Trở Lại, Kiếp Này Không Còn Hối Hận

Trở Lại, Kiếp Này Không Còn Hối Hận

Cập nhật: 09/06/2024
Tác giả: Châu Gia
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 911
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Ngược
     
     

Ngay tại thời điểm Tần Mặc Uyên buông lỏng trong tay kiếm , mùi hương thúc đẩy tình cổ nồng đậm trong không khí truyền đến , Tần Mặc Uyên liền ngã quỵ xuống đất phun ra một ngụm máu tươi , bởi vì hắn khán cự , tình cổ liền vì vậy mà hủy hoại hắn .

Giản Ly ánh mắt tràn đầy hung ác hạ tay xuống xoay người kéo lê Nguyệt Phách kiếm đi đến gần Lục Chúc Vũ .

" Sao ngươi dám "

" Á!

...

.

"

Giản Ly cầm kiếm đâm vào bàn tay của Lục Chúc Vũ trong tay thanh kiếm không ngừng vặn vẹo .

Lục Chúc Vũ thống khổ hét lên , trừng mắt nhìn Giản Ly oán hận .

" Nếu ngươi dám giết ta , ta sẽ khiến hắn chết chung hahaha.

.

.

.

.

"

Giản Ly nhíu mày quay đầu nhìn về phía Tần Mặc Uyên , Lục Chúc Vũ thấy vậy móc ra trong ngực đoản đao đâm vào ngực Giản Ly .

Mắt thấy sắp thành công trong mắt Lục Chúc Vũ loé lên điên cuồng đắc ý .

" Keng! "

Giản Ly kiếm chặn lại Lục Chúc Vũ đoản đao cười lạnh nhìn nàng ta .

" Muốn đánh lén ? "

Lục Chúc Vũ ánh mắt oán hận , nhìn thấy phía sau Giản Ly vách núi liền cười quỷ dị dùng sức đẩy mạnh Giản Ly về phía sau .

Giản Ly không ngờ nàng ta sẽ làm như thế liếc mắt thấy phía sau vách núi liền hiểu ra , đây là muốn đẩy nàng xuống dưới đi .

Mắt thấy bản thân đã ở bên vách núi Giản Ly nhanh chóng đá mạnh vào chân Lục Chúc Vũ nhưng đã không còn kịp , nàng ta cắn răng nén xuống đau đớn dùng hết sức lực cầm đoản đao đâm mạnh vào trong ngực Giản Ly giơ chân đá vào bụng Giản Ly , nàng liền văng ra phía sau rơi xuống vực sâu phía dưới .

Giản Ly ánh mắt mơ hồ sẽ chết sau , thật buồn cười quá mức buồn cười , Giản Ly khoé mắt rơi xuống một giọt nước mắt , trước ngực đau đớn cảm giác làm nàng chết lặng , nàng còn không kịp nắm lấy tay người kia không kịp làm nàng kẻ thù sống không được chết không xong sao có thể chết được !

! Giản Ly nén trước ngực đau đớn nâng Nguyệt Phách kiếm cố gắng cắm vào khe đá tốc độ rơi xuống bị giảm lại , nhưng rất nhanh nàng liền tiếp tục rơi xuống .

Long Thiên Lăng chạy đến ánh mắt muốn nứt ra nhìn một màn trước mắt , nhanh chóng từ hướng khác nhảy xuống vách núi , sử dụng khinh công đạp mạnh lên vách đá hướng về phía Giản Ly giơ tay muốn bắt lấy nàng nhưng không thành , Giản Ly đang rơi nhanh xuống phía dưới .

Long Thiên Lăng cắn răng đạp mạnh vào vách đá thả người rơi theo Giản Ly nhanh chóng ôm lấy nàng , chân đạp mạnh vào phiến đá nhảy lên , khinh công sử dụng đến mức cực hạn , nếu nhảy lên thất bại hai người bọn họ đều sẽ chết không toàn thây !

!

Tiếp tục đạp vào vách đá lấy đà nhảy lên trên vách núi , Long Thiên Lăng chân không ngừng đau nhói bởi vì không ngừng dùng lực đạp mạnh vào vách đá để lấy đà .

Hắn ôm chặt Giản Ly vào lòng , một bước còn một bước nữa !

!

Đến cuối cùng khi bọn họ sắp rơi xuống , Long Thiên Lăng mạnh mẽ sử dụng nội lực dưới chân đạp mạnh một bước nhảy lên trên vách núi , hắn cảm giác được chân truyền đến đau đớn nóng rát cảm giác , hẳn là bị nứt xương và rách da đi .

