Chương 1 - Chí Tôn Trùng Sinh
Chương 2 - Phụ Nữ Càng Đẹp Thì Càng Xấu Xa
Chương 3 - Giải Phóng Thiên Phú
Chương 4 - Bữa Tiệc Không Vui
Chương 5 - Tôi Không Đồng Ý
Chương 6 - Giãm Trên Mặt Đất
Chương 7 - Sao Chổi
Chương 8 - Thuốc Có Hiệu Quả
Chương 9 - Anh Là Cái Thá Gì?
Chương 10 - Đến Gây Sự
Chương 11 - Mùi Của Tụ Linh Thảo
Chương 12 - Đến Để Trả Thù
Chương 13 - Bảy Cục Cưng
Chương 14 - Bại Não
Chương 15 - Vừa Đấm Vừa Xoa
Chương 16 - Không Ngờ Tới
Chương 17 - Tìm Tới Cửa
Chương 18 - Quỳ Xuống Cầu Xin
Chương 19 - Ông Chủ
Chương 20 - Đại Ca!
Chương 21 - Tôi Có Gì Mà Phải Hối Hận Chứ?
Chương 22 - Tám Mươi Triệu!
Chương 23 - Quả Thật Rất Nóng!
Chương 24 - Không Có!
Chương 25 - Tam Thất
Chương 26 - Anh Biết Nhiều Hơn Thế Cơ!
Chương 27 - Anh Tham Gia Tiệc Cùng Với Ai?
Chương 28 - Đều Rất Thoải Mái!
Chương 29 - Hoa Vân Lập Tức Lái Xe Trở Về!
Chương 30 - Chăm Sóc Sư Huynh Của Cô Thật Tốt
Chương 31 - Sao Vậy?
Chương 32 - Linh Thạch!
Chương 33 - Là Phụ Nữ Đều Yêu Cái Đẹp
Chương 34 - Tinh Thần Lực!
Chương 35 - Thật Là Nực Cười!
Chương 36 - Là Tôi Quấy Rầy Rồi!
Chương 37 - Chơi Đùa Với Nhịp Tim!
Chương 38 - Thật Sao?
Chương 39 - Cái Này Kiếm Lợi Lớn Rồi!
Chương 40 - Rủi Ro Thực Sự Quá Lớn!
Chương 41 - Chắc Chắn!
Chương 42 - Không Thành Vấn Đề!
Chương 43 - Nói Như Vậy Là Sao?
Chương 44 - Đã Chuyển Rồi!
Chương 45 - Tôi Ra Giá Một Trăm Triệu!
Chương 46 - Bảo Người Chuẩn Bị Tiền!
Chương 47 - Trương Phàm Bỏ Đi Thứ Yêu Thích!
Chương 48 - Chờ Tôi Xong Việc Đi!
Chương 49 - Có Hạt Giống Không?
Chương 50 - Sao Cô Lại Tới Đây?
Chương 51 - Nếu Như Đều Là Đế Vương Lục Thì Thật Tốt!
Chương 52 - Về Phần Tụ Linh Trận
Chương 53 - Rốt Cuộc Cũng Cảm Thấy Mỹ Mãn!
Chương 54 - Hiệu Quả Cũng Không Phải Quá Tốt
Chương 55 - Mệnh Lệnh
Chương 56 - Một Chút Tác Dụng Cũng Không Có
Chương 57 - Lại Một Lần Nữa Nhập Trận
Chương 58 - Tôi Muốn Chiếc Này
Chương 59 - Cô Nên Suy Nghĩ Kĩ
Chương 60 - Tôi Muốn Chiếc Xe Này
Chương 61 - Không Cần Phải Lãng Phí Thời Gian Nữa
Chương 62 - Muốn Đổi Công Việc Không
Chương 63 - Vậy Phải Xem Người Cười Đến Cuối Cùng Là Ai Mới Được
Chương 64 - Không Có Ngọc
Chương 65 - Muốn Biết Sao
Chương 66 - Đáp Lại Bằng Một Cái Tát
Chương 67 - Cứ Để Anh Ta Đến
Chương 68 - Nhất Định Phải Gặp Cô
Chương 69 - Cha Tôi Muốn Gặp Anh Một Lần
Chương 70 - Cha Của Hoa Vân Muốn Gặp Hẳn?
Chương 71 - Trương Tiên Sinh Đồng Ý Sao?
Chương 72 - Điều Này Khiến Hẳn Vô Cùng Khó Chịu
Chương 73 - Các Người Đang Làm Gì Vậy!
