Chương 1 - Chết Đi Sống Lại
Chương 2 - Mẹ Cùng Chị Gái Đáng Yêu
Chương 3 - Không Thể Thấy Ánh Dương
Chương 4 - Chỉ Là Ác Mộng
Chương 5 - Không Cần Tỉnh Lại
Chương 6 - Đầu Thai Là Việc Cần Kĩ Thuật
Chương 7 - Nhất Định Là Thiếu Gia Giả
Chương 8 - Không Thể Cưỡng Cầu
Chương 9 - Mẹ Ơi, Con Yêu Mẹ
Chương 10 - Con Trai Hiểu Chuyện
Chương 11 - Em Trai Ở Nhà?
Chương 12 - Con Trai Đáng Yêu
Chương 13 - Người Nhà Tốt Như Vậy
Chương 14 - Tiểu Thiếu Gia Đổi Tính
Chương 15 - Em Trai Rất Lạ
Chương 16 - Xin Mượn Chút Tiền
Chương 17 - Nuôi Con Trai Thật Không Dễ Dàng
Chương 18 - Không Làm Trở Ngại Của Anh
Chương 19 - Gặp Mặt Thật Sự Ổn Sao?
Chương 20 - Chạy Trối Chết
Chương 21 - Cảnh Còn Người Mất
Chương 22 - Trốn Tránh Lần Cuối
Chương 23 - Cọ Ly Uống Rượu
Chương 24 - Sai Ở Đâu?
Chương 25 - Tôi Chỉ Yêu Em Ấy
Chương 26 - Đánh Cược Một Khả Năng
Chương 27 - Hai Người Muốn Kết Hôn?
Chương 28 - Gặp Mặt Ở Tiệc Mừng Thọ
Chương 29 - Mối Thù Kiếp Trước
Chương 30 - Chuyện Cũ Năm Xưa
Chương 31 - Tôi Chưa Làm Cái Gì Hết!
Chương 32 - Đừng Làm Dơ Tay
Chương 33 - Phùng Quần Hắc Hóa
Chương 34 - Nghiêm Lão Gia Tử
Chương 35 - Không Liên Quan Đến Phùng Gia
Chương 36 - Đau Lòng
Chương 37 - Ở Trong Lòng Ngực Của Anh
Chương 38 - Buông Em Ra
Chương 39 - Em Chết Rồi
Chương 40 - Anh Là Quay Về Cứu Em Sao?
Chương 41 - Rượu Buồn Không Thể Uống
Chương 42 - Giấc Mơ Này Cũng Thật Đẹp A!
Chương 43 - Sét Đánh Đỉnh Đầu*
Chương 44 - Thủy Yêu Mê Hoặc Người
Chương 45 - Cứu Rỗi
Chương 46 - Em Ấy Thích Tôi
Chương 47 - Có Động Tĩnh Cũng Không Nghe Thấy
Chương 48 - (Đây Là Cái Gì?)
Chương 49 - (Hủy Bỏ Hôn Sự)
Chương 50 - Không Thể Nói
Chương 51 - Thay Lòng Đổi Dạ?*
Chương 52 - Nếu Đó Không Phải Mơ
Chương 53 - Tim Và Mật Đều Nứt
Chương 54 - Đi Đến Nơi Em Nên Đi
Chương 55 - (Bị Em Hù Chết)
Chương 56 - (Cô Ấy Yêu Em Rất Nhiều)
Chương 57 - (Đừng Không Để Ý Đến Em)
Chương 58 - (Hôn Ước Là Giả)
Chương 59 - Chủ Ý Tồi
Chương 60 - Ngốc Và Lo
Chương 61 - Ám Chỉ Tâm Lý*
Chương 62 - (Chuyện Quan Trọng)
Chương 63 - (Lo Lắng Không Yên)
Chương 64 - Tôi Đi Dò Đường
Chương 65 - (Lửa Xém Lông Mày)
Chương 66 - (Sự Khác Biệt Giữa Có Tâm Và Vô Tâm)
Chương 67 - (Hợp Tác Vui Vẻ)
Chương 68 - (Đem Hắn Bắt Lấy)
Chương 69 - (Suy Đoán)
Chương 70 - (Tạm Dừng Hôn Sự)
Chương 71 - (Da Mặt Mỏng)
Chương 72 - (Phùng Quần Đáng Thương)
Chương 73 - (Si Ngốc)
Chương 74 - (Người Yêu)
Chương 75 - (Trả Lại Em Một Miếng)
Chương 76 - (Tôi Là Máy Rà Quét)
Chương 77 - (Đấu Một Trận Nào)
Chương 78 - (Nhóm Tùy Tùng Của Phùng Quần)
Chương 79 - (Dứt Khoát Như Vậy)
Chương 80 - (Cô Gái Kia)
Chương 81 - (Khổng Tước Xòe Đuôi)
Chương 82 - (Nữ Chính Thế Giới)
Chương 83 - (Là Ngẫu Nhiên Sao?)