Hiện tại bọn họ đã ở một nơi khác nơi Giản Ly rơi xuống là nơi cao nhất của núi Vong Hồn , hiện tại bọn họ hẳn là ở giữa đoạn đi lên nơi cao nhất kia .

Long Thiên Lăng bế đã ngất đi Giản Ly bước về phía trước .

" Buông ra ta muội muội ! "

Giản Diễm mang theo người của Đông Ly quốc đuổi tới đang trên đường đi lên trên giữa đường liền nhìn thấy Long Thiên Lăng đang bế Giản Ly , Giản Diễm nhanh chóng đoạt lại Giản Ly trong tay Long Thiên Lăng .

" Nàng đang bị thương nặng đoản đao cách vị trí trái tim 2 tấc "

Long Thiên Lăng sắc mặt hơi trắng nhìn Giản Diễm nói , sau đó tầm mắt nhìn Giản Ly nằm trong lòng Giản Diễm một cái liền xoay người rời đi .

Giản Diễm cúi đầu nhìn muội muội bảo bối trong lòng bản thân sắc mặt trắng bệch , trước ngực thật sự cắm một cái đoản đao , máu tươi không ngừng chảy ra , sắc mặt hắn nhanh chóng xanh mét .

" Nhanh lên mau mang trong đội ngũ ngự y đến cho bản thái tử !

! "

Giản Diễm bế lên Giản Ly chạy về phía hoa lệ xe ngựa , Giản Trì mang theo Cung Ý Lan chạy đến nhìn thấy Giản Ly bộ dáng liền gấp muốn khóc ra tới .

" Các ngươi một đám không cứu được nữ nhi của trẫm liền đi theo làm đệm lưng cho nàng đi !

! "

" Thần sẽ tận sức !

! "

Ba bốn ngự y sợ hãi quỳ xuống .

" Còn không nhanh cứu muội muội của ta !

! "

Giản Diễm bên trong xe ngựa tức giận hét lên , mấy ngự y nhanh chóng chạy vào trong xe ngựa cứu chữa Giản Ly .

" Làm sao bây giờ nữ nhi của ta "

Cung Ý Lan che mặt nước mắt không nhịn được rơi xuống , nàng nữ nhi vừa trở về nàng còn không kịp yêu thương nàng ông trời sau đó thể khiến nàng lâm nguy hiểm huhu .

__ __ _ __ __ _

" Nương tử !

!

! "

Tần Mặc Uyên thống khổ giãy dụa với cổ độc trong thân thể , mắt thấy hình ảnh Giản Ly rơi xuống vực trái tim ngừng một nhịp xông tới vách núi muốn bắt lấy nàng nhưng là cái gì cũng không bắt được , hắn hét lớn âm thanh có bao nhiêu tuyệt vọng của bao nhiêu hoảng sợ .

" Nương tử.

.

.

.

nương tử.

.

.

.

"

Tần Mặc Uyên hốc mắt đỏ ngầu thê lương không ngừng lặp lại kêu gọi , hắn đang muốn nhảy xuống dưới vách núi liền bị Lục Chúc Vũ ôm lấy .

" Vương gia con tiện nhân đó đã chết rồi , ngươi hãy ở bên cạnh ta a "

" Là ngươi làm hại nàng ta muốn giết ngươi !

! "

Tần Mặc Uyên bị Lục Chúc Vũ ôm lấy càng kích động như điên rồi trong mắt một mảnh điên cuồng một mảnh máu tanh , giơ tay bóp chặt cổ Lục Chúc Vũ .

" Gia! "

Bắc Đường mang theo người của Ám Dạ các chạy đến nhìn thấy một đống thi thể người của Phi Vũ quốc cùng đang phát điên nhà mình vương gia , không nhìn thấy vương phi đâu .

Mặc Phong nhìn thấy Lục Chúc Vũ sắp bị bóp chết liền chạy đến kéo ra Tần Mặc Uyên .

" Gia người bình tĩnh trước đã !

! "

" Cút đi cho ta !

! "

Tần Mặc Uyên một chưởng đánh mạnh vào ngực Mặc Phong quay đầu liền phải nhảy xuống vực , Bắc Đường hoảng sợ nhanh chóng chạy đến bắt lấy Tần Mặc Uyên , Mặc Phong nhân cơ hội đánh ngất hắn .

