Chương 1 - Đập Nát Cửa Xe Tra Nam
Chương 2 - Khiến Cậu Ta Chết Dễ Như Trở Bàn Tay
Chương 3 - Đừng Làm Bẩn Mắt Tôi
Chương 4 - Bữa Sáng Cũng Không Có Phần Của Cậu
Chương 5 - Để Tôi Chống Mắt Lên Xem Các Người Có Năng Lực Gì
Chương 6 - Cổ Áo Nam Nhân Mở Rộng
Chương 7 - Thứ Đó Của Anh Vẫn Có Thể Dùng Được Sao?
Chương 8 - Về Sau Đừng Tới Tìm Tôi Nữa
Chương 9 - Mở To Miệng Ăn Mà Vẫn Còn Thấy Thèm
Chương 10 - Anh Con Mẹ Nó Cái Gì Cũng Không Quan Tâm?
Chương 11 - Để Tôi Xem Anh Có Thể Vô Tâm Được Bao Lâu
Chương 12 - Đồ Khốn Nạn
Chương 13 - Đừng Nghĩ Ông Đây Dễ Chọc
Chương 14 - Bất Ngờ Trở Tay Không Kịp
Chương 15 - Dùng Ngọn Lửa Này Thiêu Chết Các Người
Chương 16 - Tôi Tuyệt Đối Không Để Yên Đâu!
Chương 17 - Cậu Đến Súc Vật Cũng Không Bằng
Chương 18 - Anh Thật Sự Tàn Nhẫn
Chương 19 - Chỉ Khổ Sở Một Chút Thôi...
Chương 20 - Đến Khi Tôi Chịu Xin Lỗi Thì Anh Mới Về Nhà Sao?
Chương 21 - Anh Ấy Bây Giờ Và Trước Kia Như Hai Người Khác Nhau
Chương 22 - Khiến Mọi Chuyện Trở Về Như Cũ
Chương 23 - Tiêu Diệp, Dừng Lại Đi
Chương 24 - Thật Đúng Là Một Ngày Chết Tiệt
Chương 25 - Lại Tiếp Tục Bị Hắn Đè Dưới Thân
Chương 26 - Cậu Muốn Làm Đúng Không?
Chương 27 - Tên Đê Tiện Này!
Chương 28 - Hai Người Chia Tay Rồi Đúng Không?...
Chương 29 - Tôi Làm Cái Gì Cũng Sai
Chương 30 - Thật Ra Là Do Anh Sợ...
Chương 31 - Em Muốn Cùng Anh "Chơi"
Chương 32 - Không Trả Lời Tin Nhắn Của Tôi Phải Không
Chương 33 - Đau Dài Không Bằng Đau Ngắn
Chương 34 - Lãnh Địa Bị Người Khác Chiếm Lấy
Chương 35 - Anh Cười Đến Đau Lòng
Chương 36 - Như Là Bị Người Vứt Bỏ
Chương 37 - Một Lời Đã Định
Chương 38 - Vậy Cứ Chia Tay Đi
Chương 39 - Đôi Ta Gặp Nhau Như Hai Người Xa Lạ
Chương 40 - Không Một Khắc Nào Quên Anh
Chương 41 - Nói Không Dây Dưa Nhưng Vẫn Không Tự Chủ Mà Nhìn Lén
Chương 42 - Cơ Bản Là Tôi Không Thể Quên Được Anh Ấy
Chương 43 - Anh Ấy Là Thuốc Giải Của Tôi
Chương 44 - Đây Là Mùi Của Anh Ấy...
Chương 45 - Một Lần Nữa Gọi Anh Là Hải Ca
Chương 46 - Nhưng Ông Đây Không Làm Được
Chương 47 - Một Lần Nữa Theo Đuổi Anh
Chương 48 - Ai Bảo Lúc Trước Không Biết Quý Trọng
Chương 49 - Nhanh Chóng Theo Đuổi Anh
Chương 50 - Thế Mà Lại Là Hắn
Chương 51 - "Chăm Sóc" Em Thật Tốt
Chương 52 - Dấu Hôn Này Là Của Ai?
