Truyền Nhân Thần Y

Truyền Nhân Thần Y

Cập nhật: 03/07/2024
Tác giả: Ss Tần
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 178,419
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Đô thị
Huyền Huyễn
Xuyên Không
     
     

Lúc này hắn ta đã không còn chút khí chất cao quý của một bá tước nào, toàn thân trên dưới chi chít vết bầm tím. Quỳ trên đất ngẩng đầu nhìn Tô Vũ gật đầu lia lịa nói: “Tiên sinh, Hoa Hạ có một câu cổ ngữ, gọi là không đánh không quen, chúng ta cũng coi như quen biết rồi. Hơn nữa anh thấy đấy, giờ tôi đã thành ra thế này rồi, coi như đã bồi tội với phu nhân rồi. Cầu xin anh tha cho tôi một mạng đi.

Tô Vũ suy nghĩ một chút, thực ra lời Vladimir nói cũng có chút đạo lý, bèn nhìn hắn ta nói: “Vậy anh nói cho tôi biết, rốt cuộc anh muốn lấy được cái gì từ tay tôi?”

Giờ đây Vladimir làm sao còn dám giấu giếm, hắn ta coi như biết rồi, bản thân mình và Tô Vũ căn bản không phải cùng một đẳng cấp, người ta chỉ có một con chó trông có vẻ tầm thường, mà còn hung dữ hơn cả bò tót Tây Ban Nha, dễ dàng có thể lấy mạng hắn ta.

Huống chi là bản thân anh ta, chắc chắn không cần nói cũng biết, muốn giết chết hắn ta dễ như bóp chết một con kiến.

Vì vậy đương nhiên hắn ta không dám giấu giếm, bèn suy nghĩ một chút rồi nói: “Tiên sinh, trên người quỷ hút máu chúng tôi luôn mang một loại virus Haifra, tôi nghĩ điều này chắc hẳn anh biết rồi. Chủng tộc chúng tôi cũng bị nó hại thậm tệ, phải hút máu tươi định kỳ mới có thể kiềm chế được.

Tôi muốn lấy được thứ anh mang ra từ thành cổ, một phần nguyên nhân là muốn thoát khỏi số mệnh bị nguyền rủa này. Tất nhiên đây chỉ là thứ nhất, còn có một nguyên nhân nữa, đó chính là lòng tham, tôi muốn dùng virus Haifra khống chế loài người, khiến họ làm nô lệ cho tôi.

Giờ đây tiên sinh đang nắm giữ thứ này trong tay, sao chúng ta không liên thủ, từ nay về sau tôi nguyện sẽ luôn bên cạnh anh, làm trâu làm ngựa, anh chính là chúa tể duy nhất của thế giới này.

Nói xong, Tô Vũ thực sự cũng suy nghĩ một chút, nói thật trước đây, Tô Vũ thực sự chưa từng nghĩ theo hướng này, bởi vì anh căn bản không có chút hứng thú nào với mấy chuyện đó cả.

Nếu anh muốn trở thành chúa tể thế giới, có rất nhiều cách khác nhau, còn không cần dùng đến thủ đoạn hạ lưu này.

Nhưng Vladimir lại nói ra điều mà mỗi người bình thường đều sẽ động lòng.

“Chỉ có vậy thôi sao? Vậy sao anh không tự đi tìm?” Tô Vũ nhướn mày nhìn Vladimir nói.

Phải biết rằng, chắc hẳn Vladimir đã sớm biết vị trí cụ thể của thành cổ, hơn nữa còn chính là người của hắn ta dẫn Tô Vũ tìm được tòa thành cổ đó.

Cũng có nghĩa là, hắn ta đã sớm biết vật đó được cất giấu trong thành cổ, nhưng tại sao lại không tự mình đi tìm, phải biết hắn ta hoàn toàn có cơ hội có thể tìm ra vật đó trước Tô Vũ, rồi hoàn thành giấc mộng trở thành chúa tể thế giới này.

“Còn nữa, còn một nguyên nhân nữa, nơi đó là vùng cấm địa của quỷ hút máu chúng tôi, chúng tôi không thể vào, hơn nữa virus Haifra trong cơ thể chúng tôi không thể lây lan trong người thường, điều này sẽ vô nghĩa.

Vladimir lắc đầu rồi nói với vẻ hơi tiếc nuối.

Trên thực tế, cũng không giống như lời đồn, cái gì mà quỷ hút máu cắn người rồi người đó sẽ biến thành quỷ hút máu, đó là vô căn cứ.

Bởi vì loại virus Haifra tồn tại trong cơ thể họ đã bị biến dị rồi. Đối với người bình thường hoàn toàn không có tác dụng gì.

Sở dĩ Vladimir nói là vô nghĩa cũng không phải không có lý.

Thử nghĩ xem, hắn ta vốn định lợi dụng virus Haifra điên cuồng lây lan trên phạm vi toàn thế giới, rồi khống chế cả thế giới.

Trước hết, loại virus trong cơ thể hắn ta không thể đạt được hiệu quả như vậy.

Sau đó hắn ta không tìm thấy thứ trong thành cổ, tức là cho dù virus Haifra lây lan trên phạm vi toàn thế giới.

Đối với hắn ta mà nói, cũng chỉ là một thảm họa, chứ không phải một cơ hội trời cho.

Nhưng có một điểm hắn ta rất rõ ràng, đó là cách khống chế virus Haifra được cất giấu trong thành cổ.

Nguyên nhân cũng giống như Tô Vũ nghĩ lúc trước, đó chính là nơi ấy là nguồn gốc của quỷ hút máu, nhưng nơi đó lại chưa từng xảy ra chuyện gì.

Hơn nữa tộc quỷ hút máu bọn họ, nhiều thế hệ đều có truyền thừa.

Nguyên nhân khiến họ đến từ địa ngục, chính là bị thứ gì đó hấp dẫn mà đến, thứ hấp dẫn họ, chính là thứ Tô Vũ lấy ra từ dòng sông ngầm trong thành cổ, một khúc xương của tiên đế thượng cổ để lại ở phàm trần sau khi mọc cánh thành tiên.