Chương 1 - Khởi Đầu Một Bộ Váy Cưới Màu Đỏ Thẫm
Chương 2 - Ta Là Tân Nương Tử Của Ngươi
Chương 3 - Tru Di Tam Tộc
Chương 4 - Trần Bình Vương Kẻ Giật Dây
Chương 5 - Nữ Phụ Trầm Hương Thanh Mai Trúc Mã
Chương 6 - Ân Tình
Chương 7 - Ngày Đầu Tiên Làm Vợ
Chương 8 - Điểm Yếu Của Hắn
Chương 9 - Nhược Trùng Độc Liều Đầu Tiên
Chương 10 - Đêm Đầu Tiên
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Không Xem Cô Là Vợ
Chương 26 - Lũ Quét
Chương 27 - Phá Xích
Chương 28 - Một Cái Ôm Ấm Áp
Chương 29 - Da Kề Da
Chương 30 - Vết Thương Cũ
Chương 31 - Một Sự Ghen Tỵ Thầm Kín Lần Thứ Hai
Chương 32 - Giao Ước: Đường Ai Nấy Đi
Chương 33 - Tâm Tư Thiếu Nữ Vẫn Thiện Lương Như Vậy
Chương 34 - Một Chút Hiểu Lầm
Chương 35 - Cô Thiện Lương Nhưng Cô Không Hề Mềm Lòng
Chương 36 - Rời Khỏi
Chương 37 - Định Cư Cổ Lũng
Chương 38 - Thanh Xuân Của Hắn
Chương 39 - Ngu Ngốc Tự Mình Đa Tình
Chương 40 - Sự Chuẩn Bị Cho Ngày Rời Đi
Chương 41 - Hắn Dám Chửi Cô
Chương 42 - Bữa Cơm Bất Ổn
Chương 43 - Chén Thuốc Độc Lực Mạnh Nhất Từ Trước Đến Giờ
Chương 44 - Hắn Nói Dối
Chương 45 - Hắn Chết Rồi Sao?
Chương 46 - Đem Mạng Hắn Nhặt Về
Chương 47 - Làm Chuyện Mờ Ám Bị Bắt Gặp
Chương 48 - Dung Mạo Thật Sự
Chương 49 - Một Chút Bông Đùa
Chương 50 - Kẻ Canh Giấc Mộng
Chương 51 - Võ Thừa Khúc Chưa Chết
Chương 52 - Giao Ước: Ta Đồng Ý Cho Ngươi Nợ
Chương 53 - Vô Tình Nhìn Trộm Thân Thể Hắn
Chương 54 - Sắc Nữ
Chương 55 - Mùa Đông Khắc Nghiệt
Chương 56 - Gặp Nạn
Chương 57 - Hắn Bị Khinh Thường
Chương 58 - Vì Giận Hắn Mà Cô Trở Nên Mất Kiểm Soát.
Chương 59 - Tâm Tư Của Trương Duật 1: Hắn Rất Chú Ý Đến Nàng
Chương 60 - Tâm Tư Của Trương Duật 2: Hắn Đau Lòng.
Chương 61 - Chuyện Khó Xử
Chương 62 - Một Mồi Lửa Được Nhen Nhóm
Chương 63 - Nỗi Lòng Của Cô: Một Chữ "Thích" Nặng Nề
Chương 64 - Tiếng Gọi Của Trái Tim
Chương 65 - Khách Hay Là Họa?
Chương 66 - Đôi Gian Phu
Chương 67 - Cơm Giao Thừa
Chương 68 - Tục Lệ Quê Nhà Đêm Giao Thừa
Chương 69 - Suối Hoang Chỉ Hai Người
Chương 70 - Một Chữ "Lo"
Chương 71 - Hắn Sẽ Chờ Cô
Chương 72 - Muối Tre - Cô Đang Tìm Cách Giải Độc.
Chương 73 - Bạch Vân Xuất Hiện
Chương 74 - Trương Duật, Sao Ngươi Không Đi Tìm Ta?
Chương 75 - Mãng Xà - "Ta Bế Nàng"
Chương 76 - Từ Chối
Chương 77 - Hắn Và Chị Tang Đã Hôn Nhau
Chương 78 - Từ Bé Đã Rất Thích Hắn
Chương 79 - Đông Đông, Đừng Khóc!
Chương 80 - Đừng Đi
Chương 81 - Mặt Nạ Của Hắn Đã Cởi
Chương 82 - Phu Thê Thì Phải Ngủ Chung
Chương 83 - Đêm Đầu Tiên Gần Nhau
Chương 84 - Biến Cố Thăng Long
Chương 85 - Nàng Biết Ghen, Hắn Rất Vui.
