Chương 1 - Cô Gái Bướng Bỉnh
Chương 2 - Gương Mặt Mới Nổi
Chương 3 - Không Ai Đủ Tư Cách.
Chương 4 - Gặp Gỡ Năm Ấy.
Chương 5 - Cô Gái Mê Tốc Độ
Chương 6 - Người Đàn Ông Trên Tạp Chí.
Chương 7 - Buổi Chụp Ảnh
Chương 8 - Chủ Tịch Của Anh Là Ai ?
Chương 9 - Cái Giá
Chương 10 - Cuộc Gọi Xin Lỗi.
Chương 11 - Hết Cách
Chương 12 - Xem Đua Xe
Chương 13 - Vô Tình Nghe Thấy.
Chương 14 - Tám Giờ Tối
Chương 15 - Người Đàn Ông Tài Phiệt.
Chương 16 - Hành Động Khó Hiểu
Chương 17 - Cảnh Gia.
Chương 18 - Thất Vọng
Chương 19 - Lời Khuyên Từ Bạch Đình
Chương 20 - Cắt Đứt Mọi Quan Hệ.
Chương 21 - Ngài Chính Khách Ấm Áp
Chương 22 - Chạm Mặt.
Chương 23 - Cảnh Thị
Chương 24 - Cắt Cảnh Quan Trọng
Chương 25 - Tin Nhắn
Chương 26 - Thật Khó Chấp Nhận
Chương 27 - Cô Thật Ngây Thơ
Chương 28 - Xin Lỗi
Chương 29 - Duyên Nợ Với Tô Gia
Chương 30 - Sự Việc Năm Ấy
Chương 31 - Sự Thật Bị Che Giấu.
Chương 32 - Chính Thức Từ Mặt
Chương 33 - Vô Tình Chạm Mặt
Chương 34 - Ấm Áp
Chương 35 - Công Việc Đột Xuất
Chương 36 - Bác Sĩ Và Bệnh Nhân
Chương 37 - Căn Bệnh Tâm Lý
Chương 38 - Buổi Chụp Ảnh Diễn Ra
Chương 39 - Lần Đầu Ngoan Ngoãn
Chương 40 - Ánh Mắt Thù Địch
Chương 41 - Tiến Vào Phòng Anh
Chương 42 - Lấp Ló Bên Trong Áo Sơ Mi
Chương 43 - Dấu Đỏ Trên Cổ
Chương 44 - Hai Môi Chạm Nhau
Chương 45 - Lại Hôn
Chương 46 - Hành Động Ấm Áp
Chương 47 - Ăn Cơm Tối
Chương 48 - Nhìn Cô Quen Mắt
Chương 49 - Uống Rượu
Chương 50 - Anh Sẽ Buông Tha Cho Tôi Sao?
Chương 51 - Lần Đầu Nếm Trãi
Chương 52 - Có Cách Khiến Em Nghe Lời
Chương 53 - Lần Đầu Xem Như Không Thiệt Thòi
Chương 54 - Tính Khí Thật Xấu
Chương 55 - Tận Cùng Của Sự Biến Thái
Chương 56 - Nháo Trong Giờ Ngủ
Chương 57 - Sân Thượng
Chương 58 - Chống Đối Vô Hiệu
Chương 59 - Sự Khác Biệt
Chương 60 - Họp Báo
Chương 61 - Vô Tình Gặp Lại
Chương 62 - Quá Khứ Muốn Chôn Vùi
Chương 63 - Cấp Độ Xấu Hổ.
