Chương 1 - Đại Thọ Lão Tổ
Chương 2 - Buông Cô Gái Kia Ra
Chương 3 - Để Cho Tất Cả Truyền Thông Gỡ Tin Xuống Là Được Rồi
Chương 4 - Tin Tức Đã Biến Mất
Chương 5 - Sự Khác Thường Của Thiệu Tứ Gia
Chương 6 - Đến Cửa
Chương 7 - Rượu Này Chắc Hẳn Là Đánh Cắp Trên Núi
Chương 8 - Cô Là Đường Ngữ Yên?
Chương 9 - Tội Chết Có Thể Miễn Nhưng Tội Sống Khó Tha
Chương 10 - Đi Chọn Vài Bộ Quần Áo
Chương 11 - Chỉ Có Một Cái, Đủ Cho Ai Mặc?
Chương 12 - Hai Cô Gái Gặp Nhau
Chương 13 - Một Gậy Trúng Lỗ
Chương 14 - Gặp Lại Lý Thi Thi
Chương 15 - Tắt Điều Hòa Đi
Chương 16 - Cô Có Biết Dịu Dàng Có Nghĩa Là Gì Không?
Chương 17 - Bây Giờ Đã Thấy Nhớ Tôi Rồi À?
Chương 18 - Để Tao Cho Mày Biết Thế Nào Là Lễ Độ!
Chương 19 - Cô Không Biết Tôi Là Bác Sĩ À?
Chương 20 - Chờ Khổng Gia
Chương 21 - Cố Gắng Thì Vẫn Có Hy Vọng
Chương 22 - Có Liên Quan Gì Đến Cô À?
Chương 23 - Đi Thôi
Chương 24 - Có Phải Bọn Họ Đắc Tội Với Dương Tiên Sinh
Chương 25 - Tại Sao?
Chương 26 - Hai Người Vừa Ăn Vừa Trò Chuyện
Chương 27 - Em Cười Như Thế Là Có Ý Gì
Chương 28 - Đây Là Ý Gì?
Chương 29 - Có Thể Hiểu Như Vậy
Chương 30 - Trẻ Con Ăn Nói Lung Tung
Chương 31 - Tiện Tay Mà Thôi
Chương 32 - Quần Áo JK Là Gì?
Chương 33 - Kẻ Thua Cuộc
Chương 34 - Cậu Muốn Chết À
Chương 35 - Còn Cần Nó Quan Tâm Sao?
Chương 36 - Chẳng Lẽ Hắn Còn Muốn So So Với Ông Ta?
Chương 37 - Hay Là Đến Nhà Anh Ở Hai Ngày Đi?
Chương 38 - Người Này Là…?
Chương 39 - Tôi Uống Loại Này Quen Rồi
Chương 40 - Tại Sao Hòm Nay Lại Mất Hiệu Lực Chứ?
Chương 41 - Người Trẻ Tuổi Này Nóng Nảy Quá Rồi
Chương 42 - Ông Chủ Hứa Ở Đây Ư?
Chương 43 - Rốt Cuộc Anh Có Thân Phận Gì?
Chương 44 - Có Bối Cảnh Khủng Khiếp Ư?
Chương 45 - Tôi Không Nghiên Cứu
Chương 46 - Sau Khỉ Sử Dụng Thuốc
Chương 47 - Cậu Có Biết Tôi Là Ai Không?
Chương 48 - Anh Không Cần Kéo Dài Thời Gian
Chương 49 - Thực Sự Khó Hiểu
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Tôi Cũng Không Biết
Chương 52 - Nói Thật Đi
Chương 53 - Anh Muốn Vay Bao Nhiêu?
Chương 54 - Quan Hệ Giữa Các Anh Tốt Lắm À?
Chương 55 - Tại Sao Không Thề Đề Người Ta Biết Mình Hối Hận?
Chương 56 - Vậy Gọi Là Gì?
Chương 57 - Tập Đoàn Hồng Hạo
Chương 58 - Người Đẹp Tên Là Gì?
Chương 59 - Cô Cũng Không Có Hỏi
Chương 60 - Anh Tới Một Mình À?
Chương 61 - Chân Khí Biến Hoá Thật Ư?
Chương 62 - Tôi Có Thể Biết Anh Đang Ở Cảnh Giới Nào Không?
Chương 63 - Nhanh Vậy Ư?
Chương 64 - Tại Sao Tôi Lạỉ Là Ngườỉ Gây Phiền Phức?
Chương 65 - Sao Em Lạỉ Nhìn Anh Như Vậy?
Chương 66 - Vừa Đi Vừa Gọi Đi
Chương 67 - Đúng Là Không Biết Nhìn Hàng
Chương 68 - Chỉ Thế Thôi À?
Chương 69 - Lần Gặp Đầu Tiên Đã Thẳng Thắn Như Vậy?
