Truyền Nhân Thiên Y

Truyền Nhân Thiên Y

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Tần Cẩn
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 130,571
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

Pháp khí tốn giá trên trời 160 triệu mà mua được lại chả xài được cái quái gì?

Lần đầu vung kiếm đã bị người ta nhẹ nhàng bẻ gãy như vậy rồi?

Pháp khí này tạo thành từ plastic sao?

Bạch Vân Hi cũng triệt để mơ hồ, ngơ ngác nhìn nửa thân kiếm rơi xuống đất, chỉ cảm thấy buồng tim của mình cũng bắt đầu run rẩy kịch liệt!

Hiện tại anh ta mới biết rốt cuộc lời cảnh cáo vừa rồi của Lương Siêu là có ý gì, cũng không phải sợ, mà thật sự có ý tốt!

160 triệu, cứ đổ xuống sông xuống biển như vậy sao?

Trên đài, đám người cũng sững sờ, hoàn toàn không bình tĩnh nổi.

Hạ Tử Yên ngơ ngác nói: "Đó, đó là pháp khí được đúc thành từ Vân Thiết...

. Ông ơi, không phải ông nói độ cứng pháp khí này rất cao sao? Sao Lương Siêu có thể bẻ gãy?"

Hạ Tam Hải ho hai tiếng, cười khổ lắc đầu, nhất thời cũng không nghĩ ra là chuyện gì.

Liễu Băng Khanh cũng không phải là Huyền Võ Giả, tất nhiên càng không rõ đạo lý trong đó, nhưng cuối cùng đã hiểu vì sao trong cuộc đấu giá trước đó Lương Siêu lại không muốn Tử Vân kiếm kia.

Một pháp khí mà hắn có thể tuỳ tiện bẻ gãy, đối với hắn thì gần như ngang bằng với đồng nát sắt vụn, tất nhiên không có tác dụng gì cả.

Mà trong sân, người phản ứng đầu tiên chính là Mộ Khuynh Tuyết, ánh mắt biến ảo sau rồi giật mình, nhìn thật sâu vào Lương Siêu một lúc rồi nhếch miệng cười một tiếng, gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ tán thưởng.

"Thì ra là thế.

.

.

"

Ngay sau đó, Bạch Vân Hi trên đài cũng đã hiểu, hồi tưởng lại sức mạnh thiên địa đột nhiên tuôn ra lúc Lương Siêu bẻ gãy Tử Vân kiếm vừa rồi. Mới đầu anh ta chỉ cảm thấy là trùng hợp, cũng không quá để ý.

Nhưng bây giờ nghĩ lại thì đâu ra trùng hợp, hoàn toàn là do Lương Siêu âm thầm kích hoạt!

Trong lòng nghĩ như vậy, đồng tử của Bạch Vân Hi cũng đột nhiên co rụt lại, trên mặt lần đầu hiện ra vẻ kinh hãi, chỉ vào Lương Siêu mà khàn giọng kêu to lên: "Có thể kích hoạt khí thế thiên địa, mượn sức mạnh thiên địa để sử dụng.

.

. Anh, anh không phải cảnh giới tông sư!

"

Lương Siêu nhún vai, cười nói: "Cần kinh ngạc như vậy sao? Hình như tôi chưa từng nói mình là tông sư mà?"

"Đã hai mươi mấy tuổi rồi, nếu còn dừng lại ở cảnh giới tông sư thì tôi còn mặt mũi gì nữa chứ.

"

Lời kia vừa thốt ra, nhất thời làm tất cả Huyền Võ Giả ở đây xấu hổ. Nhất là những tông sư bốn mươi năm mươi tuổi, hoặc là càng già hơn, trước đó bọn họ đều tự hào vì thân phận tông sư của mình, nhưng bây giờ đều đỏ mặt.

So sánh với Lương thần y, cao thủ cảnh giới Thiên Tượng hơn hai mươi tuổi này thì tất cả Huyền Võ Giả ở đây đều là cặn bã!

Trong nhất thời, không chỉ các ông lớn phú hào bản địa Trấn Giang, mà một số phú hào đến từ ngoài tỉnh cũng bắt đầu dao động, nhao nhao thấp giọng hỏi những cao thủ võ đạo mà mình phụng dưỡng.

"Mã đại sư, phía trên tông sư là tu vi gì? Rất mạnh sao?"

"Ai.

.

. Đâu chỉ mạnh kia chứ.

"

"Phía trên tông sư là cảnh giới Thiên Tượng, Huyền Võ Giả cấp bậc này có thể kích hoạt khí thế thiên địa, mượn nhờ sức mạnh thiên địa, trước mặt cường giả như vậy, chúng ta cũng không dám tự cho mình là đại sư nữa"

"Đúng vậy, cho dù là mười tông sư đỉnh cao như Bạch Vân Hi liên thủ, chỉ sợ cũng không chống lại được một kích tuỳ tiện của người ở cấp bậc này, trận chiến này đã không còn gì bất ngờ xảy ra nữa.

