Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Chiến Bại, Vi Nô.
Chương 3 - Trốn Ư, Sao Ngươi Không Trốn Đi
Chương 4 - Bắt Được Con Mồi
Chương 5 - Dùng Miệng Xé Vết Thương.
Chương 6 - Không Đành Lòng
Chương 7 - Nô Tỳ Hay Là Kỹ Nữ?
Chương 8 - Ngay Cả Xương Cốt Cũng Chẳng Còn
Chương 9 - Hơi Nước Mù Mịt
Chương 10 - Đừng Nghĩ Làm Nhục Ta
Chương 11 - Trốn Không Thoát Khỏi Sự Xâm Chiếm
Chương 12 - Dấu Ấn Nung Thuộc Về Hắn
Chương 13 - Rất Giống Nàng
Chương 14 - Không Nên Vọng Tưởng Đi Tìm Cái Chết
Chương 15 - Không Xóa Được Vết Tích Của Hắn.
Chương 16 - Lạc Cơ Nhi, Con Tiện Nhân!
Chương 17 - Biết Sai Rồi Sao?
Chương 18 - Không Cho Phép Ngươi Giết Nàng
Chương 19 - Sợ Hãi Cực Điểm!
Chương 20 - Sự Mê Hoặc Của Nỗi Tuyệt Vọng
Chương 21 - Trêu Đùa Trên Đại Điện
Chương 22 - Trêu Đùa Trên Đại Điện (TT)
Chương 23 - Theo Bổn Vương Tiến Cung
Chương 24 - Theo Bổn Vương Tiến Cung (TT)
Chương 25 - Nhục Nhã Ở Yến Tiệc Hoàng Gia
Chương 26 - Ngươi Lập Tức Sẽ Hiểu.
Chương 27 - Đốt Tình Ở Hậu Cung.
Chương 28 - Ẩn Nhẫn Khi Chạy Trốn.
Chương 29 - Ngạo Cốt Của Nàng.
Chương 30 - Nhục Đế Vương
Chương 31 - Dòm Tình
Chương 32 - Bóng Đêm Mê Loạn
Chương 33 - Đánh Chó Phải Ngó Mặt Chủ.
Chương 34 - Gãy Xương
Chương 35 - Phản Kháng Của Nàng
Chương 36 - Cấm Ăn
Chương 37 - Vừa Vào Địa Lao
Chương 38 - Sống Sót.
Chương 39 - Ngược Đãi
Chương 40 - Hắn Đau Lòng
Chương 41 - Hắn Đau Lòng (TT)
Chương 42 - Tốt Nhất Là Đánh Vào Tâm.
Chương 43 - Sách Lược Của Đế Vương.
Chương 44 - Đút Ăn
Chương 45 - Khiếp Sợ
Chương 46 - Hắn Muốn Phải Thuận Theo Hắn
Chương 47 - Hãm Hại
Chương 48 - Phát Sốt.
Chương 49 - Chiếm Hữu
Chương 50 - Khẩu Dụ
Chương 51 - Vào Cung.
Chương 52 - VÀo Cung (TT)
Chương 53 - Độc Dược
Chương 54 - Khúc Mắc
Chương 55 - Cái Tát
Chương 56 - Gặp Lại Đế Vương
Chương 57 - Độc Phát
Chương 58 - Độc Phát (TT)
Chương 59 - Nhu Tình Của Đế Vương
Chương 60 - Vào Cung
Chương 61 - Hôn Ta
Chương 62 - Hôn Ta (TT)
Chương 63 - Làm Loạn
Chương 64 - Làm Loạn (TT)
Chương 65 - Không Có Giải Thích
Chương 66 - Mặc Uyên Phản Kích
Chương 67 - Chờ Lệnh
Chương 68 - Thăm Địa Lao
Chương 69 - Vũ Nhục
Chương 70 - Cận Kề Với Tử Thần
Chương 71 - Lời Biện Giải
Chương 72 - Bức Ra Chân Tướng.
Chương 73 - Đừng Dằn Vặt Ta.