Chương 84 - (Mục Tổng Tài Xin Giúp Đỡ)
Chương 85 - (Tin Tưởng Em Như Vậy?)
Chương 86 - (Tình Yêu Làm Con Người Ta Mù Quáng)
Chương 87 - (Tam Thiếu Mất Tích)
Chương 88 - (Cứu Hộ)
Chương 89 - (Ác Mộng)
Chương 90 - (Người Cực Đoan, Tim Vặn Vẹo)
Chương 91 - (Không Có Đố Kị)
Chương 92 - (Lúc Này Đây Không Có Tiếc Nuối)
Chương 93 - (Anh Đã Đến Rồi)
Chương 94 - (Em Trai Có Khả Năng Thích Tĩnh Viễn)
Chương 95 - (Kế Sách Tạm Thời)
Chương 96 - (Mạnh Miệng Thắng Ngạo Kiều)
Chương 97 - (Chuông Báo Động!)
Chương 98 - (Cứu Em Ấy, Dỗ Em Ấy)
Chương 99 - (Hai Đào Khởi)
Chương 100 - (Kết Cuộc Của Tiểu Thuyết)
Chương 101 - (Tôi Muốn Bốc Khói)
Chương 102 - (Em Học Hư)
Chương 103 - (Kì Đạo Cao Thủ)
Chương 104 - (Thà Rằng Em Ấy Không Ngoan)
Chương 105 - (Mục Tiêu Nhân Sinh Được Một Nửa)
Chương 106 - (Uy Phong Của Lý Thiếu)
Chương 107 - Mời Mọi Người Đi Ăn Thịt Xiên Nướng
Chương 108 - (TIỀM LONG)
Chương 109 - (ĐẠI LƯU MANH)
Chương 110 - (MỌI CHUYỆN ĐỀU KHÔNG ĐÚNG)
Chương 111 - (DANH SÁCH)
Chương 112 - (TAI NẠN XE CỘ)
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - (ĐÂY MỚI LÀ TÌNH YÊU)
Chương 115 - (TRỪ HẾT TIỀN LƯƠNG)
Chương 116 - (BẮT ĐƯỢC ĐÀO KHỞI)
Chương 117 - (LÁ GAN KHÔNG NHỎ)
Chương 118 - (NẾM THỬ MỚI BIẾT ĐƯỢC)
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - (QUỶ ĐỘI LỐT NGƯỜI)
Chương 121 - (Kết Quả Xét Xử Ngụy Toàn)
Chương 122 - (CHO MỘT LỜI GIẢI THÍCH)
Chương 123 - Mang Vào Quan Tài
Chương 124 - (Nó Đã Tới, Tôi Không Điên)
Chương 125 - (ĐỪNG CHO ANH TA HI VỌNG)
Chương 126 - Càng Ngày Càng Ấu Trĩ
Chương 127 - Một Ngày Náo Nhiệt(1)
Chương 128 - Một Ngày Náo Nhiệt(2)
Chương 129 - Thân Phận Đặc Thù
Chương 130 - Anh Khương Xảy Ra Chuyện
Chương 131 - Tôi Phải Đi
Chương 132 - (ÁNH MẮT MỌI NGƯỜI BÂY GIỜ ĐỀU KÉM VẬY SAO?)
Chương 133 - (Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt)
Chương 134 - (CẢM XÚC KHÔNG THỂ GIẢI THÍCH)
Chương 135 - Tiễn
Chương 136 - (Anh Tới, Tiễn Tôi?)