Chương 74 - Không Thể Trêu Vào
Chương 75 - Suối Linh Khí
Chương 76 - Một Người Như Vậy Xứng Đáng Để Đi Theo
Chương 77 - Vấn Đề Tiền Bạc
Chương 78 - Một Trăm Triệu Là Đủ
Chương 79 - Đến Lượt Các Người Rồi
Chương 80 - Có Quyết Định Chưa
Chương 81 - Con Ủng Hộ Ông Đánh Gãy Chân Cha Con
Chương 82 - Tất Cả Nhân Lực Đều Đã Chuẩn Bị Tốt
Chương 83 - Trần Gia Xuất Binh
Chương 84 - Không Có Tiền, Tôi Sẽ Không Thả Người
Chương 85 - Đúng Một Quyền
Chương 86 - Bây Giờ Là Năm Trăm Triệu
Chương 87 - Vượt Quá Tưởng Tượng
Chương 88 - Càng Ngày Càng Được Trọng Dụng
Chương 89 - Sửa Mê Huyễn Trận
Chương 90 - Cho Dù Có Gấp Gáp Cũng Không Có Cách Nào
Chương 91 - Một Tỷ
Chương 92 - Một Tháng Sau
Chương 93 - Ân Tình Lớn
Chương 94 - Ba Mươi Hai Viên
Chương 95 - Tôi Đều Mua Hết
Chương 96 - Đây Là Quy Tắc
Chương 97 - Cấp Tốc Trở Mặt
Chương 98 - Lập Tức Buông Tay Ra
Chương 99 - Hắn Rất Thích Những Con Lừa Bướng Bỉnh Như Thế Này
Chương 100 - Dám!
Chương 101 - Hy Vọng Ông Hết Lòng Tuân Thủ Lời Hứa
Chương 102 - Lá Gan Của Cô Rất Lớn
Chương 103 - Công Ty Bảo Hiểm
Chương 104 - Hiện Giờ Chỉ Có Thể Chờ
Chương 105 - Làm Khách Ở Nhà Họ Tê
Chương 106 - Nghiêm Túc Chứ
Chương 107 - Đến Đây Đi
Chương 108 - Luận Bàn
Chương 109 - Cảm Ngộ
Chương 110 - Chúng Ta Hãy Hợp Lực Để Thay Đổi Cả Gia Tộc
Chương 111 - Siêu Phàm
Chương 112 - Cứu Người
Chương 113 - Thánh Võ Đan
Chương 114 - Tụ Linh Trận
Chương 115 - Cảm Ngộ Đối Với Hắn Rất Đơn Giản
Chương 116 - Điều Này Sao Có Thể
Chương 117 - Không Dám Lừa Gạt Thánh Võ Tông
Chương 118 - Lén Lút Xem Hết Tất Cả
Chương 119 - Có Chuyện Gì Xảy Ra
Chương 120 - Không Rét Mà Run
Chương 121 - Nhận Sai
Chương 122 - Những Ưu Điểm Này Đúng Là Có
Chương 123 - Không Đủ Dùng
Chương 124 - Lời Xin Lỗi Này Có Thành Ý Gì
Chương 125 - Không Thể Có Đạo Lý Như Vậy
Chương 126 - Anh Có Hiểu Biết Về Nghề Dược Liệu Sao
Chương 127 - Quản Chế Tin Tức
Chương 128 - Xin Anh Ngàn Vạn Cho Chúng Tôi Thêm Một Cơ Hội
Chương 129 - Tám Mươi Phần Trăm
Chương 130 - Kỳ Ngộ Nhanh Như Vậy Đã Tới
Chương 131 - Viện Trợ Của Trần Gia
Chương 132 - Đến Tìm Tiên Sinh Sao
Chương 133 - Kem Mọc Tóc Hoàn Chỉnh
Chương 134 - Ăn Như Vậy, Ai Có Thể Gánh Nổi Chứ
Chương 135 - Bắt Đầu Luyện Hóa
Chương 136 - Thăng Cấp Chính Là Lớn Như Vậy
Chương 137 - Chú Thử Trước Xem Chất Lượng Thế Nào
Chương 138 - Một Số Truyền Thuyết, Cũng Không Nhất Định Tất Cả Đều Là Giả
Chương 139 - Đây Mới Chính Là Ngu Xuẩn
Chương 140 - Thật Là Xui Xẻo
Chương 141 - Xảy Ra Chuyện Ngoài Ý Muốn
Chương 142 - Nhất Định Phải Cứu Tào Cương Ra
Chương 143 - Anh Sẽ Phải Trả Giá Thật Đắt Vì Câu Nói Này
Chương 144 - Đẳng Cấp Vô Cùng Thấp
Chương 145 - Sát Phạt
Chương 146 - Ông Xuất Hiện Là Để Cứu Hắn Ta
Chương 147 - Anh Ta Đã Bị Phế
Chương 148 - Không Có Lựa Chọn Nào Khác
Chương 149 - Võ Quản Cục
Chương 150 - Phải Làm Sao Bây Giờ
Chương 151 - Lựa Chọn Khác
Chương 152 - Sao Linh Khí Ở Đây Lại Nồng Đậm Như Vậy
Chương 153 - Phúc Lợi Tài Nguyên
Chương 154 - Phương Diện Tài Nguyên
Chương 155 - Tấn Kiến An Hơi Sửng Sốt
Chương 156 - Tần Kiến An Rời Đi
Chương 157 - Mạng Của Hắn Đã Không Còn!
