CHƯƠNG 11
“ Kì Lân ca ca, nhanh lên nhanh lên……”
Cơ Thuấn ở phía trước sôi nổi, đông nhìn nhìn, tây dạo chơi, chợt thấy phía trước một dòng sông trong vắt , bồng bềnh đung đưa, tràn đầy hoa đăng, hắn lập tức hứng thú nổi lên, chạy tới đang muốn mò lên một cái để nhìn kĩ , bên cạnh có người nhắc nhở:” Tiểu công tử, đây là nhân duyên đăng , không thể đụng vào, đụng phải, mất linh.
”
“ cái gì gọi là nhân duyên đăng ?”
“ chính là giúp hai người yêu mến nhau được bên nhau , viết tên hai người ghi trên đèn, theo hai bờ sông ở thượng du thả đèn xuống dòng , sau đó chờ bên hết dòng , nếu như hai ngọn đèn đều bình an đến khi đến bơi sang sông bên cạnh , sẽ chứng minh hai người được nguyệt lão chúc phúc, có thể vĩnh viễn cùng một chỗ không phân ly .
”
“ cái này thú vị, Kì Lân ca ca, chúng ta cũng đi phóng đèn a.
”
Cơ Thuấn hào hứng bừng bừng vừa quay đầu lại, chỉ thấy Tường Lân trong tay mang theo hai ngọn hoa đăng, hắn xông tới cười đến vô cùng ôn nhu.
“ Kì Lân ca ca, ta rất thích rất thích ngươi……”
“ ta cũng như vậy , Tiểu Thuấn ……”
Hai ngọn hoa đăng, vai sóng vai, đầu cụng đầu, dọc theo nước sông chảy xuôi, chậm rãi theo dòng chảy đến phía dưới .
Hoa kiều bên cạnh hai ngọn hoa đăng, chúng nó chăm chú ôm nhau, chưa từng cách phân.
( Toàn thư hết) Đăng bởi: admin