Chương 70 - Cảm Ơn Anh
Chương 71 - Đương Nhiên Anh Sẽ Không Nuốt Lời Rồi
Chương 72 - Tạm Được
Chương 73 - Mộng Dao?
Chương 74 - Dương Phàm Rất Tài Giỏi
Chương 75 - Đây Không Phải Là Người Đó Sao?
Chương 76 - Anh Tốt Bụng Ư?
Chương 77 - Thể Chất Hàn Băng?
Chương 78 - Bà Có Cho Cậu Ta Uống Thuốc Bậy Bạ Gì Không?
Chương 79 - Cảm Ơn Thần Y Đã Cứu Mạng
Chương 80 - Việc Nấu Ăn Cứ Để Dì Làm Là Được
Chương 81 - Tục Ngữ Có Câu Tiểu Nhân Đắc Chí
Chương 82 - Ông Chủ Của Tập Đoàn Thành Phong?
Chương 83 - Anh Có Biết Người Tên Khổng Soái
Chương 84 - Cậu Trai Trẻ
Chương 85 - Làm Phiền Mọi Người Rồi
Chương 86 - Chốn Về Tốt Sao?
Chương 87 - Cậu Ra Tay Nhẹ Quá
Chương 88 - Ngạc Nhiên Không
Chương 89 - Muốn Chết
Chương 90 - Đây Là Âm Mưu Của Ông Sao?
Chương 91 - Cho Dù Có Tôi Cũng Không Đồng Ý
Chương 92 - Cô Đang Học Gì Vậy?
Chương 93 - Cót Két
Chương 94 - Nhịp Tim Của Cô Gái Đã Ngừng Đập
Chương 95 - Cô Gái Tỉnh Dậy
Chương 96 - Cũng Khá Ngon
Chương 97 - Là Đường Ngữ Yên Gọi Tới
Chương 98 - Cút Ra Ngoài?
Chương 99 - Cô Gái Này Rất Có Năng Lực
Chương 100 - Cô Ấy Ăn Khoẻ Thế Cơ À?
Chương 101 - Đường Ngữ Yên Loạng Choạng
Chương 102 - Chẳng Lẽ Kiếm Trần Này Là Giả Sao?
Chương 103 - Chơi Không Lại Nên Đánh Lén?
Chương 104 - Vừa Rồi Cô Muốn Nói Cái Gì?
Chương 105 - Sự Phát Triển Phía Đông Thành Phố
Chương 106 - Bọn Họ Muốn Đuổi Giết Đến Cùng
Chương 107 - Thực Sự Có Bữa Trưa Miễn Phí
Chương 108 - Đó Là Điều Cô Ta Nên Làm
Chương 109 - Ông Đúng Là Thành Công
Chương 110 - Đới Kiếm Phong
Chương 111 - Bây Giờ Có Thể Quỳ Xuống Rồi Chứ?
Chương 112 - Vương Lệ Trữ
Chương 113 - Cậu Biết Tiến Sĩ Cát Là Ai Không?
Chương 114 - Sao Cậu Ta Lại Đi Vội Thế?
Chương 115 - Cậu Đâm Mấy Châm Cho Tôi Đi
Chương 116 - Không Phải Chị Bảo Tôi Tới À?
Chương 117 - Kỹ Thuật Cao Siêu
Chương 118 - Chàng Trai Trẻ Nói Tôi Không Có Bệnh?
Chương 119 - Đơn Giản Thôi
Chương 120 - Chắc Là Nó
Chương 121 - Vậy Tôi Phải Làm Gì?
Chương 122 - Tôi Trở Thành Võ Giả Rồi À?
Chương 123 - Sau Này Có Chuyện Gì Thì Gọi Cho Tôi
Chương 124 - Thiếu Gia Triệu
Chương 125 - Tất Cả Chi Phí Đều Do Triệu Thiếu Gia Trả
Chương 126 - Sau Đó Hẳn Ta Trực Tiếp Rời Đi
Chương 127 - Gây Rối
Chương 128 - Ai Đánh Em
Chương 129 - Kẻ Vô Dụng Như Cậu Biết Gì Chứ
Chương 130 - Cậu Là Võ Giả?
Chương 131 - Chú Của Anh Có Biết Anh Kiêu Căng Như Vậy Không?
Chương 132 - Ông Chủ Nói Xong
Chương 133 - Sau Này Nếu Như Gặp Lại
Chương 134 - Cô Đang Làm Gì Vậy?
Chương 135 - Cô Nghĩ Cô Có Cơ Hội Phản Kháng Không
Chương 136 - Đồ Giả
Chương 137 - 100 Vạn
Chương 138 - Cả Nhà Mày Sẽ Chết
Chương 139 - Giá Bao Nhiêu
Chương 140 - Ông Muốn Để Ở Đâu Thì Để Ở Đó
Chương 141 - Gia Tộc Mộ Dung Sẽ Có Hậu Quả
Chương 142 - Trang Bị Không Gian?