Chương 86 - Thích Trêu Chọc
Chương 87 - Nụ Hôn Đầu Tiên
Chương 88 - Rời Khỏi Cổ Lũng
Chương 89 - Hành Trình 1
Chương 90 - Hành Trình 2
Chương 91 - Hành Trình 3
Chương 92 - Cứu Người
Chương 93 - Cứu Người 2
Chương 94 - Cứu Người 3
Chương 95 - Hắn Là Đồ Cáo Già
Chương 96 - Cha Nuôi Xuất Hiện
Chương 97 - Hắn Đã Lừa Cô
Chương 98 - Vùng Vẫy Trong Tuyệt Vọng
Chương 99 - Bí Mật Đau Lòng - Cô Nghe Trộm Cuộc Trò Chuyện Ở Bờ Sông.
Chương 100 - Nụ Hôn Thô Bạo
Chương 101 - Nhận Lại Tước Vị
Chương 102 - Đêm Xuân - Hắn Mang Theo Hơi Men Trở Về.
Chương 103 - Đánh Đổi (H Nhẹ).
Chương 104 - Cuồng Si (H+)
Chương 105 - Nàng Dám Tính Kế Với Ta?
Chương 106 - Giận Dữ - Giam Cầm.
Chương 107 - Mỹ Nhân Trên Đài Vọng Lâu
Chương 108 - Truy Bắt 1
Chương 109 - Truy Bắt 2
Chương 110 - Hắn Điên Rồi!
Chương 111 - Tình Hình Đất Nước
Chương 112 - Một Vị Tướng Nổi Danh
Chương 113 - Một Nữ Nhân Tầm Thường
Chương 114 - Khinh Thường- Ganh Tỵ - Lợi Dụng
Chương 115 - Quân Doanh
Chương 116 - Ẩn Thân
Chương 117 - Một Bóng Lưng Quen Thuộc
Chương 118 - Ra Tay Cứu Người
Chương 119 - Không Thể Che Giấu Được Nữa
Chương 120 - Trương Duật Bị Thương - Độc Phát Hành Hạ.
Chương 121 - Đến Lều Chính Phục Vụ
Chương 122 - Lần Gặp Gỡ Sau 5 Năm
Chương 123 - Yêu Đến Hèn Mọn
Chương 124 - Để Tồn Tại Cô Đã Nỗ Lực Như Thế Nào?
Chương 125 - Tức Giận
Chương 126 - Cứu Hắn
Chương 127 - Hợp Tác
Chương 128 - Thuốc Giải - Người Duy Nhất.
Chương 129 - Lại Một Lần Nữa Bỏ Qua Nhau
Chương 130 - Mộc Chân Không Thể Ngờ: Hắn Là Kẻ Đa Nghi!
Chương 131 - Bẫy Nàng!
Chương 132 - Bóng Lưng Quen Thuộc
Chương 133 - Tơ Tình Thoáng Qua Của Lão Nhị
Chương 134 - Hắn Sợ... Hắn Nhớ...
Chương 135 - Sắc Lệnh Từ Lều Chính
Chương 136 - Dành Chút Thời Gian Còn Lại Cho Cô
Chương 137 - Thỏa Thuận Bị Phơi Bày
Chương 138 - Từ Biệt
Chương 139 - Xúc Cảm Mãnh Liệt
Chương 140 - Xuất Trận
Chương 141 - Chuẩn Bị Ra Trận
Chương 142 - Không Thể Giả Vờ Được Nữa, Hắn Hạ Màn!
Chương 143 - Trận Tử Chiến Hàm Tử- Hắn Là Hiện Thân Của Ma Sát Tinh.
Chương 144 - Lý Bích Cứu Mạng.
Chương 145 - Chiến Trường Khốc Liệt - Thiếu Nữ Không Tầm Thường.
Chương 146 - Cô Bị Lừa - Bài Học Đắt Giá Đầu Tiên.
Chương 147 - Hắn Có Phải Là Kẻ Bạc Nhược Không?
Chương 148 - Người Bảo Vệ
Chương 149 - Không Kìm Chế Nữa
Chương 150 - Đối Mặt
Chương 151 - Nhất Định Phải Chờ Ta Trở Về!
Chương 152 - Góc Khuất Trong Lòng Chủ Tướng.
Chương 153 - Thư Tình
Chương 154 - Nằm Mơ Thấy Người Ở Xa.
Chương 155 - Nỗi Lòng Hậu Phương.
