Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Tuyệt Sắc Quyến Rũ : Quỷ Y Chí Tôn

Cập nhật: 02/12/2024
Trạng thái: Tạm Dừng
Lượt xem: 2,024,458
Đánh giá:                      
Huyền Huyễn
Truyện Sủng
Cổ Đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
     
     

Nàng híp hai mắt lại, cảm nhận được hồ nước lạnh lẽo thấu xương, cùng với miệng vết thương truyền đến từng trận đau đớn, chỉ là, sau khi đau đớn qua đi lại cảm thấy thật thoải mái, phảng phất như có một dòng nước ấm chạy qua thân thể.

Dòng nước ấm?

Nàng chợt mở to mắt, nhìn thân thể mình trong nước, lúc này, mặt nước bắt đầu phủ lên một luồng ánh sáng mờ nhạt.

Không phải huyền khí, mà là linh khí tinh khiết!

Nhìn hồ sâu tràn ngập hơi thở linh lực, nàng nghĩ tới những Toản Địa Thử biến dị. Là bởi vì có hồ linh khí rất sâu này nên mới trở nên béo tốt như vậy?

Nhưng nơi này vì sao lại có hơi thở linh lực tinh khiết như thế?

Đang lúc trầm tư, quả trứng vàng đặt ở bên cạnh không hề có cảnh báo bất chợt lăn về phía hồ.

"Bùm!

"

Một thanh âm rơi xuống nước, quả trứng vàng rất nhanh chìm vào trong nước, nàng cả kinh, sau khi với tay lấy túi Càn Khôn cùng chủy thủ đặt bên cạnh liền nhanh chóng lặn xuống.

Mở to hai mắt trong nước có thể nhìn đến quả trứng vàng đang chậm rãi chìm xuống, chỉ là, càng chìm xuống, hồ nước tinh khiết càng trở nên sâu thẳm hơn, phảng phất như một cái động không đáy đầy thần bí.

Nàng lo lắng nếu chìm xuống sâu hơn, nàng sẽ không thể giữ được hơi thở, cũng lo lắng nếu lặn xuống sâu hơn thì không biết sẽ gặp phải thứ gì dưới nước, vì thế gia tăng tốc độ , khi thấy càng ngày càng gần, lập tức duỗi tay chụp và đem ôm lấy quả trứng.

Khi nàng đã ôm được quả trứng , muốn bơi hướng lên trên, lại thoáng nhìn thấy phía dưới sâu thẳm tựa hồ có một phiến cửa đá mọc đầy rêu xanh?

Mặc dù nghi hoặc, nhưng lúc này nàng không hiếu kỳ, bởi vì nàng không thể nín thở lâu hơn được nữa, lập tức nhanh chóng một tay ôm trứng một tay vạch hướng lên trên, vào đúng ngay lúc này, cánh cửa đá sâu phía dưới đột nhiên chậm rãi mở ra.

Một luồng hấp lực cường đại từ bên trong cánh cửa đá truyền đến, giống như một cơn lốc xoáy từ dưới đáy bể cuốn lên, hút hết nước cùng nàng hướng về phía cánh cửa.

" Ừm!

"

Dưới hấp lực cường đại, ở trong nước không thể nào tránh thoát được lốc xoáy đang cuốn nàng vào, nên nàng cũng bị hút vào bên trong cánh cửa đá.

Dưới uy áp của nước cùng với luồng hấp lực cuốn vào trong động, nàng chỉ cảm máu trong lồng ngực đều quay cuồng, từ miệng phun ra một ngụm máu, vừa lúc văng lên trên quả trứng vàng đang được nàng gắt gao ôm vào trong ngực, nhưng nàng không phát hiện rằng toàn bộ máu nàng phun ra đều bị trứng vàng hấp thu, chỉ thấy trước mắt tối sầm rồi mất đi tri giác...

.

.

.

.

Cũng vào lúc này, trên quả trứng vàng hiện lên một tầng ánh sáng màu vàng nhàn nhạt, hoa văn phức tạp nguyên bản nằm trên vỏ trứng đã từng biến mất lần thứ hai xuất hiện, cùng với ánh sáng vàng dần dần lan ra bên ngoài vỏ trứng.

Điều bất ngờ nhất chính là, quả trứng vàng nguyên bản chỉ lớn bằng hai cái nắm tay giờ khắc này đang dần dần biến lớn trong ánh sáng vàng, vẫn bị Phượng Cửu ôm vào trong ngực, chỉ là lúc này, đã lớn như một quả dưa hấu.

Mà ngay giữa đôi lông mày của Phượng Cửu cũng hiện lên một văn đồ màu hồng đỏ mang hình dáng phượng hoàng lửa, sau khi văn đồ hiện lên, toàn thân nàng được bao phủ bởi một luồng ánh sáng vàng, vô số miệng vết thương trên người dùng tốc độ mắt thường có thể thấy được đang dần khôi phục.

.

.

.

.

.

Ầm một tiếng vang lớn, cả người Phượng Cửu bị lốc xoáy cuốn vào bên trong trực tiếp bị quăng ngã trên mặt đất, nước từ trong lốc xoáy đều trào lên trên người nàng, trọng lực cùng đau đớn đánh úp lại khiến nàng dần dần có ý thức, khi đang chậm rãi mở to mắt, lại bị kim quang làm cho chói mắt.

"Răng rắc!

"

Một tiếng vang thanh thúy vang lên nàng ngẩn người một chút, vừa lúc nhìn đến quả trứng vàng đã to như quả dưa hấu từ trong tay nàng lăn ra, một vết nứt chạy dài xuống bên cạnh.

"Răng rắc!

"

Tiếng răng rắc lại vang lên lần nữa, trên quả trứng vàng lại nứt nhiều hơn một đường, mà sau khi nhìn đến quả trứng vàng bị vỡ ra hai bên, nàng lại trợn tròn mắt.

.

.

.

.

.