Chương 1 - Trọng Sinh Thành Nữ Sinh Quê Mùa
Chương 2 - Trong Gió Có Mùi Máu Tanh Và Thuốc Súng
Chương 3 - Nhiệm Vụ Thử Thách 1
Chương 4 - Cô Giỏi Nhất Là Nói Lý Với Người Khác
Chương 5 - Nữ Hoàng Sát Thủ Queen
Chương 6 - Ân Cứu Mạng Này, Nhà Họ Quý Phải Trả
Chương 7 - Diệp Vô Song Trâu Bò Thật!
Chương 8 - Diệp Vô Song Người Thật Còn Đẹp Hơn Cả Ảnh??
Chương 9 - Hủy Bỏ Hôn Ước Hai Nhà Diệp - Thẩm
Chương 10 - Vì Người Có Tiền Phấn Đấu Cả Đời
Chương 11 - Quỳ Xuống Cầu Xin Tôi
Chương 12 - Cô Không Thể Bị Đuổi Học
Chương 13 - Cô Vậy Mà Chỉ Thoáng Nhìn Anh Một Cái Vậy Sao?
Chương 14 - Mùi Hương Kỳ Lạ
Chương 15 - Tôi Muốn Ngủ Với Anh, Tối Nào Cũng Muốn
Chương 16 - Nữ Vương Anh Minh Thần Võ
Chương 17 - Gia Đình Là Giới Hạn Quan Trọng Nhất Của Cô
Chương 18 - Nữ Vương Đại Nhân Đúng Là Siêu Ngầu Và Siêu Lạnh Lùng!
Chương 19 - Yêu Mà Không Được Rồi Sinh Ra Hận
Chương 20 - Cô Diệp, Quý Thiếu Bảo Tôi Đến Đón Cô
Chương 21 - Quý Thâm Bị Ám Sát
Chương 22 - Giết Người Bằng Trả Tiền Thuê Nhà
Chương 23 - Bọn Họ Không Phải Phế Vật!
Chương 24 - Cho Tôi 15 Ngày, Tôi Sẽ Trả Lại Cho Các Người Một Phép Màu
Chương 25 - Không Phải Cậu Thật Sự Thích Diệp Vô Song Rồi Đấy Chứ?
Chương 26 - Chuyện Có Thể Giải Quyết Bằng Vũ Lực, Cô Luôn Không Thích Dùng Lời Nói
Chương 27 - Thẩm Ôn Ngọc, Đừng Tự Coi Mình Là Trung Tâm Vũ Trụ Như Vậy!
Chương 28 - Chúng Ta Đánh Cược, Bà Dám Không?
Chương 29 - Xin Từ Chức, Xin Lỗi!
Chương 30 - Chuyện Cũ Của Queen!
Chương 31 - Đàn Ông Sao Thơm Bằng Nữ Vương!
Chương 32 - Cô Gái Đó Đã Đốt Cháy Toàn Bộ Khán Đài
Chương 33 - Fan Hâm Mộ Hò Hét Cuồng Nhiệt
Chương 34 - Tại Sao Không Khóc Cũng Không Kêu Đau?
Chương 35 - Tỉnh Lại Trong Vòng Tay Tôi, Khó Chấp Nhận Đến Vậy Sao?
Chương 36 - Nhiệm Vụ Thử Thách Hai
Chương 37 - Thầy Liễu Từ Chức Rồi!
Chương 38 - Đang Lúc Hấp Hối Bỗng Bật Dậy, Hóa Ra Kẻ Ngốc Là Chính Mình!
Chương 39 - Tôi Phải Tham Gia Giải Đấu Lần Này
Chương 40 - Em Có Thể Nhường Suất Cho Diệp Vô Song
Chương 41 - Diệp Vô Song, Chiêu Lạt Mềm Buộc Chặt Này Chơi Cũng Khá Đó!
Chương 42 - Có Nghĩa Là Tôi Giống Mẹ Anh?
Chương 43 - Đấu Với Tôi, Cô Xứng Sao?
Chương 44 - Làm Thêm Ở Tiệm Bánh Ngọt
Chương 45 - Thương Ngọc Chính Cảnh
Chương 46 - Ngầu Quá Vậy Trời!
Chương 47 - Ông Ấy Sao Vậy?
Chương 48 - Bộ Đồng Phục Này Của Tôi Có Vấn Đề Gì Sao?
Chương 49 - Nữ Vương Tuyệt Đối Sẽ Không Thua!
Chương 50 - Người Nên Cầu Nguyện Nên Là Cô
Chương 1 - Trọng Sinh Thành Nữ Sinh Quê Mùa
Chương 2 - Trong Gió Có Mùi Máu Tanh Và Thuốc Súng
Chương 3 - Nhiệm Vụ Thử Thách 1
Chương 4 - Cô Giỏi Nhất Là Nói Lý Với Người Khác
Chương 5 - Nữ Hoàng Sát Thủ Queen
Chương 6 - Ân Cứu Mạng Này, Nhà Họ Quý Phải Trả
Chương 7 - Diệp Vô Song Trâu Bò Thật!
