Chính là hiện tại...
.
.
.
.
Ở chỗ hư không lại từ từ bị một cổ lực lượng khác thay thế, sự ấm áp đó đúng là cảm giác linh căn đang sinh trưởng ở bên trong cơ thể.
Diệp Khanh Đường trừng lớn đôi mắt không thể tin nổi, ở trong cơ thể nàng đang chầm chậm sinh trưởng lên một gốc cây linh căn nho nhỏ.
Mặc dù gốc cây linh căn này kích thước không thể bì kịp so với linh căn cực phẩm trước đó nàng từng sở hữu, thế nhưng việc linh căn trọng tố là thật sự đã xảy ra, đã từng nếm thử việc gian nan khốn khổ khi không có linh căn Diệp Khanh Đường hưng phấn đến da đầu tê dại.
Kiếp trước Diệp Khanh Đường dùng 300 năm thời gian tìm kiếm phương pháp trọng tố linh căn để rút ngắn khoảng cách giữa nàng và Diệp Du, kết quả tìm khắp thiên hạ lại không thu hoạch được bất cứ thứ gì.
Có trời mới biết được, một gốc cây nho nhỏ linh căn này xuất hiện đối với Diệp Khanh Đường là vô cùng trân quý!
"Diệp Du! Ngươi hãy chờ xem!
" Diệp Khanh Đường vuốt ve bụng, ngọn lửa phục thù càng phát ra dày đặt dưới đáy mắt.
.
.
.
.
.
Đồng thời gần như là ở thời điểm Diệp Khanh Đường trọng tố linh căn, bên trong Hồng Hoang Thánh Điện một nam tử đang ngồi trên cao quý vương tọa bỗng mở to đôi mắt, một tia lục sắc từ đáy mắt hắn chợt lóe lên.
"Điện hạ?" Nhìn tới đại điện hạ phương hướng Mộ Túc thấy được biểu hiện dị thường lập tức lên tiếng.
Tuấn mỹ như thiên thần nam tử giương mắt nhìn về phía vô tận đêm tối bên ngoài đại điện, con ngươi quang ảnh lưu động.
"Có thể đi trước Lẫm Thành.
"
Mộ Túc có hơi sửng sốt, "Điện hạ, chẳng lẽ là.
.
.
.
.
.
"
Nam tử nói: "Yêu Đế trái tim xuất hiện.
"
Hắn cảm nhận được hơi thở xa cách đã lâu.
Yêu Đế trái tim, cuối cùng đã xuất hiện.
.
.
.
.
.
Hắn rốt cuộc đem thuộc về chính mình mọi thứ tất cả thu hồi!
.
.
.
.
.
.
Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Khanh Đường thần thanh khí sảng tỉnh lại, linh căn trọng tố làm cho tâm tình nàng giờ phút này vô cùng tốt, bây giờ chỉ cần chuyên tâm tẩm bổ cây linh căn này nàng liền có bản lĩnh đánh một trận cùng Diệp Du.
Linh căn trọng tố làm cho kế hoạch báo thù của Diệp Khanh Đường có thêm một phần lợi thế, kế hoạch lập ra trước đó cũng dựa theo việc này mà sửa đổi.
Nàng sẽ đối phó Đại Trường Lão, nhưng cũng không có quên người chân chính cần đối phó là Diệp Du.
Mà bây giờ, Diệp Du đã bị Vân Tiêu Tông tông chủ tuyển làm đệ tử làm đệ tử, bản thân nàng nếu muốn đuổi kịp bước chân của Diệp Du nhất định phải bước vào tông môn, chỉ có phương pháp này mới có thể cùng Diệp Du chống lại.
Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Khanh Đường tức khắc liền đã có kế hoạch, nàng nhanh chóng đem khăn che mặt mang lên rồi đi ra ngoài.
Tuy là dung mạo khôi phục, nhưng Diệp Khanh Đường cũng không định khiến cho người khác biết nhanh như vậy.
Diệp Lăng vừa thấy Diệp Khanh Đường từ trong phòng đi ra liền có chút lo lắng đi về phía nàng, thấy nữ nhi mình hình như cũng không có bị ảnh hưởng bởi việc từ hôn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm.
Diệp Khanh Đường thấy Diệp Lăng ngay thức thì đi tới.
"Phụ thân.
"
Diệp Lăng khẽ gật đầu, đáy mắt mang theo chút thương tiếc.
"Phụ thân, Tư gia tam thiếu gia, Tư Bạch hiện giờ ra sao?" Diệp Khanh Đường bỗng nhiên mở miệng hỏi.
"Tư Bạch?" Diệp Lăng hơi hơi sửng sốt.
Tư gia chính là một trong tam đại thế gia ở Lẫm Thành, chỉ là cùng Đoạn gia bất đồng, Tư cùng Diệp quan hệ xưa nay vốn không hợp, lúc trước sau khi mẫu thân của Tư Bạch khó sinh mà chết lại tra ra là bị người âm thầm hạ độc, Tư gia liền hoài nghi là Diệp gia phái người hạ thủ.
Nếu những năm gần đây không có Đoạn gia giúp đỡ, chỉ sợ ân oán giữa Diệp gia cùng Tư gia đã sớm nổ ra.
Chỉ có điều tuy là như thế, quan hệ của hai nhà hiện tại cũng như nước với lửa
Tư Bạch trong miệng Diệp Khanh Đường đúng là Tư gia tam thiếu gia, cũng là tiểu tôn tử lão gia tử của Tư gia yêu thương nhất.
Tư Bạch thiên phú rất mạnh, linh căn cũng không dưới cực phẩm linh căn của Diệp Khanh Đường lúc trước, là Lẫm Thành đệ nhất thiên tài, thế nhưng Tư Bạch trời sinh thân thể yếu đuối, nguyên nhân do mẫu thân trúng độc, tuy hắn được sinh ra tới nhưng cũng mang theo kịch độc từ trong bụng mẹ ra ngoài.