Chương 156 - Chiến Tranh Kết Thúc.
Chương 157 - Người Tử Trận
Chương 158 - Đau Lòng
Chương 159 - Tâm Cơ
Chương 160 - "Đến Lượt Ta"
Chương 161 - Nỗi Lòng 1
Chương 162 - Nỗi Lòng 2
Chương 163 - Say
Chương 164 - Mỗi Người Mỗi Suy Nghĩ
Chương 165 - Chuyện Cũ Của Trương Duật 1
Chương 166 - Chuyện Cũ Của Trương Duật 2
Chương 167 - Âm Mưu
Chương 168 - Dục Tình
Chương 169 - Buồn Ngủ Gặp Chiếu Manh (H)
Chương 170 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy! (1) (H)
Chương 171 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy! (2) (H)
Chương 172 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy (3) (H+)
Chương 173 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy! (4) ( H+)
Chương 174 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy (5) (H+)
Chương 175 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy (6) (H++)
Chương 176 - Ta Tạ Lỗi Với Nàng
Chương 177 - Đừng Sợ!
Chương 178 - Đào Ngũ
Chương 179 - Người Chống Lưng Cho Nàng.
Chương 180 - Duyệt Quân
Chương 181 - Đấu Võ
Chương 182 - Trương Duật Lên Võ Đài (1)
Chương 183 - Trương Duật Lên Võ Đài (2)
Chương 184 - Kế Hoạch Hẹn Hò (1)
Chương 185 - Kế Hoạch Hẹn Hò (2)
Chương 186 - Kế Hoạch Hẹn Hò (3)
Chương 187 - Cốt Cách Mỹ Nhân (1)
Chương 188 - Cốt Cách Mỹ Nhân (2)
Chương 189 - Sự Thật: Tuổi Thơ Của Hắn
Chương 190 - Sự Thật: Tình Yêu Trong Hắn
Chương 191 - Hóa Giải: Cưới Ta Chỉ Cần 1 Quan Tiền.
Chương 192 - Qua Đêm Ở Nhà Thờ Tổ
Chương 193 - Vị Ngọt Đôi Môi
Chương 194 - Chỉ Muốn Giãi Bày Với Chàng
Chương 195 - Ta Yêu Nàng, Ta Thương Nàng, Ta Chấp Nhận Tất Cả...
Chương 196 - Nàng Không Phải Người Đàn Bà Đầu Tiên Của Ta
Chương 197 - Buổi Sáng Bình Yên
Chương 198 - Nỗi Lòng Xót Thương Cho Dân Chúng
Chương 199 - Thân Phận Nữ Nhân
Chương 200 - Che Chở
Chương 201 - Vì Nàng Ta Có Thể Hèn Mọn Với Cả Thế Gian
Chương 202 - Lời Hứa Của Trương Duật
Chương 203 - Lên Kinh
Chương 204 - Tai Họa
Chương 205 - Sự Thương Cảm Của Trầm Hương
Chương 206 - Tra Tấn
Chương 207 - Đối Mặt
Chương 208 - Vạch Mặt
Chương 209 - Chống Lại Luật Lệ
Chương 210 - Năng Lực Hiếm Có
Chương 211 - Rời Đi Trong Đêm Tối Đổi Lại Ánh Sáng Cho Chàng.
Chương 212 - Vượt Biên Sang Đất Bắc
Chương 213 - Vượt Qua Hiểm Nguy
Chương 214 - Tiến Vào Mật Đạo
Chương 215 - Cạm Bẫy
Chương 216 - Bóng Đen Bí Ẩn
Chương 217 - Trương Duật
Chương 218 - Đau Lòng
Chương 219 - Sóng Lòng
Chương 220 - Sóng Lòng
Chương 221 - Trở Về - Đông Đông Kiệt Sức Ngất Xỉu.
Chương 222 - Mâu Thuẫn
Chương 223 - Hắn Nổi Giận
Chương 224 - Nữ Nhân Đầu Tiên Vào Quân Đội, Thân Phận Nô Dịch Được Xóa Bỏ.
Chương 225 - Chú Duật
Chương 226 - Đi Trước Một Bước
Chương 227 - Sự Thật
Chương 228 - Điểm Yếu Của Hắn!!!
Chương 229 - Bà Đỡ Bất Đắc Dĩ
Chương 230 - Đồ Vô Lương Tâm Đã Về
Chương 231 - Đông Duật
Chương 232 - Bảo Vệ
Chương 233 - Ta Chỉ Sợ Không Xứng Với Nàng.