Chương 137 - (CHỈ CÓ CƠ HỘI NÀY)
Chương 138 - (XÁC THẬT LÀ ĐỰC)
Chương 139 - (KHÔNG KHÉO CẬU ẤY LÀ ĐÀN ÔNG)
Chương 140 - (CÔNG LƯỢC ĐỀU LÀ GẠT NGƯỜI)
Chương 141 - (GẠO NẤU THÀNH CƠM)
Chương 142 - (Không Cần Anh Hy Sinh)
Chương 143 - Sống Thật "Vui Vẻ"
Chương 144 - Tiệc Mừng Thọ
Chương 145 - Trực Giác Của Người Yêu
Chương 146 - Anh Ấy Bị Bệnh
Chương 147 - Dọn Về Nhà Ở
Chương 148 - Còn Yêu Anh Không ?
Chương 149 - Hiểu Lầm Trầm Trọng
Chương 150 - Cảnh Trong Mơ
Chương 151 - Phòng Y Tế Mục Gia
Chương 152 - Em Quyết Định
Chương 153 - Sao Em Lại Mâu Thuẫn Vậy?
Chương 154 - Anh Bằng Lòng Không?
Chương 155 - Kết Hôn
Chương 156 - Cô Ta Đã Chết
Chương 157 - Không Thể Ăn Cay
Chương 158 - Nam Sơn
Chương 159 - Chúng Ta Đi Cứu Y
Chương 160 - Anh Vội
Chương 161 - Em Thông Cảm Cho Anh Đi
Chương 162 - Đặc Biệt Dính Người
Chương 163 - Gã Đó
Chương 164 - Thì Ra Là Hắn
Chương 165 - Muốn Kéo Họ Đến Trại Doanh Của Chúng Ta
Chương 166 - Em Làm Cái Tay Đấm
Chương 167 - Khổ Nhục Kế
Chương 168 - Anh Hứa Với Em
Chương 169 - Nhiệm Vụ Này Giao Cho Tôi
Chương 170 - Hàng Xóm Mới
Chương 171 - Tân Gia
Chương 172 - Thật "Trùng Hợp"
Chương 173 - Thiệp Mời
Chương 174 - Đến Tên Của Anh Cũng Là Giả
Chương 175 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 176 - Mỹ Lệ Hiểu Lầm
Chương 177 - Cút Ra Khỏi Thế Giới Của Tôi
Chương 178 - Rất Khó Hiểu Sao?
Chương 179 - Sao Anh Lại Vô Sỉ Như Vậy
Chương 180 - Cảm Giác Có Người Vướng Bận
Chương 181 - Khởi Đầu Tốt
Chương 182 - Vị Khách Xấu
Chương 183 - Không Cần Cha
Chương 184 - Không Cần Cha 2
Chương 185 - Cơn Giận Của Tề Gia
Chương 186 - Thái Độ Của Tề Minh Dương
Chương 187 - Tôi Quyết Định Rồi
Chương 188 - Em Giỏi Lắm
Chương 189 - Em Trai Tôi Giao Cho Cậu
Chương 190 - Cuộc Gọi Của Nghiêm Miểu
Chương 191 - Tiệc Đính Hôn Của Nam Sơn
Chương 192 - Kết Bạn
Chương 193 - Nghiêm Miểu Tới
Chương 194 - Vợ Mình Mình Lo
Chương 195 - Tiệc Đính Hôn Hỗn Loạn
Chương 196 - Bà Có Ý Gì?
Chương 1 - Chết Đi Sống Lại
Chương 2 - Mẹ Cùng Chị Gái Đáng Yêu
Chương 3 - Không Thể Thấy Ánh Dương
Chương 4 - Chỉ Là Ác Mộng
Chương 5 - Không Cần Tỉnh Lại
Chương 6 - Đầu Thai Là Việc Cần Kĩ Thuật
Chương 7 - Nhất Định Là Thiếu Gia Giả
Chương 8 - Không Thể Cưỡng Cầu
Chương 9 - Mẹ Ơi, Con Yêu Mẹ
Chương 10 - Con Trai Hiểu Chuyện
Chương 11 - Em Trai Ở Nhà?
