” Đường Miểu thi văn nhận được giải nhất của thành phố. Tuy đó không phải là giải tốt nhất nhưng như vậy cũng được rồi. Cậu giữ lấy tiền thưởng trong tay kéo Kỳ Minh ra ngoài ăn cơm.
Kỳ Minh có hơi mất hứng, “Cảm ơn quần gì chứ!
”
Đường Miểu quen rồi, xem như chưa từng nghe thấy, đưa thực đơn sang cho hắn.
“Gì cũng được.
” Kỳ Minh bĩu môi. Thật ra nhà của họ đều rất khá giả, cái gì mà chưa từng ăn qua chứ. Nhưng mà đây là lần đầu tiên hai người họ đi ăn cơm Tây chung với nhau, khó tránh khỏi có hơi hồi hộp tí.
Đường Miểu nhìn tới nhìn lui, nhìn đến mức sắc mặt Kỳ Minh lộ ra vẻ không đủ kiên nhẫn rồi đập vào mặt bàn một cái. Cậu bắt đầu rưng rưng nước mắt, rõ ràng là không muốn khóc mà, nhưng nhịn không được lại thành ra như vậy.
Kỳ Minh ngồi phía đối diện vội vã chạy đến chỗ bên cạnh cậu, bịt miệng tiểu tổ tông lại thốt, “Không được khóc!
”
Đường Miểu chớp chớp mắt, đưa thực đơn sang cho hắn.
Kỳ Minh chấp hành mệnh lệnh nhận lấy thực đơn, nghĩ thầm rốt cuộc là kiếp trước mình đã tạo ra cái nghiệt gì đây.
May là tên nhóc này không khóc đó, lẽ nào lại muốn bản thân hắn bị đập sao? Kỳ Minh tự thấy mình không làm chuyện ngu đến thế đâu.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!