Việc Lý An lựa chọn đi qua "Không Linh Môn", trở thành khúc nhạc dạo ngắn ngủi ở ải thứ ba.
Rất nhanh, cửa ải thứ ba đã nhanh chóng kết thúc.
Cuối cùng mấy chục đệ tử thông qua buổi tuyển chọn đều tập trung ở trước sơn môn.
Cũng không phải là tất cả mọi người đều có thể thành công vượt qua linh quan, gần một nửa số người đã chống đỡ không nổi, cuối cùng đều lựa chọn con đường giống với Lý An, đi Không Linh Môn để nhập môn.
Dù sao thì, cho dù là làm tạp dịch trong tiên môn thì cũng đã là hơn người, cũng đủ cho thế tục phàm nhân ngưỡng mộ rồi.
"Phía dưới đang tuyên bố danh sách trúng tuyển!
"
"Đệ tử ngoại môn chính thức: Mộc Thanh Uyển, Vương Kiên, Triệu Tiên Truyền...
. Tổng cộng năm người!
"
"Đệ Tử ngoại môn ký danh: La Mộc, Tào Khánh Minh, Vương Đại Trụ.
.
. Tổng cộng hai mươi mốt người!
"
.
.
.
Nghe được tên của mình, khuôn mặt nhóm người Mộc Thanh Uyển, Vương Kiên đều lộ ra vẻ vui mừng!
Những đệ tử ký danh sau khi nhập môn, vẫn cần khảo sát, khi đạt đủ điều kiện thì mới có thể trở thành đệ tử chính thức.
Những đệ tử chính thức sẽ được đãi ngộ tốt nhất, mỗi tháng được nhận Linh thạch, Linh mễ, các loại đan dược, số lượng nhiều hơn các đệ tử ký danh khác mấy lần.
Nhưng mà trong một nhóm các đệ tử thì chỉ có cực ít người, có thể trở thành nội môn đệ tử.
"Những người còn lại, sẽ làm tạp dịch!
"
Cho nên đến tên cũng không xứng được đọc lên.
“Nghỉ ngơi chút đi, chốc nữa các ngươi sẽ được đưa vào sơn môn.
”
Trong đám người lập tức vang lên rất nhiều âm thanh, rất nhiều người vô cùng mừng rỡ.
Vương Đại Trụ nhất thời kích động, hắn chỉ là con cháu nhà nông, cuộc sống trước đây đến cơm cũng ăn không đủ no, bây giờ tự nhiên trở thành đệ tử ký danh Tiên gia, có thể nói được ví như cá chép hóa rồng!
Hắn quay đầu chạy tới nhóm tạp dịch trong "Đội dự bị" bên kia, một phát đã túm được Lý An, kích động nói:
"An ca, ta thành công rồi! Ta thành công rồi.
"
Trong lòng Lý An vô cùng thản nhiên, nhưng giờ phút này lại cố ý biểu hiện ra vẻ mặt ảm đạm u ám, miễn cưỡng vui cười nói: "Đại Trụ, chúc mừng ngươi"
Thấy vẻ mặt của hắn, Vương Đại trụ cảm thấy có chút luống cuống, nói: "An ca, thật xin lỗi, ta không phải là cố ý.
.
. Ngươi đừng để ý.
"
"Ta biết, giữa hai ta sao lại để ý những chuyện đó chứ?"
Tuy Vương Đại trụ không phải một người biết nhìn sắc mặt, nhưng lòng dạ lại rất thành thật, nếu không lúc trước cũng sẽ không quay về định dẫn theo mình xông qua linh môn.
"Lý An.
”
Lúc này, có vài người đi tới, người cầm đầu đương nhiên đó chính là Triệu Tiên Truyền.
Hắn ta chính là con cháu của gia tộc tu tiên, thuở nhỏ gia giáo không tầm thường, phong thái bất phàm, mang theo nụ cười ấm áp.
"Không ngờ ngươi lại thất bại ở cửa ải cuối.
.
. Thật là khiến người khác tiếc nuối.
"
Lý An thầm coi thường, trước đó, tuy xuất thân khác nhau, nhưng vì Lý An có tư chất cũng không tệ, cho nên Triệu Tiên Truyền vẫn luôn tương đối khách khí, xưng hô với hắn một tiếng "Lý đạo hữu".
Hiện tại gọi thẳng tên của Lý An, thái độ đúng là thay đổi vi diệu.
Vả lại, nếu Lý An không thất bại thì lần này Triệu Tiên Truyền sẽ phải rớt hạng xuống vị trí thứ 4.
Hơn nữa, ba vị trí đầu sẽ có cơ hội lớn nhất để thăng tiến trở thành đệ tử nội môn.
Cho nên, đối với Lý An mà nói chính là đáng tiếc,
còn đối với Triệu Tiên Truyền.
.
. thì lại là chuyện tốt. Nét vui vẻ trong đáy mắt đối phương đương nhiên không thể che giấu được Lý An.
"Lý huynh, thương thể không sao chứ?"
Mộc Thanh Uyển có Mộc Linh Căn Hoàng cấp trung phẩm, mở miệng hỏi thăm, trong đôi mắt đẹp mang theo một chút lo lắng.
Mộc Thanh Uyển cũng có xuất thân bình thường, trên đường đến Huyền Dương Tông, Lý An đã giải đáp giúp nàng một số kiến thức căn bản, tạo cho nàng chút hảo cảm, hơn nữa cũng hơn nàng một tuổi, cho nên nàng gọi Lý An là huynh.
"Đan điền bị nứt, linh căn tổn thương, lục phủ ngũ tạng vô cùng đau đớn, khục khục.
.
.
”
Lý An không có nói láo, cơ thể này dinh dưỡng cũng không đầy đủ, bây giờ lại bị Lôi Linh khí đả thương, có thể nói là vô cùng nguy hiểm.
"Lý huynh không cần lo lắng, chờ khi Thanh Uyển tu hành thành công, có cơ hội nhất định sẽ trị thương cho Lý huynh.
"
Mộc Thanh Uyển nghiêm túc nói.
"Đa tạ.
"
Lý An nói một câu khách sáo, nhưng không hề để trong lòng.
Từ nay về sau, Mộc Thanh Uyển chính là đệ tử ngoại môn chính thức, nếu không ngoài dự đoán thì tương lai sau này chắc chắn sẽ tiến vào nội môn.
Mà Lý An.
.
. lại chỉ là tạp dịch.
Cả hai đúng là cách biệt một trời một vực, trên con đường nhập môn này chút tình cảm nhỏ bé tầm thường đó không xem là gì cả.
Hắn bây giờ đã bị tổn thương linh căn, trừ khi có đan dược Trúc Cơ Kỳ, nếu không sẽ không có cách nào chữa trị được.
"Không cần Mộc cô nương hao tâm tổn trí!
"
Triệu Tiên Truyền mở miệng cười: "Chỗ ta còn có một viên Tạp Linh Đan, đưa cho Lý An, hẳn là đủ để cho hắn chữa thương rồi.
"
Nói xong hắn ta lấy ra một viên thuốc đen sì.