Trọng Sinh 80: Đá Tên Chồng Cặn Bã Trở Thành Nhà Giàu Số Một

Trọng Sinh 80: Đá Tên Chồng Cặn Bã Trở Thành Nhà Giàu Số Một

Cập nhật: 30/12/2024
Tác giả: Phong Niên
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 1,170
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Hiện Đại
Điền Văn
Trọng Sinh
     
     

“Chúng tôi là cảnh sát nhân dân thuộc Cục Công An huyện Vinh An, đang điều tra một vụ án cần sự phối hợp của các anh.

Kiều Tri Hạ đã báo án. Cô khẳng định rằng kẻ đã cướp tiền của cô chạy về phía khu vực khai thác mỏ, rất có khả năng hắn có liên quan đến những người ở đây.

Vì thế, cảnh sát đưa cô tới để tự mình nhận diện và xác minh.

Người phụ trách khu vực khai thác mỏ cùng các thợ mỏ khi nghe mục đích của cảnh sát, sắc mặt ai cũng trở nên khó coi. Nhưng điều đó cũng dễ hiểu, bởi chẳng ai muốn bị nghi ngờ là kẻ cướp cả.

Dù vậy, phó quản đốc mỏ vẫn chạy từ phòng điều hành ra, tổ chức để nhóm thợ mỏ hợp tác điều tra.

Kiều Tân Quốc – ba của Kiều Tri Hạ – nghe tin liền chạy đến. Khi ông nhìn thấy con gái mình, mới biết tiền của cô đã bị cướp.

Đám công nhân nhìn thấy họ là cha con thì ánh mắt bắt đầu trở nên kỳ lạ, như đang ngầm suy đoán điều gì đó. Kiều Tân Quốc cố gắng nặn ra một nụ cười gượng gạo, nhưng lại không thể che giấu được sự xấu hổ.

Kiều Tri Hạ giả vờ tỏ ra nhút nhát, ánh mắt cẩn thận quét qua từng khuôn mặt trong nhóm thợ mỏ.

Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Cô đã nhìn đi nhìn lại mấy lượt, nhưng vẫn không tìm thấy kẻ mà cô đang muốn tìm.

Mọi người dần mất hết kiên nhẫn. Phó quản đốc mỏ tỏ vẻ không thể kéo dài thêm thời gian nữa, nếu không nhiệm vụ sản xuất ngày hôm nay sẽ không thể hoàn thành.

Lúc này, Kiều Tri Hạ lại bày ra đủ lý do, nhất quyết không cho phép bọn họ cứ thế giải tán. Cô yêu cầu phải từng người một đứng riêng để dễ dàng nhận diện hơn.

Phó quản đốc mỏ lập tức nổi giận, quát Kiều Tân Quốc mang cô đi ngay. Nếu không, ông ta sẽ đuổi cả hai cha con ra khỏi khu mỏ.

Nhưng Kiều Tri Hạ vẫn kiên quyết không chịu rời đi. Trong lúc giằng co giữa mấy người, đột nhiên có một tiếng nổ trầm vang vang lên. Từ hướng giếng mỏ, từng đợt bụi mù cuộn lên dày đặc.

Sắc mặt mọi người lập tức thay đổi. Rồi tiếng hét lớn vang lên:

“Giếng mỏ bị sụt rồi!

Phó quản đốc sững người. Khi xác nhận giếng mỏ đã thực sự xảy ra sự cố sụt lún, mặt ông ta trắng bệch vì sợ hãi. Nếu hôm nay không phải vì Kiều Tri Hạ đến gây chuyện làm trì hoãn thời gian, thì với vụ tai nạn này, một khi có người thiệt mạng, ông ta sẽ không thể trốn tránh trách nhiệm.

Nghĩ tới đây, ánh mắt ông nhìn Kiều Tri Hạ bỗng thay đổi. Thay vì ghét bỏ như lúc đầu, giờ đây ông đầy vẻ cảm kích. Ngay cả cách ông nhìn Kiều Tân Quốc cũng trở nên dịu dàng hơn.

Những thợ mỏ vừa thoát khỏi kiếp nạn cũng dần hoàn hồn. Sau đó, họ lần lượt bày tỏ lòng biết ơn với nhóm cảnh sát và cả Kiều Tri Hạ.

“May mà có đồng chí nữ này làm vướng chân chúng ta, nếu không giờ chắc bị chôn sống dưới kia rồi.

“Ôi trời ơi! Thiếu chút nữa là đi gặp bà cố rồi…”

Phó quản đốc lập tức thay đổi thái độ, hứa sẽ tích cực phối hợp giải quyết chuyện của Kiều Tri Hạ. Ông còn cam kết sẽ phá lệ để giúp Kiều Tân Quốc có được một suất chính thức trong khu mỏ.

Lúc này, Kiều Tri Hạ tỏ vẻ như bị một phen hoảng sợ, rồi "đột nhiên nhớ ra" đặc điểm quan trọng của tên cướp.

Cô chỉ vào một người đàn ông cao lớn, da ngăm đen đang cố trốn ở phía cuối nhóm thợ mỏ. Người đó chính là biểu anh họ xa của Trần Linh Linh – kẻ đã cướp tiền của cô. Vì không có tiền tiêu xài, hắn mới không còn cách nào khác phải đến khu mỏ để làm phu khuân vác.