Chương 143 - Chuyện Này Phải Xem Biểu Hiện Của Em Rồi
Chương 144 - Tô Mộng Dao Sẽ Tới Đón Hẳn
Chương 145 - Bọn Tao Là Ai Ư, Mày Sẽ Sớm Biết Thôi
Chương 146 - Mộng Dao Không Phải Loại Người Như Vậy
Chương 147 - Hết Chuyện Để Nói Rồi À
Chương 148 - Cơ Hội Tốt Bị Bỏ Lỡ
Chương 149 - Coi Trời Bằng Vung
Chương 150 - Phong Sát Nhà Họ Tô
Chương 151 - Ngày Mai Em Sẽ Biết
Chương 152 - Tôi Cho Ông Một Cơ Hội
Chương 153 - Chỉ Thắng Chứ Không Thua
Chương 154 - Một Bước Lên Trời
Chương 155 - Anh Có Thể Dạy Tôi Được Không
Chương 156 - Thực Lực Của Cao Đại Cường
Chương 157 - Anh Lại Nhắm Một Mắt Nữa À
Chương 158 - Gia Tộc Mộ Dung Không Còn Tồn Tại Nữa
Chương 159 - Có Cơ Hội Gặp Được Người Tình Trong Mộng
Chương 160 - Chắc Chắn Không Rồi, Cậu Yên Tâm
Chương 161 - Đừng Có Động Tay Động Chân
Chương 162 - Người Đàn Ông Này Thật Vô Liêm Sỉ
Chương 163 - Cầu Xin Anh Hãy Cứu Bạn Tôi
Chương 164 - Tô Mộng Dao Tự Sát
Chương 165 - Ngoan Ngoãn Quỳ Xuống
Chương 166 - Tứ Trưởng Lão Kim Sĩ Đốn
Chương 167 - Tan Thành Tro Bụi
Chương 168 - Hay Là Cùng Nhau?
Chương 169 - Trước Đây
Chương 170 - Cô Ta Biết Rất Rõ
Chương 171 - Kẻ Tham Ăn
Chương 172 - Cậu Nghĩ Ai Cũng Giống Chúng Ta À
Chương 173 - Quyền Lợi Miễn Phí Vô Hạn
Chương 174 - Danh Sách Đã Đầy, Để Lần Sau Đi
Chương 175 - Cậu Thấy Tôi Thế Nào
Chương 176 - Cảm Xúc Rất Không Ổn Định
Chương 177 - Để Cậu Ấy Thử Cũng
Chương 178 - Chắc Chắn Có Ai Đó Giở Trò Bên Trong
Chương 179 - Ngang Tàng Như Vậy Sao
Chương 180 - Đã Xử Lý Xong
Chương 181 - Kẻ Nào Đứng Sau Sai Khiến Cậu
Chương 182 - Tôi Không Quan Tâm Cô Có Mặc Quần Hay Không
Chương 183 - Tay Không Bắt Kiếm
Chương 184 - Liên Lạc Với Lý Thi Hàm
Chương 185 - Hôm Nay Cùng Tôi Tham Gia Buổi Họp Quảng Bá
Chương 186 - Ai Tìm Được Một Người Đàn Ông Như Vậy Đúng Là Xui Xẻo
Chương 187 - Anh Tin Hay Không Thì Tùy
Chương 188 - Đây Không Phải Là Kết Quả Tôi Mong Muốn
Chương 189 - Anh Rửa Giúp Em Một Chút
Chương 190 - Mất Mặt Quá Đi
Chương 191 - Trẻ Con Mới Cần Chọn
Chương 192 - Tuyệt Đối Là Đỉnh Cao Ở Giang Thành
Chương 193 - Bên Ngoài Thân Thiết Chị Em Nhưng Thực Chất Đấu Đá Như Điên
Chương 194 - Bệnh Của Cha Anh Tôi Bất Lực
Chương 195 - Cậu Ta Mà Trị Được Tôi Sẽ Livestream Ăn Phân
Chương 196 - Sinh Khỉ Con
Chương 197 - Sao Lại Có Một Con Sâu Vậy
Chương 198 - Chuyện Này Cậu Không Biết Thì Tốt Hơn
Chương 199 - Em Tự Đi Được Mà
Chương 200 - Đặt May
Chương 201 - Quẹt Thẻ Đi
Chương 202 - Bạn Gái Tôi Rất Không Vui
Chương 203 - Không Đi Chẳng Phải Là Cho Người Khác Cơ Hội Sao
Chương 204 - Đã Quá Muộn Rồi
Chương 205 - Âu Dương Phong
Chương 206 - Không Phải Sẽ Thích Cỏ Sao
Chương 207 - Cậu Gọi Cái Này Là Yêu Đương À
