USSR:Cậu cứ ở đây chơi nhé.
Chiều tôi sẽ phái người đưa cậu về khách sạn.
W.
R:Cảm ơn nha:>
USSR*rời đi*
...
.
.
Nazi:(Hắn đi rồi.
.
.
.
)
W.
R:.
.
.
.
.
Nazi:W.
R,
đi theo em.
Tại thư viện.
.
.
.
W.
R:(Cái thư viện này to vaiz,
nhiều sách nữa.
.
.
)
W.
R:Mày đưa tao lên đây để nói về kế hoạch lần trước đó hả?
Nazi:Phải.
Nazi:Em mới tìm được tấm bản đồ này.
Nazi:Nếu ta để tù nhân chạy trốn bằng cách đi xuyên qua khu rừng,
sẽ dẫn tới một vùng núi tuyết.
W.
R:Khu rừng kia hả?*chỉ ra ngoài cửa sổ*
Nazi:Yep.
W.
R:Mà sao mày lại chỉ nó dẫn tới vùng núi tuyết?
Nazi:Anh tới đây bằng tàu hỏa,
phải chứ?
W.
R:Phải,
nhưng ga tao xuống ko nằm ở đấy.
Nazi:Nhưng trên đường đi thì lại có đi qua.
Nazi:Dưới chân ngọn núi cao nhất ở vùng núi tuyết này có một nhà ga.
W.
R:Tao thắc mắc là sao lại có nhà ga ở nơi hoang vu vậy chứ?
Nazi:Tối thứ năm anh đi??
W.
R:Ko,
tối thứ bảy lận.
Nazi:Vậy anh đi sớm hơn,
có được ko?
Nazi:Đêm hành quyết sẽ diễn ra vào tối thứ bảy.
Em cần anh giúp em đó,
W.
R.
W.
R:.
.
.
.
.
W.
R:Thôi được.
.
.
.
Nazi:Mỗi khi đi qua một ga tàu nào đó,
tàu sẽ dừng lại để đón hoặc trả khách.
Anh có thể đón họ chứ?
W.
R:Được.
W.
R:Mày.
.
.
.
đã thật sự chắc chưa đấy?Kế hoạch này rất nguy hiểm,
còn ảnh hưởng tới tính mạng đó,
mày hiểu chứ?
Nazi:Em biết.
.
.
.
Vì thế nên em mới cần anh giúp.
.
.
.
W.
R:Nếu bị bắt lại thì sao?
Nazi:.
.
.
.
Nếu họ chết,
em sẽ tự sát.
W.
R*thở dài*
Nazi:Ko ai chết được đâu,
nếu mình đặt hy vọng.
Nazi:Cha từng nói gì,
anh W.
R?
W.
R:"Ko có chuyện thua trong gia tộc German.
"
Nazi:.
.
.
.
.
.
.
.
.
Chiều tối.
.
.
W.
R:Oh,
xe tới đón rồi.
W.
R:Thôi!
Bye nha!
Nazi:Ko tiễn.
W.
R:.
.
.
.
.
(*Quay lại buổi trưa,
.
.
.
.
Nazi:Mà anh W.
R.
Nazi:Cha dạo này thế nào?Ông ấy có khỏe ko?
USSR:!
.
.
.
.
USSR*lặng lẽ ra hiệu*
W.
R:Ông ấy hả?.
.
.
.
.
Khỏe gần chết.
W.
R:Lão già đó suốt ngày quát đám lính của USSR.
Nhiều lúc cũng thấy tội thay cho chúng nó:")
Nazi:Vậy thì tốt rồi.
.
.
.
*mỉm cười*
W.
R:.
.
.
.
.
)
Trên xe của W.
R.
.
.
.
W.
R:(Nên nói cho nó ko ta?.
.
.
)
W.
R:(.
.
.
.
Mà thôi,
nó đang lo kế hoạch của nó rồi.
Đợi sau này tính tiếp.
)
"Ọc.
.
.
.
Ọc.
.
.
"
W.
R:.
.
.
.
.
W.
R:Ey,
gần đây có quán ăn nào ko?
.
.
.
.
Buổi tối.
.
.
USSR:Thứ năm ta có việc bận,
sẽ về muộn.
Em ko phải chờ ta đâu.
Nazi:Ngài về muộn sao?.
.
.
.
USSR:Ừm.
Nazi:Ngài USSR,
ngài có thể.
.
.
.
.
Nazi:Cho ta được về thăm cha,
được chứ?
USSR:.
.
.
.
.
Nazi:Ngài muốn ta đi theo bao nhiêu vệ sĩ cũng được.
Ta chỉ đi 1 ngày thôi,
được chứ?
Nazi:Ta muốn gặp cha ta.
USSR:.
.
.
.
Để ta sắp xếp.
.
.
.
Nazi:Vậy thì tốt quá.
Cảm ơn ngài rất nhiều!
:>
USSR:Muộn rồi,
ngủ trước đi.
Ta đến phòng làm việc chút.
.
.
.
.
Tại phòng làm việc.
.
.
USSR*châm thuốc*
Quản gia:Ngài USSR?Sao muộn rồi mà ngài chưa đi ngủ?
Quản gia:Thức khuya có hại cho sức khỏe nhiều lắm,
thưa ngài.
USSR:.
.
.
.
.
USSR:Lệnh tuyệt mật.
Báo với cấp dưới của ta là chuyển thời gian cuộc hành quyết sang tối thứ năm.
Quản gia:.
.
.
.
Rõ!
.
.
.
.
USSR:Giám sát Nazi thật chặt.
Ko được để em ấy ra ngoài và biết về cuộc hành quyết.
Quản gia:Rõ!
Thưa ngài.
USSR:Được rồi,
ông đi nghỉ đi.
Quản gia*cúi đầu*:Vậy tôi xin phép.
*rời đi*
USSR:.
.
.
.