" Bắt lấy nàng ta ! "

Bắc Đường đỡ Tần Mặc Uyên ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía đang không ngừng ho khan Lục Chúc Vũ đối với Ám Dạ các người ra lệnh , sau đó nhanh chóng mang Tần Mặc Uyên rời đi .

Mặc Phong ở lại nhìn Lục Chúc Vũ cười đến cực kỳ quỷ dị .

" Nghe không được sau bắt người đi , cho ta nhốt lại , nhìn xem mỗi ngày đều phải cho nàng ta "hưởng thụ" "

" Rõ "

Ám Dạ các người trực tiếp thô bạo đánh ngất Lục Chúc Vũ mang đi .

" Thi thể giải quyết ! "

Mặc Phong bỏ lại một câu nhanh chóng đuổi theo Bắc Đường .

__ __ _ __ __ _

" Nữ nhi của ta thế nào ?! "

Giản Trì nắm lấy cổ áo ngự y kích động hỏi .

" Công chúa tính mạng tạm thời giữ được chỉ là.

.

.

. chỉ là khi nào tỉnh liền không biết.

.

.

.

"

" Cứu được liền hảo , cứu được liền hảo "

Cung Ý Lan cầm chặt bàn tay Giản Ly nói .

" Khởi hành trực tiếp trở về Đông Ly ! "

Giản Trì buông ra ngự y lớn tiếng nói xoay người đi vào xe ngựa , trở về Đông Ly bọn họ liền sự dụng tốt nhất dược bồi bổ cho nữ nhi , như vậy nàng liền mau chóng tỉnh lại .

__ __ _ __ __ _

Thần vương phủ.

.

.

.

.

Nửa đêm Tiêu Tuyết lén vào Thần vương phủ đút cho Tần Mặc Uyên một viên thuốc , đây là thuốc giải tình cổ tiểu thư đã điều chế .

Tiêu Tuyết thở dài rời khỏi Thần vương phủ , trong lòng không ngừng bất an lo lắng , tiểu thư đang ở đâu , bọn họ lo lắng cho nàng đều sắp hỏng rồi .

Tần Mặc Uyên nằm trên giường hai mắt nhắm chặt khoé mắt rơi xuống một giọt nước mắt , nương tử.

.

.

.

nương tử.

.

.

.

nương tử.

.

.

.

đừng bỏ rơi ta , không cần.

.

.

.

.

không cần rời đi.

.

.

.

.

2 năm sau.

.

.

.

.

Tháng tư thời tiết mát mẻ , trong hoàng cung Đông Ly quốc , Giản Ly lười nhác ở trong chính mình cung điện , tuyệt mỹ dung mạo đều là mơ màn buồn ngủ bộ dáng lười biếng nằm trên ghế dài trong tay cầm một chùm nho , cắn từ trái từng trái .

" Tiểu thư người ca ca bị ngốc phải không vậy theo đuổi tiểu cô nương bằng cách xuẩn chết được "

Tiêu Tuyết cầm quạt ngồi bên cạnh Giản Ly oán giận nói .

" Hahaha.

.

.

.

tiểu Tuyết nhi một năm rưỡi rồi đó ca ca của ta thích em như thế em miễn cưỡng chấp nhận ca ca ta đi "

Giản Ly mở mắt lấp lánh vui sướng cười nói .

Nàng ở Đông Ly quốc nằm trên giường nửa năm tỉnh lại liền liên lạc với Y Tiên Cung , Tiêu Tuyết và Tiêu Cảnh cả Lam Yên cũng chạy đến , cuối cùng Tiêu Tuyết ở lại bên cạnh nàng , Lam Yên cùng Tiêu Cảnh trở về .

Nàng ca ca nhìn thấy Tiêu Tuyết liền bám theo nàng suốt một năm rưỡi , cả ngày đều chạy theo Tiêu Tuyết , Giản Ly có chút khinh bỉ chính mình ca ca , một năm rưỡi rồi đều truy không được cô nương , hừ đúng là quá thất bại !

!

" Tiêu Tuyết em đi lấy chút trái cây tới đi "

Giản Ly nhìn thấy bóng dáng Giản Diễm đang đi vào liền đối với Tiêu Tuyết nói .

" Vâng thưa tiểu thư "

Tiêu Tuyết đi ngang qua Giản Diễm không thèm để ý đến hắn .

Giản Diễm cực kỳ ủy khuất bộ dáng đi vào trong phòng .

" Ca ca ngươi đúng là thất bại mà , truy lâu như vậy cũng không đem người lộng tới "

Giản Ly quăng một ánh mắt khinh thường cho Giản Diễm .