Chương 208 - Có Một Số Người Cậu Không Thể Đắc Tội
Chương 209 - Chỉ Xuất Ra Tám Phần Lực
Chương 210 - Anh Phàm, Em Đã Mạnh Hơn Rất Nhiều Phải Không
Chương 211 - Phép Lịch Sự
Chương 212 - Tìm Lớp Học
Chương 213 - Với Ai Anh Cũng Có Tấm Lòng Hết, Đừng Có Giả Vờ Nữa
Chương 214 - Muốn Cạnh Tranh Với Tôi, Cậu Còn Chưa Đủ Tư Cách
Chương 215 - Không Thể Nhận
Chương 216 - Ai Mà Không Muốn Ăn
Chương 217 - Chỉ Có Tôi Và Một Thư Ký
Chương 218 - Loại Người Này Thì Có Tiền Đồ Gì
Chương 219 - Tôi Dẫn Theo Bạn Gái Đến Đây
Chương 220 - Khiêu Vũ Với Tôi
Chương 221 - Tình Cảm Của Anh Với Tôi Thế Nào Thì Anh Tự Biết
Chương 222 - Em Nói Gì Cơ
Chương 223 - Tôi Không Đồng Ý
Chương 224 - Tưởng Là Đồng Nhưng Không Ngờ Lại Là Vua
Chương 225 - Có Gì Đâu Mà Phải Kinh Ngạc
Chương 226 - Koizumi
Chương 227 - Thà Mất Mặt Còn Hơn Mất Mạng
Chương 228 - Có Tin Tôi Cho Ông Năm Đòn Roi Sấm Sét Không
Chương 229 - Tôi Không Có Hứng Thú Với Bọn Họ
Chương 230 - Phía Trước Có Người, Cẩn Thận Một Chút
Chương 231 - Xem Như Cô Lợi Hại
Chương 232 - Cô Gái Này Không Phải Là Người Tốt Sao
Chương 1 - Đại Thọ Lão Tổ
Chương 2 - Buông Cô Gái Kia Ra
Chương 3 - Để Cho Tất Cả Truyền Thông Gỡ Tin Xuống Là Được Rồi
Chương 4 - Tin Tức Đã Biến Mất
Chương 5 - Sự Khác Thường Của Thiệu Tứ Gia
Chương 6 - Đến Cửa
Chương 7 - Rượu Này Chắc Hẳn Là Đánh Cắp Trên Núi
Chương 8 - Cô Là Đường Ngữ Yên?
Chương 9 - Tội Chết Có Thể Miễn Nhưng Tội Sống Khó Tha
Chương 10 - Đi Chọn Vài Bộ Quần Áo
Chương 11 - Chỉ Có Một Cái, Đủ Cho Ai Mặc?
Chương 12 - Hai Cô Gái Gặp Nhau
Chương 13 - Một Gậy Trúng Lỗ
Chương 14 - Gặp Lại Lý Thi Thi
Chương 15 - Tắt Điều Hòa Đi
Chương 16 - Cô Có Biết Dịu Dàng Có Nghĩa Là Gì Không?
Chương 17 - Bây Giờ Đã Thấy Nhớ Tôi Rồi À?
Chương 18 - Để Tao Cho Mày Biết Thế Nào Là Lễ Độ!
Chương 19 - Cô Không Biết Tôi Là Bác Sĩ À?
Chương 20 - Chờ Khổng Gia
Chương 21 - Cố Gắng Thì Vẫn Có Hy Vọng
Chương 22 - Có Liên Quan Gì Đến Cô À?
Chương 23 - Đi Thôi
Chương 24 - Có Phải Bọn Họ Đắc Tội Với Dương Tiên Sinh
Chương 25 - Tại Sao?
Chương 26 - Hai Người Vừa Ăn Vừa Trò Chuyện
Chương 27 - Em Cười Như Thế Là Có Ý Gì
Chương 28 - Đây Là Ý Gì?
Chương 29 - Có Thể Hiểu Như Vậy
Chương 30 - Trẻ Con Ăn Nói Lung Tung
Chương 31 - Tiện Tay Mà Thôi
Chương 32 - Quần Áo JK Là Gì?
Chương 33 - Kẻ Thua Cuộc
Chương 34 - Cậu Muốn Chết À
Chương 35 - Còn Cần Nó Quan Tâm Sao?
Chương 36 - Chẳng Lẽ Hắn Còn Muốn So So Với Ông Ta?
Chương 37 - Hay Là Đến Nhà Anh Ở Hai Ngày Đi?
Chương 38 - Người Này Là…?
Chương 39 - Tôi Uống Loại Này Quen Rồi
Chương 40 - Tại Sao Hòm Nay Lại Mất Hiệu Lực Chứ?
Chương 41 - Người Trẻ Tuổi Này Nóng Nảy Quá Rồi
Chương 42 - Ông Chủ Hứa Ở Đây Ư?
Chương 43 - Rốt Cuộc Anh Có Thân Phận Gì?
