Chương 1 - Đầu Thai Thành Công
Chương 2 - Cha Con Gặp Mặt
Chương 3 - Nhận Ba
Chương 4 - Xách Cổ Đi
Chương 5 - Đối Đãi Khác Biệt
Chương 6 - Khẩu Thị Tâm Phi
Chương 7 - Hiểu Lầm
Chương 8
Chương 9 - Giục Sinh
Chương 10 - Phát Hiện Có Trẻ Con
Chương 11 - Thứ Không Có Tính Người
Chương 12 - Nhận Con Gái Giùm
Chương 13 - Phá Lệ
Chương 14 - Tìm Chưa Ra
Chương 15 - Thì Ra Mày Chính Là Thằng Cha Khốn Nạn Bỏ Con Đó Hả?!
Chương 16 - Nòng Nọc Nhà Họ Lục
Chương 17 - Chịu Trách Nhiệm???
Chương 18 - Để Lại Nuôi
Chương 19 - Ghen Tị
Chương 20 - Bị Bệnh
Chương 21 - Lời Đồn
Chương 22 - Vận May
Chương 23 - Có Người Xấu
Chương 24
Chương 25 - Anh Nghe Nhầm Rồi
Chương 26 - Chơi Trò Chơi
Chương 27 - Tuyên Chiến Với Lão Gia Tử
Chương 28 - Kể Chuyện Trước Khi Ngủ
Chương 29 - Kể Chuyện
Chương 30 - Bệnh Viện
Chương 31 - Giống Như Một Công Chúa Nhỏ Vậy.
Chương 32 - Chặt Cho Cậu.
Chương 33 - Có Người Cha Nào Như Thế Sao?
Chương 34 - Mèo Ba Tư.
Chương 35 - Vì Sao Không Thể Động Vào?
Chương 36 - Nó Rất Thích Cháu.
Chương 37 - Mèo Của Anh.
Chương 38 - Nhân Vật Phản Diện Bùi Tu Bạch.
Chương 39 - Anh Thích Em.
Chương 40 - Em Sẽ Cho Anh Vận May Của Em.
Chương 41 - Nhất Định Sẽ Tốt Hơn.
Chương 42 - Sẽ Tốt Hơn.
Chương 43 - Gọi Thân Thiết Như Vậy.
Chương 44 - Đối Đầu.
Chương 45 - Vậy Tôi Chờ Chú Ta!
Chương 46 - Nuôi Heo.
Chương 47 - Ông Cụ Bất Công (1)
Chương 48 - Ông Cụ Bất Công (2)
Chương 49 - Ông Cụ Bất Công (3)
Chương 50 - Ông Cụ Bất Công (4)
Chương 51 - Lê Lê Sẽ Đi Câu Cá (1)
Chương 52 - Lê Lê Sẽ Câu Cá (2)
Chương 53 - Lê Lê Đi Câu Cá (3)
Chương 54 - Lê Lê Đi Câu Cá (4)
Chương 55 - Lê Lê Đi Câu Cá (5)
Chương 56 - Lê Lê Đi Câu Cá (6)
Chương 57 - Lê Lê Đi Câu Cá (7)
Chương 58 - Lê Lê Đi Câu Cá (
Chương 59 - Lê Lê Đi Câu Cá (9)
Chương 60 - Nhảy Nhót Khắp Nơi Quanh Ông Cụ (1)
Chương 61 - Ông Già Nhảy Nhót Khắp Nơi 2
Chương 62 - Ông Già Nhảy Nhót Khắp Nơi 3
Chương 63 - Âm Mưu Của Ông Già
Chương 64 - Chú Cá Nhỏ
Chương 65 - Cẩm Lý –Lê Lê
Chương 66 - Kỳ Kỳ
Chương 67 - Khiêu Khích
Chương 68 - Tuyển Thủ Tống Thanh Uyển
Chương 69 - Đừng Mất Vui
Chương 70 - Anh Trai Sẽ Xuất Hiện
Chương 71 - Anh Trai, Anh Thật Giỏi
Chương 72 - Hình Như Không Có Hư Như Vậy
Chương 73 - Con Ăn Kẹo Ư
Chương 74 - Đánh Chết Các Người
Chương 75 - Cho Mọi Người Một Công Đạo
Chương 76 - Đánh Chính Là Đánh, Cần Gì Lý Do
Chương 77 - Theo Họ Đi Xuống
Chương 78 - Ném Bọn Họ Vào Hồ
Chương 79 - Đá Tỉnh
Chương 80 - Xem Tivi Khóc
Chương 81 - Anh Trai Ngủ Ngon
Chương 82 - Sắp Phát Điên
Chương 83 - Đứa Trẻ Lơn Và Đứa Trẻ Nhỏ
Chương 84 - Đúng Là Không Phải Lo
Chương 85 - Hạ Độc Vào Đồ Ăn
Chương 86 - Bữa Cơm Này Khó Nuốt Trôi
Chương 87 - Có Chuyện Muốn Thương Lượng Với Cụ.