Chương 64 - Mắc Thêm Căn Bệnh Lo Âu
Chương 65 - Tin Tức Bùng Nổ Buổi Sáng
Chương 66 - Tin Tưởng Em
Chương 67 - Hoảng Sợ
Chương 68 - Chờ Anh
Chương 69 - Hạnh Phúc
Chương 70 - Cuộc Điện Thoại Lạ
Chương 71 - Đau Lòng
Chương 72 - Quay Quảng Cáo
Chương 73 - Xảy Ra Chuyện
Chương 74 - Lo Lắng
Chương 75 - Hỗn Loạn Bệnh Viện
Chương 76 - Chạm Mặt
Chương 77 - Truy Hỏi Bí Mật
Chương 78 - Biết Được Sự Thật
Chương 79 - Đường Chấn Quang Nổi Giận
Chương 80 - Tỉnh Lại
Chương 81 - Thật Khủng Khiếp
Chương 82 - Chủ Tịch Cảnh Chăm Sóc Người Bệnh
Chương 83 - Người Đến Bất Ngờ
Chương 84 - Vẻ Mặt Khác Của Cảnh Tử Sâm
Chương 85 - Thất Vọng
Chương 86 - Tư Liệu Bị Xóa
Chương 87 - Ngày Xuất Viện
Chương 88 - Sự Trùng Hợp
Chương 89 - Rời Đi
Chương 90 - Kiềm Nén Cơn Thịnh Nộ
Chương 91 - Chạm Mặt
Chương 92 - Náo Loạn Phòng Vip
Chương 93 - Bắt Được
Chương 94 - Tận Mắt Chứng Kiến
Chương 95 - Về Tô Gia
Chương 96 - Khi Người Đàn Ông Trưởng Thành
Chương 97 - Sợ Anh Nghe Thấy
Chương 98 - Bị Phát Hiện
Chương 99 - Chất Vấn Trầm Ngọc
Chương 100 - Bị Ép Đến Đường Cùng.
Chương 101 - Sự Thật Phơi Bày.
Chương 102 - Yêu Thương Nồng Nàn
Chương 103 - Lộ Hình Ảnh
Chương 104 - Cảnh Cáo
Chương 105 - Thoa Kem Dưỡng.
Chương 106 - Trên Bàn Trang Điểm
Chương 107 - Yêu Thương Khôn Xiết
Chương 108 - Thử Đồ
Chương 109 - Buổi Lễ Từ Thiện
Chương 110 - Có Anh Ở Đây
Chương 111 - Ra Mắt Con Dâu Tương Lai
Chương 112 - Xin Chữ Kí
Chương 113 - Cái Tát Trời Giáng
Chương 114 - Cảnh Cáo
Chương 115 - Đoạn Clip Lan Truyền
Chương 116 - Scandal Bùng Nổ
Chương 117 - Bất An Không Yên
Chương 118 - Cảm Động Vô Hạn
Chương 119 - Mễ Ái
Chương 120 - Bất Đắc Dĩ Thành Bóng Đèn
Chương 121 - Quyết Buông Bỏ
Chương 122 - Quyết Điều Tra Đến Cùng
Chương 123 - Trương Bân Uy Hiếp
Chương 124 - Án Mạng
Chương 125 - Nghe Tin
Chương 126 - Nghi Ngờ
Chương 127 - Tang Lễ
Chương 128 - Chạm Mặt Mễ Ái
Chương 129 - Vạch Mặt
Chương 130 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 131 - Hỏi Tội
Chương 132 - Cơn Thịnh Nộ Của Tô Nhược
Chương 133 - Cách Chức
Chương 134 - Một Danh Phận Rỗng Tuếch
Chương 135 - Bắt Làm Con Tin
Chương 136 - Sự Vô Tình Của Cảnh Tử Sâm
Chương 137 - Anh Tức Giận
Chương 138 - Tin Tức Bùng Nổ
Chương 139 - Họp Báo
Chương 140 - Tô Hàn Gây Bất Ngờ
Chương 141 - Sự Cao Ngạo Của Cảnh Tử Sâm
Chương 142 - Mập Mờ
Chương 143 - Yêu Thương
Chương 144 - Dụ Dỗ Vợ Yêu
Chương 145 - Đến Gold
Chương 146 - Đại Chiến Quán Bar
Chương 147 - Chọn Địa Điểm Tuần Trăng Mật
Chương 148 - Thương Lượng
Chương 149 - Mẹ Chồng Nàng Dâu
Chương 150 - Hôn Lễ Thế Kỷ
Chương 151 - Hạnh Phúc Viên Mãn
Chương 152 - Ngoại Truyện : MÙA ĐÔNG MEXICO
Chương 153 - Ngoại Truyện : QUAN TÂM ÂM THẦM
Chương 154 - Ngoại Truyện : LỜI CẦU NGUYỆN LINH ỨNG
Chương 155 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 156 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 157 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 158 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 159 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 160 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 161 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 162 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 163 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 164 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 165 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 166 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 167 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 1 - Cô Gái Bướng Bỉnh
Chương 2 - Gương Mặt Mới Nổi
Chương 3 - Không Ai Đủ Tư Cách.