Chương 158 - Một Khi Xảy Ra Vấn Đề
Chương 159 - Lúc Đi Nhớ Phải Gọi Tôi Đấy!
Chương 160 - Đúng Là Chưa Trải Sự Đời Mà!
Chương 161 - Cả Tào Hiên Cũng Vậy
Chương 162 - Không Sai!
Chương 163 - Đúng Là Công Đức Vô Lượng!
Chương 164 - Điều Đó Nói Lên Điều Gì Chứ?
Chương 165 - Trong Viện
Chương 166 - Cục Trưởng Khổng
Chương 167 - Cái Này Cần Chuẩn Bị
Chương 168 - Sảng Khoái!
Chương 169 - Tất Nhiên Rồi!
Chương 170 - Trương Phàm Rất Hăng Hái
Chương 171 - Trị Liệu Ở Đâu?
Chương 172 - Với Năng Lượng Ẩn Chứa
Chương 173 - Đây Mới Là Điều Quan Trọng Nhất
Chương 174 - Nhưng Cho Dù Như Vậy
Chương 175 - Quan Trọng
Chương 176 - Nếu Như Bây Giờ
Chương 177 - Đây Là Đan Điền Bị Phế Đấy!
Chương 178 - Về Phần Giá Trị Cống Hiến Đổi
Chương 179 - Cho Dù Là Lừa Mình Dối Người
Chương 180 - Linh Khí Rất Nồng Đậm!
Chương 181 - Khổng Vân Huy Rời Đi
Chương 182 - Gần Bao Lâu?
Chương 183 - Nhưng Mà
Chương 184 - Trương Phàm Quả Thật Có Chút Kinh Ngạc
Chương 185 - Cung Thần Cũng Lộ Vẻ Vui Mừng
Chương 186 - Còn Có Một Phần
Chương 187 - Kỳ Thật
Chương 188 - Bố Mẹ Hắn Mất Tích Ở Đó
Chương 189 - Vậy Chị Sẽ Chờ Thêm Một Chút!
Chương 190 - Quan Trọng Là Miễn Phí Nha!
Chương 191 - Tình Huống Của Tân Dao
Chương 192 - Trương Phàm Rất Bận Rộn
Chương 193 - Vẫn Chưa Đủ!
Chương 194 - Bậc Thang Trúc Cơ!
Chương 195 - Tất Cả Mọi Người Vô Cùng Mừng Rỡ!
Chương 196 - Trương Phàm Chữa Trị
Chương 197 - Nhưng Bây Giò
Chương 198 - Huấn Luyện
Chương 199 - Tân Kiến An Đắc Ý
Chương 200 - Mà Những Người Như Vậy
Chương 201 - Xử Lý Xong Việc Này
Chương 202 - Tỉnh Thần Lực Tiếp Cận
Chương 203 - Nhưng Bây Giờ Xem Ra
Chương 204 - Sau Này Làm Phiền Tông Sư Quý Rồi!
Chương 205 - Vẫn Nên Cẩn Thận Một Chút Cho Thoả Đáng
Chương 206 - Xin Lỗi Tiên Sinh
Chương 207 - Càng Được Ưu Ái
Chương 208 - Xin Lỗi Tiên Sinh
Chương 209 - Lại Nói Tiếp
Chương 210 - Vậy Thì Cứ Gọi Theo Công Việc Đi
Chương 211 - Sao Có Thể Như Vậy Được Chứ!
Chương 212 - Nhưng Mà
Chương 213 - Hiệu Quả Tuyệt Đối Có Tính Đột Phá?
Chương 214 - Không Thể Nào!
Chương 215 - Thế Nhưng
Chương 216 - Một Châu Đã Như Thế?
Chương 217 - Đều Đã Chuẩn Bị Xong Rồi!
Chương 218 - Dược Liệu Là Thứ Vô Cùng Thần Kỳ
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Nhưng Dù Là Như Vậy
Chương 221 - Giá Trị Cống Hiến Của Ông Đủ Rồi!
Chương 222 - Sao Rồi
Chương 223 - Đây Thật Sự Là Một Chuyện Lớn!
Chương 224 - Muốn Tìm Được Dược Liệu
Chương 225 - Hai Mươi Người À!
Chương 226 - Át Chủ Bài
Chương 227 - Mùi Của Huyết Hồng Thảo!
Chương 228 - Tuyệt Đối Là Như Vậy!
Chương 229 - Các Người Là?
Chương 230 - Tôi Đi Trước Dẫn Đường
Chương 231 - Bản Thân Điều Này Đã Không Bình Thường
Chương 232 - Trưởng Thôn Đừng Sợ!