Chương 74 - Nhu Tình
Chương 75 - Thụ Thương.
Chương 76 - Không Tìm Được Hắn
Chương 77 - Không Đành Lòng Giết Hắn.
Chương 78 - Đêm Yên Bình
Chương 79 - Cả Đời Này Cũng Không Buông Ngươi Ra
Chương 80 - Đút Cơm
Chương 81 - Vô Lại
Chương 82 - Mặc Kỳ
Chương 83 - Tạm Rời Đi
Chương 84 - Tiểu Tẩu Tử* (*Chị Dâu Nhỏ)
Chương 85 - So Chiêu
Chương 86 - Không Được Nhìn Bất Kỳ Kẻ Nào.
Chương 87 - Áp Bức
Chương 88 - Lan Cung Uyển.
Chương 89 - Thiếu Niên Trong Đêm
Chương 90 - Hòa Thân
Chương 91 - Điều Kiện
Chương 92 - Suy Đoán Của Nàng
Chương 93 - Hồ Duệ Công Chúa
Chương 94 - Đối Đầu.
Chương 95 - Ra Oai Phủ Đầu
Chương 96 - Công Chúa Cùng Công Chúa Thật Khác Biệt
Chương 97 - Cho Ngươi Một Cơ Hội Nữa Giết Ta
Chương 98 - Buông Tha Ngươi, Không Thể Nào
Chương 99 - Bảo Trọng Chính Mình
Chương 100 - Không Cần Nghi Ngờ Quyết Định Của Ta
Chương 101 - Ngươi Cần Ta
Chương 102 - Ta Giúp Nàng.
Chương 103 - Không Rành Thế Sự
Chương 104 - Ra Tay
Chương 105 - Ta Đổi Chủ Ý
Chương 106 - Phía Tây Vương Phủ
Chương 107 - Cưỡng Ép.
Chương 108 - Mệnh Lệnh Của Vương Phi
Chương 109 - Ở Lại Hỉ Phòng
Chương 110 - Đông Người Náo Nhiệt
Chương 111 - Mị Dược Phát Tác
Chương 112 - Không Được Làm Nàng Bị Thương
Chương 113 - Giam Lỏng
Chương 114 - Tiểu Tuyết Nhi
Chương 115 - Ngoại Trừ Đụng Đến Nàng, Còn Tất Cả Tuỳ Ngươi An Bài
Chương 116 - Lễ Cập Kê Tuổi 15.
Chương 117 - Không Từ Thủ Đoạn Giữ Chân Nàng
Chương 118 - Lòng Tràn Đầy Đau Khổ
Chương 119 - Âm Mưu
Chương 120 - Ta Muốn Ra Ngoài
Chương 121 - Bị Ám Sát
Chương 122 - Muốn Mang Nàng Đi Khỏi.
Chương 123 - Nôn Khan
Chương 124 - Nhất Định Phải Muốn Nó
Chương 125 - Cho Dù Là Ngươi Ta Cũng Đánh !
Chương 126 - Bảo Vệ Nàng Cho Tốt.
Chương 127 - Hoàng Gia Hiểm Ác
Chương 128 - Muốn Trả Thù, Cứ Đến Đây Đi!
Chương 129 - Xông Vào Yến Viên
Chương 130 - Đáng Nhẽ Nên Một Đao Giết Chết Nữ Nhân Kia Đi!
Chương 131 - Thề Chết Trung Thành
Chương 132 - Bị Bức Nhập Cung
Chương 133 - Ngươi Không Là Gì Cả
Chương 134 - Im Lặng Giam Lỏng
Chương 135 - Xin Hoàng Thượng Trị Tội
Chương 136 - Khó Nhất Là Kéo Dài Quân Vương Sủng
Chương 137 - Hậu Phi Yến
Chương 138 - Điên Phi Đả Thương Người
Chương 139 - Nguy Hiểm Tới Gần.
Chương 140 - Nàng Muốn Gì?