Chương 44 - Có Bối Cảnh Khủng Khiếp Ư?
Chương 45 - Tôi Không Nghiên Cứu
Chương 46 - Sau Khỉ Sử Dụng Thuốc
Chương 47 - Cậu Có Biết Tôi Là Ai Không?
Chương 48 - Anh Không Cần Kéo Dài Thời Gian
Chương 49 - Thực Sự Khó Hiểu
Chương 50 - Chương 50
Chương 51 - Tôi Cũng Không Biết
Chương 52 - Nói Thật Đi
Chương 53 - Anh Muốn Vay Bao Nhiêu?
Chương 54 - Quan Hệ Giữa Các Anh Tốt Lắm À?
Chương 55 - Tại Sao Không Thề Đề Người Ta Biết Mình Hối Hận?
Chương 56 - Vậy Gọi Là Gì?
Chương 57 - Tập Đoàn Hồng Hạo
Chương 58 - Người Đẹp Tên Là Gì?
Chương 59 - Cô Cũng Không Có Hỏi
Chương 60 - Anh Tới Một Mình À?
Chương 61 - Chân Khí Biến Hoá Thật Ư?
Chương 62 - Tôi Có Thể Biết Anh Đang Ở Cảnh Giới Nào Không?
Chương 63 - Nhanh Vậy Ư?
Chương 64 - Tại Sao Tôi Lạỉ Là Ngườỉ Gây Phiền Phức?
Chương 65 - Sao Em Lạỉ Nhìn Anh Như Vậy?
Chương 66 - Vừa Đi Vừa Gọi Đi
Chương 67 - Đúng Là Không Biết Nhìn Hàng
Chương 68 - Chỉ Thế Thôi À?
Chương 69 - Lần Gặp Đầu Tiên Đã Thẳng Thắn Như Vậy?
Chương 70 - Cảm Ơn Anh
Chương 71 - Đương Nhiên Anh Sẽ Không Nuốt Lời Rồi
Chương 72 - Tạm Được
Chương 73 - Mộng Dao?
Chương 74 - Dương Phàm Rất Tài Giỏi
Chương 75 - Đây Không Phải Là Người Đó Sao?
Chương 76 - Anh Tốt Bụng Ư?
Chương 77 - Thể Chất Hàn Băng?
Chương 78 - Bà Có Cho Cậu Ta Uống Thuốc Bậy Bạ Gì Không?
Chương 79 - Cảm Ơn Thần Y Đã Cứu Mạng
Chương 80 - Việc Nấu Ăn Cứ Để Dì Làm Là Được
Chương 81 - Tục Ngữ Có Câu Tiểu Nhân Đắc Chí
Chương 82 - Ông Chủ Của Tập Đoàn Thành Phong?
Chương 83 - Anh Có Biết Người Tên Khổng Soái
Chương 84 - Cậu Trai Trẻ
Chương 85 - Làm Phiền Mọi Người Rồi
Chương 86 - Chốn Về Tốt Sao?
Chương 87 - Cậu Ra Tay Nhẹ Quá
Chương 88 - Ngạc Nhiên Không
Chương 89 - Muốn Chết
Chương 90 - Đây Là Âm Mưu Của Ông Sao?
Chương 91 - Cho Dù Có Tôi Cũng Không Đồng Ý
Chương 92 - Cô Đang Học Gì Vậy?
Chương 93 - Cót Két
Chương 94 - Nhịp Tim Của Cô Gái Đã Ngừng Đập
Chương 95 - Cô Gái Tỉnh Dậy
Chương 96 - Cũng Khá Ngon
Chương 97 - Là Đường Ngữ Yên Gọi Tới
Chương 98 - Cút Ra Ngoài?
Chương 99 - Cô Gái Này Rất Có Năng Lực
Chương 100 - Cô Ấy Ăn Khoẻ Thế Cơ À?
Chương 101 - Đường Ngữ Yên Loạng Choạng
Chương 102 - Chẳng Lẽ Kiếm Trần Này Là Giả Sao?
Chương 103 - Chơi Không Lại Nên Đánh Lén?
Chương 104 - Vừa Rồi Cô Muốn Nói Cái Gì?
Chương 105 - Sự Phát Triển Phía Đông Thành Phố
Chương 106 - Bọn Họ Muốn Đuổi Giết Đến Cùng
Chương 107 - Thực Sự Có Bữa Trưa Miễn Phí
Chương 108 - Đó Là Điều Cô Ta Nên Làm
Chương 109 - Ông Đúng Là Thành Công
Chương 110 - Đới Kiếm Phong
Chương 111 - Bây Giờ Có Thể Quỳ Xuống Rồi Chứ?
Chương 112 - Vương Lệ Trữ
Chương 113 - Cậu Biết Tiến Sĩ Cát Là Ai Không?
Chương 114 - Sao Cậu Ta Lại Đi Vội Thế?