Chương 234 - Chàng Bị Thương Rồi!
Chương 235 - Nàng Nhớ Quê Hương
Chương 236 - Con Tin
Chương 237 - Đêm Tàn
Chương 238 - Ngày Tàn
Chương 239 - Ngày Tàn: Níu Kéo
Chương 240 - Đoạn Tuyệt
Chương 241 - Tan Vỡ
Chương 242 - Lý Bích 1
Chương 243 - Lý Bích 2
Chương 244 - Cuộc Gặp Gỡ Bí Mật
Chương 245 - Tất Cả Đều Dùng Mưu, Ván Cược Này Ai Sẽ Thắng!
Chương 246 - Ván Cờ Đầu Tiên Trương Duật Đã Thua
Chương 247 - Bình Sa Lạc Nhạn
Chương 248 - Món Quà Bất Ngờ
Chương 249 - Nghiệp Báo
Chương 250 - Lịch Sử Sẽ Không Có Tên Ngươi!
Chương 1 - Khởi Đầu Một Bộ Váy Cưới Màu Đỏ Thẫm
Chương 2 - Ta Là Tân Nương Tử Của Ngươi
Chương 3 - Tru Di Tam Tộc
Chương 4 - Trần Bình Vương Kẻ Giật Dây
Chương 5 - Nữ Phụ Trầm Hương Thanh Mai Trúc Mã
Chương 6 - Ân Tình
Chương 7 - Ngày Đầu Tiên Làm Vợ
Chương 8 - Điểm Yếu Của Hắn
Chương 9 - Nhược Trùng Độc Liều Đầu Tiên
Chương 10 - Đêm Đầu Tiên
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Không Xem Cô Là Vợ
Chương 26 - Lũ Quét
Chương 27 - Phá Xích
Chương 28 - Một Cái Ôm Ấm Áp
Chương 29 - Da Kề Da
Chương 30 - Vết Thương Cũ
Chương 31 - Một Sự Ghen Tỵ Thầm Kín Lần Thứ Hai
Chương 32 - Giao Ước: Đường Ai Nấy Đi
Chương 33 - Tâm Tư Thiếu Nữ Vẫn Thiện Lương Như Vậy
Chương 34 - Một Chút Hiểu Lầm
Chương 35 - Cô Thiện Lương Nhưng Cô Không Hề Mềm Lòng
Chương 36 - Rời Khỏi
Chương 37 - Định Cư Cổ Lũng
Chương 38 - Thanh Xuân Của Hắn
Chương 39 - Ngu Ngốc Tự Mình Đa Tình
Chương 40 - Sự Chuẩn Bị Cho Ngày Rời Đi
Chương 41 - Hắn Dám Chửi Cô
Chương 42 - Bữa Cơm Bất Ổn
Chương 43 - Chén Thuốc Độc Lực Mạnh Nhất Từ Trước Đến Giờ
Chương 44 - Hắn Nói Dối
Chương 45 - Hắn Chết Rồi Sao?
Chương 46 - Đem Mạng Hắn Nhặt Về
Chương 47 - Làm Chuyện Mờ Ám Bị Bắt Gặp
Chương 48 - Dung Mạo Thật Sự
Chương 49 - Một Chút Bông Đùa
Chương 50 - Kẻ Canh Giấc Mộng
Chương 51 - Võ Thừa Khúc Chưa Chết
Chương 52 - Giao Ước: Ta Đồng Ý Cho Ngươi Nợ
Chương 53 - Vô Tình Nhìn Trộm Thân Thể Hắn
Chương 54 - Sắc Nữ
Chương 55 - Mùa Đông Khắc Nghiệt
Chương 56 - Gặp Nạn
Chương 57 - Hắn Bị Khinh Thường
Chương 58 - Vì Giận Hắn Mà Cô Trở Nên Mất Kiểm Soát.
Chương 59 - Tâm Tư Của Trương Duật 1: Hắn Rất Chú Ý Đến Nàng
Chương 60 - Tâm Tư Của Trương Duật 2: Hắn Đau Lòng.
Chương 61 - Chuyện Khó Xử
Chương 62 - Một Mồi Lửa Được Nhen Nhóm
Chương 63 - Nỗi Lòng Của Cô: Một Chữ "Thích" Nặng Nề
Chương 64 - Tiếng Gọi Của Trái Tim
Chương 65 - Khách Hay Là Họa?
