Trọng Sinh 70: Nữ Phụ Sau Khi Thức Tỉnh Chuyên Trị Cực Phẩm, Làm Giàu

Trọng Sinh 70: Nữ Phụ Sau Khi Thức Tỉnh Chuyên Trị Cực Phẩm, Làm Giàu

Cập nhật: 31/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 539
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Điền Văn
Trọng Sinh
Nữ Cường
Xuyên Sách
     
     

Quy tắc trao đổi: Tất cả những thứ hệ thống cho rằng có giá trị, hoặc những thứ thời không khác cần. Một ngày đổi tối đa ba lần.

Ting, kiểm tra đo lường được một quả táo Xích Linh, công hiệu: Tăng cường sức mạnh, trị liệu tật bệnh, tịnh hóa thể chất, một lần tăng phúc 30% cho chủ nhân không gian, hiệu quả của những người khác giảm một nửa.

Táo Xích Linh thuộc về vật tái sinh, một tháng ra quả một lần, ăn xong tám quả, thân thể tịnh hóa đến cực hạn, công hiệu ngừng lại.

Tiếp theo, trên màn hình xuất hiện hai cái nút đổi vật hoặc đổi tiền, Diêu Hữu Khê không chút suy nghĩ, trực tiếp ấn đổi tiền, không có cách nào, trong túi nghèo rớt mùng tơi.

Giá bán táo Xích Linh: 2000 tệ một quả.

Diêu Hữu Khê trợn to hai mắt, miệng khẽ nhếch, con mẹ nó, 2000 tệ! Cái này cũng quá đáng giá đi?

Trời ạ, cô vừa rồi chẳng phải là ăn hết 2000 tệ, trách không được mỹ vị như vậy.

Hai mắt Diêu Hữu Khê tỏa sáng, hận không thể ôm táo Xích Linh hôn một cái, đây thật đúng là đại bảo bối của cô nha!

Thao tác một trận xong, táo Xích Linh biến mất không thấy gì nữa, trước mắt xuất hiện một chồng đại đoàn kết thật dày, Diêu Hữu Khê cười đến thấy răng không thấy mắt, trong lòng vui vẻ nở hoa.

Lần này, cô phải hăng hái tự cường, kiếm được rất nhiều rất nhiều tiền, để cho cha và anh cả đều có cuộc sống tốt đẹp!

Diêu Hữu Khê ấn mua hàng, sau đó trong đầu lóe lên linh quang, lại ấn vào giá cả của các vật phẩm như Phỉ Thúy, Ngọc Thạch, tem, kết quả những thứ này đều đắt đến quá đáng, đều sắp sánh vai với giá của thế kỷ 21.

Quả nhiên, muốn chiếm tiện nghi không gian không dễ dàng.

Diêu Hữu Hi nhấn vào màn hình, mua chút phiếu thịt dầu và lương thực, còn mua mấy hộp cơm, tiêu hết 15 tệ 3 xu, cô thầm tính giá cả, nhưng đồ vật của hệ thống đắt hơn Cung Tiêu Xã nhiều.

Hôm nay ba cơ hội đã dùng hết, xem ra, về sau trừ phi cần thiết, vẫn phải đi Cung Tiêu Xã mua.

Ngay khi cô sắp ra khỏi không gian, màn hình hiện ra một hàng chữ lớn, có nên lựa chọn thăng cấp chức năng, mở chức năng định vị tầm bảo hay không?

Hai chữ tầm bảo một mực bắt lấy ánh mắt Diêu Hữu Khê, cô không do dự gật đúng.

Chúc mừng đã tiêu tốn 500 tệ, thăng cấp thành công!

500? Diêu Hữu Khê có chút đau thịt, vừa rồi con mắt chỉ thấy được hai chữ tầm bảo, căn bản không chú ý thăng cấp phải tốn 500 tệ!

Cô thầm an ủi mình, thôi quên đi, lỡ như mình tìm được bảo bối thật thì 500 tệ cũng đáng giá.

Lắc mình ra khỏi không gian, Diêu Hữu Khê cảm thấy toàn thân nhẹ nhõm hơn rất nhiều, ngay cả bàn tay trầy da cũng không đau, trong lòng sợ hãi than, quả táo Xích Linh này quá thần kỳ.

Cô tính toán ngày mai phải đi công xã một chuyến, mua vài thứ trở về, tìm cái cớ, lấy hai quả Xích Linh không gian ra cho cha và anh trai ăn.

"Mẹ, cơm đã nấu xong chưa? Con đã chết đói rồi.

" Diêu Minh Hoa và Trương Quế Hoa về đến nhà, vừa vào phòng đã kêu đói.

"Ăn, ăn, ăn, một ngày chỉ biết ăn, mày là quỷ chết đói đầu thai sao? Hết đứa này tới đứa khác, ta nợ tụi bây sao?" Bà cụ Diêu nghe thấy giọng của con trai lớn, mở cửa phòng, khuôn mặt già nua xệ xuống.

"Mẹ, ai chọc mẹ tức giận, Hữu Khê còn chưa làm cơm xong sao?" Diêu Minh Hoa nghênh đón, cười lấy lòng.

Bà cụ Diêu vẫn có vài phần yêu thương con trai cả, tuy rằng kém con trai út, bình thường cũng không bạc đãi ông ta.