Chương 1 - Không Kiềm Chế Được Muốn Gần Gũi
Chương 2 - Sao Anh Còn Chưa Làm Hô Hấp Nhân Tạo Cho Em ?
Chương 3 - Thích Cơ Thể Anh Cũng Là Thích
Chương 4 - Mưu Tính Dơ Bẩn Của Phan Vĩnh Thắng
Chương 5 - Cóc Ghẻ Được Ăn Thịt Thiên Nga Mơ Ước ?!
Chương 6 - Đúng Thật Là Tiểu Tổ Tông Của Anh
Chương 7 - Chỉ Cần Có Thể Báo Thù , Cách Nào Cũng Dược ?
Chương 8 - Tính Sổ Ba Người Bọn Họ
Chương 9 - Phụ Nữ Cần Nhiều Tiền Làm Gì ?
Chương 10 - Nhà Họ Giang Là Cái Hố Lửa , Không Thể Gả Vào
Chương 11 - Ngón Tay Vàng Của Cô Ấy Đâu
Chương 12 - Phương Pháp Của Ông Miễn Cưỡng Được Sử Dụng Trên Những Trí Thức Nhỏ Bé
Chương 13 - Cuối Cùng Cũng Mong Chờ Cô Gái Có Thể Nhận Lấy Chàng
Chương 14 - Trí Tuệ Nhỏ Bé Của Hắn, Không Ai Được Phép Chạm Vào Nó
Chương 15 - Nếu Ngươi Dám Bắt Nạt Tiểu Trí Thức, Hắn Sẽ Chăm Sóc Nó Thật Tốt
Chương 16 - Hôn Không Phải Rất Đẹp Sao?
Chương 17 - Dỗ Dành Tổ Tiên Nhỏ Bé Của Mình Không Thể Hôn, Vậy Thì Ăn Cùng Một Quả Trứng Là Được Rồi.
Chương 18 - Ông Kết Hôn Với Con Dâu Và Thích Chi Tiêu Bao Nhiêu Cũng Thích
Chương 19 - Hắn Giặt Quần Áo Gì, Mặt Đỏ Bừng?
Chương 20 - Mẹ Chồng Nhìn Con Dâu, Càng Nhìn Càng Thích
Chương 21 - Ôm Vào Cánh Đồng Ngô
Chương 22 - Chà Xát Da Của Hai Người Phụ Nữ Trên Mặt Đất
Chương 23 - Tất Nhiên Tình Yêu Phải Được Thể Hiện Ở Nơi Công Cộng
Chương 24 - Đừng Khóc Nếu Cứ Tiếp Tục Tán Tỉnh
Chương 25 - Ăn Khô Lau Có Sạch Không?
Chương 26 - Muốn Ăn Bếp Nhỏ Của Thanh Niên Có Học Thức Nhỏ? Ăn Và Đi!
Chương 27 - Không Phải Con Của Hắn Sống Hay Chết Đều Miễn Phí Cho Hắn
Chương 28
Chương 29 - Tiểu Lương Tâm Bất Tuân
Chương 30 - Cái Chết Của Dì Quách Bị Che Giấu
Chương 1 - Không Kiềm Chế Được Muốn Gần Gũi
Chương 2 - Sao Anh Còn Chưa Làm Hô Hấp Nhân Tạo Cho Em ?
Chương 3 - Thích Cơ Thể Anh Cũng Là Thích
Chương 4 - Mưu Tính Dơ Bẩn Của Phan Vĩnh Thắng
Chương 5 - Cóc Ghẻ Được Ăn Thịt Thiên Nga Mơ Ước ?!
Chương 6 - Đúng Thật Là Tiểu Tổ Tông Của Anh
Chương 7 - Chỉ Cần Có Thể Báo Thù , Cách Nào Cũng Dược ?
Chương 8 - Tính Sổ Ba Người Bọn Họ
Chương 9 - Phụ Nữ Cần Nhiều Tiền Làm Gì ?
Chương 10 - Nhà Họ Giang Là Cái Hố Lửa , Không Thể Gả Vào
Chương 11 - Ngón Tay Vàng Của Cô Ấy Đâu
Chương 12 - Phương Pháp Của Ông Miễn Cưỡng Được Sử Dụng Trên Những Trí Thức Nhỏ Bé
Chương 13 - Cuối Cùng Cũng Mong Chờ Cô Gái Có Thể Nhận Lấy Chàng
Chương 14 - Trí Tuệ Nhỏ Bé Của Hắn, Không Ai Được Phép Chạm Vào Nó
Chương 15 - Nếu Ngươi Dám Bắt Nạt Tiểu Trí Thức, Hắn Sẽ Chăm Sóc Nó Thật Tốt
Chương 16 - Hôn Không Phải Rất Đẹp Sao?
Chương 17 - Dỗ Dành Tổ Tiên Nhỏ Bé Của Mình Không Thể Hôn, Vậy Thì Ăn Cùng Một Quả Trứng Là Được Rồi.
Chương 18 - Ông Kết Hôn Với Con Dâu Và Thích Chi Tiêu Bao Nhiêu Cũng Thích
Chương 19 - Hắn Giặt Quần Áo Gì, Mặt Đỏ Bừng?