Chương 66 - Đôi Gian Phu
Chương 67 - Cơm Giao Thừa
Chương 68 - Tục Lệ Quê Nhà Đêm Giao Thừa
Chương 69 - Suối Hoang Chỉ Hai Người
Chương 70 - Một Chữ "Lo"
Chương 71 - Hắn Sẽ Chờ Cô
Chương 72 - Muối Tre - Cô Đang Tìm Cách Giải Độc.
Chương 73 - Bạch Vân Xuất Hiện
Chương 74 - Trương Duật, Sao Ngươi Không Đi Tìm Ta?
Chương 75 - Mãng Xà - "Ta Bế Nàng"
Chương 76 - Từ Chối
Chương 77 - Hắn Và Chị Tang Đã Hôn Nhau
Chương 78 - Từ Bé Đã Rất Thích Hắn
Chương 79 - Đông Đông, Đừng Khóc!
Chương 80 - Đừng Đi
Chương 81 - Mặt Nạ Của Hắn Đã Cởi
Chương 82 - Phu Thê Thì Phải Ngủ Chung
Chương 83 - Đêm Đầu Tiên Gần Nhau
Chương 84 - Biến Cố Thăng Long
Chương 85 - Nàng Biết Ghen, Hắn Rất Vui.
Chương 86 - Thích Trêu Chọc
Chương 87 - Nụ Hôn Đầu Tiên
Chương 88 - Rời Khỏi Cổ Lũng
Chương 89 - Hành Trình 1
Chương 90 - Hành Trình 2
Chương 91 - Hành Trình 3
Chương 92 - Cứu Người
Chương 93 - Cứu Người 2
Chương 94 - Cứu Người 3
Chương 95 - Hắn Là Đồ Cáo Già
Chương 96 - Cha Nuôi Xuất Hiện
Chương 97 - Hắn Đã Lừa Cô
Chương 98 - Vùng Vẫy Trong Tuyệt Vọng
Chương 99 - Bí Mật Đau Lòng - Cô Nghe Trộm Cuộc Trò Chuyện Ở Bờ Sông.
Chương 100 - Nụ Hôn Thô Bạo
Chương 101 - Nhận Lại Tước Vị
Chương 102 - Đêm Xuân - Hắn Mang Theo Hơi Men Trở Về.
Chương 103 - Đánh Đổi (H Nhẹ).
Chương 104 - Cuồng Si (H+)
Chương 105 - Nàng Dám Tính Kế Với Ta?
Chương 106 - Giận Dữ - Giam Cầm.
Chương 107 - Mỹ Nhân Trên Đài Vọng Lâu
Chương 108 - Truy Bắt 1
Chương 109 - Truy Bắt 2
Chương 110 - Hắn Điên Rồi!
Chương 111 - Tình Hình Đất Nước
Chương 112 - Một Vị Tướng Nổi Danh
Chương 113 - Một Nữ Nhân Tầm Thường
Chương 114 - Khinh Thường- Ganh Tỵ - Lợi Dụng
Chương 115 - Quân Doanh
Chương 116 - Ẩn Thân
Chương 117 - Một Bóng Lưng Quen Thuộc
Chương 118 - Ra Tay Cứu Người
Chương 119 - Không Thể Che Giấu Được Nữa
Chương 120 - Trương Duật Bị Thương - Độc Phát Hành Hạ.
Chương 121 - Đến Lều Chính Phục Vụ
Chương 122 - Lần Gặp Gỡ Sau 5 Năm
Chương 123 - Yêu Đến Hèn Mọn
Chương 124 - Để Tồn Tại Cô Đã Nỗ Lực Như Thế Nào?
Chương 125 - Tức Giận
Chương 126 - Cứu Hắn
Chương 127 - Hợp Tác
Chương 128 - Thuốc Giải - Người Duy Nhất.
Chương 129 - Lại Một Lần Nữa Bỏ Qua Nhau
Chương 130 - Mộc Chân Không Thể Ngờ: Hắn Là Kẻ Đa Nghi!
Chương 131 - Bẫy Nàng!
Chương 132 - Bóng Lưng Quen Thuộc
Chương 133 - Tơ Tình Thoáng Qua Của Lão Nhị
Chương 134 - Hắn Sợ... Hắn Nhớ...
Chương 135 - Sắc Lệnh Từ Lều Chính
Chương 136 - Dành Chút Thời Gian Còn Lại Cho Cô
Chương 137 - Thỏa Thuận Bị Phơi Bày
Chương 138 - Từ Biệt
Chương 139 - Xúc Cảm Mãnh Liệt
Chương 140 - Xuất Trận
Chương 141 - Chuẩn Bị Ra Trận
Chương 142 - Không Thể Giả Vờ Được Nữa, Hắn Hạ Màn!
