Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Cập nhật: 02/12/2024
Trạng thái: Tạm Dừng
Lượt xem: 2,024,056
Đánh giá:                      
Huyền Huyễn
Truyện Sủng
Cổ Đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
     
     

“Không được. ”

Thượng Quan Uyển Dung lắc đầu: "Ông ta là cường giả Phi Tiên, con không phải là đối thủ của lão, hơn nữa, cho dù là dùng thuốc cũng không được, bản thân lão ta chính là luyện đan sư, đối với dược vật quen thuộc cách xa ta và con có thể so sánh, nghe mẫu thân nói, chờ sau khi mẫu thân đi con tìm thời gian cũng rời khỏi nơi này, chỉ cần mẫu thân còn sống, nhất định sẽ trở về tìm con. ”

Phượng Cửu nhìn nàng, muốn nói cái gì đó, lại nghĩ đến nàng nhất định sẽ ngăn cản, bởi vậy liền không nói thêm nữa, chỉ cười cười đáp: "Được, con biết rồi. ”

Thấy nàng ấy đáp ứng nhẹ nhàng như vậy, Thượng Quan Uyển Dung liền biết nàng ấy cũng không để lời nói của nàng ở trong lòng, cũng không coi lời nhắc nhở của nàng là một chuyện, bởi vậy, vỗ vỗ tay nàng ấy dặn dò lần nữa: "Lời mẫu thân nói con phải để ở trong lòng, phải biết rằng cẩn thận vẫn là nhất, chuyện gì cũng không thể sơ suất. ”

"Vâng vâng, con biết, con sẽ nhớ.

"

Phượng Cửu cười khanh khách nói, lại cùng nàng nói một hồi, dặn dò một ít chuyện, một đêm này, hai mẹ con cùng ngủ, phảng phất có nói thêm nữa cũng không hết lời, thẳng đến khi sắc trời dần sáng, Phượng Cửu mới ngủ say...

.

Sáng sớm

Thượng Quan Uyển Dung sửa sang lại tất cả đi tới bên giường ngồi xuống, nhìn nữ nhi đang ngủ say, không khỏi lộ ra một nụ cười nhu hòa từ ái. Nàng đưa tay vuốt ve mặt Phượng Cửu, ôn nhu nói: "Nhất định phải nhớ lời mẫu thân nói, ngoan ngoãn về nhà. ”

Phượng Cửu mở mắt ra liền thấy là nàng, trên mặt lộ ra một nụ cười lười biếng: "Nương, đêm qua không phải nói giữa trưa mới đi sao? Sao lại dậy sớm như vậy.

.

.

"

Vừa dứt lời, liền thấy nàng bất ngờ điểm huyệt đạo của Phượng Cửu, làm cho toàn thân Phượng Cửu nằm trên giường không cách nào nhúc nhích.

Hai mắt Phượng Cửu hơi mở, kinh ngạc nhìn nàng: "Nương, người muốn làm gì? Mau cởi bỏ huyệt đạo cho con. ”

"Con ngoan ngoãn ngủ ở chỗ này, mẫu thân rời đi trước, con không cần đi theo, nếu không quá nguy hiểm.

" Thượng Quan Uyển Dung nhẹ giọng nói, giúp nàng ấy kéo chăn lên cao đắp lên người.

Phượng Cửu vừa nghe, vội vàng nói: "Mẫu thân, người cởi bỏ huyệt đạo cho con, con cam đoan không đi theo người. ”

Nghe vậy, Thượng Quan Uyển Dung nhịn không được cười khẽ ra tiếng, đưa tay nhéo nhéo mũi Phượng Cửu: "Đừng tưởng mẫu thân không biết con có tâm tư gì, con cam đoan mẫu thân cũng không tin, ngoan, nghe lời. ”

Nói xong, thần sắc của nàng nghiêm túc, nói: "So với an nguy của mẫu thân, mẫu thân càng để ý an toàn của con, chỉ có con bình an, mẫu thân mới có thể yên tâm. ”

Nàng liền biết hài tử này nhất định sẽ đi theo nàng, nhưng, lần này nàng rời đi lại không thể mang theo nàng ấy, nếu không nhất định sẽ liên lụy đến nàng ấy, chỉ có nàng rời đi trước, cho dù Tam Dương Tử thật sự muốn ra tay với nàng, cũng sẽ không ảnh hưởng gì đến nàng ấy.

"Mẫu thân, phụ thân còn đang chờ người trở về! Con đã đáp ứng phụ thân, nhất định sẽ đem ngươi mang về nhà một nhà đoàn viên, người biết rõ chuyến đi này nguy hiểm, lại càng không thể rời đi một mình, để cho con ở bên cạnh người, ít nhất khi gặp phải nguy hiểm con còn có tác dụng một chút a! ”

Nghe vậy, Thượng Quan Uyển Dung khẽ cười: "Đứa nhỏ như con đây có thể dùng để làm gì được? Không thêm phiền toái thì tốt rồi, được rồi, không nói nhiều với con nữa, trong này là đồ mẫu thân lưu lại cho con, con cất giữ cho kĩ, nếu như, ý ta là, nếu như ta thật sự có cái gì không hay xảy ra, con liền để cho phụ thân con cưới một người khác đi! Đừng cứ mãi luôn có chấp như vậy , còn có con, nhất định phải tự chăm sóc bản thân cho tốt.

Phượng Cửu nghe xong mũi chua xót, nhìn nàng đem một cái túi càn khôn nhét vào trong lòng ngực mình, lại cúi người xuống ôm chặt lấy mình.

.

.