Chương 1 - Cô Gái Bướng Bỉnh
Chương 2 - Gương Mặt Mới Nổi
Chương 3 - Không Ai Đủ Tư Cách.
Chương 4 - Gặp Gỡ Năm Ấy.
Chương 5 - Cô Gái Mê Tốc Độ
Chương 6 - Người Đàn Ông Trên Tạp Chí.
Chương 7 - Buổi Chụp Ảnh
Chương 8 - Chủ Tịch Của Anh Là Ai ?
Chương 9 - Cái Giá
Chương 10 - Cuộc Gọi Xin Lỗi.
Chương 11 - Hết Cách
Chương 12 - Xem Đua Xe
Chương 13 - Vô Tình Nghe Thấy.
Chương 14 - Tám Giờ Tối
Chương 15 - Người Đàn Ông Tài Phiệt.
Chương 16 - Hành Động Khó Hiểu
Chương 17 - Cảnh Gia.
Chương 18 - Thất Vọng
Chương 19 - Lời Khuyên Từ Bạch Đình
Chương 20 - Cắt Đứt Mọi Quan Hệ.
Chương 21 - Ngài Chính Khách Ấm Áp
Chương 22 - Chạm Mặt.
Chương 23 - Cảnh Thị
Chương 24 - Cắt Cảnh Quan Trọng
Chương 25 - Tin Nhắn
Chương 26 - Thật Khó Chấp Nhận
Chương 27 - Cô Thật Ngây Thơ
Chương 28 - Xin Lỗi
Chương 29 - Duyên Nợ Với Tô Gia
Chương 30 - Sự Việc Năm Ấy
Chương 31 - Sự Thật Bị Che Giấu.
Chương 32 - Chính Thức Từ Mặt
Chương 33 - Vô Tình Chạm Mặt
Chương 34 - Ấm Áp
Chương 35 - Công Việc Đột Xuất
Chương 36 - Bác Sĩ Và Bệnh Nhân
Chương 37 - Căn Bệnh Tâm Lý
Chương 38 - Buổi Chụp Ảnh Diễn Ra
Chương 39 - Lần Đầu Ngoan Ngoãn
Chương 40 - Ánh Mắt Thù Địch
Chương 41 - Tiến Vào Phòng Anh
Chương 42 - Lấp Ló Bên Trong Áo Sơ Mi
Chương 43 - Dấu Đỏ Trên Cổ
Chương 44 - Hai Môi Chạm Nhau
Chương 45 - Lại Hôn
Chương 46 - Hành Động Ấm Áp
Chương 47 - Ăn Cơm Tối
Chương 48 - Nhìn Cô Quen Mắt
Chương 49 - Uống Rượu
Chương 50 - Anh Sẽ Buông Tha Cho Tôi Sao?
Chương 51 - Lần Đầu Nếm Trãi
Chương 52 - Có Cách Khiến Em Nghe Lời
Chương 53 - Lần Đầu Xem Như Không Thiệt Thòi
Chương 54 - Tính Khí Thật Xấu
Chương 55 - Tận Cùng Của Sự Biến Thái
Chương 56 - Nháo Trong Giờ Ngủ
Chương 57 - Sân Thượng
Chương 58 - Chống Đối Vô Hiệu
Chương 59 - Sự Khác Biệt
Chương 60 - Họp Báo
Chương 61 - Vô Tình Gặp Lại
Chương 62 - Quá Khứ Muốn Chôn Vùi
Chương 63 - Cấp Độ Xấu Hổ.