Chương 143 - Trận Tử Chiến Hàm Tử- Hắn Là Hiện Thân Của Ma Sát Tinh.
Chương 144 - Lý Bích Cứu Mạng.
Chương 145 - Chiến Trường Khốc Liệt - Thiếu Nữ Không Tầm Thường.
Chương 146 - Cô Bị Lừa - Bài Học Đắt Giá Đầu Tiên.
Chương 147 - Hắn Có Phải Là Kẻ Bạc Nhược Không?
Chương 148 - Người Bảo Vệ
Chương 149 - Không Kìm Chế Nữa
Chương 150 - Đối Mặt
Chương 151 - Nhất Định Phải Chờ Ta Trở Về!
Chương 152 - Góc Khuất Trong Lòng Chủ Tướng.
Chương 153 - Thư Tình
Chương 154 - Nằm Mơ Thấy Người Ở Xa.
Chương 155 - Nỗi Lòng Hậu Phương.
Chương 156 - Chiến Tranh Kết Thúc.
Chương 157 - Người Tử Trận
Chương 158 - Đau Lòng
Chương 159 - Tâm Cơ
Chương 160 - "Đến Lượt Ta"
Chương 161 - Nỗi Lòng 1
Chương 162 - Nỗi Lòng 2
Chương 163 - Say
Chương 164 - Mỗi Người Mỗi Suy Nghĩ
Chương 165 - Chuyện Cũ Của Trương Duật 1
Chương 166 - Chuyện Cũ Của Trương Duật 2
Chương 167 - Âm Mưu
Chương 168 - Dục Tình
Chương 169 - Buồn Ngủ Gặp Chiếu Manh (H)
Chương 170 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy! (1) (H)
Chương 171 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy! (2) (H)
Chương 172 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy (3) (H+)
Chương 173 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy! (4) ( H+)
Chương 174 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy (5) (H+)
Chương 175 - Ta Cường Bạo Nàng Đấy (6) (H++)
Chương 176 - Ta Tạ Lỗi Với Nàng
Chương 177 - Đừng Sợ!
Chương 178 - Đào Ngũ
Chương 179 - Người Chống Lưng Cho Nàng.
Chương 180 - Duyệt Quân
Chương 181 - Đấu Võ
Chương 182 - Trương Duật Lên Võ Đài (1)
Chương 183 - Trương Duật Lên Võ Đài (2)
Chương 184 - Kế Hoạch Hẹn Hò (1)
Chương 185 - Kế Hoạch Hẹn Hò (2)
Chương 186 - Kế Hoạch Hẹn Hò (3)
Chương 187 - Cốt Cách Mỹ Nhân (1)
Chương 188 - Cốt Cách Mỹ Nhân (2)
Chương 189 - Sự Thật: Tuổi Thơ Của Hắn
Chương 190 - Sự Thật: Tình Yêu Trong Hắn
Chương 191 - Hóa Giải: Cưới Ta Chỉ Cần 1 Quan Tiền.
Chương 192 - Qua Đêm Ở Nhà Thờ Tổ
Chương 193 - Vị Ngọt Đôi Môi
Chương 194 - Chỉ Muốn Giãi Bày Với Chàng
Chương 195 - Ta Yêu Nàng, Ta Thương Nàng, Ta Chấp Nhận Tất Cả...
Chương 196 - Nàng Không Phải Người Đàn Bà Đầu Tiên Của Ta
Chương 197 - Buổi Sáng Bình Yên
Chương 198 - Nỗi Lòng Xót Thương Cho Dân Chúng
Chương 199 - Thân Phận Nữ Nhân
Chương 200 - Che Chở
Chương 201 - Vì Nàng Ta Có Thể Hèn Mọn Với Cả Thế Gian
Chương 202 - Lời Hứa Của Trương Duật
Chương 203 - Lên Kinh
Chương 204 - Tai Họa
Chương 205 - Sự Thương Cảm Của Trầm Hương
Chương 206 - Tra Tấn
Chương 207 - Đối Mặt
Chương 208 - Vạch Mặt
Chương 209 - Chống Lại Luật Lệ
Chương 210 - Năng Lực Hiếm Có
Chương 211 - Rời Đi Trong Đêm Tối Đổi Lại Ánh Sáng Cho Chàng.
Chương 212 - Vượt Biên Sang Đất Bắc
Chương 213 - Vượt Qua Hiểm Nguy
Chương 214 - Tiến Vào Mật Đạo
Chương 215 - Cạm Bẫy
Chương 216 - Bóng Đen Bí Ẩn
Chương 217 - Trương Duật
Chương 218 - Đau Lòng
Chương 219 - Sóng Lòng
Chương 220 - Sóng Lòng
Chương 221 - Trở Về - Đông Đông Kiệt Sức Ngất Xỉu.
