt Đẹp Phát Triển Nhanh Chóng
Chương 4 - Tiền Không Phải Vấn Đề
Chương 5 - Các Ngươi Nhớ Kỹ, Từ Hôm Nay Trở Đi, Diệp Gia, Không Sợ Bất Luận Kẻ Nào!
Chương 6 - Bây Giờ, Đã Có Thể Nói Chuyện Chứ?
Chương 7 - Ngươi Đã Đối Với Ta Như Thế, Vậy Cũng Đừng Trách Ta
Chương 8 - Thu Phục Từng Người (2)
Chương 9 - Thu Phục Từng Người (3)
Chương 10 - Phát Sầu Vì Nhiều Tiền
Chương 11 - Dời Cả Tiệm Thời Rèn Đến
Chương 12 - Vạn Bảo Các
Chương 13 - Ta Mua Hết
Chương 14 - Vạn Bảo Các Trở Nên Rất Nghèo Ngoài Tiền
Chương 15 - Tâm Tư Của Diệp Hoàng
Chương 16 - Cha Con Tâm Sự
Chương 17 - Tài Nguyên Bao No, Tu Luyện Cho Tốt
Chương 18 - Thành Vân Tiêu Chấn Động
Chương 19 - Chỉ Điểm Tu Luyện
Chương 20 - Độ Kiếp Thành Công
Chương 21 - Thanh Ngưu Một Sừng
Chương 22 - Ra Tay Trợ Giúp
Chương 23 - Trợ Giúp Biên Cảnh
Chương 24 - Vì Sao Trong Danh Sách Không Có Tên Ta?
Chương 25 - Thối Thể Dịch
Chương 26 - Hiệu Quả Của Thối Thể Dịch
Chương 27 - Bọn Hắn Là Đang Nhắm Vào Mình
Chương 28 - Cốc Vạn Tâm Mưu Mô
Chương 29 - Đại Ca Của Ta, Ngài Đây Cũng Quá Quá Tài Đại Khí Thô Đi!
Chương 30 - Thật Là, Dùng Tiền Cũng Không Biết, Ta Còn Cần Ngươi Lo Tài Chính Làm Gì?
Chương 31 - Linh Thạch Ta Còn Nhiều, Rất Nhiều, Đừng Sợ Ta Mua Không Nổi
Chương 32 - Diệp Hoàng Tiến Bộ Thần Tốc!
Chương 33 - Trái Tim Thánh Mẫu
Chương 34 - Ta Chỉ Có Một Yêu Cầu, Cứ Thỏa Thích Mà Làm!
Chương 35 - Kim Bài Gia Chủ! Hệ Thống Điểm Cống Hiển
Chương 36 - So Với Diệp Gia, Am Ni Cô Có Thể Thích Hợp Với Ngươi Hơn
Chương 37 - Sáng Tạo Công Pháp
Chương 38 - Mở Rộng Thế Lực
Chương 39 - Thật Biết Làm Ăn
Chương 40 - Ta Nguyện Ý Nếm Thử Công Pháp Mới Của Ngài!
Chương 41 - Tùy Hổ Bị Tập Kích
Chương 42 - Chương 23: Diệp Tùy Hổ Tỉnh Lại
Chương 43 - Chuyện Này Có Liên Quan Đến Cốc Vạn Tâm
Chương 44 - Thần Tiên Đánh Nhau, Phàm Nhân Gặp Nạn
Chương 45 - Thế Giới Rộng Lớn, Không Thiếu Cái Lạ
Chương 46 - Tống Sương, Ngươi Đến Cùng Đã Trêu Chọc Dạng Nhân Vật Gì?
Chương 47 - Ngươi Là Tổ Tông Của Hắn, Hay Là Tổ Tông Của Tổ Tông Của Hắn?
Chương 48 - Người Phát Ngôna
Chương 49 - Mộc Lão, Đối Với Diệp Tùy Phong Kia, Ngươi Thấy Thế Nào?
Chương 50 - Chiến Rắn Khổng Lồ
Chương 51 - Điện Thiên Loan, Diệp Gia, Diệp Hoàng?