Chương 12 - Con Trai Đáng Yêu
Chương 13 - Người Nhà Tốt Như Vậy
Chương 14 - Tiểu Thiếu Gia Đổi Tính
Chương 15 - Em Trai Rất Lạ
Chương 16 - Xin Mượn Chút Tiền
Chương 17 - Nuôi Con Trai Thật Không Dễ Dàng
Chương 18 - Không Làm Trở Ngại Của Anh
Chương 19 - Gặp Mặt Thật Sự Ổn Sao?
Chương 20 - Chạy Trối Chết
Chương 21 - Cảnh Còn Người Mất
Chương 22 - Trốn Tránh Lần Cuối
Chương 23 - Cọ Ly Uống Rượu
Chương 24 - Sai Ở Đâu?
Chương 25 - Tôi Chỉ Yêu Em Ấy
Chương 26 - Đánh Cược Một Khả Năng
Chương 27 - Hai Người Muốn Kết Hôn?
Chương 28 - Gặp Mặt Ở Tiệc Mừng Thọ
Chương 29 - Mối Thù Kiếp Trước
Chương 30 - Chuyện Cũ Năm Xưa
Chương 31 - Tôi Chưa Làm Cái Gì Hết!
Chương 32 - Đừng Làm Dơ Tay
Chương 33 - Phùng Quần Hắc Hóa
Chương 34 - Nghiêm Lão Gia Tử
Chương 35 - Không Liên Quan Đến Phùng Gia
Chương 36 - Đau Lòng
Chương 37 - Ở Trong Lòng Ngực Của Anh
Chương 38 - Buông Em Ra
Chương 39 - Em Chết Rồi
Chương 40 - Anh Là Quay Về Cứu Em Sao?
Chương 41 - Rượu Buồn Không Thể Uống
Chương 42 - Giấc Mơ Này Cũng Thật Đẹp A!
Chương 43 - Sét Đánh Đỉnh Đầu*
Chương 44 - Thủy Yêu Mê Hoặc Người
Chương 45 - Cứu Rỗi
Chương 46 - Em Ấy Thích Tôi
Chương 47 - Có Động Tĩnh Cũng Không Nghe Thấy
Chương 48 - (Đây Là Cái Gì?)
Chương 49 - (Hủy Bỏ Hôn Sự)
Chương 50 - Không Thể Nói
Chương 51 - Thay Lòng Đổi Dạ?*
Chương 52 - Nếu Đó Không Phải Mơ
Chương 53 - Tim Và Mật Đều Nứt
Chương 54 - Đi Đến Nơi Em Nên Đi
Chương 55 - (Bị Em Hù Chết)
Chương 56 - (Cô Ấy Yêu Em Rất Nhiều)
Chương 57 - (Đừng Không Để Ý Đến Em)
Chương 58 - (Hôn Ước Là Giả)
Chương 59 - Chủ Ý Tồi
Chương 60 - Ngốc Và Lo
Chương 61 - Ám Chỉ Tâm Lý*
Chương 62 - (Chuyện Quan Trọng)
Chương 63 - (Lo Lắng Không Yên)
Chương 64 - Tôi Đi Dò Đường
Chương 65 - (Lửa Xém Lông Mày)
Chương 66 - (Sự Khác Biệt Giữa Có Tâm Và Vô Tâm)
Chương 67 - (Hợp Tác Vui Vẻ)
Chương 68 - (Đem Hắn Bắt Lấy)
Chương 69 - (Suy Đoán)
Chương 70 - (Tạm Dừng Hôn Sự)
Chương 71 - (Da Mặt Mỏng)
Chương 72 - (Phùng Quần Đáng Thương)
Chương 73 - (Si Ngốc)
Chương 74 - (Người Yêu)
Chương 75 - (Trả Lại Em Một Miếng)
Chương 76 - (Tôi Là Máy Rà Quét)
Chương 77 - (Đấu Một Trận Nào)
Chương 78 - (Nhóm Tùy Tùng Của Phùng Quần)
Chương 79 - (Dứt Khoát Như Vậy)
Chương 80 - (Cô Gái Kia)
Chương 81 - (Khổng Tước Xòe Đuôi)
Chương 82 - (Nữ Chính Thế Giới)
Chương 83 - (Là Ngẫu Nhiên Sao?)
