Chương 1 - “Đôi Mắt Người Nọ Chạm Mắt Cô Một Thoáng, Cô Lại Nhớ Đến Năm Mười Tám Nọ.”
Chương 2 - Tống Hi Còn Đang Lâm Vào Cảnh Ngây Người, Theo Bản Năng Cũng Mở Miệng Gọi: ?Chú Nhỏ.”
Chương 3 - Nhiếp Dịch Cũng Không Bận Lòng, Vỗ Về Mái Đầu Mềm Mại Của Cô: ?Đi Nào, Đi Chơi Với Chú Nhỏ.”
Chương 4 - Chỉ Có Tống Thạch, Thật Sự Nhìn Cô Trưởng Thành
Chương 5 - Nhiếp Dịch Nhíu Mày Đứng Trước Người Cô, Trầm Giọng Nói: ?Gỡ Tay Ra.”
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - “Sếp Nhiếp?” Nhiếp Dịch Nhướng Mày
Chương 8 - Tống Hi Tuyệt Vọng Suy Nghĩ, Trần Cẩn Du Chết Rồi, Trên Đời Này Sẽ Chẳng Còn Ai Có Thể Cứu Được Cô Cả
Chương 9 - “Thì Là, Tay Làm Hàm Nhai Đó, Là Một Loại Trạng Thái Khi Đạt Đến Đỉnh Sinh Lý, Bình Thường Cậu Không Có À?”
Chương 10 - “Vị Trưởng Bối Nhiếp Dịch Này, Thật Sự Đang Đặt Bản Thân Anh Lên Hàng Cha Chú Rồi.”
Chương 11 - “Tống Hi Vội Xua Tay: "Không Quá Quen….” Cùng Lúc Đó, Nhiếp Dịch Mở Miệng: ?��Quen.” ”
Chương 12 - “Nhiếp Dịch Nói: "So Do You Love Him?””
Chương 13 - Nhiếp Dịch Khụ Một Tiếng: "Khi Nào Thì Cháu Định Đứng Dậy?”
Chương 14 - Tại Sao Sau Khi Nghe Thấy Tống Hi Một Mình Về Nhà, Thì Anh Lại Không Vui Vậy?
Chương 15 - “Cậu Không Phải Là…Có Ý Gì Với Tống Hi Đấy Chứ?”
Chương 16 - Lên Phòng Lấy Đồ Dùng Dành Cho Hai Ngày Sắp Tới Xuống Đây, Tôi Chờ
Chương 17 - Chú Muốn Nuôi Cháu Như Con Gái Mình Sao?
Chương 18 - Sau Này Cậu Nhớ Đối Xử Với Chú Nhỏ Của Tớ Tốt Vào Đó, Không Kết Hôn Cũng Không Sinh Con, Sau Này Về Già Phải Làm
Chương 19 - Dù Sao Ngài Cũng Là Bậc Cha Chú…
Chương 20 - Một Chiếc Quần Lót Lấm Tấm Ngôi Sao Màu Xanh Lam Nhạt Đập Vào Trong Mắt
Chương 21 - Nhiếp Dịch: Tan Họp Đừng Đi, Đến Văn Phòng Của Tôi
Chương 22 - “Tiếc Là Dạo Gần Đây Chú Ấy Có Bạn Gái Rồi.”
Chương 23 - Đừng Để Ý Đến Việc Nắm Tay Thế Nào, Cậu Thử Làm Xem, Cậu Có Dám Không Hả?
Chương 24 - Chờ Qua Năm Về Rồi Hẵng Nói Sau Vậy, Làm Thiệt Nhiều Món Cho Anh, Để Bồi Bổ Anh Là Được Rồi
Chương 25 - Nhiếp Dịch: Học Ai Đấy Tống Hi: Học Chú Cả Đấy
Chương 26 - “Đừng Có Động, Đông Người Lắm.” Nhiếp Dịch Ấn Vào Lưng Cô
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Nhiếp Dịch Lại Đi Lên Một Bước, Chen Đầu Gối Vào Giữa Hai Chân Cô
Chương 29 - Tống Hi Nói Những Lời Tự Đáy Lòng: "Chú Tựa Như Chú Ruột Của Cháu Vậy.”
