Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Cập nhật: 02/12/2024
Trạng thái: Tạm Dừng
Lượt xem: 2,024,056
Đánh giá:                      
Huyền Huyễn
Truyện Sủng
Cổ Đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
     
     

Nàng âm thầm đi theo, đi được một đoạn đường liền phát hiện nàng ấy là đang đi về phía phong thứ chín.

Đã trễ thế này, đi phong thứ chín làm cái gì?

Trong lòng nàng nghi hoặc, nhìn thân ảnh màu trắng phía trước nện bước uyển chuyển nhẹ nhàng đi lên phong thứ chín, giữa mày không khỏi nhíu lại. Phong thứ chín nàng từng lên một lần, trên đó không có thiết kế kết giới, nhưng có hai gã tu sĩ Nguyên Anh gác, hơn nữa bên trong bày không ít sát trận, nếu như xông nhầm vào, hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Chẳng qua, phía trước là có Nguyên Anh gác, nhưng mặt sau lại không có. Lần trước nàng chính là đi từ sau núi đi lên, ngược lại không kinh động người nào của phong thứ chín.

Đứng xa xa nhìn mẫu thân nàng bước vào phong môn tầng thứ chín , nhìn hai gã tu sĩ Nguyên Anh nhắm hai mắt khoanh chân ngồi ở chỗ kia, nàng nghĩ nghĩ, lặng yên lui đi, tính toán từ sau núi phong thứ tám phong thẳng lên sau núi phong thứ chín nhìn chỗ ràng hết thảy.

Giữa các vách núi đều có hạn chế cấm phi hành, cấm chế kia chỉ giới hạn tầng trên tầng dưới, từ phong thứ chín ngự kiếm xuống dưới chỉ cần vòng qua khu vực cấm chế này là được, những khu vực thì có thể phi hành, nhưng lại không được lên đến đỉnh, mà muốn đi lên từ sau vách núi này, biện pháp duy nhất chính là tự thân vận động- trèo.

Thân thể kề sát vách núi leo lên bên trên, không cẩn thận dẫm phải một khối đá mềm xốp dưới chân không có điểm tựa trượt chân một cái, cả người đều rớt xuống một chút.

Nàng bám lấy một cục đá liếc mắt nhìn vách núi phía dưới, lần thứ hai bò lên bên trên, trong lòng nghĩ, hẳn là nên bố trí một cái dây thừng ở đây, phương tiện đi cửa sau a!

Không bao lâu, đi đến bên trên, tránh đi trận pháp liền thu liễm hơi thở hướng đến trong rừng trúc mà đi.

Nơi Tam Dương Tử cư trú cũng không phải là động phủ, mà là một chỗ Trúc Viện, Trúc Viện ở giữa một mảnh rừng trúc có vẻ cực kỳ thanh u nhã tĩnh, trúc là linh trúc, lại còn ở trong rừng trúc thiết lập trận pháp phòng ngừa người ngoài chưa được gọi đến mà đã tiến vào, chẳng qua, trận pháp đối nàng mà nói đều là chút da lông.

Ba bước xuyên qua trận pháp trong rừng trúc, đi đến chỗ Trúc Viện cách đó không xa. Lần trước nàng đã trộm đến chỗ này một lần, chẳng qua không nhìn thấy Tam Dương Tử, mà lúc này, bên trong bóng đêm bên trong Trúc Viện ngọn đèn dầu sáng như ban ngày, vẫn có thể thấy được thân ảnh của mẫu thân nàng được chiếu rọi hắt bóng lên trên vách tưởng.

Thấy vậy, nàng bình ổn hơi thở lặng lẽ tới gần, muốn nhìn một chút bọn họ đang ở bên trong làm cái gì? Có chuyện gì mà phải phân phó lúc đêm hôm khuya khoắt ?

“Ngươi là vi sư mang về từ quốc gia phía dưới, còn thu làm đệ tử quan môn, so với người khác ngươi phải càng thêm nỗ lực, mới không uổng công vi sư bồi tài cho ngươi.

Trong ốc trúc, nam tử trung niên ngồi ngay ngắn giọng nói vững vàng, một đôi ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Thượng Quan Uyển Dung cung kính đứng trước mặt, nói: “Nhớ kỹ vi sư nói, ngày mai vào bên trong bí cảnh, ba vị cực phẩm linh dược nhất định phải ngắt được.

“Vâng lệnh.

” Thượng Quan Uyển Dung lên tiếng, lại nghe hắn dặn dò một ít, cuối cùng, mới thấy hắn lấy ra một cái dược bình.

“Trong bình này có một viên đan dược, có thể trợ giúp ngươi nhanh chóng tiến vào Kim Đan trung kỳ, ngày mai sau khi tiến vào bí cảnh, mấy vị sư huynh kia của ngươi vi sư có nhiệm vụ khác giao cho bọn hắn, ngươi chỉ cần làm tốt sự tình vi sư phân phó là được.

“Vâng, đồ nhi biết, đa tạ sư tôn.

” Nàng tiếp nhận cái chai đem đan dược thu hồi, rồi sau đó nói: “Sư tôn nếu không còn chuyện gì dặn dò, đồ nhi xin cáo lui trước.

“Đi thôi!

” Tam Dương Tử phất phất tay, ta hiệu cho nàng rời đi.

Bên ngoài, ở nơi tối tăm thấy một màn như vậy, nghe thấy hai người bên trong nói chuyện Phượng Cửu hơi nghiêng thân tránh về phía sau một thân cây, ẩn thân vào chỗ tối nhìn mẫu thân nàng từ trong ốc trúc đi ra, đi xuống dưới núi.

Ánh mắt nàng hơi lóe, nhìn thoáng qua về phía ốc trúc.