Chương 115 - Cậu Đâm Mấy Châm Cho Tôi Đi
Chương 116 - Không Phải Chị Bảo Tôi Tới À?
Chương 117 - Kỹ Thuật Cao Siêu
Chương 118 - Chàng Trai Trẻ Nói Tôi Không Có Bệnh?
Chương 119 - Đơn Giản Thôi
Chương 120 - Chắc Là Nó
Chương 121 - Vậy Tôi Phải Làm Gì?
Chương 122 - Tôi Trở Thành Võ Giả Rồi À?
Chương 123 - Sau Này Có Chuyện Gì Thì Gọi Cho Tôi
Chương 124 - Thiếu Gia Triệu
Chương 125 - Tất Cả Chi Phí Đều Do Triệu Thiếu Gia Trả
Chương 126 - Sau Đó Hẳn Ta Trực Tiếp Rời Đi
Chương 127 - Gây Rối
Chương 128 - Ai Đánh Em
Chương 129 - Kẻ Vô Dụng Như Cậu Biết Gì Chứ
Chương 130 - Cậu Là Võ Giả?
Chương 131 - Chú Của Anh Có Biết Anh Kiêu Căng Như Vậy Không?
Chương 132 - Ông Chủ Nói Xong
Chương 133 - Sau Này Nếu Như Gặp Lại
Chương 134 - Cô Đang Làm Gì Vậy?
Chương 135 - Cô Nghĩ Cô Có Cơ Hội Phản Kháng Không
Chương 136 - Đồ Giả
Chương 137 - 100 Vạn
Chương 138 - Cả Nhà Mày Sẽ Chết
Chương 139 - Giá Bao Nhiêu
Chương 140 - Ông Muốn Để Ở Đâu Thì Để Ở Đó
Chương 141 - Gia Tộc Mộ Dung Sẽ Có Hậu Quả
Chương 142 - Trang Bị Không Gian?
Chương 143 - Chuyện Này Phải Xem Biểu Hiện Của Em Rồi
Chương 144 - Tô Mộng Dao Sẽ Tới Đón Hẳn
Chương 145 - Bọn Tao Là Ai Ư, Mày Sẽ Sớm Biết Thôi
Chương 146 - Mộng Dao Không Phải Loại Người Như Vậy
Chương 147 - Hết Chuyện Để Nói Rồi À
Chương 148 - Cơ Hội Tốt Bị Bỏ Lỡ
Chương 149 - Coi Trời Bằng Vung
Chương 150 - Phong Sát Nhà Họ Tô
Chương 151 - Ngày Mai Em Sẽ Biết
Chương 152 - Tôi Cho Ông Một Cơ Hội
Chương 153 - Chỉ Thắng Chứ Không Thua
Chương 154 - Một Bước Lên Trời
Chương 155 - Anh Có Thể Dạy Tôi Được Không
Chương 156 - Thực Lực Của Cao Đại Cường
Chương 157 - Anh Lại Nhắm Một Mắt Nữa À
Chương 158 - Gia Tộc Mộ Dung Không Còn Tồn Tại Nữa
Chương 159 - Có Cơ Hội Gặp Được Người Tình Trong Mộng
Chương 160 - Chắc Chắn Không Rồi, Cậu Yên Tâm
Chương 161 - Đừng Có Động Tay Động Chân
Chương 162 - Người Đàn Ông Này Thật Vô Liêm Sỉ
Chương 163 - Cầu Xin Anh Hãy Cứu Bạn Tôi
Chương 164 - Tô Mộng Dao Tự Sát
Chương 165 - Ngoan Ngoãn Quỳ Xuống
Chương 166 - Tứ Trưởng Lão Kim Sĩ Đốn
Chương 167 - Tan Thành Tro Bụi
Chương 168 - Hay Là Cùng Nhau?