Chương 8 - Diệp Vô Song Người Thật Còn Đẹp Hơn Cả Ảnh??
Chương 9 - Hủy Bỏ Hôn Ước Hai Nhà Diệp - Thẩm
Chương 10 - Vì Người Có Tiền Phấn Đấu Cả Đời
Chương 11 - Quỳ Xuống Cầu Xin Tôi
Chương 12 - Cô Không Thể Bị Đuổi Học
Chương 13 - Cô Vậy Mà Chỉ Thoáng Nhìn Anh Một Cái Vậy Sao?
Chương 14 - Mùi Hương Kỳ Lạ
Chương 15 - Tôi Muốn Ngủ Với Anh, Tối Nào Cũng Muốn
Chương 16 - Nữ Vương Anh Minh Thần Võ
Chương 17 - Gia Đình Là Giới Hạn Quan Trọng Nhất Của Cô
Chương 18 - Nữ Vương Đại Nhân Đúng Là Siêu Ngầu Và Siêu Lạnh Lùng!
Chương 19 - Yêu Mà Không Được Rồi Sinh Ra Hận
Chương 20 - Cô Diệp, Quý Thiếu Bảo Tôi Đến Đón Cô
Chương 21 - Quý Thâm Bị Ám Sát
Chương 22 - Giết Người Bằng Trả Tiền Thuê Nhà
Chương 23 - Bọn Họ Không Phải Phế Vật!
Chương 24 - Cho Tôi 15 Ngày, Tôi Sẽ Trả Lại Cho Các Người Một Phép Màu
Chương 25 - Không Phải Cậu Thật Sự Thích Diệp Vô Song Rồi Đấy Chứ?
Chương 26 - Chuyện Có Thể Giải Quyết Bằng Vũ Lực, Cô Luôn Không Thích Dùng Lời Nói
Chương 27 - Thẩm Ôn Ngọc, Đừng Tự Coi Mình Là Trung Tâm Vũ Trụ Như Vậy!
Chương 28 - Chúng Ta Đánh Cược, Bà Dám Không?
Chương 29 - Xin Từ Chức, Xin Lỗi!
Chương 30 - Chuyện Cũ Của Queen!
Chương 31 - Đàn Ông Sao Thơm Bằng Nữ Vương!
Chương 32 - Cô Gái Đó Đã Đốt Cháy Toàn Bộ Khán Đài
Chương 33 - Fan Hâm Mộ Hò Hét Cuồng Nhiệt
Chương 34 - Tại Sao Không Khóc Cũng Không Kêu Đau?
Chương 35 - Tỉnh Lại Trong Vòng Tay Tôi, Khó Chấp Nhận Đến Vậy Sao?
Chương 36 - Nhiệm Vụ Thử Thách Hai
Chương 37 - Thầy Liễu Từ Chức Rồi!
Chương 38 - Đang Lúc Hấp Hối Bỗng Bật Dậy, Hóa Ra Kẻ Ngốc Là Chính Mình!
Chương 39 - Tôi Phải Tham Gia Giải Đấu Lần Này
Chương 40 - Em Có Thể Nhường Suất Cho Diệp Vô Song
Chương 41 - Diệp Vô Song, Chiêu Lạt Mềm Buộc Chặt Này Chơi Cũng Khá Đó!
Chương 42 - Có Nghĩa Là Tôi Giống Mẹ Anh?
Chương 43 - Đấu Với Tôi, Cô Xứng Sao?
Chương 44 - Làm Thêm Ở Tiệm Bánh Ngọt
Chương 45 - Thương Ngọc Chính Cảnh
Chương 46 - Ngầu Quá Vậy Trời!
Chương 47 - Ông Ấy Sao Vậy?
Chương 48 - Bộ Đồng Phục Này Của Tôi Có Vấn Đề Gì Sao?
Chương 49 - Nữ Vương Tuyệt Đối Sẽ Không Thua!
Chương 50 - Người Nên Cầu Nguyện Nên Là Cô
Quý Thâm nghiêng người, áo ngủ trễ xuống, lộ ra tám múi cơ bụng.
Anh chống cằm, mắt mang theo vài phần lười biếng ngái ngủ, trên khuôn mặt đó, vừa tà mị vừa yêu nghiệt, cực phẩm nhân gian.
Diệp Vô Song nghe lời anh, nhìn xuống eo anh, thấy tay mình ở đó.
Như bị điện giật, cô nhanh chóng rụt tay lại, trong mắt thoáng qua vẻ xấu hổ.
Với giáo dưỡng và gia thế của Quý Thâm, sẽ không ép phụ nữ lại gần.
Cô chủ động ôm Quý Thâm, còn quay ra trách người khác, quả thật quá đáng.
“Được rồi, không trêu em nữa.