Chương 88 - Cùng Anh Đi Câu Cá
Chương 89 - Có Chút Dư Thừa
Chương 90 - Giấc Ngủ Mà Người Già Nên Có
Chương 91 - Ném Ra Ngoài Cửa Sổ
Chương 92 - . Không Có Việc Gì Thì Về Đây
Chương 93 - . Cha Của Cháu Muốn Ăn Cá
Chương 94 - Cha Không Ăn Lê Lê Chứ?
Chương 95 - . Con Cá Ngon Nhất
Chương 96 - . Trưởng Thành Sẽ Hiểu Chuyện
Chương 97 - Không Thấy Kẹo
Chương 98 - Đi Vườn Bách Thú
Chương 99 - Ném Vào Thùng Giác
Chương 100 - Khóc Thảm Thiết
Chương 101 - – Đi Sở Thú
Chương 102 - – Em Trai Voi
Chương 103 - – Tiểu Lục Lê Cô Đơn
Chương 104 - Không Muốn Ngồi Nữa.
Chương 105 - Con Không Gọi Cha Đâu.
Chương 106 - Tới Thị Sát.
Chương 107 - Sẽ Không Còn Là Của Cậu Ta Nữa.
Chương 108 - Mua Lại Vườn Bách Thú Cho Cháu.
Chương 109 - Tai Nạn Xe Cộ.
Chương 110 - Anh Quan Trọng Đối Với Em Như Vậy Sao?
Chương 111 - Chiếc Xe Màu Đen
Chương 112 - Bị Bắt Đi
Chương 113 - Bị Cắt Đuôi Rồi, Làm Sao Bây Giờ?
Chương 1 - Đầu Thai Thành Công
Chương 2 - Cha Con Gặp Mặt
Chương 3 - Nhận Ba
Chương 4 - Xách Cổ Đi
Chương 5 - Đối Đãi Khác Biệt
Chương 6 - Khẩu Thị Tâm Phi
Chương 7 - Hiểu Lầm
Chương 8
Chương 9 - Giục Sinh
Chương 10 - Phát Hiện Có Trẻ Con
Chương 11 - Thứ Không Có Tính Người
Chương 12 - Nhận Con Gái Giùm
Chương 13 - Phá Lệ
Chương 14 - Tìm Chưa Ra
Chương 15 - Thì Ra Mày Chính Là Thằng Cha Khốn Nạn Bỏ Con Đó Hả?!
Chương 16 - Nòng Nọc Nhà Họ Lục
Chương 17 - Chịu Trách Nhiệm???
Chương 18 - Để Lại Nuôi
Chương 19 - Ghen Tị
Chương 20 - Bị Bệnh
Chương 21 - Lời Đồn
Chương 22 - Vận May
Chương 23 - Có Người Xấu
Chương 24
Chương 25 - Anh Nghe Nhầm Rồi
Chương 26 - Chơi Trò Chơi
Chương 27 - Tuyên Chiến Với Lão Gia Tử
Chương 28 - Kể Chuyện Trước Khi Ngủ
Chương 29 - Kể Chuyện
Chương 30 - Bệnh Viện
Chương 31 - Giống Như Một Công Chúa Nhỏ Vậy.
Chương 32 - Chặt Cho Cậu.
Chương 33 - Có Người Cha Nào Như Thế Sao?
Chương 34 - Mèo Ba Tư.
