Trọng Sinh Gả Cho Chú Của Tra Công

Trọng Sinh Gả Cho Chú Của Tra Công

Cập nhật: 06/04/2024
Tác giả: Chunyu
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 61,375
Đánh giá:                        
Truyện Sủng
Đam Mỹ
Trọng Sinh
     
     

Cậu nhanh chóng quay về nhà, trái tim đau đến vỡ vụng, chỉ muốn ôm thật chặt lấy Hoắc Thần.

Vừa vào cửa đã không nhịn được nhìn xung quanh tìm kiếm hình bóng quen thuộc, cởi giày xong liền chạy đến nhào vào lòng Hoắc Thần.

"Sao vậy?" Hoắc Thần khó hiểu xoa đầu cậu, cảm nhận được sự run rẩy của người trong lòng, anh bắt đầu lo lắng.

"Bé cưng, có ai bắt nạt em sao?"

Cậu vùi mặt vào người anh, uất ức lắc đầu, nước mắt lại không ngừng tuôn ra.

Hoắc Thần lúc nãy đang đứng trong phòng bếp thì đột ngột bị cậu ôm lấy, đến giờ vẫn còn đứng yên một chỗ. Anh bế cả người cậu lên ngồi trên bàn ăn, bàn tay dịu dàng ôm gương mặt tèm lem nước mắt của cậu lên.

"Đừng khóc nữa, em làm anh đau lòng muốn chết rồi. Nói anh nghe xem có chuyện gì nào?" Hoắc Thần nói xong không thấy cậu ngừng khóc, mà còn có dấu hiệu khóc nhiều thêm. Anh luống cuống dùng tay áo lau nước mắt trên mặt cậu, vừa lau xong thì nước mắt lại thi nhau rơi xuống, thành ra lau mãi không sạch.

"Bé yêu ơi...

.

" ()

"Cưng à.

.

.

" 2

Gọi mãi mà cậu không trả lời chỉ im lặng khóc thút thít, Hoắc Thần bất đắc dĩ bế cậu lên dỗ như đang dỗ em bé. Anh lấy một viên kẹo dâu trong ngăn tủ, bóc sẵn vỏ rồi đưa lên miệng cậu.

"Há miệng.

.

.

"

Cậu ngoan ngoãn làm theo lời anh nói, vị dâu ngay lập tức lan tràn trong miệng. Chóp mũi là mùi hương trên người Hoắc Thần, trong miệng là mùi dâu ngọt ngào, tâm trạng cậu cũng tốt hơn một chút. Ít ra không còn khóc thương tâm như trước đó nữa.

Hoắc Thần dùng ngón cái lau những giọt nước còn đọng trên mi mắt cậu, tầm mắt thấy khoảng cách giữa hai người ngày càng rút ngắn, thẳng đến khi môi có cảm giác ươn ướt.

"Anh ơi, hôn một cái.

.

" Cậu dán môi mình lên đôi môi anh, vươn đầu lưỡi ra liếm nhẹ.

Hoắc Thần mỉm cười, ôm cậu càng chặt, tùy ý để cậu hôn mình. Kĩ thuật vụng về, đôi mi run rẩy như cánh bướm, mùi dâu ngọt ngào thoang thoảng giữa hai người làm anh cảm thấy ngứa ngáy. Đảo khách thành chủ, Hoắc Thần một tay ấn gáy cậu xuống hôn càng sâu, một tay luồn vào vạt áo xoa nắn.

Đến khi tách ra, môi cậu đã bị anh cắn mút đến đỏ bừng. Ánh mắt mông lung, mơ màng nhìn Hoắc Thần một lúc lâu. Dưới mông bị cái thứ đang gổ lên của Hoắc Thần cộm đến khó chịu, cậu uốn éo muốn nhích đến chỗ khác thoải mái hơn, vô tình lại cọ cho người nào đó rên lên một tiếng.

"Em đừng có nhích lung tung nữa!

" Hoắc Thần gục đầu lên vai cậu, thở dốc.

Cậu liếm môi, tay lần mò mở thắt lưng của anh. Tiếng thắt lưng được mở khóa vang lên lách cách, cậu xoay người trượt xuống ngồi giữa hai chân Hoắc Thần.

"Anh.

.

.

không định giải quyết nó sao.

.

.

" (?

Hoắc Thần nhìn gương mặt mê người của cậu đang gối lên đùi mình, dục vọng đang muốn áp chế lại lần nữa bùng lên. Anh luồn tay xuống nách cậu kéo người lên, giọng nói khàn khàn.

"Anh còn định lát nữa sẽ đến công ty một chuyến, giờ thì chắc không cần nữa.

.

"

"Em dùng miệng.

.

.

cho.

"

"Khỏi đi, em làm không nổi.

.

.

"

"Em còn chưa làm thì sao anh biết được!

" Cậu tức giận phồng má nhéo mặt Hoắc Thần.

"Mấy lần trước lúc sài chỗ này.

.

.

" Anh sờ đến mông cậu, cách lớp vải chạm nhẹ vào nơi bí mật "Anh còn chưa vào hết đâu.

"

"Lừa gạt.

.

.

" Cậu rùng mình trước cái chạm của Hoắc Thần, đỏ mặt suy nghĩ.

"Không tin sao, vậy em muốn kiểm chứng thử không?"

Một lát sau cậu đã chứng thực được lời Hoắc Thần nói.

Anh áp lên người cậu môi lưỡi cùng nhau quấn quýt, hạ thân từ từ đâm vào, tốc độ chậm tới nỗi cậu còn cảm nhận được hình dáng của thứ kia.

"Hức.

.

.

nh.

.

.

nhanh lên, em khó chịu quá.

.

.

" Cậu tức giận nắm tóc tên đàn ông đang vùi đầu vào ngực mình "Đau quá.

.

.

anh đừng cắn nữa!

"

Hoắc Thần thật sự không cắn nữa mà chuyển sang liếm mút, tốc độ đâm rút cũng nhanh thêm một chút.

"A. ha.

.

.

sâu quá.

.

"

"Cục cưng, em nhìn thử đi, anh còn chưa vào hết nữa đó.

" Hoắc Thần thẳng người dậy cho cậu nhìn, hạ thân cũng dừng lại một chỗ.

Cậu liếc mắt nhìn xuống một cái liền sửng sốt, mà rất nhanh cậu lại khóc lóc bò lên người anh luôn miệng đòi làm tiếp, Hoắc Thần tự dưng dừng lại khiến cậu càng khó chịu hơn.

Anh nuốt nước miếng, yết hầu trượt lên trượt xuống, dùng bàn tay đã sớm nổi đầy gân xanh tách hai cánh mông cậu ra.

"Anh làm gì vậy?.

.

.

A.

.

h.

.

.

ưm"

Móng tay cậu bấu chặt trên lưng Hoắc Thần, âm thanh phát ra từ miệng đều bị môi anh chặn lại, trong phòng chỉ còn tiếng thở dốc và tiếng thân thể hai người giao hòa.