Chương 64 - Mắc Thêm Căn Bệnh Lo Âu
Chương 65 - Tin Tức Bùng Nổ Buổi Sáng
Chương 66 - Tin Tưởng Em
Chương 67 - Hoảng Sợ
Chương 68 - Chờ Anh
Chương 69 - Hạnh Phúc
Chương 70 - Cuộc Điện Thoại Lạ
Chương 71 - Đau Lòng
Chương 72 - Quay Quảng Cáo
Chương 73 - Xảy Ra Chuyện
Chương 74 - Lo Lắng
Chương 75 - Hỗn Loạn Bệnh Viện
Chương 76 - Chạm Mặt
Chương 77 - Truy Hỏi Bí Mật
Chương 78 - Biết Được Sự Thật
Chương 79 - Đường Chấn Quang Nổi Giận
Chương 80 - Tỉnh Lại
Chương 81 - Thật Khủng Khiếp
Chương 82 - Chủ Tịch Cảnh Chăm Sóc Người Bệnh
Chương 83 - Người Đến Bất Ngờ
Chương 84 - Vẻ Mặt Khác Của Cảnh Tử Sâm
Chương 85 - Thất Vọng
Chương 86 - Tư Liệu Bị Xóa
Chương 87 - Ngày Xuất Viện
Chương 88 - Sự Trùng Hợp
Chương 89 - Rời Đi
Chương 90 - Kiềm Nén Cơn Thịnh Nộ
Chương 91 - Chạm Mặt
Chương 92 - Náo Loạn Phòng Vip
Chương 93 - Bắt Được
Chương 94 - Tận Mắt Chứng Kiến
Chương 95 - Về Tô Gia
Chương 96 - Khi Người Đàn Ông Trưởng Thành
Chương 97 - Sợ Anh Nghe Thấy
Chương 98 - Bị Phát Hiện
Chương 99 - Chất Vấn Trầm Ngọc
Chương 100 - Bị Ép Đến Đường Cùng.
Chương 101 - Sự Thật Phơi Bày.
Chương 102 - Yêu Thương Nồng Nàn
Chương 103 - Lộ Hình Ảnh
Chương 104 - Cảnh Cáo
Chương 105 - Thoa Kem Dưỡng.
Chương 106 - Trên Bàn Trang Điểm
Chương 107 - Yêu Thương Khôn Xiết
Chương 108 - Thử Đồ
Chương 109 - Buổi Lễ Từ Thiện
Chương 110 - Có Anh Ở Đây
Chương 111 - Ra Mắt Con Dâu Tương Lai
Chương 112 - Xin Chữ Kí
Chương 113 - Cái Tát Trời Giáng
Chương 114 - Cảnh Cáo
Chương 115 - Đoạn Clip Lan Truyền
Chương 116 - Scandal Bùng Nổ
Chương 117 - Bất An Không Yên
Chương 118 - Cảm Động Vô Hạn
Chương 119 - Mễ Ái
Chương 120 - Bất Đắc Dĩ Thành Bóng Đèn
Chương 121 - Quyết Buông Bỏ
Chương 122 - Quyết Điều Tra Đến Cùng
Chương 123 - Trương Bân Uy Hiếp
Chương 124 - Án Mạng
Chương 125 - Nghe Tin
Chương 126 - Nghi Ngờ
Chương 127 - Tang Lễ
Chương 128 - Chạm Mặt Mễ Ái
Chương 129 - Vạch Mặt
Chương 130 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 131 - Hỏi Tội
Chương 132 - Cơn Thịnh Nộ Của Tô Nhược
Chương 133 - Cách Chức
Chương 134 - Một Danh Phận Rỗng Tuếch
Chương 135 - Bắt Làm Con Tin
Chương 136 - Sự Vô Tình Của Cảnh Tử Sâm
Chương 137 - Anh Tức Giận
Chương 138 - Tin Tức Bùng Nổ
Chương 139 - Họp Báo
Chương 140 - Tô Hàn Gây Bất Ngờ
Chương 141 - Sự Cao Ngạo Của Cảnh Tử Sâm
Chương 142 - Mập Mờ
Chương 143 - Yêu Thương
Chương 144 - Dụ Dỗ Vợ Yêu
Chương 145 - Đến Gold
Chương 146 - Đại Chiến Quán Bar
Chương 147 - Chọn Địa Điểm Tuần Trăng Mật
Chương 148 - Thương Lượng
Chương 149 - Mẹ Chồng Nàng Dâu
Chương 150 - Hôn Lễ Thế Kỷ
Chương 151 - Hạnh Phúc Viên Mãn
Chương 152 - Ngoại Truyện : MÙA ĐÔNG MEXICO
Chương 153 - Ngoại Truyện : QUAN TÂM ÂM THẦM
Chương 154 - Ngoại Truyện : LỜI CẦU NGUYỆN LINH ỨNG
Chương 155 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 156 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 157 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 158 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 159 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 160 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 161 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 162 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 163 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 164 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 165 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 166 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 167 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 1 - Cô Gái Bướng Bỉnh
Chương 2 - Gương Mặt Mới Nổi
Chương 3 - Không Ai Đủ Tư Cách.