Chương 52 - Diệp Hoàng Phát Uy (1)
Chương 53 - Diệp Hoàng Phát Uy (2)
Chương 54 - Mục Tiêu Nhỏ Của Diệp Tùy Phong
Chương 55 - Gặp Mặt Gia Chủ Lý Đường
Chương 56 - Hiệp Nghị Vân Tiêu
Chương 57 - Chuyện Đã Qua Thì Cứ Cho Qua Đi
Chương 58 - Thánh Nhân Chuyển Thế
Chương 59 - Hiệu Quả Của Công Pháp Nguyên Thủy
Chương 60 - Tình Huống Của Diệp Gia
Chương 61 - Chúng Ta Đã Chọn Đủ Người Chưa?
Chương 62 - Người Trẻ Tuổi Nha, Có Một Trái Tim Bồng Bột, Cũng Tốt
Chương 63 - Đặc Huấn
Chương 64 - Đặc Huấn (2)
Chương 65 - Ấy Ấy, Làm Gì Vậy? Ngươi Còn Chưa Nói Ngươi Muốn Cái Gì Đâu!
Chương 66 - Lôi Đài Tuyên Cổ
Chương 67 - Con Rùa Già
Chương 68 - Vô Tình Chạm Tới Bí Mật Nào Đó Của Thế Giới Này
Chương 69 - Ta... Ta Muốn Một Phương Hướng
Chương 70 - Xong Rồi, Ta Chặt Tiên Môn Của Mình. Vậy Sau Này Làm Sao Phi Thăng Tiên Giới?
Dù sao, đây là chuyện đại biểu gia tộc, không có chiến ý thì làm sao có thể thủ thắng? Nhưng loại chuyện này đương nhiên sẽ không xảy ra.
- Ừm, cuộc sống của mỗi một người đều khác nhau, ngươi tính cách lạnh nhạt, có ý nghĩ này cũng không ngoài ý muốn.
Diệp Tùy Phong nói.
- Con người, là một loại sinh vật có tình cảm phong phú, nhiều màu nhiều sắc.
- Nếu như ai cũng giống nhau thì có gì khác với các dụng cụ sản xuất ngoài đồng.
- Như vậy, nói một chút đi, ngươi muốn cái gì?
Diệp Tùy Phong hỏi.
Diệp Cầm Dao chần chờ một lát, nói:
- Đại bá, ý nghĩ này của ta có thể có chút hư vô mờ mịt, nếu như ngài cảm thấy không ổn thì ta có thể thay đổi bất cứ lúc nào.
- Ngươi cứ nói trước đi.
- Vậy được rồi.
Diệp Cầm Dao hít một hơi thật sâu, nói:
- Ta...
. Ta muốn một phương hướng.
Vừa nghe lời này, hai người còn lại lập tức có chút ngơ ngác.
Đây là thứ gì?
- Diệp Long người ta tốt xấu cũng nói ra mục đích của mình lúc mộng tưởng, ngươi bây giờ hoàn toàn chính là một khái niệm!
Diệp Hiểu Hiểu muốn ngất đi, nói thầm:
- Chị ruột của ta ơi, ngươi xác định không phải đang cố ý làm Đại bá khó xử chứ?
Nàng không thể nào hiểu được.
Nhưng Diệp Tùy Phong vẫn có thể hiểu ý của Diệp Cầm Dao.
Nàng có tính cách lạnh nhạt, cực kỳ yên tĩnh, nhưng lại sinh ở trong gia tộc lớn, có một người cha xem tu luyện như mạng sống, cực kỳ nghiêm khắc.
Từ nhỏ, nàng cũng chỉ có thể dựa theo mong muốn của cha, liên tục tu luyện để mạnh lên, vượt qua Diệp Long, đánh bại tất cả mọi người.
Chuyện này đối với một người không thích tranh đấu chính là một loại tra tấn tâm lý to lớn. Cho nên, mông lung là chuyện khó tránh khỏi.
May mà Diệp Cầm Dao còn trẻ, nếu tiếp tục như vậy mấy năm nữa, không chừng sẽ xuất hiện tình huống tâm ma phản phệ.
Loại chuyện này, không phải chưa từng xảy ra.
Nhưng loại chuyện như phương hướng nhân sinh, đúng là chỉ có thể tự mình đi tìm.
- Cầm Dao, ta hỏi ngươi, chính ngươi cảm thấy, ta có thể cho ngươi một phương hướng để ngươi hài lòng sao?
Diệp Tùy Phong hỏi ngược lại.
Diệp Cầm Dao yên lặng.
