Chương 1 - Sét Đánh Giữa Trời Quang
Chương 2 - Trở Về
Chương 3 - Bạn Thân Chị Là Diệp Đan Quỳnh
Chương 4 - Em Đi Đâu Đấy?
Chương 5 - Lưu Phong Rơi Từ Vách Núi
Chương 6 - Không Thấy Viết Ạ
Chương 7 - Đan Quỳnh Cũng Không Ngốc
Chương 8 - Sao Hôm Nay Đột Nhiên Lại Phát Bệnh?
Chương 9 - Nghe Nói Cháu Cũng Đánh Đấm Rất Giỏi?
Chương 10 - Lôi Tên Này Ra Ngoài Cho Tôi!
Chương 11 - Vậy Tôi Cho Cô Vay
Chương 12 - Tôi Nhổ Vào!
Chương 13 - Vãi Chưởng!
Chương 14 - Bánh Bao Nhỏ Thì Sao?
Chương 15 - Có Gì Mau Nói
Chương 16 - Đồng Nghiệp Chạy Mất
Chương 17 - Lưu Phong Không Đùa Nữa
Chương 18 - Ăn Không Được Liền Đạp Đổ Sao?
Chương 19 - Không Bị Cái Gì Cắn Cả
Chương 20 - Chị Tôi Đâu?
Chương 21 - Chán Sống À?
Chương 22 - Ra Tay Thật Tàn Nhẫn
Chương 23 - Tiêu Rồi!
Chương 24 - Với Vai Trò Là Cảnh Sát
Chương 25 - Tử Thần Này Muốn
Chương 26 - Lưu Phong Cạn Lời
Chương 27 - Anh Gọi Anh Ta Là Anh?
Chương 28 - Khoảng Mười Giờ Sáng
Chương 29 - Ăn Cơm Xong
Chương 30 - Hôm Nay Đợi Ngân Hàng Mở Cửa Đi
Chương 31 - Tôi Thừa Nhận Thì Đã Sao?
Chương 32 - Hay Là Anh Cầm Tạm Trước?
Chương 33 - Bao Nhiêu Tiền?
Chương 34 - Ngoài Cửa Xuất Hiện Ba Người
Chương 35 - Anh Sờ Chỗ Nào Đấy?
Chương 36 - Con Khốn
Chương 37 - Mẹ Kiếp!
Chương 38 - Hay Là Cô Nghe Nhầm?
Chương 39 - Tôn Khánh Niên Đồng Tử Co Rút
Chương 40 - Tôi Có Cháu Gái Là Sai Sao?
Chương 41 - Diệp Tổng
Chương 42 - Cậu Có Gì Muốn Nói?
Chương 43 - Cấp Năm?
Chương 44 - Tên Lưu Phong Này Lại Tài Giỏi Như Vậy?
Chương 45 - Nổ Theo Quán Tính
Chương 46 - Cái Thể Loại Tài Xế Quái Gì Thế Này
Chương 47 - Tam Quốc Để Tán Gái?
Chương 48 - Có Gì Đáng Sợ Đâu Cơ Chứ?
Chương 49 - Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 50 - Dám Lên Tầng Với Người Phụ Nữ Của Ông Lữ
Chương 51 - Tầng Hai
Chương 52 - Ướt Át Lắm
Chương 53 - Chỉ Cần Đánh Tàn Phế
Chương 54 - Lữ Phong?
Chương 55 - Biệt Thự Nhà Họ Lữ
Chương 56 - Không Ai Sánh Bằng!
Chương 57 - Đây Là Biệt Thự Của Nhà Họ Lữ
Chương 58 - Chuyện Thế Này Có Thể Nhịn Được Sao?
Chương 59 - Thực Sự Quá Mất Mặt
Chương 60 - Ý Cô Là Đánh Bạc Sao?
Chương 61 - Đàn Ông Truyền Thống?
Chương 62 - Đùa Sao?
Chương 63 - Lý Nào Lại Vậy?
Chương 64 - Cô Trương?
Chương 65 - Cái Quỷ Gì Thế Này?
Chương 66 - Ăn Nói Cho Cẩn Thận!
Chương 1 - Sét Đánh Giữa Trời Quang
Chương 2 - Trở Về
Chương 3 - Bạn Thân Chị Là Diệp Đan Quỳnh
Chương 4 - Em Đi Đâu Đấy?
Chương 5 - Lưu Phong Rơi Từ Vách Núi
Chương 6 - Không Thấy Viết Ạ
Chương 7 - Đan Quỳnh Cũng Không Ngốc
Chương 8 - Sao Hôm Nay Đột Nhiên Lại Phát Bệnh?
Chương 9 - Nghe Nói Cháu Cũng Đánh Đấm Rất Giỏi?
Chương 10 - Lôi Tên Này Ra Ngoài Cho Tôi!
Chương 11 - Vậy Tôi Cho Cô Vay
Chương 12 - Tôi Nhổ Vào!
Chương 13 - Vãi Chưởng!
Chương 14 - Bánh Bao Nhỏ Thì Sao?
Chương 15 - Có Gì Mau Nói
Chương 16 - Đồng Nghiệp Chạy Mất
Chương 17 - Lưu Phong Không Đùa Nữa
Chương 18 - Ăn Không Được Liền Đạp Đổ Sao?