Chương 53 - Hôn Một Cái Thì Cắn Một Cái
Chương 54 - Dùng Thân Thể Này Của Em Để Trả Nợ Đi
Chương 55 - Các Cậu Đều Là Loại Người Ngang Ngược!
Chương 56 - Chỉ Biết Cường Thủ Hào Đoạt
Chương 57 - Dù Sao Cũng Bị Hắn Bao Dưỡng
Chương 58 - Anh Đừng Ở Bên Người Khác...
Chương 59 - Chúng Ta Là Bạn Bè
Chương 60 - Baba Mau Trở Về!
Chương 61 - To Gan Hôn Lên Môi Anh
Chương 62 - Đừng Nghĩ Đoạt Lấy Hải Ca
Chương 63 - Cha Hối Hận Rồi
Chương 64 - Tiểu Bảo Bối Thật Thông Minh
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Dù Sao Anh Cũng Không Đau Lòng
Chương 67 - Cọng Rơm Cứu Mạng
Chương 68 - Ông Đây Uất Ức Như Vậy
Chương 69 - Hôm Nay Lại Ăn Chanh
Chương 70 - Sự Chiếm Hữu Của Thượng Tướng
Chương 71 - Đừng Hẹn Hò Với Hắn!
Chương 72 - Nhìn Tình Địch Đến Đỏ Mắt
Chương 73 - Đừng Để Tôi Kéo Cậu Vào Danh Sách Đen!
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Dứt Khoát Sửa Tên Thành Tiêu Cẩu
Chương 76 - Tránh Xa Hắn Một Chút
Chương 77 - Khiến Anh Cần Em Một Lần Nữa
Chương 78 - Em Xin Anh Tin Em Một Lần
Chương 79 - Hải Ca, Chúc Tôi Ngủ Ngon Đi
Chương 80 - Gián Tiếp Hôn Anh
Chương 81 - Mất Khống Chế
Chương 82 - Tôi Là Bạn Trai Anh Ấy
Chương 83 - Tên Khốn Nào Không Có Mắt Dám Làm Anh Bị Thương
Chương 84 - Quỳ Xuống Gọi Baba
Chương 85 - Cho Em Ôm Một Chút
Chương 86 - Hai Người Các Anh Đều Là Tra Nam Khốn Nạn!
Chương 87 - Sống Cũng Không Được Tự Do
Chương 88 - Chúng Ta Chỉ Là Bạn Bè Thôi Sao?
Chương 89 - Hắn Không Hề Xứng Với Anh!
Chương 90 - Là Chân Ai Không An Phận
Chương 91 - Mâu Thuẫn Lớn
Chương 92 - Hối Hận Đến Mức Không Chịu Đựng Nổi
Chương 93 - Chỉ Có Cầm Thú Mới Làm Chuyện Này
Chương 94 - Mày Đoán Xem Tao Muốn Làm Gì
Chương 95 - Cậu Tưởng Cậu Có Tiền Là Ghê Gớm Lắm Sao?
Chương 96 - Cậu Đâu Cần Phải Ân Cần Như Vậy?
Chương 97 - Em Vĩnh Viễn Trung Thành Với Anh
Chương 98 - Dục Vọng Bỗng Chốc Nổ Tung
Chương 99 - Màu Máu Tươi Nhỏ Thành Từng Giọt
Chương 100 - Nhìn Cậu Ta Đầy Chán Ghét
Chương 101 - Có Người Đứng Sau
Chương 102 - Cậu Còn Muốn Giải Thích Như Thế Nào
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Anh Tin Em Có Được Không?
Chương 105 - Một Câu Chúc Ngủ Ngon Gợi Lên Ngọn Lửa Nóng
Chương 106 - Chẳng Bằng Về Quê Bán Khoai
Chương 107 - Sẽ Chỉ Yêu Mình Anh
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Tôi Mới Là Lựa Chọn Tốt Nhất
Chương 110 - Anh Ấy Ăn Mềm Chứ Không Ăn Cứng
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chẳng Lẽ Chúng Ta Không Ngủ Chung Sao?