Chương 222 - Mâu Thuẫn
Chương 223 - Hắn Nổi Giận
Chương 224 - Nữ Nhân Đầu Tiên Vào Quân Đội, Thân Phận Nô Dịch Được Xóa Bỏ.
Chương 225 - Chú Duật
Chương 226 - Đi Trước Một Bước
Chương 227 - Sự Thật
Chương 228 - Điểm Yếu Của Hắn!!!
Chương 229 - Bà Đỡ Bất Đắc Dĩ
Chương 230 - Đồ Vô Lương Tâm Đã Về
Chương 231 - Đông Duật
Chương 232 - Bảo Vệ
Chương 233 - Ta Chỉ Sợ Không Xứng Với Nàng.
Chương 234 - Chàng Bị Thương Rồi!
Chương 235 - Nàng Nhớ Quê Hương
Chương 236 - Con Tin
Chương 237 - Đêm Tàn
Chương 238 - Ngày Tàn
Chương 239 - Ngày Tàn: Níu Kéo
Chương 240 - Đoạn Tuyệt
Chương 241 - Tan Vỡ
Chương 242 - Lý Bích 1
Chương 243 - Lý Bích 2
Chương 244 - Cuộc Gặp Gỡ Bí Mật
Chương 245 - Tất Cả Đều Dùng Mưu, Ván Cược Này Ai Sẽ Thắng!
Chương 246 - Ván Cờ Đầu Tiên Trương Duật Đã Thua
Chương 247 - Bình Sa Lạc Nhạn
Chương 248 - Món Quà Bất Ngờ
Chương 249 - Nghiệp Báo
Chương 250 - Lịch Sử Sẽ Không Có Tên Ngươi!
Khi hắn quay trở lại, trên tay là một chậu nước ấm và một cái khăn, ngoài cửa lều Trịnh Chiêu cũng khệnh khạng bê thêm một thùng nước nữa để bên ngoài.
Hắn nhẹ giọng nói “Đi ngủ đi!
”
Trịnh Chiêu nuốt nước bọt, dụi dụi mắt nhìn hắn, sau đó thi hành quân lễ rồi chuồn thẳng.
Trương Duật hơi nhếch môi, nhìn bóng dáng Trịnh Chiêu đi xa dần, ánh mắt có mấy phần ôn hòa cảm kích.
Ánh sáng vàng vọt nhảy nhót đung đưa khắp căn lều, tuy rằng mọi thứ đều mờ mịt ảo diệu, nhưng trên giường kia có thứ vẫn đang phát sáng trong mắt hắn. Là vàng ngọc của hắn.
Trương Duật nhìn khuôn mặt thanh tú đang ngủ say của cô, hắn khẽ vuốt một cái nơi khóe mắt, sờ sờ vào vết sẹo hồng hồng trên trán của cô, dường như đó là một thói quen của hắn.
Hai nơi này là hắn đã từng làm tổn thương cô. Sẹo là do hắn ném đá nhọn làm bị thương. Còn đôi mắt thì đã không biết bao lần vì hắn mà rơi lệ.
Hắn nhẹ nhàng giở chăn, lau chùi sạch sẽ dịch thể trên cơ thể cô, từ đùi lên đến nơi riêng tư của thiếu nữ, nơi ấy sưng đỏ khi vừa chạm vào cô khẽ rên lên một tiếng nhè nhẹ, hắn thính tai có thể nghe ra âm thanh của sự đau đớn. Hắn nín thở, tay khẽ dùng lực thật hết sức nhẹ, chỉ dám lướt lướt sơ qua.
Chưa bao giờ hắn làm việc gì mà tỉ mỉ thận trọng như vậy, cứ như sợ đôi tay thô kệch của mình sẽ làm tổn thương một viên ngọc quý, chỉ cần một vết sước cũng khiến hắn đau lòng.
Đã là canh tư, tiếng mõ báo canh lại vang lên, gà trong doanh trại lại bắt đầu gáy vang vọng trong không gian còn lạnh lẽo hơi sương, không gian bốn phía tĩnh lặng như tờ.
“Ò Ó Ooooo!
”
Âm thanh quen thuộc hàng ngày tại sao hôm nay lại đáng ghét như vậy!
Hắn muốn cô được yên tĩnh, cả một đêm bị hành hạ mặt cô đã không còn chút huyết sắc nào.
