Ba mẹ, hai người vừa nói gì cơ?
Vương Tiểu Nhiễm không tin vào tai mình mà hỏi lại, ba mẹ cô chưa gì lại muốn để cô đi xem mắt nữa rồi, cô vừa mới đuổi đi một người họ liền tìm cho cô mối khác.
- Nhiễm Nhiễm, con bình tĩnh, lần này ba mẹ hứa là lần cuối, nếu không được bọn ta sẽ không ép con nữa
- Hai người nói thật?
- Đương nhiên, bọn ta có khi nào lừa con chưa?
- Hình như là chưa
- Vậy thì được rồi, con cứ chuẩn bị đi, ba giờ chiều nay bọn ta đã sắp xếp cho con rồi đó
- Con biết rồi, hai người không được giở trò đâu
Cô bĩu môi, bọn họ làm như sợ cô không gả đi được vậy, cô chỉ mới hai mươi lăm, còn rất trẻ mà, đang tuổi ăn tuổi chơi mà bảo cô đi kết hôn rồi, thật không thể chấp nhận được mà!
Vương Tiểu Nhiễm cầm lấy túi xách định đi ra ngoài, cô có hẹn với bạn thân Tiểu Hi của cô rồi, khó khăn lắm mới có ngày nghỉ, đương nhiên phải đi chơi cho đã nha.
- Ba mẹ, con ra ngoài một chút, hai người không cần chờ cơm trưa con đâu
- Được rồi, con cứ đi đi, nhớ cân nhắc thật kĩ đối tượng xem mắt ấy nha
- Mẹ, mẹ yên tâm, con sẽ cân nhắc kĩ a!
" Mẹ à, con sẽ cân nhắc kĩ càng xem nên đá anh ta đi như thế nào nha! "
Cô trong lòng bồi thêm một câu, khoé miệng nhếch lên tinh quái mà xách túi ra ngoài.
Trong phòng, ba cô ngồi đọc báo, mẹ cô ngồi trên sopha có vẻ không yên.
- Ông nói xem liệu lần này có được không?
- Chuyện đó bà không cần lo, trong kế hoạch của tôi rồi, con bé ngang ngạnh này có chạy đằng trời
- Nhưng làm như vậy lỡ con bé không vui thì sao? Tôi sợ con bé không được hạnh phúc
- Cậu nhóc đó có vẻ rất thích con bé, tôi nghĩ rồi sẽ ổn thôi mà, huống hồ chỉ mới là tìm hiểu
- Ông nói cũng đúng
Mẹ cô gật đầu, bà nghe ông nói cũng có phần yên tâm rồi, bà chỉ có duy nhất một đứa con gái này, từ nhỏ đã nâng trong tay như bảo vật.
- Bà cũng đừng nghĩ nhiều, mau đi chuẩn bị một chút, chúng ta dùng bữa trưa thôi
- Được, ông đợi tôi một lúc
- Con bé này lại chạy ra ngoài, xem ra vẫn chỉ có hai chúng ta cùng nhau thôi
- Được rồi, có tôi rồi ông còn không vui sao?
- Rất vui là đằng khác, không có con bé ở nhà sẽ không ai phá hỏng không khí của chúng ta
- Ông đó, để con nghe được nó lại biểu tình cho mà xem
...
.
----------------.
.
.
Vương Tiểu Nhiễm cùng bạn thân của cô hết đi trung tâm thương mại rồi lại đi ăn, nói chung là vui đến nỗi quên mất còn có buổi xem mắt luôn.
- Nhiễm Nhiễm, cậu nói xem, Minh Tâm cầu hôn tớ, tớ có nên đồng ý không?
- Cậu thích cậu ta không?
- Hình như có một chút chút
- Vậy thì hốt luôn còn chờ gì
- Thì tớ đồng ý rồi, cậu ấy đã bàn bạc chọn ra ngày tốt rồi
- Có cô bạn đáng đồng tiền thiệt chứ, đồng ý rồi mới hỏi là sao?
Tiểu Nhiễm vừa nói vừa hớp một ngụm rượu vang, nhìn cô uống rượu mà Tiểu Hi cứ tưởng cô uống nước trái cây không ấy chứ.
- Mà cậu mấy nay có bị bắt đi xem mắt nữa không?
- Cậu nghĩ thử xem
- Chắc là không đâu nhỉ, cậu đã doạ nhiều người chạy mất lắm rồi
- Cậu đoán sai rồi, hôm nay mới tìm thêm một người cho tớ rồi
- Sao cậu không chọn một người nào vừa mắt để đối phó đi
Tiểu Hi mở lời, với cái tính tình trẻ con này của Tiểu Nhiễm chỉ sợ là còn chưa chịu có bạn trai đâu, nếu cô không giúp một tay người đó sao có thể thành công.
- Nhưng tớ chẳng vừa mắt người nào cả
- Hay chọn đại một người nào đó tốt tính là được
- Bạn trai chứ có phải rau cải ngoài chợ đâu mà chọn đại, không khả thi
Trong đầu cô hiện tại là một ngàn cái lý do để không có bạn trai, nếu như có bạn trai rồi cô phải chia một chút thời gian cho người đó, còn đâu thời gian cô chơi bời, đi ăn uống đây?!
- Mà chẳng phải cậu nói hôm nay có buổi xem mắt sao, không định đi à
- Còn sớm mà, ba giờ lận
- Bây giờ là hai giờ năm mươi chín phút rồi đó bà cô của tôi ơi
- Vậy luôn á hả, không sao, trễ hẹn sẽ gây ấn tượng không tốt, cứ như vậy phát huy tớ tin chắc mình có thể ế lâu dài
- Thật không còn gì để nói cậu luôn mà
Cô đang vui vẻ ngồi chờ thời gian qua trong túi bỗng có tiếng chuông điện thoại, là ba cô gọi.
- Alo ba à
- Nhiễm Nhiễm, hiện tại con đang ở đâu
- Con đang đi ăn a, có gì không ba?
- Con quên chuyện quan trọng cần làm vào chiều nay rồi à
- Đâu có, chiều nay mua sắm hay là đi chơi với bạn con đều làm rồi mà
Cô giả ngu mà vòng vo, ba cô không thể nào sai người đến khiêng cô đi xem mắt được đúng không?!
- Được, con cứ tiếp tục giả ngốc đi, thẻ của con ba đã khóa tất cả rồi, không đi xem mắt thì con đừng mơ ba trả lại
Còn chưa để cô mở miệng năn nỉ thì ba cô đã tắt máy cái rụp, nếu cô đã như vậy thì đừng trách ông ra tay độc ác cắt toàn bộ tiền tiêu của cô.
Mở tài khoản ra xem, đập vào mắt cô là thông báo tài khoản không còn sử dụng được, mặt cô lúc này nhăn hơn cả trái khổ qua.
- Ba, nếu ba đã chơi đến nước cờ này thì con gái đành.
.
.
chịu thua vậy
Cô ỉu xìu cất điện thoại, gương mặt trải đầy không cam tâm, tất cả cũng đều tại vì nam nhân kia mà hai cha con cô tương tàn.
- Vậy giờ cậu đổi ý rồi đúng không?
- Đúng vậy, người đàn ông đó thật đáng ghét
- Ơ, cậu lại đổ lên đầu người ta rồi
- Đúng chứ có sai đâu, vì anh ta mà cha con tớ tương tàn, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của anh ta rồi!
!
Hai hàm răng cô nghiến ken két, hôm nay cô không chỉ đá anh ta đi mà còn phải vật cho anh ta một trận ra hồn.