Chương 169 - Trước Đây
Chương 170 - Cô Ta Biết Rất Rõ
Chương 171 - Kẻ Tham Ăn
Chương 172 - Cậu Nghĩ Ai Cũng Giống Chúng Ta À
Chương 173 - Quyền Lợi Miễn Phí Vô Hạn
Chương 174 - Danh Sách Đã Đầy, Để Lần Sau Đi
Chương 175 - Cậu Thấy Tôi Thế Nào
Chương 176 - Cảm Xúc Rất Không Ổn Định
Chương 177 - Để Cậu Ấy Thử Cũng
Chương 178 - Chắc Chắn Có Ai Đó Giở Trò Bên Trong
Chương 179 - Ngang Tàng Như Vậy Sao
Chương 180 - Đã Xử Lý Xong
Chương 181 - Kẻ Nào Đứng Sau Sai Khiến Cậu
Chương 182 - Tôi Không Quan Tâm Cô Có Mặc Quần Hay Không
Chương 183 - Tay Không Bắt Kiếm
Chương 184 - Liên Lạc Với Lý Thi Hàm
Chương 185 - Hôm Nay Cùng Tôi Tham Gia Buổi Họp Quảng Bá
Chương 186 - Ai Tìm Được Một Người Đàn Ông Như Vậy Đúng Là Xui Xẻo
Chương 187 - Anh Tin Hay Không Thì Tùy
Chương 188 - Đây Không Phải Là Kết Quả Tôi Mong Muốn
Chương 189 - Anh Rửa Giúp Em Một Chút
Chương 190 - Mất Mặt Quá Đi
Chương 191 - Trẻ Con Mới Cần Chọn
Chương 192 - Tuyệt Đối Là Đỉnh Cao Ở Giang Thành
Chương 193 - Bên Ngoài Thân Thiết Chị Em Nhưng Thực Chất Đấu Đá Như Điên
Chương 194 - Bệnh Của Cha Anh Tôi Bất Lực
Chương 195 - Cậu Ta Mà Trị Được Tôi Sẽ Livestream Ăn Phân
Chương 196 - Sinh Khỉ Con
Chương 197 - Sao Lại Có Một Con Sâu Vậy
Chương 198 - Chuyện Này Cậu Không Biết Thì Tốt Hơn
Chương 199 - Em Tự Đi Được Mà
Chương 200 - Đặt May
Chương 201 - Quẹt Thẻ Đi
Chương 202 - Bạn Gái Tôi Rất Không Vui
Chương 203 - Không Đi Chẳng Phải Là Cho Người Khác Cơ Hội Sao
Chương 204 - Đã Quá Muộn Rồi
Chương 205 - Âu Dương Phong
Chương 206 - Không Phải Sẽ Thích Cỏ Sao
Chương 207 - Cậu Gọi Cái Này Là Yêu Đương À
Chương 208 - Có Một Số Người Cậu Không Thể Đắc Tội
Chương 209 - Chỉ Xuất Ra Tám Phần Lực
Chương 210 - Anh Phàm, Em Đã Mạnh Hơn Rất Nhiều Phải Không
Chương 211 - Phép Lịch Sự
Chương 212 - Tìm Lớp Học
Chương 213 - Với Ai Anh Cũng Có Tấm Lòng Hết, Đừng Có Giả Vờ Nữa
Chương 214 - Muốn Cạnh Tranh Với Tôi, Cậu Còn Chưa Đủ Tư Cách
Chương 215 - Không Thể Nhận
Chương 216 - Ai Mà Không Muốn Ăn
Chương 217 - Chỉ Có Tôi Và Một Thư Ký
Chương 218 - Loại Người Này Thì Có Tiền Đồ Gì
Chương 219 - Tôi Dẫn Theo Bạn Gái Đến Đây
Chương 220 - Khiêu Vũ Với Tôi
Chương 221 - Tình Cảm Của Anh Với Tôi Thế Nào Thì Anh Tự Biết
Chương 222 - Em Nói Gì Cơ
Chương 223 - Tôi Không Đồng Ý
Chương 224 - Tưởng Là Đồng Nhưng Không Ngờ Lại Là Vua
Chương 225 - Có Gì Đâu Mà Phải Kinh Ngạc
Chương 226 - Koizumi
Chương 227 - Thà Mất Mặt Còn Hơn Mất Mạng
Chương 228 - Có Tin Tôi Cho Ông Năm Đòn Roi Sấm Sét Không
Chương 229 - Tôi Không Có Hứng Thú Với Bọn Họ
Chương 230 - Phía Trước Có Người, Cẩn Thận Một Chút
Chương 231 - Xem Như Cô Lợi Hại
Chương 232 - Cô Gái Này Không Phải Là Người Tốt Sao
Hắn không quan tâm đến thân phận của Tạ Minh Khôn, chỉ vào đầu anh ta, lạnh nhạt nói: "Anh đến bệnh viện kiểm tra chưa, chỗ này của anh có vấn đề à.
"
Hăn vừa nói ra lời này, xung quanh lập tức ồn ào lên, đây là nhị thiếu gia của thương hội Kim Sĩ Đốn đấy.
Người này là ai, lại dám nói chuyện với Tạ Minh Khôn như vậy?
Tạ Minh Khôn nổi tiếng tàn nhẫn, có lẽ chàng trai trẻ này sẽ không thể sống sót qua ngày hôm nay.
Đám người đứng sau lưng Tạ Minh Khôn trực tiếp mở miệng khiển trách:
"Thằng nhóc, cậu đang nói cái gì vậy? Đây là nhị thiếu gia của nhà họ Tạ.
"
"Mau quỳ xuống xin lỗi Tạ thiếu đi, nếu không tôi đảm bảo cậu sẽ không thể bước ra khỏi hội trường này.
"
"Cậu nghĩ mình là ai mà dám nói chuyện với Tạ thiếu như vật
Vì sự có mặt của Vương Lệ Trữ ở đây, mấy người này đã kiềm chế lời nói của mình, không nói quá khó nghe.