Chương 4 - Gặp Gỡ Năm Ấy.
Chương 5 - Cô Gái Mê Tốc Độ
Chương 6 - Người Đàn Ông Trên Tạp Chí.
Chương 7 - Buổi Chụp Ảnh
Chương 8 - Chủ Tịch Của Anh Là Ai ?
Chương 9 - Cái Giá
Chương 10 - Cuộc Gọi Xin Lỗi.
Chương 11 - Hết Cách
Chương 12 - Xem Đua Xe
Chương 13 - Vô Tình Nghe Thấy.
Chương 14 - Tám Giờ Tối
Chương 15 - Người Đàn Ông Tài Phiệt.
Chương 16 - Hành Động Khó Hiểu
Chương 17 - Cảnh Gia.
Chương 18 - Thất Vọng
Chương 19 - Lời Khuyên Từ Bạch Đình
Chương 20 - Cắt Đứt Mọi Quan Hệ.
Chương 21 - Ngài Chính Khách Ấm Áp
Chương 22 - Chạm Mặt.
Chương 23 - Cảnh Thị
Chương 24 - Cắt Cảnh Quan Trọng
Chương 25 - Tin Nhắn
Chương 26 - Thật Khó Chấp Nhận
Chương 27 - Cô Thật Ngây Thơ
Chương 28 - Xin Lỗi
Chương 29 - Duyên Nợ Với Tô Gia
Chương 30 - Sự Việc Năm Ấy
Chương 31 - Sự Thật Bị Che Giấu.
Chương 32 - Chính Thức Từ Mặt
Chương 33 - Vô Tình Chạm Mặt
Chương 34 - Ấm Áp
Chương 35 - Công Việc Đột Xuất
Chương 36 - Bác Sĩ Và Bệnh Nhân
Chương 37 - Căn Bệnh Tâm Lý
Chương 38 - Buổi Chụp Ảnh Diễn Ra
Chương 39 - Lần Đầu Ngoan Ngoãn
Chương 40 - Ánh Mắt Thù Địch
Chương 41 - Tiến Vào Phòng Anh
Chương 42 - Lấp Ló Bên Trong Áo Sơ Mi
Chương 43 - Dấu Đỏ Trên Cổ
Chương 44 - Hai Môi Chạm Nhau
Chương 45 - Lại Hôn
Chương 46 - Hành Động Ấm Áp
Chương 47 - Ăn Cơm Tối
Chương 48 - Nhìn Cô Quen Mắt
Chương 49 - Uống Rượu
Chương 50 - Anh Sẽ Buông Tha Cho Tôi Sao?
Chương 51 - Lần Đầu Nếm Trãi
Chương 52 - Có Cách Khiến Em Nghe Lời
Chương 53 - Lần Đầu Xem Như Không Thiệt Thòi
Chương 54 - Tính Khí Thật Xấu
Chương 55 - Tận Cùng Của Sự Biến Thái
Chương 56 - Nháo Trong Giờ Ngủ
Chương 57 - Sân Thượng
Chương 58 - Chống Đối Vô Hiệu
Chương 59 - Sự Khác Biệt
Chương 60 - Họp Báo
Chương 61 - Vô Tình Gặp Lại
Chương 62 - Quá Khứ Muốn Chôn Vùi
Chương 63 - Cấp Độ Xấu Hổ.