Chương 233 - Tiên Sinh
Chương 234 - Trương Phàm Vỡ Lẽ!
Chương 235 - Nói Đi!
Chương 236 - Tuy Ông Tuyệt Đối Nắm Chắc
Chương 237 - Hay Là Cậu Báo Đi!
Chương 238 - Ngày Hôm Sau!
Chương 239 - Đương Nhiên
Chương 240 - Quả Thực Khủng Bố!
Chương 241 - Có Thể Nói Là Một Lão Phu Nhân
Chương 242 - Đây Là Khái Niệm Gì?
Chương 243 - Có Vấn Đề À?
Chương 244 - Đương Nhiên Là Có Điều Kiện
Chương 245 - Có Thể Xem Một Chú
Chương 246 - Làm Hỗn Loạn Thì Có Lợi Gì Cho Hắn Ta?
Chương 247 - Khả Năng Kiếm Tiền Đã Đủ Rồi
Chương 248 - Đưa Súng Cho Tôi
Chương 249 - Năng Lực Học Tập Mạnh!
Chương 250 - Khổng Nhã Xuất Quan
Chương 251 - Bối Phận
Chương 252 - Sau Này Sẽ Không Còn Như Vậy Nữa
Chương 253 - Cái Này Thì Quá Đơn Giản
Chương 254 - Phải Tìm Được Chứng Cứ
Chương 255 - Không Tin À
Chương 256 - Có Lời Không?
Chương 257 - Hi Vọng Có Thể Có Được Một Kết Quả Chuẩn Xác
Chương 258 - Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
Chương 259 - Cô Ta Nghĩ Gì Vậy?
Chương 260 - Không Đơn Giản Như Vậy
Chương 261 - Trúc Cơ Sơ Kỳ
Chương 1 - Chí Tôn Trùng Sinh
Chương 2 - Phụ Nữ Càng Đẹp Thì Càng Xấu Xa
Chương 3 - Giải Phóng Thiên Phú
Chương 4 - Bữa Tiệc Không Vui
Chương 5 - Tôi Không Đồng Ý
Chương 6 - Giãm Trên Mặt Đất
Chương 7 - Sao Chổi
Chương 8 - Thuốc Có Hiệu Quả
Chương 9 - Anh Là Cái Thá Gì?
Chương 10 - Đến Gây Sự
Chương 11 - Mùi Của Tụ Linh Thảo
Chương 12 - Đến Để Trả Thù
Chương 13 - Bảy Cục Cưng
Chương 14 - Bại Não
Chương 15 - Vừa Đấm Vừa Xoa
Chương 16 - Không Ngờ Tới
Chương 17 - Tìm Tới Cửa
Chương 18 - Quỳ Xuống Cầu Xin
Chương 19 - Ông Chủ
Chương 20 - Đại Ca!
Chương 21 - Tôi Có Gì Mà Phải Hối Hận Chứ?
Chương 22 - Tám Mươi Triệu!
Chương 23 - Quả Thật Rất Nóng!
Chương 24 - Không Có!
Chương 25 - Tam Thất
Chương 26 - Anh Biết Nhiều Hơn Thế Cơ!
Chương 27 - Anh Tham Gia Tiệc Cùng Với Ai?
Chương 28 - Đều Rất Thoải Mái!
Chương 29 - Hoa Vân Lập Tức Lái Xe Trở Về!
Chương 30 - Chăm Sóc Sư Huynh Của Cô Thật Tốt
Chương 31 - Sao Vậy?
Chương 32 - Linh Thạch!
Chương 33 - Là Phụ Nữ Đều Yêu Cái Đẹp
Chương 34 - Tinh Thần Lực!
Chương 35 - Thật Là Nực Cười!
Chương 36 - Là Tôi Quấy Rầy Rồi!
Chương 37 - Chơi Đùa Với Nhịp Tim!
Chương 38 - Thật Sao?
Chương 39 - Cái Này Kiếm Lợi Lớn Rồi!
Chương 40 - Rủi Ro Thực Sự Quá Lớn!
Chương 41 - Chắc Chắn!
Chương 42 - Không Thành Vấn Đề!
Chương 43 - Nói Như Vậy Là Sao?
Chương 44 - Đã Chuyển Rồi!
Chương 45 - Tôi Ra Giá Một Trăm Triệu!
Chương 46 - Bảo Người Chuẩn Bị Tiền!
Chương 47 - Trương Phàm Bỏ Đi Thứ Yêu Thích!
Chương 48 - Chờ Tôi Xong Việc Đi!
Chương 49 - Có Hạt Giống Không?
Chương 50 - Sao Cô Lại Tới Đây?
Chương 51 - Nếu Như Đều Là Đế Vương Lục Thì Thật Tốt!
Chương 52 - Về Phần Tụ Linh Trận
Chương 53 - Rốt Cuộc Cũng Cảm Thấy Mỹ Mãn!