Chương 141 - Lạc Phi
Chương 142 - Kháng Chỉ
Chương 143 - Quất Roi
Chương 144 - Mang Nàng Rời Đi
Chương 145 - Kéo Nàng Ta Xuống Dưới Dụng Hình
Chương 146 - Hoàng Đế Động Thủ
Chương 147 - Mang Thai Ba Tháng
Chương 148 - Vì Nước Quên Nhà
Chương 149 - Lấy Thịt Tươi Làm Mồi
Chương 150 - Sẩy Thai
Chương 151 - Ta Mang Ngươi Đi Gặp Ca Ca
Chương 152 - Không Muốn Gặp Lại!
Chương 153 - Chém Giết Trước Cửa Cung
Chương 154 - Các Người Hãy Đi Trước!
Chương 155 - Gặp Lại
Chương 156 - Vĩnh Viễn Tuổi Thiếu Niên
Chương 157 - Nỗi Đau Không Chịu Nổi
Chương 158 - Hắn Chẳng Thèm
Chương 159 - Rời Khỏi Thần Cung
Chương 160 - Tuyết Sơn
Chương 161 - Tuyết Sơn
Chương 162 - Thôn Mê Tình
Chương 163 - Thôn Mê Tình 2
Chương 164 - Không Cần Nhẫn Nhịn Nữa
Chương 165 - Sẽ Sợ Sao?
Chương 166 - Bảy Ngày
Chương 167 - Bị Ưng Trảm Truy Sát
Chương 168 - Không Cần Nhẫn Nhịn Nữa
Chương 1 - Mở Đầu
Chương 2 - Chiến Bại, Vi Nô.
Chương 3 - Trốn Ư, Sao Ngươi Không Trốn Đi
Chương 4 - Bắt Được Con Mồi
Chương 5 - Dùng Miệng Xé Vết Thương.
Chương 6 - Không Đành Lòng
Chương 7 - Nô Tỳ Hay Là Kỹ Nữ?
Chương 8 - Ngay Cả Xương Cốt Cũng Chẳng Còn
Chương 9 - Hơi Nước Mù Mịt
Chương 10 - Đừng Nghĩ Làm Nhục Ta
Chương 11 - Trốn Không Thoát Khỏi Sự Xâm Chiếm
Chương 12 - Dấu Ấn Nung Thuộc Về Hắn
Chương 13 - Rất Giống Nàng
Chương 14 - Không Nên Vọng Tưởng Đi Tìm Cái Chết
Chương 15 - Không Xóa Được Vết Tích Của Hắn.
Chương 16 - Lạc Cơ Nhi, Con Tiện Nhân!
Chương 17 - Biết Sai Rồi Sao?
Chương 18 - Không Cho Phép Ngươi Giết Nàng
Chương 19 - Sợ Hãi Cực Điểm!
Chương 20 - Sự Mê Hoặc Của Nỗi Tuyệt Vọng
Chương 21 - Trêu Đùa Trên Đại Điện
Chương 22 - Trêu Đùa Trên Đại Điện (TT)
Chương 23 - Theo Bổn Vương Tiến Cung
Chương 24 - Theo Bổn Vương Tiến Cung (TT)
Chương 25 - Nhục Nhã Ở Yến Tiệc Hoàng Gia
Chương 26 - Ngươi Lập Tức Sẽ Hiểu.
Chương 27 - Đốt Tình Ở Hậu Cung.
Chương 28 - Ẩn Nhẫn Khi Chạy Trốn.
Chương 29 - Ngạo Cốt Của Nàng.
Chương 30 - Nhục Đế Vương
Chương 31 - Dòm Tình
Chương 32 - Bóng Đêm Mê Loạn
Chương 33 - Đánh Chó Phải Ngó Mặt Chủ.
Chương 34 - Gãy Xương
Chương 35 - Phản Kháng Của Nàng
Chương 36 - Cấm Ăn
Chương 37 - Vừa Vào Địa Lao
Chương 38 - Sống Sót.