Trương Duật hoàn toàn được thỏa mãn dục vọng thân thể, cả thần và trí vì thế mà lại vô cùng sảng khoái. Vết thương trên người đến giờ hắn mới có cảm giác, thật sự đã hắn “điên” đến mức nào mà quên đi cả sự đau đớn trong người.
Hơi men biến mất, dược tính của chén thuốc kia cũng không còn. Hắn quay lại với bản tính trầm lặng ổn định vốn có. Chợt nhớ ra điều gì đó, hắn lại giở chăn lên một lần nữa cẩn thận xem xét thân thể cô.
Hắn ngửa cổ vỗ trán, bỗng cảm thấy chán ghét mình vô cùng. Hắn nâng niu trân trọng cô như vậy, nhưng trong đêm tối lại gây ra cho cô vô số dấu vết trên thân thể. Bả vai, xương quai xanh, eo, đùi, bắp chân...
. đều có dấu đỏ lựng nổi bật trên làn da trắng sứ, lúc nãy còn chưa hiện rõ, bây giờ càng lúc càng nổi bật hơn rồi.
Đôi môi sưng đỏ kia mới thật sự tội nghiệp! Hắn lại không thể tiếp tục nhìn nữa, nếu không lại có cái gì đó rục rịch nổi dậy.
Nhưng hắn lại không dám ngủ.
Cổ nhân có câu “Một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng.
” Năm xưa, sau lần hoan ái đầu tiên của hai người, cô đã bỏ đi, đi tận năm năm.
Hắn sẽ không bao giờ để quá khứ lặp lại, hắn chỉ sợ nếu mở mắt ra mà người không còn, thì không biết hắn sẽ làm ra nhưng việc điên rồ gì.
Trương Duật cứ thế chong đèn ngồi bên cạnh nhìn cô ngủ suốt một đêm.
Khi Võ Đông Nhiên tỉnh dậy thì đã quá giờ thìn.
Cô bàng hoàng nhìn quần áo của mình bị rách tươm đặt kế bên cạnh giường, trời đã sáng rõ rồi, nếu bước ra khỏi lều chủ tướng trong dáng vẻ này thì cô biết phải trình bày thế nào với người ta.
Túi cá nhân cũng không mang theo, cô còn chưa thoa bột Cửu Tang, cũng chưa quấn ngực, chưa búi tóc, quần áo bị xé rách.
.
. Cô hoàn toàn bị rơi vào thế bị động.
Ngày thường lều chủ tướng đều rộn ràng người đến người đi, họp bàn công vụ rất tấp nập. Không hiểu sao lại giờ này lại vắng lặng đến mức dọa người.
Nếu giờ này có ai đó bước vào, xem như tai họa của cô chính thức ập đến.
“Tên khốn nạn!
” Cô nhắm mắt lại lẩm bẩm chửi rủa.
Tấm da thú mở ra, kéo theo một khe ánh sáng chói chang của mặt trời luồn vào bên trong, sau đó rất nhanh đã bị che mất. Màn cửa được kéo lại.
Cô đang trùm chăn kín người, là tấm chăn của hắn, có mùi vị nam tử của hắn. Cô vô thức muốn hít vào mấy lượt, nhưng cũng không dám làm mạnh, sợ ai đó sẽ nghe thấy.
Chăn mỏng bỗng được kéo lên, cô cố sống cố chết giằng lấy, nhất quyết không lộ mặt.
“Là ta!
”
Võ Đông Nhiên hoàn hồn như vớt được khúc cây cứu mạng giữa dòng nước. Cô chỉ để lộ ra hai con mắt long lanh nhìn hắn.
Hắn cười dịu dàng, xoa đầu cô nói:
“ Hôm nay ở lại đây, đừng đi đâu cả.
”
Cô vội lắc đầu ngầy nguậy, ấp úng nói
“Ta phải về, công việc còn rất nhiều. Không về, buổi chiều không có cơm ăn!
”
Hắn chua xót nhìn cô, giọng hiền hòa hơn bao giờ hết.
“Ngốc! Nàng ở với ta còn sợ bị đói sao?”
“Nhưng ta không thể đây, nhỡ có ai thấy thì sao. Chuyện tối qua là bất đắc dĩ, ta cũng không muốn như vậy.
.
.
”
“Đúng. Là do ta, là ta cưỡng đoạt nàng!
” Hắn sợ cô lo nghĩ lung tung nên vội vàng nhận lấy trách nhiệm về mình. “Trương Duật ta tạ lỗi với nàng!
”