Chương 54 - Hiệu Quả Cũng Không Phải Quá Tốt
Chương 55 - Mệnh Lệnh
Chương 56 - Một Chút Tác Dụng Cũng Không Có
Chương 57 - Lại Một Lần Nữa Nhập Trận
Chương 58 - Tôi Muốn Chiếc Này
Chương 59 - Cô Nên Suy Nghĩ Kĩ
Chương 60 - Tôi Muốn Chiếc Xe Này
Chương 61 - Không Cần Phải Lãng Phí Thời Gian Nữa
Chương 62 - Muốn Đổi Công Việc Không
Chương 63 - Vậy Phải Xem Người Cười Đến Cuối Cùng Là Ai Mới Được
Chương 64 - Không Có Ngọc
Chương 65 - Muốn Biết Sao
Chương 66 - Đáp Lại Bằng Một Cái Tát
Chương 67 - Cứ Để Anh Ta Đến
Chương 68 - Nhất Định Phải Gặp Cô
Chương 69 - Cha Tôi Muốn Gặp Anh Một Lần
Chương 70 - Cha Của Hoa Vân Muốn Gặp Hẳn?
Chương 71 - Trương Tiên Sinh Đồng Ý Sao?
Chương 72 - Điều Này Khiến Hẳn Vô Cùng Khó Chịu
Chương 73 - Các Người Đang Làm Gì Vậy!
Chương 74 - Không Thể Trêu Vào
Chương 75 - Suối Linh Khí
Chương 76 - Một Người Như Vậy Xứng Đáng Để Đi Theo
Chương 77 - Vấn Đề Tiền Bạc
Chương 78 - Một Trăm Triệu Là Đủ
Chương 79 - Đến Lượt Các Người Rồi
Chương 80 - Có Quyết Định Chưa
Chương 81 - Con Ủng Hộ Ông Đánh Gãy Chân Cha Con
Chương 82 - Tất Cả Nhân Lực Đều Đã Chuẩn Bị Tốt
Chương 83 - Trần Gia Xuất Binh
Chương 84 - Không Có Tiền, Tôi Sẽ Không Thả Người
Chương 85 - Đúng Một Quyền
Chương 86 - Bây Giờ Là Năm Trăm Triệu
Chương 87 - Vượt Quá Tưởng Tượng
Chương 88 - Càng Ngày Càng Được Trọng Dụng
Chương 89 - Sửa Mê Huyễn Trận
Chương 90 - Cho Dù Có Gấp Gáp Cũng Không Có Cách Nào
Chương 91 - Một Tỷ
Chương 92 - Một Tháng Sau
Chương 93 - Ân Tình Lớn
Chương 94 - Ba Mươi Hai Viên
Chương 95 - Tôi Đều Mua Hết
Chương 96 - Đây Là Quy Tắc
Chương 97 - Cấp Tốc Trở Mặt
Chương 98 - Lập Tức Buông Tay Ra
Chương 99 - Hắn Rất Thích Những Con Lừa Bướng Bỉnh Như Thế Này
Chương 100 - Dám!
Chương 101 - Hy Vọng Ông Hết Lòng Tuân Thủ Lời Hứa
Chương 102 - Lá Gan Của Cô Rất Lớn
Chương 103 - Công Ty Bảo Hiểm
Chương 104 - Hiện Giờ Chỉ Có Thể Chờ
Chương 105 - Làm Khách Ở Nhà Họ Tê
Chương 106 - Nghiêm Túc Chứ
Chương 107 - Đến Đây Đi
Chương 108 - Luận Bàn
Chương 109 - Cảm Ngộ
Chương 110 - Chúng Ta Hãy Hợp Lực Để Thay Đổi Cả Gia Tộc
Chương 111 - Siêu Phàm
Chương 112 - Cứu Người
Chương 113 - Thánh Võ Đan
Chương 114 - Tụ Linh Trận
Chương 115 - Cảm Ngộ Đối Với Hắn Rất Đơn Giản
Chương 116 - Điều Này Sao Có Thể
Chương 117 - Không Dám Lừa Gạt Thánh Võ Tông
Chương 118 - Lén Lút Xem Hết Tất Cả
Chương 119 - Có Chuyện Gì Xảy Ra
Chương 120 - Không Rét Mà Run
Chương 121 - Nhận Sai
Chương 122 - Những Ưu Điểm Này Đúng Là Có
Chương 123 - Không Đủ Dùng
Chương 124 - Lời Xin Lỗi Này Có Thành Ý Gì
Chương 125 - Không Thể Có Đạo Lý Như Vậy
Chương 126 - Anh Có Hiểu Biết Về Nghề Dược Liệu Sao
Chương 127 - Quản Chế Tin Tức
Chương 128 - Xin Anh Ngàn Vạn Cho Chúng Tôi Thêm Một Cơ Hội
Chương 129 - Tám Mươi Phần Trăm