'Tạ Minh Khôn cũng không quá tức giận, lạnh lùng nói với Dương Phàm: "Cậu đến bệnh viện khám chưa?”
Dương Phàm cười nói: "Khám rồi, bác sĩ nói răng tôi không tốt, thích hợp ăn cơm mềm.
"
Vừa nói, hắn vừa bước về phía trước, nắm lấy tay Vương Lệ Trữ, mỉm cười nhìn Tạ Minh Khôn.
Hôm qua hai người đã nắm tay nhau ở công trường, nhưng đó là vì Vương Lệ Trữ quá sợ hãi.
Vương Lệ Trữ cũng ngạc nhiên trước hành động của Dương Phàm, vừa định rút tay ra, sau khi nhìn thấy xung quanh có rất nhiều người thì cô ta mới từ bỏ ý định.
'Tuỳ ý để Dương Phàm nắm tay mình, khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Những người xung quanh cũng dở khóc dở cười khi nghe Dương Phàm nói.
Người này quả thực là mặt dày, hắn coi việc ăn cơm mềm là đương nhiên, còn có vẻ tự hào về điều đó.
'Tạ Minh Khôn thấy Dương Phàm phách lối như vậy, không thể kiềm chế được cảm xúc của mình nữa, anh ta chỉ vào Dương Phàm hét lên: "Cậu buông ra mau.
"
Dương Phàm phớt lờ anh ta, coi như chưa có chuyện gì xảy ra.
Tạ Minh Khôn chưa bao giờ trải qua loại tình huống như thế này, ngay lập tức, anh ta quay đầu và nói với một lão già phía sau: "Tam trưởng lão, tôi muốn hắn chết.
"
Mọi người nghe vậy thì biết sắp xảy ra chuyện nên vội vàng lùi lại, chừa ra một khoảng không gian.
Vương Lệ Trữ đứng trước mặt Dương Phàm, khiển trách Tạ Minh Khôn: "Anh dám, tôi nói cho anh biết này, 'Tạ Minh Khôn, Dương Phàm là khách quý của thương hội Thuận Thái chúng tôi. Nếu anh dám động vào cậu ấy, tôi sẽ không tha cho anh.
"
'Tạ Minh Khôn thấy tình hình như vậy cũng không nói gì, chỉ là tức giận đến mức nghiến răng, đã lâu rồi không có ai dám đối đầu trực tiếp với anh ta.
Anh ta cười lạnh, nhìn Dương Phàm nói: "Thằng nhóc, nếu có gan, chúng ta sẽ gặp lại nhau.
"
Anh ta quay người lại, thì thầm dặn dò Tam trưởng lão ở sau lưng một vài lời, sau đó trực tiếp rời đi.
Vương Lệ Trữ thấy mọi người đã giải tán, vội vã rút tay lại, ban đầu cô ta khổ sở vì sự dây dưa của Tạ Minh Khôn, muốn dùng Dương Phàm làm bia đỡ đạn, làm cho 'Tạ Minh Khôn hết hy vọng.
Cô ta không ngờ mọi chuyện lại đến mức này, cô ta thấy có lỗi với Dương Phàm nên nói: "Xin lỗi, đây không phải là kết quả tôi mong muốn.
"
Dương Phàm mỉm cười, vẻ mặt không hề quan tâm chút nào: "Không phải chị hối hận vì nói tôi là bạn trai của chị đó chứ?"
Vương Lệ Trữ gượng cười, Tạ Minh Khôn không dám trở mặt với thương hội Thuận Thái, nhưng là do cô ta luôn ở bên cạnh Dương Phàm.
Mặc dù y thuật của Dương Phàm khá tốt, còn biết huyền học, nhưng trên người hắn không có chút khí tức. võ giả nào, nếu Tạ Minh Khôn lén lút ra tay, chỉ sợ Dương Phàm khó mà thoát được.
Cô ta lập tức nghĩ đến việc nhờ anh trai Vương Phong cử một cao thủ Ngưng Đan Cảnh đến bảo vệ Dương Phàm, nhưng nhìn chung chỉ trị được ngọn chứ không trị được gốc.
Dương Phàm thấy vẻ mặt buồn bã của Vương Lệ Trữ, cười nói: "Đừng lo lắng, tôi có thể đánh được mười lão già như thế đấy.
Hiếm khi hắn khiêm tốn như vậy, người như Tam trưởng lão đừng nói là mười, cho dù một trăm cũng không làm tổn thương hắn được.
Sợ là nói thật thì Vương Lệ Trữ cũng không tin, nên hắn mới nói ít đi.
Vương Lệ Trữ nghe Dương Phàm nói, cô ta không thể tin được, nhưng lúc này cô ta không còn cách nào. khác, chỉ có thể gật đầu.