Chương 39 - Ngược Đãi
Chương 40 - Hắn Đau Lòng
Chương 41 - Hắn Đau Lòng (TT)
Chương 42 - Tốt Nhất Là Đánh Vào Tâm.
Chương 43 - Sách Lược Của Đế Vương.
Chương 44 - Đút Ăn
Chương 45 - Khiếp Sợ
Chương 46 - Hắn Muốn Phải Thuận Theo Hắn
Chương 47 - Hãm Hại
Chương 48 - Phát Sốt.
Chương 49 - Chiếm Hữu
Chương 50 - Khẩu Dụ
Chương 51 - Vào Cung.
Chương 52 - VÀo Cung (TT)
Chương 53 - Độc Dược
Chương 54 - Khúc Mắc
Chương 55 - Cái Tát
Chương 56 - Gặp Lại Đế Vương
Chương 57 - Độc Phát
Chương 58 - Độc Phát (TT)
Chương 59 - Nhu Tình Của Đế Vương
Chương 60 - Vào Cung
Chương 61 - Hôn Ta
Chương 62 - Hôn Ta (TT)
Chương 63 - Làm Loạn
Chương 64 - Làm Loạn (TT)
Chương 65 - Không Có Giải Thích
Chương 66 - Mặc Uyên Phản Kích
Chương 67 - Chờ Lệnh
Chương 68 - Thăm Địa Lao
Chương 69 - Vũ Nhục
Chương 70 - Cận Kề Với Tử Thần
Chương 71 - Lời Biện Giải
Chương 72 - Bức Ra Chân Tướng.
Chương 73 - Đừng Dằn Vặt Ta.
Chương 74 - Nhu Tình
Chương 75 - Thụ Thương.
Chương 76 - Không Tìm Được Hắn
Chương 77 - Không Đành Lòng Giết Hắn.
Chương 78 - Đêm Yên Bình
Chương 79 - Cả Đời Này Cũng Không Buông Ngươi Ra
Chương 80 - Đút Cơm
Chương 81 - Vô Lại
Chương 82 - Mặc Kỳ
Chương 83 - Tạm Rời Đi
Chương 84 - Tiểu Tẩu Tử* (*Chị Dâu Nhỏ)
Chương 85 - So Chiêu
Chương 86 - Không Được Nhìn Bất Kỳ Kẻ Nào.
Chương 87 - Áp Bức
Chương 88 - Lan Cung Uyển.
Chương 89 - Thiếu Niên Trong Đêm
Chương 90 - Hòa Thân
Chương 91 - Điều Kiện
Chương 92 - Suy Đoán Của Nàng
Chương 93 - Hồ Duệ Công Chúa
Chương 94 - Đối Đầu.
Chương 95 - Ra Oai Phủ Đầu
Chương 96 - Công Chúa Cùng Công Chúa Thật Khác Biệt
Chương 97 - Cho Ngươi Một Cơ Hội Nữa Giết Ta
Chương 98 - Buông Tha Ngươi, Không Thể Nào
Chương 99 - Bảo Trọng Chính Mình
Chương 100 - Không Cần Nghi Ngờ Quyết Định Của Ta
Chương 101 - Ngươi Cần Ta
Chương 102 - Ta Giúp Nàng.
Chương 103 - Không Rành Thế Sự
Chương 104 - Ra Tay
Chương 105 - Ta Đổi Chủ Ý
Chương 106 - Phía Tây Vương Phủ
Chương 107 - Cưỡng Ép.
Chương 108 - Mệnh Lệnh Của Vương Phi
Chương 109 - Ở Lại Hỉ Phòng
Chương 110 - Đông Người Náo Nhiệt
Chương 111 - Mị Dược Phát Tác
Chương 112 - Không Được Làm Nàng Bị Thương
Chương 113 - Giam Lỏng
Chương 114 - Tiểu Tuyết Nhi
Chương 115 - Ngoại Trừ Đụng Đến Nàng, Còn Tất Cả Tuỳ Ngươi An Bài
Chương 116 - Lễ Cập Kê Tuổi 15.