Chương 35 - Vì Sao Không Thể Động Vào?
Chương 36 - Nó Rất Thích Cháu.
Chương 37 - Mèo Của Anh.
Chương 38 - Nhân Vật Phản Diện Bùi Tu Bạch.
Chương 39 - Anh Thích Em.
Chương 40 - Em Sẽ Cho Anh Vận May Của Em.
Chương 41 - Nhất Định Sẽ Tốt Hơn.
Chương 42 - Sẽ Tốt Hơn.
Chương 43 - Gọi Thân Thiết Như Vậy.
Chương 44 - Đối Đầu.
Chương 45 - Vậy Tôi Chờ Chú Ta!
Chương 46 - Nuôi Heo.
Chương 47 - Ông Cụ Bất Công (1)
Chương 48 - Ông Cụ Bất Công (2)
Chương 49 - Ông Cụ Bất Công (3)
Chương 50 - Ông Cụ Bất Công (4)
Chương 51 - Lê Lê Sẽ Đi Câu Cá (1)
Chương 52 - Lê Lê Sẽ Câu Cá (2)
Chương 53 - Lê Lê Đi Câu Cá (3)
Chương 54 - Lê Lê Đi Câu Cá (4)
Chương 55 - Lê Lê Đi Câu Cá (5)
Chương 56 - Lê Lê Đi Câu Cá (6)
Chương 57 - Lê Lê Đi Câu Cá (7)
Chương 58 - Lê Lê Đi Câu Cá (
Chương 59 - Lê Lê Đi Câu Cá (9)
Chương 60 - Nhảy Nhót Khắp Nơi Quanh Ông Cụ (1)
Chương 61 - Ông Già Nhảy Nhót Khắp Nơi 2
Chương 62 - Ông Già Nhảy Nhót Khắp Nơi 3
Chương 63 - Âm Mưu Của Ông Già
Chương 64 - Chú Cá Nhỏ
Chương 65 - Cẩm Lý –Lê Lê
Chương 66 - Kỳ Kỳ
Chương 67 - Khiêu Khích
Chương 68 - Tuyển Thủ Tống Thanh Uyển
Chương 69 - Đừng Mất Vui
Chương 70 - Anh Trai Sẽ Xuất Hiện
Chương 71 - Anh Trai, Anh Thật Giỏi
Chương 72 - Hình Như Không Có Hư Như Vậy
Chương 73 - Con Ăn Kẹo Ư
Chương 74 - Đánh Chết Các Người
Chương 75 - Cho Mọi Người Một Công Đạo
Chương 76 - Đánh Chính Là Đánh, Cần Gì Lý Do
Chương 77 - Theo Họ Đi Xuống
Chương 78 - Ném Bọn Họ Vào Hồ
Chương 79 - Đá Tỉnh
Chương 80 - Xem Tivi Khóc
Chương 81 - Anh Trai Ngủ Ngon
Chương 82 - Sắp Phát Điên
Chương 83 - Đứa Trẻ Lơn Và Đứa Trẻ Nhỏ
Chương 84 - Đúng Là Không Phải Lo
Chương 85 - Hạ Độc Vào Đồ Ăn
Chương 86 - Bữa Cơm Này Khó Nuốt Trôi
Chương 87 - Có Chuyện Muốn Thương Lượng Với Cụ.
Chương 88 - Cùng Anh Đi Câu Cá
Chương 89 - Có Chút Dư Thừa
Chương 90 - Giấc Ngủ Mà Người Già Nên Có
Chương 91 - Ném Ra Ngoài Cửa Sổ
Chương 92 - . Không Có Việc Gì Thì Về Đây
Chương 93 - . Cha Của Cháu Muốn Ăn Cá
Chương 94 - Cha Không Ăn Lê Lê Chứ?
Chương 95 - . Con Cá Ngon Nhất
Chương 96 - . Trưởng Thành Sẽ Hiểu Chuyện
Chương 97 - Không Thấy Kẹo
Chương 98 - Đi Vườn Bách Thú
Chương 99 - Ném Vào Thùng Giác
Chương 100 - Khóc Thảm Thiết
Chương 101 - – Đi Sở Thú
Chương 102 - – Em Trai Voi
Chương 103 - – Tiểu Lục Lê Cô Đơn
Chương 104 - Không Muốn Ngồi Nữa.