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Nhiếp Dịch Véo Cằm Cô, Dịu Giọng Lại: "Nghe Lời Nào, Rửa Mặt Đi Đã.”
Chương 32 - Nhiếp Dịch Thầm Than, Giọng Điệu Cũng Mềm Mại Hơn: ?Lúc Bị Đánh, Sao Không Tìm Tôi?”
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Người Đẹp, Rượu Ngon Đều Có Đấy, Buổi Tối Còn Được Nếm Món Ngon Nữa, Có Gì Mà Phiền.
Chương 37 - Chẳng Lẽ Độc Thân Khiến Người Ta Trẻ Tuổi Hơn?
Chương 38 - Tôi Không Phải Là Chú Nhỏ Của Em, Em Thật Sự Nghĩ Là Tôi Thiếu Cháu Gái, Nên Mới Để Cho Em Chiếm Cái Hời Ông Chú Nà
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chú Chở Cháu Về Nhà Đi Mà, Được Không?
Chương 42 - Nhưng Sự Thật Ở Ngay Trước Mắt, Tôi Già Rồi
Chương 43 - Mẹ Em Gọi Em Như Thế Vì Em Là Bé Cưng Của Dì, Còn Tôi Gọi Em…
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Hoàn Chính Văn
Chương 69 - Ngoại Truyện 1
Chương 70 - Ngoại Truyện 2
Chương 1 - “Đôi Mắt Người Nọ Chạm Mắt Cô Một Thoáng, Cô Lại Nhớ Đến Năm Mười Tám Nọ.”
Chương 2 - Tống Hi Còn Đang Lâm Vào Cảnh Ngây Người, Theo Bản Năng Cũng Mở Miệng Gọi: ?Chú Nhỏ.”
Chương 3 - Nhiếp Dịch Cũng Không Bận Lòng, Vỗ Về Mái Đầu Mềm Mại Của Cô: ?Đi Nào, Đi Chơi Với Chú Nhỏ.”
Chương 4 - Chỉ Có Tống Thạch, Thật Sự Nhìn Cô Trưởng Thành
Chương 5 - Nhiếp Dịch Nhíu Mày Đứng Trước Người Cô, Trầm Giọng Nói: ?Gỡ Tay Ra.”
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - “Sếp Nhiếp?” Nhiếp Dịch Nhướng Mày
Chương 8 - Tống Hi Tuyệt Vọng Suy Nghĩ, Trần Cẩn Du Chết Rồi, Trên Đời Này Sẽ Chẳng Còn Ai Có Thể Cứu Được Cô Cả
Chương 9 - “Thì Là, Tay Làm Hàm Nhai Đó, Là Một Loại Trạng Thái Khi Đạt Đến Đỉnh Sinh Lý, Bình Thường Cậu Không Có À?”
Chương 10 - “Vị Trưởng Bối Nhiếp Dịch Này, Thật Sự Đang Đặt Bản Thân Anh Lên Hàng Cha Chú Rồi.”
Chương 11 - “Tống Hi Vội Xua Tay: "Không Quá Quen….” Cùng Lúc Đó, Nhiếp Dịch Mở Miệng: ?��Quen.” ”
Chương 12 - “Nhiếp Dịch Nói: "So Do You Love Him?””
Chương 13 - Nhiếp Dịch Khụ Một Tiếng: "Khi Nào Thì Cháu Định Đứng Dậy?”
Chương 14 - Tại Sao Sau Khi Nghe Thấy Tống Hi Một Mình Về Nhà, Thì Anh Lại Không Vui Vậy?
Chương 15 - “Cậu Không Phải Là…Có Ý Gì Với Tống Hi Đấy Chứ?”