Chương 84 - (Mục Tổng Tài Xin Giúp Đỡ)
Chương 85 - (Tin Tưởng Em Như Vậy?)
Chương 86 - (Tình Yêu Làm Con Người Ta Mù Quáng)
Chương 87 - (Tam Thiếu Mất Tích)
Chương 88 - (Cứu Hộ)
Chương 89 - (Ác Mộng)
Chương 90 - (Người Cực Đoan, Tim Vặn Vẹo)
Chương 91 - (Không Có Đố Kị)
Chương 92 - (Lúc Này Đây Không Có Tiếc Nuối)
Chương 93 - (Anh Đã Đến Rồi)
Chương 94 - (Em Trai Có Khả Năng Thích Tĩnh Viễn)
Chương 95 - (Kế Sách Tạm Thời)
Chương 96 - (Mạnh Miệng Thắng Ngạo Kiều)
Chương 97 - (Chuông Báo Động!)
Chương 98 - (Cứu Em Ấy, Dỗ Em Ấy)
Chương 99 - (Hai Đào Khởi)
Chương 100 - (Kết Cuộc Của Tiểu Thuyết)
Chương 101 - (Tôi Muốn Bốc Khói)
Chương 102 - (Em Học Hư)
Chương 103 - (Kì Đạo Cao Thủ)
Chương 104 - (Thà Rằng Em Ấy Không Ngoan)
Chương 105 - (Mục Tiêu Nhân Sinh Được Một Nửa)
Chương 106 - (Uy Phong Của Lý Thiếu)
Chương 107 - Mời Mọi Người Đi Ăn Thịt Xiên Nướng
Chương 108 - (TIỀM LONG)
Chương 109 - (ĐẠI LƯU MANH)
Chương 110 - (MỌI CHUYỆN ĐỀU KHÔNG ĐÚNG)
Chương 111 - (DANH SÁCH)
Chương 112 - (TAI NẠN XE CỘ)
Chương 113 - Chương 113
Chương 114 - (ĐÂY MỚI LÀ TÌNH YÊU)
Chương 115 - (TRỪ HẾT TIỀN LƯƠNG)
Chương 116 - (BẮT ĐƯỢC ĐÀO KHỞI)
Chương 117 - (LÁ GAN KHÔNG NHỎ)
Chương 118 - (NẾM THỬ MỚI BIẾT ĐƯỢC)
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - (QUỶ ĐỘI LỐT NGƯỜI)
Chương 121 - (Kết Quả Xét Xử Ngụy Toàn)
Chương 122 - (CHO MỘT LỜI GIẢI THÍCH)
Chương 123 - Mang Vào Quan Tài
Chương 124 - (Nó Đã Tới, Tôi Không Điên)
Chương 125 - (ĐỪNG CHO ANH TA HI VỌNG)
Chương 126 - Càng Ngày Càng Ấu Trĩ
Chương 127 - Một Ngày Náo Nhiệt(1)
Chương 128 - Một Ngày Náo Nhiệt(2)
Chương 129 - Thân Phận Đặc Thù
Chương 130 - Anh Khương Xảy Ra Chuyện
Chương 131 - Tôi Phải Đi
Chương 132 - (ÁNH MẮT MỌI NGƯỜI BÂY GIỜ ĐỀU KÉM VẬY SAO?)
Chương 133 - (Trêu Hoa Ghẹo Nguyệt)
Chương 134 - (CẢM XÚC KHÔNG THỂ GIẢI THÍCH)
Chương 135 - Tiễn
Chương 136 - (Anh Tới, Tiễn Tôi?)
Chương 137 - (CHỈ CÓ CƠ HỘI NÀY)
Chương 138 - (XÁC THẬT LÀ ĐỰC)
Chương 139 - (KHÔNG KHÉO CẬU ẤY LÀ ĐÀN ÔNG)
Chương 140 - (CÔNG LƯỢC ĐỀU LÀ GẠT NGƯỜI)
Chương 141 - (GẠO NẤU THÀNH CƠM)
Chương 142 - (Không Cần Anh Hy Sinh)
Chương 143 - Sống Thật "Vui Vẻ"
Chương 144 - Tiệc Mừng Thọ
Chương 145 - Trực Giác Của Người Yêu
Chương 146 - Anh Ấy Bị Bệnh
Chương 147 - Dọn Về Nhà Ở
Chương 148 - Còn Yêu Anh Không ?