"

".

.

.

"

Trên đài, sau khi Lương Siêu bẻ gãy Tử Vân kiếm, nhìn dáng vẻ chật vật của Bạch Vân Hi cũng không có tiếp tục ra tay với anh ta, mà chỉ chỉ dưới đài.

"Là tự anh cút xuống, hay là tôi đánh anh xuống?"

"Anh!

"

Bạch Vân Hi nổi giận, người hôm nay đến xem cũng không chỉ là Huyền Võ Giả trong tỉnh, ngoài tỉnh cũng tới không ít, nếu như mình cứ nhảy xuống như vậy thì xem như triệt để không còn mặt mũi làm người.

Phải để đối phương đạp xuống sao?

Vậy mình còn biến thành trò cười!

Hai loại đều không thể chọn, thế là Bạch Vân Hi nhỏ giọng nói: "Lương Siêu, tôi chính là đại đệ tử của môn chủ Cực Quang Môn, hôm nay nếu anh nể tình chủ động nhận thua, tôi.

.

.

"

"Nói nhảm cái gì vậy?" Lương Siêu cười mắng: "Đánh không lại thì muốn thuyết phục đối phương phối hợp anh diễn kịch à?"

"Chậc chậc.

.

. Bạch bộ chủ, xem ra phẩm hạnh con của ông cũng chả ra làm sao, học nghệ bên ngoài nhiều năm như vậy, không học được bao nhiêu bản lĩnh thì thôi, cả chuyện làm người cũng không học được à"

Nghe xong, Bạch Thiên Nam cảm nhận được vô số ánh mắt xem thường, khinh bỉ chung quanh nhắm vào mình, sắc mặt vốn đã khó coi càng thêm u ám.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Nhưng cuối cùng ông ta không thể làm gì khác hơn mà trầm giọng nói: "Vân Hi, thất bại trong trận chiến này không phải lỗi của con, nhận thua xuống đài đi.

"

"Con không cam tâm!

" Bạch Vân Hi hét lớn một tiếng, thừa dịp Lương Siêu nhất thời không sẵn sàng cầm khúc kiếm gãy mà toàn lực ném qua!

"Đánh lén sau lưng!

"

"Con mẹ nó, họ Bạch này thật hèn hạ!

"

Không ít tiếng mắng chửi vang lên, ánh mắt Lương Siêu lạnh lẽo, lúc này đấm thẳng ra một quyền!

Một quyền kình Huyền khí mượn sức mạnh thiên địa lập tức bộc phát, đầu tiên là đánh văng chuôi kiếm gãy kia, sau đó lại trực tiếp đánh bay Bạch Vân Hi ra hơn mười mấy mét!

Khi anh ta rơi xuống dưới đài, huyệt thái dương nổi gân xanh, phun ra một ngụm máu tươi!

Thua người còn thua trận, thua sạch sẽ, còn mang tiếng xấu.

"Sư huynh!

" Vân Nhã kinh hãi kêu lên một tiếng, mũi chân nhấn xuống mặt đất vội vàng vọt tới, đỡ Bạch Vân Hi dậy rồi lo lắng hỏi: "Sư huynh, anh thế nào? Có nặng lắm không? Họ Lương kia làm anh bị thương ở chỗ nào?"

"Em, em có cần gọi bác sĩ cho anh không?"

Bạch Vân Hi không có trả lời, bất thình lình nắm chắc cổ tay cô ta, đỏ mắt nhìn cô rồi nhỏ giọng nói: "Nhã Nhi, mau! Giết hai con đàn bà của tên họ Lương kia! Hoặc là giết em gái hắn cũng được!

"

"A?"

Vân Nhã khẽ giật mình, nhất thời không kịp phản ứng.

"Sư huynh, anh.

.

.

"

"Giúp anh lần này!

"

"Dùng ám khí ngày thường em hay dùng ấy, nhanh!

"

Bạch Vân Hi lại thấp giọng rống hai câu, sắc mặt Vân Nhã cũng trở nên hung ác, lập tức đứng dậy hất hai tay lên!

Vèo vèo vèo!

Một loạt ám khí như phi tiêu, đinh thép bắn thẳng về hướng những cô gái Hạ Tử Yên, Liễu Băng Khanh và Lâm Nghiên ngồi trên đài đối diện!

Tất cả đều xảy ra trong chớp mắt, Vân Nhã đột nhiên ra tay, Lương Siêu còn trên Diễn Võ Đài cũng không kịp cứu giúp.

Mà khi cảm nhận được sắc mặt của Lương Siêu trở nên âm trầm trong nháy mắt, khi nhìn thấy trong mắt hắn dâng trào sát ý nồng đậm thì Bạch Vân Hi cười âm hiểm một tiếng, lặng lẽ lách người một cái, kéo ra khoảng cách với Vân Nhã.

.

.