Chương 4 - Gặp Gỡ Năm Ấy.
Chương 5 - Cô Gái Mê Tốc Độ
Chương 6 - Người Đàn Ông Trên Tạp Chí.
Chương 7 - Buổi Chụp Ảnh
Chương 8 - Chủ Tịch Của Anh Là Ai ?
Chương 9 - Cái Giá
Chương 10 - Cuộc Gọi Xin Lỗi.
Chương 11 - Hết Cách
Chương 12 - Xem Đua Xe
Chương 13 - Vô Tình Nghe Thấy.
Chương 14 - Tám Giờ Tối
Chương 15 - Người Đàn Ông Tài Phiệt.
Chương 16 - Hành Động Khó Hiểu
Chương 17 - Cảnh Gia.
Chương 18 - Thất Vọng
Chương 19 - Lời Khuyên Từ Bạch Đình
Chương 20 - Cắt Đứt Mọi Quan Hệ.
Chương 21 - Ngài Chính Khách Ấm Áp
Chương 22 - Chạm Mặt.
Chương 23 - Cảnh Thị
Chương 24 - Cắt Cảnh Quan Trọng
Chương 25 - Tin Nhắn
Chương 26 - Thật Khó Chấp Nhận
Chương 27 - Cô Thật Ngây Thơ
Chương 28 - Xin Lỗi
Chương 29 - Duyên Nợ Với Tô Gia
Chương 30 - Sự Việc Năm Ấy
Chương 31 - Sự Thật Bị Che Giấu.
Chương 32 - Chính Thức Từ Mặt
Chương 33 - Vô Tình Chạm Mặt
Chương 34 - Ấm Áp
Chương 35 - Công Việc Đột Xuất
Chương 36 - Bác Sĩ Và Bệnh Nhân
Chương 37 - Căn Bệnh Tâm Lý
Chương 38 - Buổi Chụp Ảnh Diễn Ra
Chương 39 - Lần Đầu Ngoan Ngoãn
Chương 40 - Ánh Mắt Thù Địch
Chương 41 - Tiến Vào Phòng Anh
Chương 42 - Lấp Ló Bên Trong Áo Sơ Mi
Chương 43 - Dấu Đỏ Trên Cổ
Chương 44 - Hai Môi Chạm Nhau
Chương 45 - Lại Hôn
Chương 46 - Hành Động Ấm Áp
Chương 47 - Ăn Cơm Tối
Chương 48 - Nhìn Cô Quen Mắt
Chương 49 - Uống Rượu
Chương 50 - Anh Sẽ Buông Tha Cho Tôi Sao?
Chương 51 - Lần Đầu Nếm Trãi
Chương 52 - Có Cách Khiến Em Nghe Lời
Chương 53 - Lần Đầu Xem Như Không Thiệt Thòi
Chương 54 - Tính Khí Thật Xấu
Chương 55 - Tận Cùng Của Sự Biến Thái
Chương 56 - Nháo Trong Giờ Ngủ
Chương 57 - Sân Thượng
Chương 58 - Chống Đối Vô Hiệu
Chương 59 - Sự Khác Biệt
Chương 60 - Họp Báo
Chương 61 - Vô Tình Gặp Lại
Chương 62 - Quá Khứ Muốn Chôn Vùi
Chương 63 - Cấp Độ Xấu Hổ.