Chương 19 - Không Bị Cái Gì Cắn Cả
Chương 20 - Chị Tôi Đâu?
Chương 21 - Chán Sống À?
Chương 22 - Ra Tay Thật Tàn Nhẫn
Chương 23 - Tiêu Rồi!
Chương 24 - Với Vai Trò Là Cảnh Sát
Chương 25 - Tử Thần Này Muốn
Chương 26 - Lưu Phong Cạn Lời
Chương 27 - Anh Gọi Anh Ta Là Anh?
Chương 28 - Khoảng Mười Giờ Sáng
Chương 29 - Ăn Cơm Xong
Chương 30 - Hôm Nay Đợi Ngân Hàng Mở Cửa Đi
Chương 31 - Tôi Thừa Nhận Thì Đã Sao?
Chương 32 - Hay Là Anh Cầm Tạm Trước?
Chương 33 - Bao Nhiêu Tiền?
Chương 34 - Ngoài Cửa Xuất Hiện Ba Người
Chương 35 - Anh Sờ Chỗ Nào Đấy?
Chương 36 - Con Khốn
Chương 37 - Mẹ Kiếp!
Chương 38 - Hay Là Cô Nghe Nhầm?
Chương 39 - Tôn Khánh Niên Đồng Tử Co Rút
Chương 40 - Tôi Có Cháu Gái Là Sai Sao?
Chương 41 - Diệp Tổng
Chương 42 - Cậu Có Gì Muốn Nói?
Chương 43 - Cấp Năm?
Chương 44 - Tên Lưu Phong Này Lại Tài Giỏi Như Vậy?
Chương 45 - Nổ Theo Quán Tính
Chương 46 - Cái Thể Loại Tài Xế Quái Gì Thế Này
Chương 47 - Tam Quốc Để Tán Gái?
Chương 48 - Có Gì Đáng Sợ Đâu Cơ Chứ?
Chương 49 - Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 50 - Dám Lên Tầng Với Người Phụ Nữ Của Ông Lữ
Chương 51 - Tầng Hai
Chương 52 - Ướt Át Lắm
Chương 53 - Chỉ Cần Đánh Tàn Phế
Chương 54 - Lữ Phong?
Chương 55 - Biệt Thự Nhà Họ Lữ
Chương 56 - Không Ai Sánh Bằng!
Chương 57 - Đây Là Biệt Thự Của Nhà Họ Lữ
Chương 58 - Chuyện Thế Này Có Thể Nhịn Được Sao?
Chương 59 - Thực Sự Quá Mất Mặt
Chương 60 - Ý Cô Là Đánh Bạc Sao?
Chương 61 - Đàn Ông Truyền Thống?
Chương 62 - Đùa Sao?
Chương 63 - Lý Nào Lại Vậy?
Chương 64 - Cô Trương?
Chương 65 - Cái Quỷ Gì Thế Này?
Chương 66 - Ăn Nói Cho Cẩn Thận!
“Mày...
. rốt cuộc mày là ai?”, Đao “sẹo” cũng cảm thấy cổ họng khô khốc.
Ra tay thật tàn nhẫn.
Hơn nữa chiêu nào cũng độc, không có động tác dư thừa nào.
Nhìn thủ đoạn của tên này thì e là tay đã dính máu của không ít người.
“Tuy Tử Thần tao đã rút lui, nhưng không có nghĩa là rửa tay gác kiếm. Mày dám động đến chị tao thì hôm nay ông trời
cũng không cứu được bọn mày!
”.
Ánh mắt Lưu Phong lạnh lùng, nhìn Đao “sẹo” như nhìn một người chết.
Mới nhìn vào mắt Lưu Phong, Đao “sẹo” đã cảm thấy rùng mình ớn lạnh.
Thật là đáng sợi Gã chỉ cảm thấy hai chân như nhữn ra.
“Còn ngây ra đó làm gì? Mau xông lên giết hắn đi!
”, Đao “sẹo” lớn tiếng gầm rú.
Đám đàn em đều chần chừ không dám tiến tới.
Còn Lưu Phong cũng không cho chúng cơ hội.
Anh chậm rãi nhặt một con dao phay bị rơi dưới đất lên. “Chết hết đi!
”.
Soạt!
Soạt!
Soạt!
Dao phay bay múa.
Mỗi nhát là chém chết một người. Xung quanh máu bắn tung tóe.
Đám côn đồ này đã bao giờ gặp người điên cuồng như vậy chứ?
Mười mấy tên còn lại sợ đến mức bỏ chạy tán loạn, la hét ầmĩ: “Ma quỷ, ma quỷ!
”.
Đao “sẹo” cũng hồn vía lên mây.
Nhưng dù sao cũng là đại ca nên gã vẫn miễn cưỡng giữ được bình tĩnh.
Gã xoay người chạy vào trong phòng, lôi Tô Đát Kỷ ra, kề dao phay vào cổ cô ấy: “Dừng tay! Mày không dừng tay, tao sẽ giết cô tai”.
Đúng lúc này, bên ngoài vang lên tiếng còi xe cảnh sát.
Diệp Phùng Xuân dẫn một đội cảnh sát nhanh chóng phong tỏa các con đường xung quanh.