Chương 130 - Kỳ Ngộ Nhanh Như Vậy Đã Tới
Chương 131 - Viện Trợ Của Trần Gia
Chương 132 - Đến Tìm Tiên Sinh Sao
Chương 133 - Kem Mọc Tóc Hoàn Chỉnh
Chương 134 - Ăn Như Vậy, Ai Có Thể Gánh Nổi Chứ
Chương 135 - Bắt Đầu Luyện Hóa
Chương 136 - Thăng Cấp Chính Là Lớn Như Vậy
Chương 137 - Chú Thử Trước Xem Chất Lượng Thế Nào
Chương 138 - Một Số Truyền Thuyết, Cũng Không Nhất Định Tất Cả Đều Là Giả
Chương 139 - Đây Mới Chính Là Ngu Xuẩn
Chương 140 - Thật Là Xui Xẻo
Chương 141 - Xảy Ra Chuyện Ngoài Ý Muốn
Chương 142 - Nhất Định Phải Cứu Tào Cương Ra
Chương 143 - Anh Sẽ Phải Trả Giá Thật Đắt Vì Câu Nói Này
Chương 144 - Đẳng Cấp Vô Cùng Thấp
Chương 145 - Sát Phạt
Chương 146 - Ông Xuất Hiện Là Để Cứu Hắn Ta
Chương 147 - Anh Ta Đã Bị Phế
Chương 148 - Không Có Lựa Chọn Nào Khác
Chương 149 - Võ Quản Cục
Chương 150 - Phải Làm Sao Bây Giờ
Chương 151 - Lựa Chọn Khác
Chương 152 - Sao Linh Khí Ở Đây Lại Nồng Đậm Như Vậy
Chương 153 - Phúc Lợi Tài Nguyên
Chương 154 - Phương Diện Tài Nguyên
Chương 155 - Tấn Kiến An Hơi Sửng Sốt
Chương 156 - Tần Kiến An Rời Đi
Chương 157 - Mạng Của Hắn Đã Không Còn!
Chương 158 - Một Khi Xảy Ra Vấn Đề
Chương 159 - Lúc Đi Nhớ Phải Gọi Tôi Đấy!
Chương 160 - Đúng Là Chưa Trải Sự Đời Mà!
Chương 161 - Cả Tào Hiên Cũng Vậy
Chương 162 - Không Sai!
Chương 163 - Đúng Là Công Đức Vô Lượng!
Chương 164 - Điều Đó Nói Lên Điều Gì Chứ?
Chương 165 - Trong Viện
Chương 166 - Cục Trưởng Khổng
Chương 167 - Cái Này Cần Chuẩn Bị
Chương 168 - Sảng Khoái!
Chương 169 - Tất Nhiên Rồi!
Chương 170 - Trương Phàm Rất Hăng Hái
Chương 171 - Trị Liệu Ở Đâu?
Chương 172 - Với Năng Lượng Ẩn Chứa
Chương 173 - Đây Mới Là Điều Quan Trọng Nhất
Chương 174 - Nhưng Cho Dù Như Vậy
Chương 175 - Quan Trọng
Chương 176 - Nếu Như Bây Giờ
Chương 177 - Đây Là Đan Điền Bị Phế Đấy!
Chương 178 - Về Phần Giá Trị Cống Hiến Đổi
Chương 179 - Cho Dù Là Lừa Mình Dối Người
Chương 180 - Linh Khí Rất Nồng Đậm!
Chương 181 - Khổng Vân Huy Rời Đi
Chương 182 - Gần Bao Lâu?
Chương 183 - Nhưng Mà
Chương 184 - Trương Phàm Quả Thật Có Chút Kinh Ngạc
Chương 185 - Cung Thần Cũng Lộ Vẻ Vui Mừng
Chương 186 - Còn Có Một Phần
Chương 187 - Kỳ Thật
Chương 188 - Bố Mẹ Hắn Mất Tích Ở Đó
Chương 189 - Vậy Chị Sẽ Chờ Thêm Một Chút!
Chương 190 - Quan Trọng Là Miễn Phí Nha!
Chương 191 - Tình Huống Của Tân Dao
Chương 192 - Trương Phàm Rất Bận Rộn
Chương 193 - Vẫn Chưa Đủ!
Chương 194 - Bậc Thang Trúc Cơ!
Chương 195 - Tất Cả Mọi Người Vô Cùng Mừng Rỡ!
Chương 196 - Trương Phàm Chữa Trị
Chương 197 - Nhưng Bây Giò
Chương 198 - Huấn Luyện
Chương 199 - Tân Kiến An Đắc Ý
Chương 200 - Mà Những Người Như Vậy
Chương 201 - Xử Lý Xong Việc Này
Chương 202 - Tỉnh Thần Lực Tiếp Cận
Chương 203 - Nhưng Bây Giờ Xem Ra
Chương 204 - Sau Này Làm Phiền Tông Sư Quý Rồi!