Chương 64 - Mắc Thêm Căn Bệnh Lo Âu
Chương 65 - Tin Tức Bùng Nổ Buổi Sáng
Chương 66 - Tin Tưởng Em
Chương 67 - Hoảng Sợ
Chương 68 - Chờ Anh
Chương 69 - Hạnh Phúc
Chương 70 - Cuộc Điện Thoại Lạ
Chương 71 - Đau Lòng
Chương 72 - Quay Quảng Cáo
Chương 73 - Xảy Ra Chuyện
Chương 74 - Lo Lắng
Chương 75 - Hỗn Loạn Bệnh Viện
Chương 76 - Chạm Mặt
Chương 77 - Truy Hỏi Bí Mật
Chương 78 - Biết Được Sự Thật
Chương 79 - Đường Chấn Quang Nổi Giận
Chương 80 - Tỉnh Lại
Chương 81 - Thật Khủng Khiếp
Chương 82 - Chủ Tịch Cảnh Chăm Sóc Người Bệnh
Chương 83 - Người Đến Bất Ngờ
Chương 84 - Vẻ Mặt Khác Của Cảnh Tử Sâm
Chương 85 - Thất Vọng
Chương 86 - Tư Liệu Bị Xóa
Chương 87 - Ngày Xuất Viện
Chương 88 - Sự Trùng Hợp
Chương 89 - Rời Đi
Chương 90 - Kiềm Nén Cơn Thịnh Nộ
Chương 91 - Chạm Mặt
Chương 92 - Náo Loạn Phòng Vip
Chương 93 - Bắt Được
Chương 94 - Tận Mắt Chứng Kiến
Chương 95 - Về Tô Gia
Chương 96 - Khi Người Đàn Ông Trưởng Thành
Chương 97 - Sợ Anh Nghe Thấy
Chương 98 - Bị Phát Hiện
Chương 99 - Chất Vấn Trầm Ngọc
Chương 100 - Bị Ép Đến Đường Cùng.
Chương 101 - Sự Thật Phơi Bày.
Chương 102 - Yêu Thương Nồng Nàn
Chương 103 - Lộ Hình Ảnh
Chương 104 - Cảnh Cáo
Chương 105 - Thoa Kem Dưỡng.
Chương 106 - Trên Bàn Trang Điểm
Chương 107 - Yêu Thương Khôn Xiết
Chương 108 - Thử Đồ
Chương 109 - Buổi Lễ Từ Thiện
Chương 110 - Có Anh Ở Đây
Chương 111 - Ra Mắt Con Dâu Tương Lai
Chương 112 - Xin Chữ Kí
Chương 113 - Cái Tát Trời Giáng
Chương 114 - Cảnh Cáo
Chương 115 - Đoạn Clip Lan Truyền
Chương 116 - Scandal Bùng Nổ
Chương 117 - Bất An Không Yên
Chương 118 - Cảm Động Vô Hạn
Chương 119 - Mễ Ái
Chương 120 - Bất Đắc Dĩ Thành Bóng Đèn
Chương 121 - Quyết Buông Bỏ
Chương 122 - Quyết Điều Tra Đến Cùng
Chương 123 - Trương Bân Uy Hiếp
Chương 124 - Án Mạng
Chương 125 - Nghe Tin
Chương 126 - Nghi Ngờ
Chương 127 - Tang Lễ
Chương 128 - Chạm Mặt Mễ Ái
Chương 129 - Vạch Mặt
Chương 130 - Hối Hận Muộn Màng
Chương 131 - Hỏi Tội
Chương 132 - Cơn Thịnh Nộ Của Tô Nhược
Chương 133 - Cách Chức
Chương 134 - Một Danh Phận Rỗng Tuếch
Chương 135 - Bắt Làm Con Tin
Chương 136 - Sự Vô Tình Của Cảnh Tử Sâm
Chương 137 - Anh Tức Giận
Chương 138 - Tin Tức Bùng Nổ
Chương 139 - Họp Báo
Chương 140 - Tô Hàn Gây Bất Ngờ
Chương 141 - Sự Cao Ngạo Của Cảnh Tử Sâm
Chương 142 - Mập Mờ
Chương 143 - Yêu Thương
Chương 144 - Dụ Dỗ Vợ Yêu
Chương 145 - Đến Gold
Chương 146 - Đại Chiến Quán Bar
Chương 147 - Chọn Địa Điểm Tuần Trăng Mật
Chương 148 - Thương Lượng
Chương 149 - Mẹ Chồng Nàng Dâu
Chương 150 - Hôn Lễ Thế Kỷ
Chương 151 - Hạnh Phúc Viên Mãn
Chương 152 - Ngoại Truyện : MÙA ĐÔNG MEXICO
Chương 153 - Ngoại Truyện : QUAN TÂM ÂM THẦM
Chương 154 - Ngoại Truyện : LỜI CẦU NGUYỆN LINH ỨNG
Chương 155 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 156 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 157 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 158 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 159 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 160 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 161 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 162 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 163 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 164 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 165 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 166 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Chương 167 - Ngoại Truyện : CẢNH TỬ PHONG _ MỄ ÁI
Buổi tối sau khi ăn tối xong, không hiểu sao Tô Nhược thấy bụng khó chịu hơi đau nhói nhói nhưng cô xem lại lịch kinh nguyệt, vẫn còn hơn một tuần nữa mới đến, chẳng lẽ tháng này có sớm. Mỗi khi đến tháng cơ thể Tô Nhược rất hay phản động, những cơn đau bụng cứ từng cơn co thắt.