Chương 105 - Con Không Gọi Cha Đâu.
Chương 106 - Tới Thị Sát.
Chương 107 - Sẽ Không Còn Là Của Cậu Ta Nữa.
Chương 108 - Mua Lại Vườn Bách Thú Cho Cháu.
Chương 109 - Tai Nạn Xe Cộ.
Chương 110 - Anh Quan Trọng Đối Với Em Như Vậy Sao?
Chương 111 - Chiếc Xe Màu Đen
Chương 112 - Bị Bắt Đi
Chương 113 - Bị Cắt Đuôi Rồi, Làm Sao Bây Giờ?
Cơ thể nhỏ nhắn của cậu bé đột nhiên căng thẳng, nắm tay nhỏ gắt gao nắm chặt, vẻ mặt đề phòng nhìn cô bé.
Rốt cuộc nó cũng tức giận!
Đang nghĩ, nếu đợi lát nữa bé đánh nó thì có bị mắng không?
Bé không sợ đánh thua nó, nhưng bé sợ ba của nó…
Ba của nó giống như ông cố nội, đều đặc biệt hung dữ.
Không, ba của nó còn dữ hơn so với ông cố nội!
Còn chưa có nghĩ ra cách, thì thấy cô bé nhỏ ở đã đứng yên trước mặt mình.
Lục Kỳ bậm chặt miệng nhỏ, nắm chặt nắm tay, cắn răng nói: “Mày, mày muốn gì?”
Nói, cậu bé lại nghẹn ra một câu: “Tao nói trước, muốn đánh nhau thì nhào vô, nhưng không thể mách lẻo!
”
Lục Lê chớp mắt, không hiểu cậu bé muốn nói cái gì, nhưng vẫn duỗi tay nhỏ về phía cậu, giọng bé gái mềm mại: “Cho anh kẹo nè.
”
Lục Kỳ: “…”
Nói hết nửa ngày nó vẫn không hiểu, vẫn chìa tay cho mình kẹo là sao?
Cậu bé bị thái độ của cô bé làm tức giận, khiến cả gương mặt trắng nõn đều đỏ lên, cảm giác khẩn trương sắp làm chuyện xấu đã bay mất tiêu, đi một vòng nào ngờ lại nói chuyện với con ngu!
Nhưng vẫn bướng bỉnh lặp lại câu trả lời hồi nãy: “Tao không thèm kẹo của mày!
”
Em gái hư này khẳng định là muốn thu mua bé, còn lâu bé mới mắc mưu.
Cho rằng như vậy, bé sẽ nhường ông cố nội cho nó sao?
Nằm mơ!
Lục Lê tò mò hỏi lại: “Tại sao anh không ăn, kẹo rất ngon nha, Lê Lê rất thích!
”
Tao cũng thích, nhưng ba mẹ không cho tao ăn!
“Bởi vì tao là người lớn, mà người lớn thì không ăn kẹo!
” Cậu bé trả lời chắc chắn.
Bé lớn hơn nó, cao hơn nó, đương nhiên là người lớn rồi!
Cô bé nhỏ ồ lên: “Anh là người lớn hả, anh thật là lợi hại? Không biết khi nào Lê Lê mới trở thành người lớn nữa?”
Là người đều thích nghe lời hay.
Hơn nữa cũng không biết là do cô bé nhỏ quen miệng khen người khac, hay là đôi mắt và nét mặt của cô bé đặc biệt chân thành, như là thiệt tình thực lòng cảm thấy như vậy.
Lục Kỳ nhìn thấy ánh mắt ngưỡng mộ cô bé nhìn mình, gương mặt trắng nõn dần dần hiện lên một màu đỏ, mất tự nhiên ho nhẹ một tiếng, như là che dấu gì đó.
Cậu bé cúi đầu gỡ bỏ vỏ kẹo, tránh né tầm mắt của Lục Lê.
Một hồi, miệng cậu bé đã ngập mùi sữa, lan tràn khắp trong khoang miệng.
Quả nhiên là rất ngon.
Hơn nữa, em gái nhỏ này… Cũng không có hư như ba mẹ nói.