Chương 114 - Thật Ra Em Vẫn Luôn Muốn Nói Với Anh
Chương 115 - Cậu Đừng Có Được Một Tấc Lại Muốn Tiến Lên Một Thước
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Trong Giây Lát, Ngọn Núi Bỗng Rung Chuyển
Chương 118 - Một Đường Sinh Tử Họa Phúc
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Anh Vĩnh Viễn Không Cần Em
Chương 121 - Anh Muốn Em Sống Sót
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Bất Luận Sống Hay Chết, Em Đều Yêu Anh
Chương 124 - Hai Lần Đều Vì Em Mà Làm Càn
Chương 125 - Anh Chạy Theo Người Khác Thật Đấy
Chương 126 - Đông Qua Xuân Tới Hè Sang
Chương 127 - Em Đau Lòng
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Tôi Có Chỗ Nào Tốt...
Chương 130 - Nếu Còn Tái Phạm, Em Biến Thành Chó Cho Anh Coi
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Chương 1 - Đập Nát Cửa Xe Tra Nam
Chương 2 - Khiến Cậu Ta Chết Dễ Như Trở Bàn Tay
Chương 3 - Đừng Làm Bẩn Mắt Tôi
Chương 4 - Bữa Sáng Cũng Không Có Phần Của Cậu
Chương 5 - Để Tôi Chống Mắt Lên Xem Các Người Có Năng Lực Gì
Chương 6 - Cổ Áo Nam Nhân Mở Rộng
Chương 7 - Thứ Đó Của Anh Vẫn Có Thể Dùng Được Sao?
Chương 8 - Về Sau Đừng Tới Tìm Tôi Nữa
Chương 9 - Mở To Miệng Ăn Mà Vẫn Còn Thấy Thèm
Chương 10 - Anh Con Mẹ Nó Cái Gì Cũng Không Quan Tâm?
Chương 11 - Để Tôi Xem Anh Có Thể Vô Tâm Được Bao Lâu
Chương 12 - Đồ Khốn Nạn
Chương 13 - Đừng Nghĩ Ông Đây Dễ Chọc
Chương 14 - Bất Ngờ Trở Tay Không Kịp
Chương 15 - Dùng Ngọn Lửa Này Thiêu Chết Các Người
Chương 16 - Tôi Tuyệt Đối Không Để Yên Đâu!
Chương 17 - Cậu Đến Súc Vật Cũng Không Bằng
Chương 18 - Anh Thật Sự Tàn Nhẫn
Chương 19 - Chỉ Khổ Sở Một Chút Thôi...
Chương 20 - Đến Khi Tôi Chịu Xin Lỗi Thì Anh Mới Về Nhà Sao?
Chương 21 - Anh Ấy Bây Giờ Và Trước Kia Như Hai Người Khác Nhau
Chương 22 - Khiến Mọi Chuyện Trở Về Như Cũ
Chương 23 - Tiêu Diệp, Dừng Lại Đi
Chương 24 - Thật Đúng Là Một Ngày Chết Tiệt
Chương 25 - Lại Tiếp Tục Bị Hắn Đè Dưới Thân
Chương 26 - Cậu Muốn Làm Đúng Không?
Chương 27 - Tên Đê Tiện Này!
Chương 28 - Hai Người Chia Tay Rồi Đúng Không?...
Chương 29 - Tôi Làm Cái Gì Cũng Sai
Chương 30 - Thật Ra Là Do Anh Sợ...
Chương 31 - Em Muốn Cùng Anh "Chơi"
Chương 32 - Không Trả Lời Tin Nhắn Của Tôi Phải Không
Chương 33 - Đau Dài Không Bằng Đau Ngắn
Chương 34 - Lãnh Địa Bị Người Khác Chiếm Lấy
Chương 35 - Anh Cười Đến Đau Lòng
Chương 36 - Như Là Bị Người Vứt Bỏ
Chương 37 - Một Lời Đã Định
Chương 38 - Vậy Cứ Chia Tay Đi
Chương 39 - Đôi Ta Gặp Nhau Như Hai Người Xa Lạ
Chương 40 - Không Một Khắc Nào Quên Anh
Chương 41 - Nói Không Dây Dưa Nhưng Vẫn Không Tự Chủ Mà Nhìn Lén
Chương 42 - Cơ Bản Là Tôi Không Thể Quên Được Anh Ấy
Chương 43 - Anh Ấy Là Thuốc Giải Của Tôi
Chương 44 - Đây Là Mùi Của Anh Ấy...