Chương 117 - Không Từ Thủ Đoạn Giữ Chân Nàng
Chương 118 - Lòng Tràn Đầy Đau Khổ
Chương 119 - Âm Mưu
Chương 120 - Ta Muốn Ra Ngoài
Chương 121 - Bị Ám Sát
Chương 122 - Muốn Mang Nàng Đi Khỏi.
Chương 123 - Nôn Khan
Chương 124 - Nhất Định Phải Muốn Nó
Chương 125 - Cho Dù Là Ngươi Ta Cũng Đánh !
Chương 126 - Bảo Vệ Nàng Cho Tốt.
Chương 127 - Hoàng Gia Hiểm Ác
Chương 128 - Muốn Trả Thù, Cứ Đến Đây Đi!
Chương 129 - Xông Vào Yến Viên
Chương 130 - Đáng Nhẽ Nên Một Đao Giết Chết Nữ Nhân Kia Đi!
Chương 131 - Thề Chết Trung Thành
Chương 132 - Bị Bức Nhập Cung
Chương 133 - Ngươi Không Là Gì Cả
Chương 134 - Im Lặng Giam Lỏng
Chương 135 - Xin Hoàng Thượng Trị Tội
Chương 136 - Khó Nhất Là Kéo Dài Quân Vương Sủng
Chương 137 - Hậu Phi Yến
Chương 138 - Điên Phi Đả Thương Người
Chương 139 - Nguy Hiểm Tới Gần.
Chương 140 - Nàng Muốn Gì?
Chương 141 - Lạc Phi
Chương 142 - Kháng Chỉ
Chương 143 - Quất Roi
Chương 144 - Mang Nàng Rời Đi
Chương 145 - Kéo Nàng Ta Xuống Dưới Dụng Hình
Chương 146 - Hoàng Đế Động Thủ
Chương 147 - Mang Thai Ba Tháng
Chương 148 - Vì Nước Quên Nhà
Chương 149 - Lấy Thịt Tươi Làm Mồi
Chương 150 - Sẩy Thai
Chương 151 - Ta Mang Ngươi Đi Gặp Ca Ca
Chương 152 - Không Muốn Gặp Lại!
Chương 153 - Chém Giết Trước Cửa Cung
Chương 154 - Các Người Hãy Đi Trước!
Chương 155 - Gặp Lại
Chương 156 - Vĩnh Viễn Tuổi Thiếu Niên
Chương 157 - Nỗi Đau Không Chịu Nổi
Chương 158 - Hắn Chẳng Thèm
Chương 159 - Rời Khỏi Thần Cung
Chương 160 - Tuyết Sơn
Chương 161 - Tuyết Sơn
Chương 162 - Thôn Mê Tình
Chương 163 - Thôn Mê Tình 2
Chương 164 - Không Cần Nhẫn Nhịn Nữa
Chương 165 - Sẽ Sợ Sao?
Chương 166 - Bảy Ngày
Chương 167 - Bị Ưng Trảm Truy Sát
Chương 168 - Không Cần Nhẫn Nhịn Nữa
Chỉ hai chữ ngắn ngủn nhưng lại làm lạnh dọc sống lưng Lạc Cơ Nhi, vẻ sắc
bén trong mắt lập tức tỏa ra…
Chỉ trong nháy mắt, nàng cảm nhận được ánh mắt của hắn từ đằng sau, mang
theo hàn khí lạnh thấu xương hướng tới gần mình, làn nước ấm áp vỗ về da thịt
nàng, cũng không thể làm dịu đi cảm giác cứng đờ của thân thể.
Lại sợ hắn…
Vẫn còn sợ hắn…
Dường như thật lâu sau, cảm giác đôi giày thêu rồng viền vàng bước tới gần,
Lạc Cơ Nhi theo bản năng lặn sâu xuống, để làn nước ấm áp bao phủ xương
quai xanh, nhưng lại lo lắng bị ngã vào giữa ao, hai tay yếu ớt bám trụ bờ đá
cuội trắng mịn, dùng sức lực còn sót lại, cố gắng xua tan sự yếu ớt mỏi mệt
đến cực điểm…
“Nô tì… nô tì không phải cố ý, nô tì chỉ là…” Quỳ trên mặt đất, Bích Dao không
nhịn được nước mắt, khóc nức nở lên tiếng, “Nô tì chỉ là đau lòng thay Uyển
chủ tử, nàng không làm sai điều gì.