Chương 20 - Mẹ Chồng Nhìn Con Dâu, Càng Nhìn Càng Thích
Chương 21 - Ôm Vào Cánh Đồng Ngô
Chương 22 - Chà Xát Da Của Hai Người Phụ Nữ Trên Mặt Đất
Chương 23 - Tất Nhiên Tình Yêu Phải Được Thể Hiện Ở Nơi Công Cộng
Chương 24 - Đừng Khóc Nếu Cứ Tiếp Tục Tán Tỉnh
Chương 25 - Ăn Khô Lau Có Sạch Không?
Chương 26 - Muốn Ăn Bếp Nhỏ Của Thanh Niên Có Học Thức Nhỏ? Ăn Và Đi!
Chương 27 - Không Phải Con Của Hắn Sống Hay Chết Đều Miễn Phí Cho Hắn
Chương 28
Chương 29 - Tiểu Lương Tâm Bất Tuân
Chương 30 - Cái Chết Của Dì Quách Bị Che Giấu
“Em không sợ! Em chỉ muốn gả cho anh!
” Tô Tiểu Tiểu vội vàng cắt lời anh.
Sợ rằng anh thật sự nghĩ rằng mình bị áp lực từ những lời đồn sẽ xuất hiện sau này nên mới gả cho anh.
Đã quyết định sống tốt với người đàn ông này, cô sẽ không để giữa họ có bất kỳ hiểu lầm nào.
“Anh chỉ là một người nông dân, em gả cho anh có thể cả đời này cũng không về lại thành phố được.
” Giang Dã Tầm giọng khàn khàn nhắc nhở.
Không nói rõ ràng, anh sợ cô tiểu tri thức sẽ hối hận.
Nhưng nói ra rồi, anh lại sợ nghe thấy câu trả lời làm mình hối hận.
Tiếng nói run run của người đàn ông khiến Tô Tiểu Tiểu đau lòng không thôi.
“Em không sợ! Em chỉ muốn gả cho anh!
” Cô rúc đầu vào cổ Giang Dã Tầm, giống như con mèo nhỏ cọ cọ.
Giang Dã Tầm ngừng thở, không kiềm chế được, ôm chặt cô gái nhỏ trong lòng.
“Là em chủ động quyến rũ anh, đừng hối hận đấy.
” Anh cắn răng, cố gắng kiềm chế sự phấn khích như dung nham trong lòng.
Anh không biết tại sao cô tiểu tri thức lại đột nhiên thay đổi thái độ.
Nhưng đã cho anh cơ hội mộng tưởng trở thành hiện thực, thì cả đời này anh cũng không buông tay.
Anh biết rằng làng quê này không thể sánh với thành phố lớn, cô tiểu tri thức gả cho anh, chính là chịu thiệt thòi rất lớn.
Nhưng anh thề sẽ không để cô tiểu tri thức chịu khổ mãi, anh sẽ cố gắng hết sức để cô sống cuộc sống tốt đẹp, cũng sẽ đưa cô về thành phố.
“Vậy anh phải nhanh chóng đến cưới em.
” Tô Tiểu Tiểu đưa tay chạm vào ngực rắn chắc của anh.
Khóe miệng cong lên, ngọt ngào và mềm mại.
“Được!
” Giang Dã Tầm gật đầu mạnh.
Đôi mắt mở to, đầy nhiệt huyết và tập trung nhìn cô gái nhỏ trong lòng.
Anh muốn đem cô hòa vào cơ thể mình.
Bao nhiêu lần khát khao trong những đêm khuya, giờ đã thành hiện thực, làm sao anh có thể kiềm chế được bản thân.
Giang Dã Tầm ôm Tô Tiểu Tiểu vào nhà, nhẹ nhàng đặt cô lên giường.
Vừa định rời đi, cô gái nhỏ lập tức dính vào.
Cô không nói gì, chỉ mím chặt môi, xấu hổ và ngượng ngùng, tay từng chút một lần lên eo anh.
Không chỉ vậy, cô còn không ngừng cọ quậy.
Chỉ mặc một chiếc áo ba lỗ, giờ đã bị kéo ra một khe hở.
Sự mềm mại mịn màng chạm vào lưng khiến cơ bắp Giang Dã Tầm căng cứng, hơi thở trở nên nặng nề.
Sợ bị những người theo sau thấy, anh kéo chăn phủ lên người Tô Tiểu Tiểu.
Cánh tay còn lại giấu dưới chăn, từ từ ôm chặt eo cô.
“Ngoan, buông ra nào, họ sắp đến rồi.
” Giang Dã Tầm giọng trầm trầm dỗ dành.
Tô Tiểu Tiểu biết phải buông ra, nhưng cô không thể kiểm soát được bản thân.
Cắn nhẹ môi dưới, cô cố gắng dùng hết sức.
Nhưng mới rời ra một nửa, cô đã cảm thấy dùng hết sức lực.
Điều này làm cô lo lắng đến đỏ mắt.
Giang Dã Tầm thấy vậy, trái tim đau nhói.
“Tổ tông của anh ơi, anh hứa với em, giờ buông ra, khi nào có cơ hội, anh sẽ để em ôm thỏa thích, được không?”
Anh đã bị hành hạ đến không còn chút kiên nhẫn, chỉ có thể nhẹ nhàng dỗ dành.
“Ai thèm ôm anh chứ? Toàn mùi mồ hôi!
” Tô Tiểu Tiểu vừa xấu hổ vừa tức giận trách móc.