Lấy chiếc gối, ôm vào bụng cho đỡ đau, Tô Nhược dựa vào sopha xem tin tức trên đài.
Bàn tay nhỏ cầm điều khiển bấm nhảy liên tục trên màn hình tivi, dường như kênh nào cũng đang náo nhiệt đưa tin bầu cử còn mấy ngày nữa sắp diễn ra. Hình ảnh Đường Chấn Quang trong cuộc họp đang phát biểu,
khiến mắt Tô Nhiệt cay xè.
Chẳng biết cô đang xem ti vi chăm chú hay đầu óc đang suy nghĩ về vấn đề gì mà Cảnh Tử Sâm đi vào Tô Nhược vẫn không hay.
Đến lúc anh ngồi xuống ôm cô vào lòng, phát hiện sắc mặt Tô Nhược không đúng, đôi mắt ửng hồng như rất ủy khuất.
Anh xoa mặt cô.
- Em sao vậy? . Xin ủng hộ chúng tôi tại — ????R????????????R???????? ỆN﹒Vn —
Ánh mắt anh nhìn lên màn hình, lúc vừa rồi anh đứng ở cửa thấy Tô Nhược tập trung nhìn lên tivi...
Nhưng điều gì làm cô lại thẩn thờ, cảm xúc có chút không đúng.
Tô Nhược hít hít mũi, lắc đầu.
- Không.
.
không có gì.
.
Bàn tay cô còn chột dạ đưa tay tắt ti vi.
Hành động của cô khiến Cảnh Tử Sâm khó hiểu, anh phát giác Tô Nhược có ý muốn che giấu gì đấy.
- Thật sao? Sắc mặt em rất kém.
Lúc này nơi bụng quặn đau, sợ anh nhìn ra vấn đề, Tô Nhược đành lãng sang chuyện khác.
Cô ôm bụng nhíu mày.
.
- Tôi đau bụng.
.
Quả nhiên câu nói này thành công dời sự chú ý của Cảnh Tử Sâm.
Anh rất nhanh đặt bàn tay lên bụng cô.
- Đau thế nào, ăn không tiêu hay sao?
Vội kéo lấy tay anh , nhiều lúc Tô Nhược hay suy nghĩ mỗi cử chỉ Cảnh Tử Sâm làm với cô nó tự nhiên đến mức cô còn bị ảo giác cho rằng họ đã thật sự yêu nhau.
Tô Nhược chưa bao giờ cho mình là người dễ dãi nhưng có lẽ cô rất dễ thích ứng môi trường,
ném đâu cũng có thể sống được.
Cho nên bị người ta ép uổng làm tình nhân chỉ hận anh được mấy ngày đầu.
Cũng chẳng hiểu, từ khi nào cô lại bị dụ dỗ bởi những cử chỉ chăm sóc ân cần của Cảnh Tử Sâm.
Rồi lại hòa thuận cùng sống chung với người đàn ông này sắp đến một tháng rồi.
Mọi thứ diễn ra vô cùng tự nhiên hòa hợp đến khó hiểu.
Có phải cô bị bệnh rồi đúng không, còn cảm thấy ngôi nhà này,
căn phòng đẹp đẽ này mới ngày nào còn vô cùng xa lạ thế mà giờ lại ấm áp quen thuộc đến lạ lùng.