Chương 16 - Lên Phòng Lấy Đồ Dùng Dành Cho Hai Ngày Sắp Tới Xuống Đây, Tôi Chờ
Chương 17 - Chú Muốn Nuôi Cháu Như Con Gái Mình Sao?
Chương 18 - Sau Này Cậu Nhớ Đối Xử Với Chú Nhỏ Của Tớ Tốt Vào Đó, Không Kết Hôn Cũng Không Sinh Con, Sau Này Về Già Phải Làm
Chương 19 - Dù Sao Ngài Cũng Là Bậc Cha Chú…
Chương 20 - Một Chiếc Quần Lót Lấm Tấm Ngôi Sao Màu Xanh Lam Nhạt Đập Vào Trong Mắt
Chương 21 - Nhiếp Dịch: Tan Họp Đừng Đi, Đến Văn Phòng Của Tôi
Chương 22 - “Tiếc Là Dạo Gần Đây Chú Ấy Có Bạn Gái Rồi.”
Chương 23 - Đừng Để Ý Đến Việc Nắm Tay Thế Nào, Cậu Thử Làm Xem, Cậu Có Dám Không Hả?
Chương 24 - Chờ Qua Năm Về Rồi Hẵng Nói Sau Vậy, Làm Thiệt Nhiều Món Cho Anh, Để Bồi Bổ Anh Là Được Rồi
Chương 25 - Nhiếp Dịch: Học Ai Đấy Tống Hi: Học Chú Cả Đấy
Chương 26 - “Đừng Có Động, Đông Người Lắm.” Nhiếp Dịch Ấn Vào Lưng Cô
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Nhiếp Dịch Lại Đi Lên Một Bước, Chen Đầu Gối Vào Giữa Hai Chân Cô
Chương 29 - Tống Hi Nói Những Lời Tự Đáy Lòng: "Chú Tựa Như Chú Ruột Của Cháu Vậy.”
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Nhiếp Dịch Véo Cằm Cô, Dịu Giọng Lại: "Nghe Lời Nào, Rửa Mặt Đi Đã.”
Chương 32 - Nhiếp Dịch Thầm Than, Giọng Điệu Cũng Mềm Mại Hơn: ?Lúc Bị Đánh, Sao Không Tìm Tôi?”
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Người Đẹp, Rượu Ngon Đều Có Đấy, Buổi Tối Còn Được Nếm Món Ngon Nữa, Có Gì Mà Phiền.
Chương 37 - Chẳng Lẽ Độc Thân Khiến Người Ta Trẻ Tuổi Hơn?
Chương 38 - Tôi Không Phải Là Chú Nhỏ Của Em, Em Thật Sự Nghĩ Là Tôi Thiếu Cháu Gái, Nên Mới Để Cho Em Chiếm Cái Hời Ông Chú Nà
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chú Chở Cháu Về Nhà Đi Mà, Được Không?
Chương 42 - Nhưng Sự Thật Ở Ngay Trước Mắt, Tôi Già Rồi
Chương 43 - Mẹ Em Gọi Em Như Thế Vì Em Là Bé Cưng Của Dì, Còn Tôi Gọi Em…
Chương 44 - Chương 44
Chương 45 - Chương 45
Chương 46 - Chương 46
Chương 47 - Chương 47
Chương 48 - Chương 48
Chương 49 - Chương 49
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Chương 51
Chương 52 - Chương 52
Chương 53 - Chương 53
Chương 54 - Chương 54
Chương 55 - Chương 55
Chương 56 - Chương 56
Chương 57 - Chương 57
Chương 58 - Chương 58
Chương 59 - Chương 59
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chương 61
Chương 62 - Chương 62
Chương 63 - Chương 63
Chương 64 - Chương 64
Chương 65 - Chương 65
Chương 66 - Chương 66
Chương 67 - Chương 67
Chương 68 - Hoàn Chính Văn
Chương 69 - Ngoại Truyện 1
Chương 70 - Ngoại Truyện 2
Nội dung chương này sẽ được cập nhật sau!