Chương 64 - Mắc Thêm Căn Bệnh Lo Âu
Chương 65 - Tin Tức Bùng Nổ Buổi Sáng
Chương 66 - Tin Tưởng Em
Chương 67 - Hoảng Sợ
Chương 68 - Chờ Anh
Chương 69 - Hạnh Phúc
Chương 70 - Cuộc Điện Thoại Lạ
Chương 71 - Đau Lòng
Chương 72 - Quay Quảng Cáo
Chương 73 - Xảy Ra Chuyện
Chương 74 - Lo Lắng
Chương 75 - Hỗn Loạn Bệnh Viện
Chương 76 - Chạm Mặt
Chương 77 - Truy Hỏi Bí Mật
Chương 78 - Biết Được Sự Thật
Chương 79 - Đường Chấn Quang Nổi Giận
Chương 80 - Tỉnh Lại
Chương 81 - Thật Khủng Khiếp
Chương 82 - Chủ Tịch Cảnh Chăm Sóc Người Bệnh
Chương 83 - Người Đến Bất Ngờ
Chương 84 - Vẻ Mặt Khác Của Cảnh Tử Sâm
Chương 85 - Thất Vọng
Chương 86 - Tư Liệu Bị Xóa
Chương 87 - Ngày Xuất Viện
Chương 88 - Sự Trùng Hợp
Chương 89 - Rời Đi
Chương 90 - Kiềm Nén Cơn Thịnh Nộ
Chương 91 - Chạm Mặt
Chương 92 - Náo Loạn Phòng Vip
Chương 93 - Bắt Được
Chương 94 - Tận Mắt Chứng Kiến
Chương 95 - Về Tô Gia
Chương 96 - Khi Người Đàn Ông Trưởng Thành
Chương 97 - Sợ Anh Nghe Thấy
Chương 98 - Bị Phát Hiện
Chương 99 - Chất Vấn Trầm Ngọc
Chương 100 - Bị Ép Đến Đường Cùng.
Chương 101 - Sự Thật Phơi Bày.
Chương 102 - Yêu Thương Nồng Nàn
Chương 103 - Lộ Hình Ảnh
Chương 104 - Cảnh Cáo
Chương 105 - Thoa Kem Dưỡng.
Chương 106 - Trên Bàn Trang Điểm
Chương 107 - Yêu Thương Khôn Xiết
Chương 108 - Thử Đồ
Chương 109 - Buổi Lễ Từ Thiện
Chương 110 - Có Anh Ở Đây
Chương 111 - Ra Mắt Con Dâu Tương Lai
Chương 112 - Xin Chữ Kí
Chương 113 - Cái Tát Trời Giáng
Chương 114 - Cảnh Cáo
Chương 115 - Đoạn Clip Lan Truyền
Chương 116 - Scandal Bùng Nổ
Chương 117 - Bất An Không Yên
Chương 118 - Cảm Động Vô Hạn
Chương 119 - Mễ Ái
Chương 120 - Bất Đắc Dĩ Thành Bóng Đèn
Chương 121 - Quyết Buông Bỏ
Chương 122 - Quyết Điều Tra Đến Cùng
Chương 123 - Trương Bân Uy Hiếp
Chương 124 - Án Mạng
Chương 125 - Nghe Tin
Chương 126 - Nghi Ngờ
Chương 127 - Tang Lễ
Chương 128 - Chạm Mặt Mễ Ái
Chương 129 - Vạch Mặt
Chương 130 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 131 - Hỏi Tội
Chương 132 - Cơn Thịnh Nộ Của Tô Nhược
Chương 133 - Cách Chức
Chương 134 - Một Danh Phận Rỗng Tuếch
Chương 135 - Bắt Làm Con Tin
Chương 136 - Sự Vô Tình Của Cảnh Tử Sâm
Chương 137 - Anh Tức Giận
Chương 138 - Tin Tức Bùng Nổ
Chương 139 - Họp Báo
Chương 140 - Tô Hàn Gây Bất Ngờ
Chương 141 - Sự Cao Ngạo Của Cảnh Tử Sâm
Chương 142 - Mập Mờ
Chương 143 - Yêu Thương
Chương 144 - Dụ Dỗ Vợ Yêu
Chương 145 - Đến Gold
Chương 146 - Đại Chiến Quán Bar
Chương 147 - Chọn Địa Điểm Tuần Trăng Mật
Chương 148 - Thương Lượng
Chương 149 - Mẹ Chồng Nàng Dâu
Chương 150 - Hôn Lễ Thế Kỷ
Chương 151 - Hạnh Phúc Viên Mãn
Chương 152 - Ngoại Truyện : MÙA ĐÔNG MEXICO
Chương 153 - Ngoại Truyện : QUAN TÂM ÂM THẦM
Chương 154 - Ngoại Truyện : LỜI CẦU NGUYỆN LINH ỨNG
Chương 155 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 156 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 157 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 158 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 159 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 160 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 161 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 162 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 163 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 164 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 165 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 166 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 167 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Quay lại Tô Gia, xe chạy vào cổng lớn nhìn khung cảnh quen thuộc vẫn như năm nào khiến trái tim Tô Nhược nhói lên,
khóe mắt lại cay xè.
