Truyền Nhân Thiên Y

Truyền Nhân Thiên Y

Cập nhật: 07/04/2024
Tác giả: Tần Cẩn
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 130,571
Đánh giá:                        
Đô thị
     
     

"Cái gì vậy?”

"Sư, sư nương?”

Lương Siêu hoàn toàn chết lặng, vẻ mặt Mộ Khuynh Tuyết cũng ngớ ra, hai người phải mất một lúc lâu mới lấy lại tinh thần.

Cô ấy biết sư phụ mình có một vị người yêu nhưng không nghĩ tới người này chính là sư phụ của Lương Siêu?

Có cần trùng hợp đến vậy không?

Lê Uyển kích động nắm chặt tay Lương Siêu sau đó bắt đầu khóc lóc, truy hỏi: "Sư phụ của con, hiện tại ông ta được chôn ở đâu?”

“Hả?”

Lương Siêu càng thêm mơ hồ, cái gì mà chôn ở đâu?

Lúc mình xuống núi tu luyện, ông già kia vẫn đường đường chính tự do tự tại sống trên núi, sắc mặt hồng hào khí huyết sung túc, một bữa cơm có thể ăn trọn hai con vịt béo!

Sao ông ấy lại chết?

Hơn nữa lúc trước, nhất thời tò mò hắn từng hỏi qua cuộc sống riêng tư của ông già ấy, cố ý hỏi mình có sư nương hay không.

Ông ấy trả lời rằng: "Sư phụ con phong lưu cao ngạo hoa gặp hoa nở, người gặp người mê cho nên đương nhiên sư nương của con đâu đâu cũng có, trải rộng khắp nơi, sau này xuống núi tu luyện con nhất định sẽ có cơ hội nhìn thấy.

Lúc ấy, Lương Siêu chỉ xem những lời đó là lời nói đùa của ông già, căn bản chưa bao giờ coi là thật, nhưng hiện tại xem ra...

.

Lời nói của lão già kia lại rất có thể là sự thật!

"Ngẩn người cái gì? Nói đi!

Lê Uyển lại vội vàng quát hỏi, lúc này Lương Siêu mới chậm rãi phục hồi tinh thần, ho nhẹ hai tiếng sau đó giơ tay lên ngập ngừng trả lời.

"Cái kia.

.

.

"

"Tiền bối ngài chờ một lát, dựa vào cái gì mà ngài tự nhận mình là sư nương của con? Ngài và sư phụ.

.

.

"

Mày Lê Uyển nhíu lại, sau đó lấy sợi dây chuyền ngọc bội có khắc một chữ cổ đang đeo trên cổ ra.

"Thứ này sư nương vẫn luôn mang theo bên người, chắc hẳn là không xa lạ với con đi. ”

"Cái này.

.

.

"

Nhất thời mắt Lương Siêu trợn to, đúng là hắn cũng từng nhìn thấy dây chuyền kiểu dáng độc đáo như thế trên người sư phụ một vài lần.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app ReadMe. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là web lậu. Vui lòng đọc tại app ReadMe để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất

Thiên Huyền từng nói qua, ngọc bội này tổng cộng có tám khối, một khối công ngọc bảy khối mẫu ngọc, Thiên Huyền đeo khối công ngọc, mẫu ngọc thì đã bị ông ta phân đều cho bảy đại mỹ nhân quốc sắc thiên hương.

Mà tám khối ngọc bội này, tất cả đều do ông ta trong một lúc hứng khởi mua lại từ một tên buôn ngọc thạch.

.

.

Mà khối Lê Uyển đang đeo là một trong số đó.

"Lúc trước, sư phụ con nói với cô ông ấy đang mắc bệnh nan y, sống không được bao lâu nữa, vì không muốn cô phải gánh chịu đau đớn sinh ly tử biệt cho nên đã lặng lẽ rời khỏi, trước khi rời đi còn lưu lại cho cô viên ngọc bội này.

"Ông ấy nói khối ngọc bội này là bảo ngọc truyền thừa của Thiên Y môn các người, thế gian chỉ có một khối để trao cho người thương, sau này mỗi khi nhớ đến ông ấy cô cứ lấy nó ra xem.

.

.

"

Lương Siêu: ".

.

.

"

Nghe đến đây hắn cơ bản đã hiểu chuyện gì đang xảy ra, lúc này trong lòng hắn thầm mắng lão già Thiên Huyền kia máu chó đầm đìa!

"Mẹ kiếp, lão già này thật tệ!

"Vậy mà lúc trước hắn còn cảm thấy lão đầu này chỉ giả vờ hèn mọn chứ kì thực nội tâm rất quang minh chính đại, nhưng hiện tại xem ra tuyệt đối là hèn mọn thật!

"Đồ đệ thì một lòng một dạ muốn từ hôn, còn ông già làm sư phụ lại có thể đi khắp nơi phong lưu, lừa gạt tình cảm của người ta!

"Kiếp trước hắn đã tạo nghiệt gì? Sao lại có một sư phụ vô sỉ như vậy?”

"Lương nhi.

Lê Uyển vừa gọi một tiếng, Lương Siêu lập tức quỳ xuống.

"Đệ tử bái kiến sư nương.