Không nên hận nàng, lại càng không nên liên lụy đến người khác, các nàng
không xứng.
”
“Ngươi thật nhiều chuyện.
” Câu nói thanh tĩnh mà âm lạnh ngắt đi tiếng khóc
nức nở của nàng ta, đôi mắt thâm sâu của Mặc Uyên bùng lên ngọn lửa, chậm
rãi đi đến trước mặt nàng, lạnh lùng nhìn xuống: “Trái tim của Bổn vương đặt ở
đâu, là do ngươi quản sao?”
Bích Dao yên lặng, nước mắt kinh ngạc viền quanh hốc mắt, không biết làm sai
điều gì.
“Nô tì…”
“Đủ rồi,
” Hắn thản nhiên ra lệnh, trong lòng nổi lên sự bực bội ngột ngạt, hắn cúi
người xuống, ngón tay thon dài nâng mặt nàng lên, lạnh lùng nhìn vào ánh mắt
nàng ta, “Ta nể mặt người đó nên không động đến ngươi, nhưng vẫn không
cho ngươi quyền lực khoa tay múa chân đối với nữ nhân của ta. Thông minh
một chút, đừng để bổn vương mất đi lý do bao dung cho ngươi… Ngươi có thể cút rồi.
”
Hắn giật mình nhớ tới một màn tại Tích uyển cung, nữ tử hắn từng trân ái mắt
ngấn lệ, không thể khống chế lại dựa vào lòng hôn hắn, kể ra nỗi khổ của nàng
cùng những ẩn nhẫn bất đắc dĩ… Trong lòng hắn càng trỗi dậy thêm nhiều bực
bội, trong đầu hiện lên một bóng hình khác, nhu nhược nhưng kiên cường,
nàng kháng cự, nàng bài xích, nàng không chút nào yêu thích những hành động
biểu lộ chân tình ngẫu nhiên của hắn. Hắn liền càng không buông tha được, chỉ
có nhìn nàng đau đớn, nhìn nàng khổ sở, giãy dụa, mới có thể cảm giác được
chính mình thực sự tồn tại. Hắn muốn mở trái tim đóng chặt của nàng ra, dù
nàng không tình nguyện cũng phải chấp nhận những đụng chạm cùng ôn nhu
của hắn…
Mấy câu ngắn ngủi khiến Bích Dao giật mình, nước mắt vòng quanh không dám
rơi xuống, kinh hoảng, nhìn vào mắt hắn, đôi mắt hiện lên ánh nhìn đỏ như máu,
nàng biết mình đã chạm trúng cực điểm của hắn, ánh mắt sợ hãi rơi xuống,
nước mắt rớt xuống bên cạnh ao: “Dạ.
”
Bước chân sợ hãi, hơi chật vật đi xa khỏi.
Ở bên cạnh ao đã đủ quá lâu, cũng đã xem quá lâu rồi, Lạc Cơ Nhi chỉ cảm
thấy đầu óc một trận choáng váng, hơi nóng dày đặc, nhập thẳng qua mũi vào
hơi thở của nàng.
Mùi thơm dịu quyến rũ thoang thoảng quanh quẩn ở chóp mũi, Mặc Uyên nhíu
mày, chậm rãi ngồi xổm xuống, dừng mắt ở bóng hình trước mắt —— mái tóc
ướt sũng phơi bày trên bờ vai trần, mặt nàng nhàn nhạt ửng hồng, trên da thịt
vốn trắng nõn cũng nhuốm màu ám muội như vậy, thân mình nàng có chút bất
ổn, chỉ khẽ cắn môi dưới mới duy trì được một chút thanh tỉnh.