Quản gia:Mà cô Nazi.
Nazi:???
Quản gia:Cô có thể trả nợ cho cậu chủ nhà tôi được ko?:>
Nazi*đứng khựng lại*:...
.
.
Nazi:Hiện tại,
tôi e là ko.
Nhưng rồi tôi sẽ nghĩ ra cách trả nợ,
càng sớm càng tốt.
Quản gia:Có cách vừa nhanh,
vừa hiệu quả mà thưa cô?
Nazi:C.
.
.
cách nào?Ông biết sao?!
Quản gia:Làm vợ cậu chủ nhà tôi,
ko cần tổ chức đám cưới,
chỉ cần ký vào giấy xác nhận kết hôn.
Nazi:Cách đó.
.
.
.
hoàn toàn ko được.
*rời đi*
Quản gia:.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tối hôm đó.
.
.
.
Nazi*bấm số gọi cho G.
E*
".
.
.
"
*bắt máy*
Nazi:Cha à,
cha dạo khỏe chứ?
:Cha vẫn khỏe,
con gái yêu.
Dạo này con sao rồi?
Nazi:Con ko sao cả.
:Con gọi cha có việc gì sao?
Nazi:À.
.
.
.
con có chuyện này muốn bàn với cha.
:Nói đi,
nếu có vấn đề gì,
ta sẽ giúp.
Nazi*nói nhỏ*:Chuyện là.
.
.
.
con đang lên kế hoạch đưa binh lính của con vượt ngục.
Nazi*nói nhỏ*:Phải tìm cách cho họ vượt ngục nhanh nhất có thể.
Nếu kế hoạch thành công,
con sẽ tìm cách trở về nước và.
.
.
*ngắt lời*:Ta biết con muốn gì,
Nazi.
:Ta biết,
con vẫn còn muốn khôi phục đế chế huy hoàng của con.
Nhưng việc này rất nguy hiểm,
con hiểu chứ?
Nazi*nói nhỏ*:Con hiểu.
Vậy nên,
con mới lên kế hoạch này một cách thầm kín và con chỉ nói cho cha biết thôi.
Nazi*nói nhỏ*:Cuối tuần sau,
họ sẽ bị đưa đi hành quyết,
vậy nên con phải giúp họ trốn thoát càng nhanh càng tốt.
Nazi*nói nhỏ*:Cha có thể giúp con(.
.
.
.
.
.
.
)được ko cha?
:.
.
.
.
.
.
:Để ta xem xét đã,
nếu được ta sẽ giúp.
:Nazi,
đây là chuyện hệ trọng đấy.
Nếu con ko cẩn thận,
dù chỉ một chút nhỏ thôi,
cũng có thể sa lưới và phải chịu hình phạt tồi tệ.
:Ta ko muốn con làm chuyện này chút nào.
.
.
.
nó có thể ảnh hưởng đến tính mạng của con.
Nhưng nếu con quyết tâm làm,
cha sẽ giúp con.
Nazi:.
.
.
.
.
:Muộn rồi,
ngủ đi công chúa của ta.
Nazi:.
.
.
.
.
Chúc cha ngủ ngon.
.
.
.
.
.
.
.
.
USSR*cúp máy*
A trợ lý:Thưa ngài.
.
.
.
USSR:.
.
.
.
.
.
.
.
.
USSR*mở cửa phòng*
USSR:Nazi này.
Nazi:???
USSR:Em có muốn đến thăm lại đồng bào mình ở khu giam giữ ko?
Nazi:Được đến thăm họ sao?
USSR:Phải.
.
.
.
Nhưng sẽ có người đi theo giám sát,
phòng khi.
.
.
.
em nói kế hoạch vượt ngục cho họ.
.
.
Nazi*có chút bất an*:K.
.
.
kế hoạch vượt ngục?.
.
.
.
USSR:.
.
.
Em ko có?
Nazi*gật đầu*
Nazi:Ko,
ta ko có kế hoạch gì hết.
USSR:Vậy thì tốt.
USSR:Em chỉ được đến thăm họ trong tuần này thôi,
tuần sau ko được đâu.
Nazi:Ta biết rồi.
.
.
.
.
Sáng hôm sau.
.
.
.
Nazi cùng một anh lính tới nơi giam giữ tù nhân đặc biệt.
Lính canh:Cho hỏi,
hai người là.
.
.
.
*chặn lại*
Anh lính:Cô Nazi tới thăm tù nhân,
tôi đi theo giám sát cô ấy theo lệnh sếp.
Lính canh:Vào đi,
nhưng nhanh đấy nhé.
.
.
.
.
Nazi:Các cậu đây rồi!
.
.
.
.
:Quốc trưởng,
người đã tới.
.
.
.
Nazi:Sao các cậu trông gầy quá vậy?!
:Chúng tôi ko sao,
thưa quốc trưởng.
Chỉ cần người tới thăm chúng tôi,
thì mọi cơn đói khát hay khổ nhục đều biến mất!
.
.
.
.
Nazi:.
.
.
.
.
Nazi:Các cậu.
.
.
.
bị bỏ đói hả?.
.
.
.
:Ko.
.
.
ko phải như người nghĩ đâu!
Lính canh:Này,
sắp hết giờ vào thăm rồi đấy.
Anh lính*vẫn đang giám sát*
Nazi:(Nó soi mình ghê quá;-;Biết tính sao giờ?;-;)
Nazi:Các cậu đã thấy sao rơi từ trên trời xuống bao giờ chưa?
:Là.
.
.
.
sao?
Nazi:Có khi tối nay nó sẽ rơi từ cửa sổ kia xuống đó.
*chỉ tay lên ô cửa sổ*
:???
Lính canh:Hết giờ rồi.
Mời cô rời khỏi đây.
Nazi*thở dài*
Nazi:Nhớ.
.
.
.
để ý và nhặt sao rơi đó nha!
.
.
.
.
*rời đi*
:.
.
.
.
Tạm biệt,
quốc trưởng.
.
.
.
Lính canh:(Cô ta lớn vậy rồi.
.
.
.
mà còn nghĩ sao có thể rơi?Buồn cười thật đấy.
.
.
.
)
Nazi:(Hy vọng.
.
.
.
họ sẽ hiểu.
.
.
.
)