Chương 149 - Hiểu Lầm Trầm Trọng
Chương 150 - Cảnh Trong Mơ
Chương 151 - Phòng Y Tế Mục Gia
Chương 152 - Em Quyết Định
Chương 153 - Sao Em Lại Mâu Thuẫn Vậy?
Chương 154 - Anh Bằng Lòng Không?
Chương 155 - Kết Hôn
Chương 156 - Cô Ta Đã Chết
Chương 157 - Không Thể Ăn Cay
Chương 158 - Nam Sơn
Chương 159 - Chúng Ta Đi Cứu Y
Chương 160 - Anh Vội
Chương 161 - Em Thông Cảm Cho Anh Đi
Chương 162 - Đặc Biệt Dính Người
Chương 163 - Gã Đó
Chương 164 - Thì Ra Là Hắn
Chương 165 - Muốn Kéo Họ Đến Trại Doanh Của Chúng Ta
Chương 166 - Em Làm Cái Tay Đấm
Chương 167 - Khổ Nhục Kế
Chương 168 - Anh Hứa Với Em
Chương 169 - Nhiệm Vụ Này Giao Cho Tôi
Chương 170 - Hàng Xóm Mới
Chương 171 - Tân Gia
Chương 172 - Thật "Trùng Hợp"
Chương 173 - Thiệp Mời
Chương 174 - Đến Tên Của Anh Cũng Là Giả
Chương 175 - Đã Xảy Ra Chuyện Gì?
Chương 176 - Mỹ Lệ Hiểu Lầm
Chương 177 - Cút Ra Khỏi Thế Giới Của Tôi
Chương 178 - Rất Khó Hiểu Sao?
Chương 179 - Sao Anh Lại Vô Sỉ Như Vậy
Chương 180 - Cảm Giác Có Người Vướng Bận
Chương 181 - Khởi Đầu Tốt
Chương 182 - Vị Khách Xấu
Chương 183 - Không Cần Cha
Chương 184 - Không Cần Cha 2
Chương 185 - Cơn Giận Của Tề Gia
Chương 186 - Thái Độ Của Tề Minh Dương
Chương 187 - Tôi Quyết Định Rồi
Chương 188 - Em Giỏi Lắm
Chương 189 - Em Trai Tôi Giao Cho Cậu
Chương 190 - Cuộc Gọi Của Nghiêm Miểu
Chương 191 - Tiệc Đính Hôn Của Nam Sơn
Chương 192 - Kết Bạn
Chương 193 - Nghiêm Miểu Tới
Chương 194 - Vợ Mình Mình Lo
Chương 195 - Tiệc Đính Hôn Hỗn Loạn
Chương 196 - Bà Có Ý Gì?
Quả nhiên Bạch Nhất Hàm khẩn trương lại hưng phấn, quả thực là vượt xa người thường phát huy. Sau một trận đấu, anh ta "suýt thắng ". Cậu hô hấp có chút dồn dập, khuôn mặt trắng nõn sau khi vận động thì đỏ ửng, thái dương có những hạt mồ hôi lấm tấm, trông rất hưng phấn. Thẩm Thiên Dương lại không cho cậu lại chạy, miễn cho vận động quá độ, cơ bắp đau nhức, đỡ cậu xuống ngựa, đi bộ đến khu vực nghỉ ngơi, ngựa được nhân viên công tác dắt đi nghỉ và cho uống nước.
Thẩm Thiên Dương gọi cho Bạch Nhất Hàm một ly nước trái cây, Bạch Nhất Hàm nói cảm ơn. Vừa mới uống một ngụm liền nghe có người gọi: "Bạch tam thiếu!
"
Bạch Nhất Hàm cùng Thẩm Thiên Dương ngẩng đầu lên, thấy mấy người ăn mặc không chính thống hơi có chút hương vị cậu ấm mang theo những cô gái lộng lẫy đang đi về phía họ
Thẩm Thiên Dương cau mày.