Tuy nói hắn rất không thích hành vi vô sỉ của Thiên Huyền, nhưng thân là đệ tử cũng chỉ có thể kiên trì giúp ông ta lau mông nói dối.

"Cái kia sư phụ ta thích ngao du tứ phương, chôn ở nơi nào đệ tử thật sự không biết.

"Chờ ngày nào đó đệ tử tìm được, nhất định sẽ thông báo với sư nương đầu tiên.

"Như vậy sao.

.

.

"

Vẻ mặt Lê Uyển ảm đạm, sau đó lại truy hỏi: "Vậy sư phụ con, ngày thường có nhắc tới sư nương hay không?”

"Hả?”

"À, nhắc tới, đương nhiên có nhắc tới rồi!

"Sư phụ từng nói, sư nương ngài là người con gái ông ấy yêu nhất trong cuộc đời này, dù cho có chuyện gì xảy ra ông ấy cũng chỉ yêu một mình ngài.

"Sau khi chết, người ông ấy nhớ thương nhất cũng chính là ngài.

Hắn cố nén cảm giác mắc ói xuống, cố gắng nói hết lời dối lòng sến súa này.

Nhưng mà hình như Lê Uyển nghe xong lại có chút vừa lòng, lau nước mắt rồi nhỏ giọng nói: "Hừ, coi như lão già kia có lương tâm.

Lương tâm…

Lương Siêu cười khổ không ngừng, âm thầm oán than: "Sư nương, người quá coi trọng sư phụ con rồi.

"Lương tâm của ông ta, chỉ sợ đã sớm chó chó ăn rồi…"

Thấy Lê Uyển còn muốn hỏi thăm chuyện của Thiên Huyền, Lương Siêu vội vàng chuyển chủ đề, thật sự hắn không muốn bịa thêm bất cứ lời nói dối nào nữa, vì hắn sợ mình nhịn không được nữa sẽ ói ngay tại đây mất…

"Cái kia, sư nương chất độc trong cơ thể ngài thật sự không thể kéo dài thêm nữa, trước tiên để đệ tử chẩn trị độc cho ngài trước được không?”

"Đúng vậy lão sư.

Mộ Khuynh Tuyết cũng vội vàng đáp: "Sau này còn có rất nhiều cơ hội nói chuyện phiếm, cũng không nhất thiết phải nói vào lúc này.

"Được rồi.

Đầu Lê Uyển gật nhẹ một cái, thái độ đối với Lương Siêu cũng thay đổi một trăm tám mươi độ, không còn nửa điểm mất kiên nhẫn và chán ghét giống khi nãy nữa, mà lúc này trong mắt bà tràn đầy thưởng thức.

"Tiểu Siêu đến đây đi, để sư nương nhìn một chút xem con đã học được bao nhiêu phần năng lực của sư phụ con.

Lương Siêu tự tin cười: "Tuyệt đối sẽ không làm sư nương thất vọng.

Dứt lời, sau khi lấy ra một bộ kim châm liền lập tức thi châm, thủ pháp thành thạo mà độc đáo kia cùng với huyền khí tinh khiết cuồn cuộn không dứt, khiến Lê Uyển liên tục gật đầu.

"Xem ra Tiểu Tuyết nói không sai, Tiểu Siêu tuổi còn trẻ đã tinh thông y đạo như thế, hơn nữa đã vào thiên tượng, thiên phú quả thật hơn người.

"Hai đứa nhỏ này.

.

.

"

"Ha ha, cũng đẹp đôi lắm.

Lê Uyển âm thầm suy nghĩ trong lòng.

Lại một lát sau, Lương Siêu hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Sư nương quá trình kế tiếp có thể sẽ có chút thống khổ, ngài.

.

.

"

"Thế nào?”

"Xem thường sư nương?”

Lê Uyển nhắm mắt cười, cắt ngang lời hắn nói: "Con cứ việc tiếp tục, không cần lo lắng cái khác.

"Được.

Lương Siêu gật đầu, thủ pháp lập tức trở nên kỳ ảo khó lường, trong quá trình thi châm còn giống như có tiếng gió và tiếng sấm gào thét.

Cửu Thiên Vô Cực châm quyết, châm pháp này là bí tịch độc môn xưa nay chỉ đơn truyền trong dòng tộc Thiên Y, và đây cũng là lần đầu tiên Lương Siêu thi triển nó từ khi học xong đến giờ.

Cho dù đã đạt tới tu vi Thiên Tượng, nhưng cũng không thể không cẩn thận chờ đợi.

Một tiếng trôi qua.

Sau khi một châm cuối cùng đâm vào trong cơ thể Lê Uyển, trong lúc nhất thời chín mươi chín kim châm đồng loạt run lên còn kèm theo một loạt âm thanh rồng gầm phượng kêu khiến Mộ Khuynh Tuyết và Lương Nghiên đứng một bên đều ngơ ngác.

Châm pháp bật này, dùng từ thần kỳ để hình dung cũng không quá đáng!

Mà đang lúc Lương Siêu thở phào nhẹ nhõm, vừa ngồi xuống chuẩn bị điều tức một chút.

Thì đột nhiên bên ngoài truyền đến một tiếng quát lớn.

"Tên nhóc Lương Siêu! Nhanh ra đây chịu chết đi!