Tô Hàn mở cửa cho cô, Tô Nhược thẩn thờ từng bước,
từng bước dẫm lên con đường nhỏ trãi đá sỏi nhìn ra chiếc xích đu màu trắng kế bên trồng rất nhiều hoa hướng dương.
- Nhược Nhược à, mẹ bảo A Hàn trồng cho con.
Con xem có thích không?
- Ui đẹp quá,
mẹ ơi con yêu mẹ nhất.
Hình ảnh như năm nào hiện dần trong mắt của cô,
tiếng nói vui đùa còn văng vẳng bên tai.
Tô Hàn đẩy nhẹ vai cô.
- Vào thôi em,
mẹ ở trên phòng.
Tô Nhược gật đầu, có chút hồi họp pha lẫn lo lắng.
Lúc quản gia và người giúp việc thấy Tô Nhược đi vào cùng Tô Hàn...
Dường như bọn họ đều bất ngờ pha lẫn vui mừng.
- Cô chủ.
.
là cô, cô về rồi sao?
Tô Nhược mỉm cười.
- Chào mọi người, mọi người có khẻo không ?
Quản gia bước đến.
- Thật tốt,
thật tốt bà chủ đang ở trên phòng, nếu
biết cô về chắc là vui lắm.
- Vậy con lên lầu thăm mẹ trước nhé.
- Được.
.
được.
.
Hai người đứng trước cửa phòng, Tô Nhược hít thở thật sâu, đưa mắt nhìn Tô Hàn đầy lo lắng.
- Anh.
.
.
mẹ có giận em không?
Tô Hàn đưa tay xoa đầu cô như hồi còn bé, anh ôn nhu nói.
- Ngốc quá, dĩ nhiên là không rồi,
em đừng lo lắng.
Tô Hàn gõ cửa rồi nhẹ nhàng đẩy cửa vào trước.
Trầm Ngọc đang tập trung nhìn vào màn hình ti vi, thấy con trai đi vào bà vội lau nước mắt.
Mỉm cười hiền lành.
.
- Con về rồi à?
- Mẹ sao thế, mẹ mới khóc à.
.
?
- Không,
không có.
.
Trầm Ngọc gượng gạo lắc đầu.
Tô Hàn nhìn lên tivi phát hiện bà đang xem phim của Tô Nhược.
.
Anh vỡ lẽ mọi chuyện, ngồi xuống sopha nắm tay bà hỏi khẽ.
- Mẹ lại nhớ con bé?
Trầm Ngọc bị vạch trần cũng không che giấu, nhẹ gật đầu thừa nhận.
- Mẹ chỉ lo lắng em gái con bao năm qua nó sống thế nào, có ủy khuất hay khó khăn gì không thôi.
Bà hơi cúi đầu mắt lại đỏ lên.
Lúc này bà lại nghe tiếng nức nở ngoài cửa phòng.
.
Tô Nhược chịu đựng không được,
cô đau lòng chậm chạp bước vào, nghẹn ngào thốt lên.
1
- Mẹ.
.
mẹ ơi.
.
.
Trầm Ngọc cứ ngỡ đầu óc mình lại trở bệnh có phải bà lại vì nhớ Tô Nhược quá nên lại tưởng tượng.
Nhưng khi bà chớp mắt mấy lần, vội đứng lên từ sopha thì thào.
- Nhược Nhược.
.
.
Nhược Nhược.
.
Cổ họng bà nghẹn lại, nước mắt ứa ra nhìn qua Tô Hàn thấy anh mỉm cười.
.
- Nhược Nhược còn đứng đó làm gì.
Tô Hàn nhắc nhở cô em gái ngốc nghếch của mình đang khóc nấc như đứa trẻ.
- Là Nhược Nhược trở về thăm mẹ sao?
Trầm Ngọc khó tin hỏi lại, đến khi thân thể mềm mại của Tô Nhược ôm chầm lấy bà.