Chương 205 - Vẫn Nên Cẩn Thận Một Chút Cho Thoả Đáng
Chương 206 - Xin Lỗi Tiên Sinh
Chương 207 - Càng Được Ưu Ái
Chương 208 - Xin Lỗi Tiên Sinh
Chương 209 - Lại Nói Tiếp
Chương 210 - Vậy Thì Cứ Gọi Theo Công Việc Đi
Chương 211 - Sao Có Thể Như Vậy Được Chứ!
Chương 212 - Nhưng Mà
Chương 213 - Hiệu Quả Tuyệt Đối Có Tính Đột Phá?
Chương 214 - Không Thể Nào!
Chương 215 - Thế Nhưng
Chương 216 - Một Châu Đã Như Thế?
Chương 217 - Đều Đã Chuẩn Bị Xong Rồi!
Chương 218 - Dược Liệu Là Thứ Vô Cùng Thần Kỳ
Chương 219 - Chương 219
Chương 220 - Nhưng Dù Là Như Vậy
Chương 221 - Giá Trị Cống Hiến Của Ông Đủ Rồi!
Chương 222 - Sao Rồi
Chương 223 - Đây Thật Sự Là Một Chuyện Lớn!
Chương 224 - Muốn Tìm Được Dược Liệu
Chương 225 - Hai Mươi Người À!
Chương 226 - Át Chủ Bài
Chương 227 - Mùi Của Huyết Hồng Thảo!
Chương 228 - Tuyệt Đối Là Như Vậy!
Chương 229 - Các Người Là?
Chương 230 - Tôi Đi Trước Dẫn Đường
Chương 231 - Bản Thân Điều Này Đã Không Bình Thường
Chương 232 - Trưởng Thôn Đừng Sợ!
Chương 233 - Tiên Sinh
Chương 234 - Trương Phàm Vỡ Lẽ!
Chương 235 - Nói Đi!
Chương 236 - Tuy Ông Tuyệt Đối Nắm Chắc
Chương 237 - Hay Là Cậu Báo Đi!
Chương 238 - Ngày Hôm Sau!
Chương 239 - Đương Nhiên
Chương 240 - Quả Thực Khủng Bố!
Chương 241 - Có Thể Nói Là Một Lão Phu Nhân
Chương 242 - Đây Là Khái Niệm Gì?
Chương 243 - Có Vấn Đề À?
Chương 244 - Đương Nhiên Là Có Điều Kiện
Chương 245 - Có Thể Xem Một Chú
Chương 246 - Làm Hỗn Loạn Thì Có Lợi Gì Cho Hắn Ta?
Chương 247 - Khả Năng Kiếm Tiền Đã Đủ Rồi
Chương 248 - Đưa Súng Cho Tôi
Chương 249 - Năng Lực Học Tập Mạnh!
Chương 250 - Khổng Nhã Xuất Quan
Chương 251 - Bối Phận
Chương 252 - Sau Này Sẽ Không Còn Như Vậy Nữa
Chương 253 - Cái Này Thì Quá Đơn Giản
Chương 254 - Phải Tìm Được Chứng Cứ
Chương 255 - Không Tin À
Chương 256 - Có Lời Không?
Chương 257 - Hi Vọng Có Thể Có Được Một Kết Quả Chuẩn Xác
Chương 258 - Yêu Từ Cái Nhìn Đầu Tiên
Chương 259 - Cô Ta Nghĩ Gì Vậy?
Chương 260 - Không Đơn Giản Như Vậy
Chương 261 - Trúc Cơ Sơ Kỳ
Mấu chốt là — Thánh Võ đan đã rất thơm rồi. “Đa tạ Trương thần y!
” Nguy Thành Vân thở phào. nhẹ nhõm, sau đó ông liền trông mong nhìn Trương Phàm.
Nếu không trị liệu tốt, ông ta tuyệt đối không có khả năng đưa Thánh Võ đan cho hắn.
“Đưa tay qua đây!
” Trương Phàm đã nhìn ra Ngụy Thành Vân có vấn đề ở chỗ nào.
Ngũ tạng lục phủ của ông ta đều có vấn đề...
.
Nhưng cụ thể hơn, cũng không phải chỉ dựa vào ánh mắt là có thể nhìn ra.
Ngụy Thành Vân vội vàng vươn tay ra.
Trương Phàm nắm lấy cổ tay Nguy Thành Vân, nghiêm túc bắt mạch.
Sau đó nói: “Thuộc tính công phu của ông vốn là thuộc hỏa, bình thường tu luyện đối với bản thân thân thể của ông có gánh nặng tương đối lớn, ông còn đi nơi thuộc tính hỏa mạnh, lấy hoả công hoải”
Vẻ mặt Nguy Thành Vân ngượng ngùng: “Tôi cũng gấp gáp muốn đột phá.