.
Mắt thấy chân mày Tô Nhược nhăn lại,
thơ thẩn nhìn anh khiến Cảnh Tử Sâm càng khó hiểu.
Anh kéo người cô dậy ôm vào lòng, bàn tay cố chấp luồn vào áo ngủ sờ bụng cô.
- Thế nào, sao không trả lời, đau lắm à?
Tô Nhược sực tỉnh, hình như khi đến tháng phụ nữ dường như đa sầu đa cảm hơn thì phải.
.
Ngẩng đầu nhìn anh , giọng mang chút yếu ớt.
- Chỉ là đau bụng bình thường, không đến nổi nào.
- Đau bình thường?
Tô Nhược gật đầu, kéo lấy chiếc gối ôm vào lòng, cô còn muốn nằm sấp nữa,
nhưng Cảnh Tử Sâm cao lớn ngồi hết cả chỗ.
.
.
Cô đành mang dép vào, muốn về phòng.
- Tôi về phòng nằm một chút là hết.
.
ui.
.
.
.
Cô chưa kịp đứng thẳng người, Cảnh Tử Sâm đã nhanh tay bế cô lên.
Tô Nhược đánh lên ngực anh lầm bầm.
- Anh làm gì thế, Tôi tự đi được mà.
Cảnh Tử Sâm nghiền ngẫm cô một chút,
anh hỏi.
- Em đến tháng à?
Giọng điệu anh tỉnh bơ, Tô Nhược ôm cổ anh thầm nghĩ,
người đàn ông này trên cuộc đời này có gì khiến anh biết ngại ngùng không nhỉ.
Tô Nhược hơi xấu hổ, chép miệng khẽ gật đầu.
Lấy được câu trả lời của cô Cảnh Tử Sâm đi về phòng đặt cô xuống giường, anh kéo chăn qua cho cô.
Lúc này Tô Nhược nhớ gì đó, vội ngồi dậy muốn xuống giường.
- Em đi đâu?
- Tôi đi tìm Thím Quyên.
- Em tìm Thím ấy làm gì, nằm nghỉ đi.
Tô Nhược có chút vội, khó xử nhăn mặt.
- Chuyện này không thể nói với anh được mà.
Ánh mắt Cảnh Tử Sâm nheo lại, anh cố chấp nhét cô vào chăn.
- Không được xuống giường,
em nằm nghỉ đi, có chuyện gì cứ nói với anh.
Thật là lúc này Tô Nhược rất muốn bổ đầu anh ra xem trong đó chứa gì.
Cô mím môi trừng anh, có chút tức giận nhưng sau đó ánh mắt lóe lên, hừ.
.
xem ai xấu hổ thì biết.
- Tôi.
.
.
.
vậy anh hỏi xem thím ấy có ừm.
.
BVS không?
Liếc mắt nhìn qua thấy Cảnh Tử Sâm vẫn trầm ổn nghe cô nói, tai không đỏ, mặt không sượng.
Tô Nhược hắng giọng nói thêm.
- Có cánh càng tốt.
.
Xấu hổ chưa nào? xem anh xuống đó ăn nói thế nào, Tô Nhược âm thầm hả hê.
Cảnh Tử Sâm gật đầu.
- Được, em nằm nghỉ đi.
Thấy anh không nhắc lại Tô Nhược cười thầm, nghĩ rằng ai đó quá ngượng nên chẳng dám hỏi lại.
Tự nhiên cô muốn đùa dai với người đàn ông này.
- Khoan đã.
.
Cảnh Tử Sâm xoay người nhìn cô như chờ đợi.
Tô Nhược nén cười.
- Ừm, anh nhớ hỏi thêm loại của ban đêm nhé, chống tràn.
- Được.
Cảnh Tử Sâm nhìn cô một chút, giống như ngầm ghi nhớ những gì cô căn dặn.
.
Thấy anh rời khỏi phòng, làn môi đỏ cong lên rồi bật cười thành tiếng.
.
Xem anh mặt dày đến mức nào, cô muốn biết thần kinh xấu hổ của anh ở cấp độ nào rồi.
.
????????⬅️⬅️