Trầm Ngọc mới tin đây là sự thật.
Tô Nhược cảm nhận như trở về quá khứ,
vòng tay này quá ấm áp khiến cô lưu luyến.
- Mẹ.
.
mẹ ơi.
.
con về rồi, mẹ.
.
mẹ đừng giận con.
.
con nhớ mẹ, nhớ Tô gia và mọi người rất nhiều.
Ôm lấy Tô Nhược trong lòng, nước mắt Trầm Ngọc chảy dài hai bên má.
.
Bà ôm cô thật chặt.
.
- Nhược Nhược là con sao,
là con chịu về thăm mẹ rồi sao?
Câu hỏi của bà làm Tô Nhược đau lòng,
lại còn xấu hổ vì cô vốn không xứng đáng với tình yêu thương bao la này của bà.
.
- Mẹ.
.
mẹ có khỏe không? để con xem nào, mẹ ốm đi nhiều quá.
Trầm Ngọc đẩy nhẹ cô ra, xoa lấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Nhược.
.
- Nhược Nhược lớn lên thật xinh đẹp,
còn đẹp hơn cả trong ti vi.
Khi nói đến, ánh mắt của bà con hiện lên vẻ tự hào.
Rồi bà lại hỏi.
- Họ đối xử với con có tốt không?
Nụ cười trên môi Tô Nhược chợt tắt, cô nhìn bà, rồi chảy nước mắt lắc đầu giống như một đứa trẻ bị bỏ rơi.
Khiến Trầm Ngọc linh cảm không lành, chỉ biết ôm Tô Nhược vào lòng vỗ về.
.
.
.
Thời gian chậm chạp trôi qua, sau khi Tô Nhược khóc nức nở, dường như cô khóc cho năm năm qua.
.
.
Nghe đến đâu lòng Trầm Ngọc đau nhói, đây là con gái bà cưng chiều yêu thương không nỡ tổn thương la mắng dù là một chút.
.
Tại sao lại phải để bọn người kia đối xử vô tâm đến vậy.
- Đồ ngốc này,
con còn có mẹ có anh con và cả Tô gia.
Tại sao lại chịu khổ một mình.
Tại sao bây giờ mới chịu quay về?
Lúc này Tô Nhược khóc đủ rồi, cô hít hít mũi.
.
- Bây giờ thì không sao rồi,
mẹ đừng lo.
Trầm Ngọc xoa đầu cô như hồi cô còn bé bỏng.
.
- Mẹ mãi mãi yêu thương con, Tô gia mãi là gia đình của con nơi này mãi là nhà của con.
Chỉ cần con muốn lúc nào cũng có thể trở về có biết không?
Nước mắt vừa lau lại lặng lẽ rơi, Tô Nhược sụt sùi nghẹn ngào.
.
- Dạ.
.
.
Trầm Ngọc cũng khóc.
.
- Con có biết hay không, Đường gia đối xử với con như vậy một phần là do mẹ.
Vì mẹ nên bao năm qua con không thể quay về.
.
Mẹ xin lỗi.
.
.
- Không.
.
không phải thế.
.
.
Tô Nhược lau nước mắt cho bà, nhẹ giọng an ủi.
Tô Hàn xoa vai mẹ mình.
.
- Mẹ à, mẹ đừng khóc nữa, chúng ta xuống dùng cơm mừng Nhược Nhược trở về có được không?.
Trầm Ngọc vì quá vui mừng Tô Nhược trở về nên quên mất đã đến giờ ăn cơm, bà vội lau nước mắt, nắm tay Tô Nhược.
.
- Con gầy quá, để mẹ xuống bảo thím Dung nấu vài món tẩm bổ cho con,
à còn những món con thích nữa như gà hầm hạt sen, sủi cảo, còn món bánh táo, đúng rồi dùng cơm xong mẹ sẽ làm cho con ăn.
- Dạ con sẽ ăn hết ạ.
Tô Nhược mỉm cười,
ấm áp lan tràn len lõi vào trái tim nhỏ của cô.
Tô Hàn đi phía sau nhìn hai người phía trước ánh mắt anh ta trở nên nhu hòa.
.
.
.
.
????????⬅️⬅️