Mễ Trạch Hải đã lập công trong buổi diễn tập lớn nên được thăng chức, bây giờ đã là Đại đội trưởng rồi. Vốn dĩ sự sắp xếp người thân theo quân cần phải là cấp Tiểu đoàn phó mới được, nhưng quân đội đã cho các chiến sĩ quân khu dã chiến một số đãi ngộ đặc biệt, theo quy định, hễ là sĩ quan đóng quân nơi hải đảo và núi cao thì có thể xin theo quân ở cấp Đại đội, Mễ Trạch Hải lần này chính là do chính ủy Bạch xin phép thay.
Trình Thanh cũng không cần vội vàng đưa Mễ Dương về, lại làm thủ tục trong quân đội, tình cờ có một nhóm người của sư đoàn được điều đi nên có phòng trống, sau đó là chia phòng, dọn dẹp nhà mới, đợi đến khi bận rộn xong thì cũng đã đến mùa đông và sắp tết.
Vào tháng chạp mùa đông, bà cụ nhà họ Trình ở trấn Sơn Hải xa xôi cũng đã gửi điện tín qua căn dặn con gái đừng đưa con về nhà vào mùa đông, sợ đứa cháu ngoại cưng bị lạnh cóng.
Mễ Dương cứ mãi đếm ngón tay mong được về quê, nhưng liên tiếp mấy lần, hoặc không phải vì Mễ Trạch Hải bận rộn công việc, hoặc là Trình Thanh được giao công việc cần phải làm quen nên đã bị trì hoãn hết lần này đến lần khác.
Mãi đến khi cậu được một tuổi rưỡi thì khó khăn lắm mới được về quê một chuyến.
Lần đó tình cờ bà Bạch cũng đưa Bạch Lạc Xuyên về Thượng Hải, chuyến xe lửa của họ chỉ cách nhau ba tiếng đồng hồ, Trình Thanh không muốn làm phiền lính cảnh vệ chạy hai chuyến nên dứt khoát khởi hành cùng với bà Bạch.
Lúc này bạn nhỏ Bạch Lạc Xuyên đã biết ý nghĩa của việc đi xa nhà rồi, vốn không vui lắm, nhưng khi nhìn thấy Mễ Dương lên xe thì trên khuôn mặt nhỏ nhắn lại nở ra nụ cười, có lẽ do cảm thấy Mễ Dương cũng đi cùng mình nên bắt đầu không ngừng chia sẻ đồ chơi mà mình đem theo cho Mễ Dương trên xe Jeep, nếu không phải do bà Bạch ngăn cản thì đến đồ ăn vặt trên xe lửa cũng sẽ bị ăn sạch trước.
Bởi vì Mễ Dương luôn ở trong đại viện quân khu nên đã khiến cho cậu chủ tiểu Bạch có một nhận thức sai rằng Mễ Dương chính là người sống ở đây, khi ở đây, mỗi khi bé vừa mở mắt ra thì đã có thể nhìn thấy Mễ Dương, mỗi ngày cũng chơi rất vui. Vì vậy, khi bị bà Bạch đưa lên xe lửa thì sắc mặt vô cùng khó coi, bé không muốn đi chút nào. Đây là lần đầu tiên bé cười híp mắt khi ngồi xe lửa, nhưng sau khi lên xe và ngồi xuống, bạn nhỏ Bạch Lạc Xuyên nhìn thấy Trình Thanh bế Mễ Dương và đứng vẫy tay với bé trên sân ga qua tấm kính thì bé biết mình đã bị lừa rồi.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!