Chương 45 - Một Lần Nữa Gọi Anh Là Hải Ca
Chương 46 - Nhưng Ông Đây Không Làm Được
Chương 47 - Một Lần Nữa Theo Đuổi Anh
Chương 48 - Ai Bảo Lúc Trước Không Biết Quý Trọng
Chương 49 - Nhanh Chóng Theo Đuổi Anh
Chương 50 - Thế Mà Lại Là Hắn
Chương 51 - "Chăm Sóc" Em Thật Tốt
Chương 52 - Dấu Hôn Này Là Của Ai?
Chương 53 - Hôn Một Cái Thì Cắn Một Cái
Chương 54 - Dùng Thân Thể Này Của Em Để Trả Nợ Đi
Chương 55 - Các Cậu Đều Là Loại Người Ngang Ngược!
Chương 56 - Chỉ Biết Cường Thủ Hào Đoạt
Chương 57 - Dù Sao Cũng Bị Hắn Bao Dưỡng
Chương 58 - Anh Đừng Ở Bên Người Khác...
Chương 59 - Chúng Ta Là Bạn Bè
Chương 60 - Baba Mau Trở Về!
Chương 61 - To Gan Hôn Lên Môi Anh
Chương 62 - Đừng Nghĩ Đoạt Lấy Hải Ca
Chương 63 - Cha Hối Hận Rồi
Chương 64 - Tiểu Bảo Bối Thật Thông Minh
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Dù Sao Anh Cũng Không Đau Lòng
Chương 67 - Cọng Rơm Cứu Mạng
Chương 68 - Ông Đây Uất Ức Như Vậy
Chương 69 - Hôm Nay Lại Ăn Chanh
Chương 70 - Sự Chiếm Hữu Của Thượng Tướng
Chương 71 - Đừng Hẹn Hò Với Hắn!
Chương 72 - Nhìn Tình Địch Đến Đỏ Mắt
Chương 73 - Đừng Để Tôi Kéo Cậu Vào Danh Sách Đen!
Chương 74 - Chương 74
Chương 75 - Dứt Khoát Sửa Tên Thành Tiêu Cẩu
Chương 76 - Tránh Xa Hắn Một Chút
Chương 77 - Khiến Anh Cần Em Một Lần Nữa
Chương 78 - Em Xin Anh Tin Em Một Lần
Chương 79 - Hải Ca, Chúc Tôi Ngủ Ngon Đi
Chương 80 - Gián Tiếp Hôn Anh
Chương 81 - Mất Khống Chế
Chương 82 - Tôi Là Bạn Trai Anh Ấy
Chương 83 - Tên Khốn Nào Không Có Mắt Dám Làm Anh Bị Thương
Chương 84 - Quỳ Xuống Gọi Baba
Chương 85 - Cho Em Ôm Một Chút
Chương 86 - Hai Người Các Anh Đều Là Tra Nam Khốn Nạn!
Chương 87 - Sống Cũng Không Được Tự Do
Chương 88 - Chúng Ta Chỉ Là Bạn Bè Thôi Sao?
Chương 89 - Hắn Không Hề Xứng Với Anh!
Chương 90 - Là Chân Ai Không An Phận
Chương 91 - Mâu Thuẫn Lớn
Chương 92 - Hối Hận Đến Mức Không Chịu Đựng Nổi
Chương 93 - Chỉ Có Cầm Thú Mới Làm Chuyện Này
Chương 94 - Mày Đoán Xem Tao Muốn Làm Gì
Chương 95 - Cậu Tưởng Cậu Có Tiền Là Ghê Gớm Lắm Sao?
Chương 96 - Cậu Đâu Cần Phải Ân Cần Như Vậy?
