Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Cập nhật: 02/12/2024
Trạng thái: Tạm Dừng
Lượt xem: 2,024,056
Đánh giá:                      
Huyền Huyễn
Truyện Sủng
Cổ Đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
     
     

"Muội dựa vào giường đừng lộn xộn, ta bôi thuốc băng bó cho muội.

" Hắn bình tĩnh nói, một bên lấy ra thuốc cầm máu, lại bị nàng ngăn cản.

"Ca, không cần, huynh đi ra ngoài trước, muội tự mình chữa thương.

" Nàng nhẹ giọng nói, ngồi trên giường khoanh chân gối, một bên từ trong không gian lấy ra một viên đan dược ăn vào.

Nghe vậy, hắn nhăn mi lại: "Muội bị thương thành như vậy sao lại tự mình chữa thương? Phải lập tức bôi thuốc, bằng không, ta đi gọi tiểu nha đầu kia tới bôi thuốc cho muội. ”

Hắn cho rằng nàng bị thương ở bả vai ngượng ngùng để cho hắn bôi thuốc, vì thế đứng dậy muốn đi ra ngoài, định gọi Đoạn Doanh Doanh tới.

Phượng Cửu giữ chặt hắn lắc đầu: "Không phải, muội có một môn công pháp, vết thương có thể tự mình khép lại, bôi thuốc gì cũng không có tốc độ chữa trị nhanh như công pháp này của muội, huynh đừng căng thẳng, ra ngoài canh giữ cho muội là tốt rồi, đừng để người quấy rầy muội. ”

Nghe nàng nói như vậy, Quan Tập Lẫm có chút không quá tin tưởng, chỉ là nàng cũng đã nói như vậy, nên cũng không hỏi thêm, chỉ là đáp: "Được, vậy nếu muội có chuyện gì cần liền gọi ta, ta liền ở bên ngoài. ”

Sau khi dặn dò xong, lúc này hắn mới ra khỏi phòng, canh giữ ở ngoài cửa phòng.

Mà Đoạn Doanh Doanh nghe được bọn Phượng Cửu trở về, lúc này cũng đi tới trước phòng Phượng Cửu, thấy Quan Tập Lẫm thủ ở bên cửa, hơn nữa trên người còn dính máu tươi, sắc mặt không khỏi trắng bệch, lo lắng hỏi: "Quan đại ca, trên người huynh sao lại có máu? Phượng Cửu đâu? ”

Tuy rằng uống dược dịch Phượng Cửu cho nàng ấy, nhưng thanh âm của nàng ấy vẫn còn có chút khàn khàn khô khốc, cho dù là như thế, nhưng cũng phát âm rõ ràng, làm cho người ta có thể nghe rõ ràng.

Quan Tập Lẫm nhìn nàng ấy một cái, nói: "Chúng ta ở bên ngoài gặp chút chuyện, giết vài người, chỉ là nàng bị thương, hiện tại đang tự chữa thương, ngươi cứ về phòng trước đi! ”

"Phượng Cửu không sao chứ? Có nặng lắm không?” Nàng ấy lo lắng hỏi.

"Không có việc gì, không cần lo lắng.

" Mặc dù hắn nói như vậy, nhưng vừa nghĩ đến áo trong màu trắng của nàng nhuộm thành một mảng máu đỏ, nắm tay liền siết chặt lên.

Rốt cuộc là ai muốn giết nàng? Còn phái ra nhiều cường giả như vậy, xem ra, là quyết tâm muốn dồn nàng vào chỗ chết! Người dám xuống tay với muội muội hắn, hắn tuyệt đối sẽ không tha cho kẻ đó!

Đoạn Doanh Doanh còn muốn nói cái gì đó, chợt nghe thấy có tiếng bước chân truyền đến, hơn nữa lúc này, Quan Tập Lẫm cũng quay đầu nhìn lại, vì thế, nàng ấy cũng quay đầu lại nhìn.

Liền thấy phụ thân cùng muội muội của nàng ấy thần sắc vội vàng cùng nhau đến. Nhìn thấy bọn họ, nàng ấy khẽ cắn môi dưới, lẳng lặng đứng, cúi đầu xuống.

"Quan huynh đệ, Phượng công tử bị thương nghiêm trọng sao? Nhưng có cần y giả trong phủ tới xem một chút?” Đoạn thành chủ hỏi.

“Hắn bị thương như vậy sao ngươi lại đứng ở bên ngoài này? Không cần hỗ trợ băng bó sao? Ngươi là đầu gỗ hay sao? Còn đứng yên ngây ngốc ở đây!

" Đoạn Lâm Lâm không chút khách khí hướng về phía Quan Tập Lẫm mắng, liền muốn tiến lên đẩy cửa đi vào xem một chút, không ngờ lúc này mới đi không được hai bước, cổ áo đã bị người túm lấy ném ra ngoài.

“ Cút!

Quan Tập Lẫm sắc mặt tối lại lạnh lùng quát, một tiếng quát lớn giống như sấm rền, nện vào trong lòng Đoạn Lâm Lâm, làm cho nàng ta xấu hổ buồn bực lại phẫn nộ.

"Ngươi dám đối với ta như vậy! Ta chính là thiên kim của thành chủ! Ngươi đúng là không muốn sống nữa! ”

“Tiểu Lâm, lui ra!

Đoạn thành chủ mặc dù cũng cảm thấy thái độ này của Quan Tập Lẫm không phải rất tốt, nhưng cũng biết, nhìn thấy Phượng Cửu bị thương hẳn là tâm tình của hắn không tốt, bởi vậy cũng không dám trách cứ, chỉ là hướng nữ nhi của mình quát lớn

"Cha! Người giúp người ngoài không giúp con! "Nàng ta tức giận trừng mắt nhìn Quan Tập Lẫm, trong lòng ủy khuất, hai mắt phiếm hồng.