”
Quý Thâm ngừng cười, kể lại chuyện tối qua.
“Đêm qua em khóc rất nhiều, tôi tự ý ôm em, hy vọng có thể an ủi em, sau đó em ôm lại tôi, chắc là như vậy khiến em thoải mái hơn.
”
Có lẽ là di chứng của việc mềm lòng tối qua, lúc này anh không chịu được vẻ mặt không vui của cô.
Diệp Vô Song im lặng.
Quý Thâm thấy ngón tay cô từ từ nắm chặt, rồi lại thả lỏng.
“Cảm ơn lời an ủi của anh.
” Vẻ mặt Diệp Vô Song trở lại bình tĩnh.
Hóa ra, nguồn ấm áp đó là từ anh.
“Tôi vẫn mong chờ em nói với tôi từ ngữ khác ngoài ‘cảm ơn’.
”
Quý Thâm nhìn cô một lúc, trong đôi mắt sâu thẳm hiện lên cảm xúc khó tả.
Từ ngữ khác ngoài “cảm ơn”?
Diệp Vô Song cụp mắt xuống, không biết Quý Thâm muốn nghe gì.
Cô xuống giường, vệ sinh cá nhân, rồi được tài xế chở đến trường Phi Điểu.
Cùng lúc đó, bên tai cô vang lên tiếng nhắc nhở của hệ thống.
"Ding! Nhiệm vụ thử thách được công bố.
"
"Nhiệm vụ thử thách (2): Đại diện cho Phi Điểu giành chiến thắng trong giải đấu cờ vua quốc tế liên trường.
"
Giải đấu liên trường, chỉ cuộc thi giữa nhiều trường.
Cờ vua, còn gọi là cờ quốc tế, là một môn cờ cổ xưa trên thế giới.
Hai từ này Diệp Vô Song đều hiểu, nhưng ghép lại, cô không hiểu.
Trong đầu nguyên chủ, không có ký ức liên quan đến chuyện này.
Những ngày ở Phi Điểu, cô cũng chưa từng nghe ai nhắc đến.
“Xem ra phải hỏi người khác.
” Diệp Vô Song dựa vào ghế sau, trong mắt hiện lên vẻ kiên định.
Chỉ cần hoàn thành 30 nhiệm vụ thử thách là có thể hồi sinh Vô Trần, hiện tại còn thiếu 29 nhiệm vụ.
Giải đấu cờ vua quốc tế liên trường lần này, cô chắc chắn cũng phải giành chiến thắng.
Xe dừng ở cổng trường Phi Điểu, Diệp Vô Song vào lớp Bảy, còn chưa kịp đặt cặp xuống, đã bị một đám người vây quanh.
Giản Kiêu Dương với mái tóc bạch kim tinh thần phấn chấn, hào hứng nói trước tiên: “Nữ vương, cậu đứng thứ 2 rồi!
”
“Thứ 2 gì?” Diệp Vô Song nhíu mày, không hiểu Giản Kiêu Dương muốn nói gì.
“Bảng xếp hạng hoa khôi trường đó!
”
Giản Kiêu Dương lấy điện thoại ra, mở giao diện bảng xếp hạng hoa khôi trường, đưa cho Diệp Vô Song xem.
“Bây giờ, cậu là nữ sinh được nhiều phiếu thứ hai trong trường, thứ nhất là Dung Thanh Như!
Bảng xếp hạng hoa khôi còn một tháng nữa là kết thúc, nếu cậu có thể vượt qua số phiếu trong thời gian này, cậu chính là hoa khôi mới của Phi Điểu!
”
Diệp Vô Song liếc nhìn điện thoại, đó là một trang web xếp hạng dữ liệu đơn giản, ba người đứng đầu có ảnh riêng, phía sau chỉ có lớp và tên.
Hiện tại thứ nhất là Dung Thanh Như, số phiếu dẫn đầu rất xa.
Thứ hai là cô, số phiếu cũng rất khả quan.
Thứ ba là nữ sinh lớp khác.
Không biết là cố ý hay vô ý, ảnh của Dung Thanh Như là cảnh cô ta chơi piano trong dạ hội tối qua.
Còn ảnh của cô, là cảnh đánh trống.
Bối cảnh giống nhau, bộ lọc giống nhau, nhìn thoáng qua cũng cảm thấy mùi thuốc súng.
“Tôi không hứng thú với mấy thứ này.
” Diệp Vô Song đẩy điện thoại ra.
Nếu hệ thống yêu cầu cô đứng đầu bảng xếp hạng hoa khôi, cô sẽ tranh giành với Dung Thanh Như.
Nhưng hệ thống không yêu cầu, cô cũng không có ý định đó.
“Còn cái này nữa nè!
” Giản Kiêu Dương thoát khỏi bảng xếp hạng hoa khôi, đến giao diện diễn đàn: “Nữ vương, cậu quét sạch bảng hết rồi!
”