Chương 97 - Em Vĩnh Viễn Trung Thành Với Anh
Chương 98 - Dục Vọng Bỗng Chốc Nổ Tung
Chương 99 - Màu Máu Tươi Nhỏ Thành Từng Giọt
Chương 100 - Nhìn Cậu Ta Đầy Chán Ghét
Chương 101 - Có Người Đứng Sau
Chương 102 - Cậu Còn Muốn Giải Thích Như Thế Nào
Chương 103 - Chương 103
Chương 104 - Anh Tin Em Có Được Không?
Chương 105 - Một Câu Chúc Ngủ Ngon Gợi Lên Ngọn Lửa Nóng
Chương 106 - Chẳng Bằng Về Quê Bán Khoai
Chương 107 - Sẽ Chỉ Yêu Mình Anh
Chương 108 - Chương 108
Chương 109 - Tôi Mới Là Lựa Chọn Tốt Nhất
Chương 110 - Anh Ấy Ăn Mềm Chứ Không Ăn Cứng
Chương 111 - Chương 111
Chương 112 - Chương 112
Chương 113 - Chẳng Lẽ Chúng Ta Không Ngủ Chung Sao?
Chương 114 - Thật Ra Em Vẫn Luôn Muốn Nói Với Anh
Chương 115 - Cậu Đừng Có Được Một Tấc Lại Muốn Tiến Lên Một Thước
Chương 116 - Chương 116
Chương 117 - Trong Giây Lát, Ngọn Núi Bỗng Rung Chuyển
Chương 118 - Một Đường Sinh Tử Họa Phúc
Chương 119 - Chương 119
Chương 120 - Anh Vĩnh Viễn Không Cần Em
Chương 121 - Anh Muốn Em Sống Sót
Chương 122 - Chương 122
Chương 123 - Bất Luận Sống Hay Chết, Em Đều Yêu Anh
Chương 124 - Hai Lần Đều Vì Em Mà Làm Càn
Chương 125 - Anh Chạy Theo Người Khác Thật Đấy
Chương 126 - Đông Qua Xuân Tới Hè Sang
Chương 127 - Em Đau Lòng
Chương 128 - Chương 128
Chương 129 - Tôi Có Chỗ Nào Tốt...
Chương 130 - Nếu Còn Tái Phạm, Em Biến Thành Chó Cho Anh Coi
Chương 131 - Chương 131
Chương 132 - Chương 132
Chương 133 - Chương 133
Chương 134 - Chương 134
Chương 135 - Chương 135
Triệu Hướng Hải cầm lấy thuốc mỡ nhìn qua một cái, là thuốc mỡ chữa vết thương trầy xước.
Tối hôm qua anh dây dưa cùng Tiêu Diệp, Tiêu Diệp vừa say vừa điên cuồng đè anh xuống, như một con chó hoang ngoài đường cắn vào da trên vai anh đến chảy máu.
Răng của tên khốn này cũng thật sắc.
"Không cần đâu.
" Triệu Hướng Hải không muốn nhận đồ của hắn: "Cậu lấy về đi.
"
Tiêu Diệp chau mày, bá đạo mạnh mẽ đem thuốc mỡ trực tiếp đút vào túi của Triệu Hướng Hải, không cho phép anh lấy ra, trầm thấp nói: "Nhớ thoa cho kĩ.
"
Sau đó, hắn cúi người, miễn cưỡng cười cười nhìn Tiêu Nhạc Nhạc: "Nhạc Nhạc, cha đi đây.
"
"Dạ, cha đi đường cẩn thận.
" Tiêu Nhạc Nhạc vẫy vẫy tay.
Tiêu Diệp đứng thẳng dậy vừa định rời đi thì bỗng thoáng thấy sự mong đợi của Nhạc Nhạc.
Hắn bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó, do dự một hồi rồi mới dừng lại, xoay người, vươn tay đỡ lấy sau đầu Triệu Hướng Hải, cúi người về phía trước, trong nháy mắt thả đã ra: "Hôn chào buổi sáng, không được quên. "
Dứt lời, hắn không nói gì nữa, xoay người bước nhanh ra khỏi cửa như đang trốn tránh điều gì đó.
Triệu Hướng Hải đứng yên tại chỗ, giữa chân mày lại hơi hơi nhảy lên.
"Baba.
" Tiêu Nhạc Nhạc lôi kéo tay áo Triệu Hướng Hải: "Đi thôi.