Bạch Nhất Hàm nhìn vài lần mới nhận ra. Mấy người này là những "Huynh đệ " vẫn luôn đối tốt với Phùng Quần. Đây là một đoàn thể phú nhị đại nhỏ, là điển hình ăn chơi trác táng, không học vấn không nghề nghiệp, nhưng ăn nhậu chơi bời tất cả lại tinh thông. Cái quần thể này hóa ra vẫn luôn bí mật lấy Phùng Quần là chủ, đi theo sau cậu gọi"Tam thiếu, tam thiếu", vỗ mông ngựa rất lưu loát, rất nhiều "Tầm nhìn" đều là bọn họ dẫn dắt cậu. Cậu còn tưởng rằng mình là kết bạn với một vài người, không nghĩ tới người ta là coi cậu thành cái đùi ngu ngốc. Dựa lưng vào góc đại thụ để hưởng bóng mát, ở bên ngoài lấy danh nghĩa của cậu mà làm không ít chuyện ghê tởm, khiến danh tiếng của cậu càng thêm tồi tệ.
Sau này, khi Bạch gia nghèo túng, những người này liền sôi nổi hiện nguyên hình, thường xuyên top năm, top ba đi tới quán cà phê cậu làm công chế nhạo làm khó dễ cậu một phen. Chẳng hạn yêu cầu cậu dùng dương cầm chơi ra một bản thập bát mô gì đó, chuyện hết sức vũ nhục. Giống như muốn đem"Khuất nhục" lúc trước làm cẩu khom lưng cúi đầu trước mặt cậu lấy về. Nhưng bọn họ chẳng lẽ đã quên, cũng không có ai ép buộc bọn họ phải khom lưng uốn gối với cậu, cái gọi là "Khuất nhục", còn không phải chính họ tự thêm trên đầu mình.
Bạch Nhất Hàm nhìn mấy thanh niên cả người đinh tán mếch miệng cười, sắc mặt lạnh xuống. Trọng sinh trở về, đối người nhà, đối Mục Tĩnh Viễn, lòng cậu mang áy náy, muốn bồi thường, nhưng đối những người này, cậu một chút cũng không thấy thua thiệt gì! Nếu bọn họ có thể an an phận phận không trêu chọc mình cũng liền thôi, nếu là không biết sống chết tới trêu chọc mình, thì cậu cũng không khách khí.
Còn có Phùng Quần...
.
.
.
. Khi vừa trở về lòng cậu không vững, lần đầu gặp lại tại tiệc mừng Nghiêm gia, cậu không tiền đồ bị sợ hãi chi phối. Sau đó lại cùng Mục Tĩnh Viễn xảy ra quan hệ không thể giải thích được, còn có chung thân đại sự của chị hai. Trước sau không thể rảnh tay, chờ chuyện của chị hai an bài thỏa đáng, món nợ đời trước, cậu cũng nên tìm Phùng Quần tính sổ.
Vốn dĩ nghĩ rằng Phùng Quần tuy rằng đã làm chuyện ghê tởm như vậy với cậu, nhưng cuối cũng đã chết trong tay mình, mối thù của cậu cũng coi như đã báo, tránh xa hắn chút là được. Nhưng sau khi cậu cùng Mục Tĩnh Viễn ở bên nhau, mỗi khi nhớ tới chuyện kiếp trước, đều làm cậu như nghẹn trong cổ họng, khi đối đãi Mục Tĩnh Viễn, cũng sẽ bất giác chột dạ không được tự nhiên, làm Mục Tĩnh Viễn nhiều lần hiểu lầm mình cùng anh ở bên nhau không vui. Mỗi khi nhìn đến bộ dáng cô đơn của anh, đều khiến lòng cậu thắt lại, tự trách mình không biết cố gắng làm anh thêm phiền muộn. Chỉ cần nghĩ đến Phùng Quần còn cùng cậu sống trên một mảnh đất này, trong lòng liền nghẹn muốn chết.
Bạch Nhất Hàm nheo mắt, mấy người này xem như tùy tùng của Phùng Quần, tuy rằng cũng không có thâm cừu đại hận gì, nhưng nếu chủ động đụng vào tay cậu thì cũng không cần phải khách khí đúng không?