Nàng vốn là người thông minh, sao lại không rõ, thứ mình muốn, nghe thì thấy đơn giản, nhưng trên thực tế lại khó đến cỡ nào.
- Tương lai của ngươi, chỉ có ngươi mình có thể quyết định.
Diệp Tùy Phong nói:
- Ta thật ra có thể cho ngươi một cơ hội lựa chọn, chỉ có điều.
.
. Cơ hội này sẽ làm cho ngươi trả giá rất lớn.
Diệp Cầm Dao suy nghĩ thật lâu, cuối cùng, vẫn gật đầu.
- Ta nguyện ý thử một lần.
- Nếu còn tiếp tục đần độn, ngu ngốc, chỉ sợ.
.
. Ta thật sẽ để cho phụ thân thất vọng.
Diệp Tùy Phong gật đầu.
Có thể trong mắt một số người, loại ý nghĩ này của Diệp Cầm Dao rất ngây thơ.
Nhưng, ai mà chưa từng ngây thơ, huống chi, nàng vẫn còn đang bị vây trong khốn cảnh.
- Vậy ngươi đi theo ta.
Nói xong, Diệp Tùy Phong mang theo Diệp Cầm Dao, biến mất khỏi đình viện.
Chờ khi bọn họ lần nữa xuất hiện đã đi tới đỉnh cao nhất của một ngọn núi.
Ngọn núi xanh um tươi tốt, nhưng kỳ quái là, đại sơn bên cạnh nó lại giống như bị sét đánh, khắp nơi đều là rãnh sâu hoắm, khắp nơi đều là đất khô cằn.
Vẻ mặt Diệp Cầm Dao kinh ngạc, nơi này xảy ra chuyện gì vậy?
- Đại bá, chẳng lẽ nơi này là nơi chôn xương đại yêu?
Nàng nhớ tới tình tiết trong tiểu thuyết chí quái nào đó.
Diệp Tùy Phong ho khan hai tiếng, hài tử xui xẻo, ngươi nói chuyện kiểu gì đấy.
- Đây chỉ là nơi Lão Tử Độ Kiếp thôi.
.
.
- Quên lời nói của ta à, không nên hỏi.
Hắn xụ mặt nói.
Diệp Cầm Dao vội vàng không nói thêm gì nữa, nhưng trong con ngươi của nàng vẫn tràn ngập tò mò.
Diệp Tùy Phong không để ý tới nàng, mà ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.
Tiếp theo, từ trên người hắn chậm rãi tản ra một loại khí cơ huyền ảo.
Sau một lát, một cánh cửa thật to hiện ra ở cuối chân trời, một luồng ánh sáng màu vàng từ trong cửa hạ xuống, vẩy vào đầu vai Diệp Tùy Phong.
Phía sau cánh cửa, tiên âm hùng vĩ, chấn động thần hồn.
- Ha ha, lại gặp mặt.
Không sai, cánh cửa trên bầu trời chính là tiên môn xuất hiện sau khi tu sĩ độ kiếp.
Mà ánh sáng kia, chính là cầu tiếp dẫn.
Lần trước, sau khi Diệp Tùy Phong độ kiếp cũng không muốn phi thăng, cho nên tan hết khí cơ thành tiên trên người, Tiên Môn mất đi mục tiêu, biến mất không thấy gì nữa.
Mà lần này, hắn chủ động hấp dẫn Tiên Môn đến là vì một món đồ trong đó.
Tiên âm.
Tiên âm mênh mông.
Nó cũng không phải là một loại âm luật, mà là âm thanh nỉ non của chúng sinh.
Nó không chỉ có được thăng tiên chi khí, lực lượng tạo hóa, mà còn có một loại lực lượng phi thường kỳ lạ.
Khí tức hồng trần.
Mà Tiên Môn sau khi trải qua chín mươi chín kiếp, loại lực lượng này là nồng đậm nhất.
Diệp Tùy Phong cần loại khí tức này để làm tài liệu.
Cho nên.
.
.
- Xin lỗi, lần này ta vẫn chưa muốn đi lên.
Nói xong, Diệp Tùy Phong mỉm cười, lấy chỉ làm kiếm, quả quyết vung về hướng Tiên Môn ở chân trời!
Toàn bộ thế giới giống như bỗng nhiên dừng lại một chớp mắt.
Bỗng nhiên, một tiếng ầm vang, cả phiến thiên địa đều xảy ra chấn động kịch liệt!