Trường Lạc Khúc (Dịch Full)

Trường Lạc Khúc (Dịch Full)

Cập nhật: 24/09/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 759,257
Đánh giá:                        
Kiếm hiệp
Ngôn Tình
Truyện trinh thám
Cổ Đại
Đông Phương
Quan Trường
  
  

Trường An, Hình bộ điển ngục.

Hành lang âm u, trọng binh canh gác, gạch tường xám xanh, gỗ mục đen kịt, tất cả đều toát ra mùi ẩm mốc nồng nặc.

Chu Nhan – vị thư lệnh sử cửu phẩm của Hình bộ đứng thẳng người giữa mùi vị nồng đậm đến mức không thể hô hấp nổi này, nhìn chằm chằm nam tử gầy gò ngồi sau bàn.

Nam tử gầy cúi gằm mặt, nghiến chặt răng, ánh mắt mơ hồ bất định đảo khắp các ngóc ngách trong phòng thẩm vấn. Chu Nhan lạnh lùng nhìn hắn, đưa tay vào trong hộp gỗ sau lưng lấy ra một đôi giày trẻ con, đặt trước mặt nam tử gầy.

Ánh mắt nam tử gầy lướt qua đôi giày, bỗng chốc cả người chấn động, dường như nghĩ đến điều gì đó, nhìn Chu Nhan với vẻ mặt kinh hãi.

Chu Nhan cười lạnh: "Không sai, đúng như ngươi nghĩ, Vương Nguyễn Nhi đã có thai hai tháng.

"

Nam tử gầy lập tức kinh hãi, bưng đôi giày lên, rồi lại liên tục lắc đầu ném đôi giày ra: "Không, không thể nào, ngươi đang lừa gạt ta! Hơn nữa, cho dù nàng ta thật sự có thai thì đã sao, nàng ta...

. Đứa bé đó, vẫn mang họ Vương, vẫn sẽ giống như các nàng ta, đều khinh thường ta!

"

"Chưa chắc.

" Chu Nhan lạnh lùng nói: "Trình Ngại, ngươi vì ấm ức khi phải ở rể mà phẫn nộ ra tay sát hại Vương Nguyễn Nhi, thế nhưng ngươi đâu biết, nàng ta một lòng son sắt với ngươi, không chỉ định bụng sau khi hài tử chào đời sẽ cho nó mang họ ngươi, thậm chí còn muốn giao toàn bộ sản nghiệp của Vương gia cho ngươi sau khi hài tử ra đời. Còn về ả Xà Hồ Hồ mà ngươi che giấu, Vương Nguyễn Nhi cũng sớm biết sự tồn tại của ả, tình nguyện bỏ qua hiềm khích trước kia mà thu nhận ả.

"

"Trình Ngại, ngươi luôn trách móc Vương Nguyễn Nhi có tiền có thế ức hiếp ngươi, nhưng có thật là như vậy hay không, trong lòng ngươi rõ nhất.

"

"Ta hỏi lại lần nữa, Trình Ngại, rốt cuộc ngươi có chịu khai ra tung tích của Xà Hồ Hồ, để linh hồn mẹ con Vương Nguyễn Nhi trên trời được an ủi hay không?"

Trình Ngại ôm mặt, hối hận rơi lệ.

Ghi lại hành tung của Xà Hồ Hồ xong, Chu Nhan thu dọn hộp, đi ra khỏi nhà giam, Tổng Bộ đầu Hình bộ Nam Quyến từ xa đã chắp tay vừa đi về phía Chu Nhan vừa không ngừng tán thưởng: "Sớm nghe Trần huynh nói Lục Nương lợi hại, giỏi nhất là điều tra thẩm vấn, không ngờ ngươi lại xuất sắc hơn sư phụ ngươi nhiều như vậy. Nếu không có ngươi, không biết tên Trình Ngại kia còn che giấu Xà Hồ Hồ đến bao giờ. May mắn thay, may mắn thay ngươi tham gia kỳ thi nữ quan Hình bộ, ta chỉ cần quay về Hình bộ tìm ngươi là được, nếu không đường đường là ta lại phải đến Chu phủ tìm một tiểu cô nương như ngươi, chẳng phải hại danh tiếng ngươi sao, Àiiii— mà cái hộp kia của ngươi ở đâu ra vậy, ngày hôm đó ở Vương gia, chúng ta đều không nhìn thấy?"

Nam Quyến hơn hai mươi lăm tuổi, râu quai nón um tùm, là huynh đệ kết nghĩa với sư phụ năm mươi tuổi của Chu Nhan – Trần Ôn, bình thường chính là một kẻ lắm lời, Chu Nhan thường xuyên nghe Trần Ôn than phiền Nam Quyến nói nhiều, nghe vậy cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên.

Nâng hộp gỗ đã được bọc trong bọc hành lý, Chu Nhan mỉm cười, nói: "Đây không phải là đồ của Vương gia, đôi giày trẻ con này là do tẩu tẩu ta làm cho chất nhi chưa chào đời.

"

Nam Quyến kinh ngạc vạn phần, nhưng nghĩ kỹ lại, nếu không dùng thuật công tâm, chưa chắc Trình Ngại đã chịu nói ra nguyên do.

Nhớ tới cái miệng cứng như sắt của Trình Ngại, Nam Quyến cũng chẳng còn cách nào, bèn nói với Chu Nhan: "Vừa rồi có người của Chu phủ đến, muốn Hình bộ báo cho ngươi biết trong nhà có chuyện, muốn ngươi nhanh chóng trở về, ta đã chuẩn bị ngựa cho ngươi, đang ở bên ngoài. Lần này, cũng đa tạ Lục Nương.

"

Mười ngày trước Chu Nhan vừa mới nhậm chức, vừa đến đã gặp phải vài vụ án, giúp đỡ chủ sự xử lý xong, còn tưởng rằng có thể về nhà, lại được mời đến điển ngục, lúc này nghe nói Chu phủ có chuyện, nàng ngẩn người một lúc lâu, hỏi: "Chẳng hay hôn sự của Tam tỷ tỷ và Thẩm Độ có chuyện gì sao?"

Nam Quyến lắc đầu: "Vừa rồi ta gặp tổng bộ đầu của Bất Lương nhân, hình như là tỷ tỷ ngươi.

.

. treo cổ tự vẫn.

"

Treo cổ tự vẫn!

Chu Nhan giật nảy mình, nàng tuy là thứ nữ, nhưng ở Chu phủ ăn sung mặc sướng, không có chuyện tranh đấu trong nhà, từ chủ mẫu đến di nương, từ ca ca đến tỷ tỷ, đều cư xử hòa thuận, đặc biệt là nàng và Tam tỷ tỷ Chu Nguyên có quan hệ rất tốt.