.
. Trương thần y, có phương pháp cứu chữa hay không ạ?”
Đúng vậy, ông ta rốt cuộc bị thương như thế nào, lại †ẩu hỏa nhập ma như thế nào, thân thể hiện giờ bị thương nặng bao nhiêu, bị thương đến mức nào, những thứ này hẳn đều biết rõ.
Một cổ võ giả nhất định phải nắm giữ cẩn thận thân thể mình đúng chỗ!
Nhưng biết là một chuyện, giải quyết vấn đề lại là một chuyện khác.
“Tôi kê cho ông một phương thuốc!
” Trương Phàm tìm giấy bút bắt đầu viết phương thuốc, vừa viết vừa nói: “Phương thuốc này có thể uống, cũng có thể ngâm mình, trong lúc đó sẽ có một chút cảm giác khó chịu, ví dụ như cả người rét run, nhưng cũng không cần phải để ý nó! Một tháng là có thể khỏi hẳn! Nhớ kỹ, trong vòng một tháng, ngàn vạn lần không nên vận dụng bất kỳ một chút nội lực nào, bằng không, thần tiên cũng khó cứu!
”
“Một tháng là khỏi sao?” Ngụy Thành Vân sợ đến ngây người.
Đây không phải là vấn đề có thể chữa hay không, mà một tháng là có thể khỏi! Đây là khái niệm gì chứ? Ngụy. Thành Vân bây giờ kích động không biết nên nói gì để hình dung tâm tình của mình vào lúc này.
“Còn có biện pháp nhanh hơn với tốt hơn! Nhưng một viên Thánh Võ đan.
.
. Không đủI” Trương Phàm thản nhiên nói.
“Cái đó, Trương thần y, quy định của tông môn cũng không phải cố định, có thể cho phép tôi liên hệ với tông môn một chút hay không?” Ngụy Thành Vân tự nhiên muốn chữa khỏi nhanh hơn.
Có thể chữa khỏi trong hai chín ngày, ông ta cũng sẽ không đợi ba mươi ngày!
Ông ta thật sự chịu đựng đủ trạng thái bây giờ của bản thân rồi.
“Xin cứ tự nhiên!
" Trong lòng Trương Phàm vui mừng, tràn đầy chờ mong.
Ngụy Thành Vân lập tức đi lên gọi điện thoại.
.
.
Năm phút sau, Nguy Thành Vân kết thúc cuộc trò chuyện ông ta đi tới bên người Trương Phàm nói:
“Tông môn đồng ý giúp tôi trả thêm một hạt giống quả Tỉnh Huyễn Thảo!
”
“Hạt giống Tinh Huyễn Thảo! Cũng được! Đi theo tôi, †ôi giúp ông châm cứu một chút, sau đó ông cứ dựa theo phương thuốc mà tôi kê uống hoặc ngâm mình! Một tuần là khỏi!
" Trong lòng Trương Phàm vui mừng.
Tỉnh Huyễn Thảo chính là một trong những vật liệu của Thánh Võ đan.
Mà Tỉnh Huyễn Thảo mặc dù rất bình thường ở giới tu tiên, nhưng ở địa cầu.
.
. Được rồi, chỉ cần là phạm trù linh tài, liền không có gì bình thường hay không bình thường cả.
Trương Phàm có rất nhiều đan dược đều có thể dùng đến Tinh Huyễn Thảo, không tệ! Tốt läm!
“Đa tạ Trương thần y!
” Nguy Thành Vân mừng rỡ, một tháng khôi phục giảm xuống còn một tuần khôi phục, biên độ giảm xuống thật sự rất lớn.
Tuy rằng quay đầu nhìn lại, Trương Phàm chỉ kê đơn thuốc chứ không trị liệu, dường như trả giá một viên
Thánh Võ đan có chút không xứng đáng.
.
. Dù sao trả giá một viên Thánh Võ đan nên là cả quá trình trị liệu.
Nhưng một tháng bình phục, cũng là cả một quá trình trị liệu!
Là ông ta muốn tăng tốc, không phải sao?
Cho nên, nghiêm túc mà nói cũng không có tật xấu gì lớn!
Chỉ cần ông ta tốt lên, một hạt giống quả Tinh Huyễn 'Thảo mà thôi, cái này cũng không có gì.
Về phần Trương Phàm có lừa ông ta hay không.
.
.
Ngụy Thành Vân thật sự không lo lắng.
Không nói hết tất cả đều sẽ đợi đến lúc sau khi ông †a khôi phục lại rồi trả tiên, coi như bây giờ ông ta trả tiền, một khi hắn không trị liệu tốt, Thánh Võ tông cũng có thể thoải mái nghiền ép Trương Phàm!
Ông ta tin là, mặc kệ bất luận kẻ nào, cũng không dám lừa gạt Thánh Võ tông ở phương diện này!