“Được, ông đưa bốn mươi lăm đồng cho chúng tôi, sau đó cứ dẫn Điềm Điềm đi. Nhưng ông phải bảo đảm không được ngược đãi cháu gái tôi mới được.
” Lục lão gia tử mở miệng nói.
“Vậy phải viết văn thư mới ổn. Lỡ bà nương nhà ông ầm ĩ lên, tôi cũng không có nhiều thời gian với tinh lực để cãi lại.
” Thôn y nói.
Thấy Lục lão gia tử gật đầu rồi, thôn trưởng mới lấy giấy bút ra bắt đầu viết.
Lão gia Lục gia Lục mỗ mỗ, một hai đòi gán nợ cháu gái mình Lục Điềm Điềm cho thôn y, thời gian là cả đời, Lâm thôn y bỏ ra bốn mươi bảy đồng (hai đồng là tiền xem bệnh), đồng ý với yêu cầu của Lục mỗ mỗ.
Điều kiện là người Lục gia phải đoạn tuyệt tất cả quan hệ với Lục Điềm Điềm, không thể hối hận. Nếu có hối hận, phải bồi thường mười vạn cho Lâm thôn y, đặc biệt lập văn thư làm chứng minh.
Văn thư được viết ra ba bản, Lục gia một bản, chú Lâm một bản, trưởng thôn một bản.
“Lục thẩm, ký tên đi, điểm chỉ đồng ý cũng được.
” Trưởng thôn nói.
“Tiền đâu?” Lục nãi nãi chưa thấy thỏ quyết không thả chim ưng.
Thôn y móc một đống tiền lẻ từ trong túi ra, có tiền một hào hai hào, năm hào, đương nhiên cũng có một đồng năm đồng.
Vuốt phẳng tiền rồi từ từ đếm lại, đợi khi đếm hết toàn bộ, chỉ có bốn mươi bốn đồng, vẫn còn thiếu một đồng.
Gáy thôn trưởng giật giật, vừa nãy khi uống rượu thôn y còn lấy ra được cả ba trăm đồng, hiện tại lại thiếu một đồng, đúng là quá giỏi cướp giật đi.
Nhưng nhìn bàn tay vẫn đang duỗi về phía mình, trưởng thôn bất đắc dĩ thở dài, cởi áo bông dày ra, móc một vài đồng tiền hào ra.
“Chỉ còn chút này, phải mau trả lại cho tôi đó.
” Trưởng thôn nói với giọng tội nghiệp.
Thôn y nhận tiền, sau đó đặt xấp tiền lên mặt bàn. Lục nãi nãi thấy xấp tiền giày cộp, mắt sáng rực lên, vội vươn tay ra muốn cầm lấy.
Nhưng thôn y lại đè chặt tiền: “Ký tên trước.
”
Lục nãi nãi không biết chữ, vốn còn muốn kêu trưởng thôn đọc lại lần nữa, nhưng hiện tại thấy tiền, bà ta như quên hết mọi thứ.
Bà ta trực tiếp đặt ngón tay lên đất đỏ, lại ịn dấu tay mình lên ba phần văn thư.
Trưởng thôn cầm lấy hai trong số ba văn thư lại, đưa một tờ cho thôn y, một tờ khác thì cất vào trong túi mình.
Thôn y cũng thả bàn tay đang đè chặt tiền ra, cũng cất kỹ văn thư, sau đó nhìn Điềm Điềm: “Chuẩn bị xong chưa?”
Lục Điềm Điềm gật đầu, nhìn tam lang với tam nương, nói: “Cha, mẹ, con đi trước, mọi người có thời gian rảnh nhớ tới thăm con nha.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!