"
Triệu Hướng Hải cười khẽ gật gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn không rời khỏi hướng Tiêu Diệp vừa rời đi.
Tên đàn ông nổi khùng nổi điên hôm qua, bây giờ lại phá lệ trầm mặc.
Hơn nữa nụ hôn vừa rồi...
.
.
.
.
Thật miễn cưỡng
Bảy năm bên nhau của bọn họ, lần đầu tiên hôn miễn cưỡng như vậy
.
.
.
.
.
.
Triệu Hướng Hải bế Tiêu Nhạc Nhạc ngồi vào trong xe, vững vàng lái xe rời đi.
Xe chạy được nửa đường thì bỗng dưng điện thoại vang lên.
Triệu Hướng Hải ấn vào tai nghe Bluetooth: "Alo?"
"Hải ca, là em.
" Âm thanh suy yếu của Dương Gia Lập vang lên ở đầu dây bên kia.
Triệu Hướng Hải lắm chặt tay lái, hỏi: "Tỉnh rồi?"
"Mới vừa tỉnh.
" Dương Gia Lập bên kia có sột soạt ngồi dậy: "Tối hôm qua, cảm cảm ơn Hải ca đã cứu em.
"
"Việc nhỏ, không cần khách khí.
" Triệu Hướng Hải trầm ổn mà nói: "Tủ lạnh có sẵn đồ ăn. Lấy ra tới quay lại một chút rồi ăn lót bụng, cẩn thận không đói.
"
Dương Gia Lập nghẹn giọng, ừ một tiếng: "Hải ca, anh hôm nay.
.
.
.
.
. có bận không?"
"Không bận lắm, làm sao vậy?"
"Em nghĩ chiều nay sẽ đến văn phòng anh một chuyến.
" Giọng cậu có vẻ mệt mỏi, lại kèm thêm một tia nặng nề
Triệu Hướng Hải nghe được cậu nói liền hiểu ý, Dương Gia Lập là có chuyện muốn nói với anh gấp.
Vừa đúng lúc anh cũng muốn hỏi Dương Gia Lập một chút xem những năm nay cậu rốt cuộc đã làm cái gì, bè gật đầu: "Được, cậu đi ăn chút đi, chiều rồi qua đây gặp tôi.
"
Dương Gia Lực vâng một tiếng rồi cúp máy.
Triệu Hướng Hải mím môi, trong lòng không biết đang suy nghĩ cái gì.
Anh yên lặng lái xe, không lâu sau đã đến trường của Tiêu Nhạc Nhạc.
"Nhạc Nhạc, cặp sách này.
" Triệu Hướng Hải vẫn giống như mọi ngày, lui tới lui xuôi dặn dò bé, mở cửa xe cho bé: "Ngoan ngoãn nghe lời cô giáo, đi học ngoan, buổi tối ba ba tới đón con, được không?"
Tiêu Nhạc Nhạc đeo cặp sách rồi xuống xe: "Vâng ạ.
"
Triệu Hướng Hải ngồi ở ghế lái, nhìn thân ảnh Tiêu Nhạc Nhạc chậm rãi bước vào cổng trường.
Anh nhẹ nhàng thở ra một hơi, đang định đóng cửa xe, ai ngờ Tiêu Nhạc Nhạc bỗng nhiên xoay người, bước nhanh về phía trước cửa xe Triệu Hướng Hải: "Ba ba, chờ đã.
"
"Sao vậy?" Triệu Hướng Hải dừng tay, ngạc nhiên hỏi.
"Con muốn hỏi ba một chuyện.
" Tiêu Nhạc Nhạc nghiêm túc nói: "Muốn baba thành thật trả lời con.
"
Triệu Hướng Hải nhìn vẻ mặt của con gái, không biết tại sao trong lòng đột nhiên đập thình thịch.
Nhưng anh vẫn cứ gật gật đầu: "Nhạc Nhạc, con nói đi.
"
Tiêu Nhạc Nhạc cầm chặt quai cặp sách, do dự một lát rồi cau mày hỏi: "Ba ba, ba với cha.
.
.
.
có phải đã chia tay rồi không?"