" Muội muội bảo bối muội mau giúp đỡ ca ca có được không ~"

Giản Diễm nhanh chóng chạy đến bên cạnh Giản Ly tươi cười hì hì nói .

" Giúp ? cũng không phải là không thể.

.

.

.

.

tới.

.

.

"

Giản Ly thủ đoạn ngoắc ngoắc Giản Diễm đi lại , nói nhỏ vào tai hắn .

" Có được không vậy ? "

" Ca ca không tin tưởng liền tự mình truy tiểu Tuyết nhi đi ! " Giản Ly hừ một tiếng không thèm nhìn nhà mình ca ca nữa .

" Tin tin tin muội muội bảo bối nói ta tự nhiên là tin hắc hắc.

.

.

.

"

" Còn không đi ! "

" Đi đi đi muội muội bảo bối tiếp tục nghỉ ngơi "

Giản Diễm cả người bay bỏng đi ra Giản Ly cung điện .

Nàng nhìn hắn bóng lưng cười khẽ , ca ca a lần này ngươi nhất định phải bắt lấy tiểu Tuyết nhi nga , nếu lại thất bại ta liền hạ dược cả hai quăng lên giường !

! ta không tin lúc đó hai người còn không đến cùng nhau !

!

Giản Ly nằm trên ghế , bứt một quả nho lột vỏ ra bỏ vào trong miệng .

Hình như sắp tới sinh thần Tần Mặc Uyên , cũng không biết hắn như thế nào a , có hay không đã cưới người khác , nàng hai năm nay đều không liên lạc cùng hắn là bởi vì tức giận hắn chỉ kiếm vào nàng , nhưng cái đó thật ra là nàng không mấy quan tâm , phần lớn thật sự là bởi vì trên người thương tích nên nàng không nghĩ làm hắn nhìn thấy nàng xấu xí bộ dáng , cứ cho là nàng ít kỷ đi , hiện tại vết thương đã hoàn hảo nàng cũng nên trở lại nga , nghe nói hắn trở thành thái tử đâu , chắc sẽ không cưới người khác chứ nhỉ ? hừ, hắn nếu dám cưới nàng liền sẽ băm hắn !

!

Thần vương phủ thư phòng .

" Cút! "

Tần Mặc Uyên tức giận quát lên tấu chương bay thẳng về phía Mặc Phong .

Mặc Phong sợ muốn chết né tránh nhanh chóng bỏ chạy ra ngoài vỗ vỗ ngực , gia hảo đáng sợ quá đáng sợ .

Một năm trước Tần Mặc Uyên trở thành thái tử , Tần Lâm nhiều lần gây sự trực tiếp bị hắn sử lý , chính là nửa đường bị Long Thần vệ người cướp người đi nhưng là cướp đi cũng không sao , Tần Lâm đã phế rồi , à còn có Phi Vũ quốc công chúa , chậc chậc bộ dáng đúng là không ra người không ra quỷ , đã điên rồi , chính là điên rồi cũng không thể trốn thoát được mỗi ngày tra tấn .

Tần Mặc Uyên tính tình càng lúc càng lạnh nhạt , cả người đều như tản băng giống nhau thủ đoạn hung tàn không nể mặt bất kỳ ai , không ai dám chọc vào hắn , thật sự là trở thành một cái ma quỷ .

" Mặc Phong ! "

" Gia! "

Mặc Phong bị Tần Mặc Uyên kêu một tiếng nhảy dựng lên chạy vào trong thư phòng .

" Chuẩn bị tới Thanh Châu thành "

" Đã biết gia !

! "

" Cút! "

Mặc Phong tiếp tục bỏ chạy khỏi thư phòng , mẹ ơi ngày tháng quá khổ sở , chủ mẫu không có , gia càng ngày càng đáng sợ .

Tần Mặc Uyên một người ngồi trong thư phòng ánh mắt nhìn trên bàn bức tranh , bàn tay xoa nhẹ bức tranh , trong mắt một mảnh ôn nhu , người trong tranh chính là Giản Ly bộ dáng không có dịch dung .

Giản Ly.

.

.

.

.

Giản Ly a ta nương tử.

.

.

.

.

.

ta lại nhớ nàng rồi , rất nhớ nàng , nhớ nàng đến mức sắp chết rồi , cầu xin nàng mau trở về bên cạnh ta đi nương tử .

Tần Mặc Uyên lưu luyến xoa nhẹ bức tranh một lúc lâu mới đem cuộn lại , giống như trân bảo giống nhau cẩn thận cất giữ .