Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Nhưng Dẫu Nó Đã Nằm Dưới Nơi Sâu Hun Hút Tối Tăm Suốt Một Thời Gian Dài Thì Vẫn Tỏa Sáng Rực Rỡ.
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - 298, Đây Không Chỉ Là Một Con Số.
Chương 36 - Bất Lực Tập Nhiễm
Chương 37 - Bismarck
Chương 38 - Lần Đầu Tiên Anh Ý Thức Được Một Chuyện: "Trác Hoàn Là Gay."
Chương 39 - Trác Hoàn: "Tôi Có Nắm Tay Em Đâu, Thò Tay Vào Túi Áo Em Cho Ấm Thôi, Em Sợ Gì."
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Đừng Dụ Dỗ Tôi
Chương 42 - Ảo Giác Coriollis
Chương 43 - "Thưa Mẹ Của Con, Con Sẽ Hóa Bay Lượn Trên Bầu Trời Xanh Thành Cánh Ưng Oai Vệ Mà Mẹ Kiêu Ngạo Nhất."
Chương 44 - Trong Đôi Mắt Người Đó Chứa Muôn Ngàn Vì Sao
Chương 45 - Kẻ Bóng Gió
Chương 46 - "Lẽ Nào Em Không Biết Tôi Có Bạn Gái Hay Không?"
Chương 47 - Vụ Tai Nạn Hai Mươi Ba Năm Về Trước
Chương 48 - "Đm, Trông Em Cứ Như Đang Nắng Ấy Nhỉ."
Chương 49 - "Thầy Trác Này, Ngài Thích Ngủ Nude Sao?"
Chương 50 - "À, Anh Có Xấu Tính Thì Cũng Có Người Thích."
Chương 51 - "Em Nói Rằng, Tôi Nghĩ... Là Lỗi Của Nó."
Chương 52 - "Đến Cả Chính Tôi Còn Chưa Bao Giờ Được Sống Tốt, Thì Sao Tôi Phải Bận Tâm Đến Sự Sống Chết Của Kẻ Khác?"
Chương 53 - Nó Đã Cắt Đĩa Cánh Quạt, Làm Tróc Bề Mặt Cánh Tà
Chương 54 - "Phục Thành À, Vì Sao Em Vẫn Luôn Nghe Lời Vậy Chứ?"
Chương 55 - "Phục Thành À, Em Còn Mẹ Nó Khó Hiểu Hơn Cả Công Thức Patrick - Stowe Đấy!"
Chương 56 - "Ban Nãy Ở Trên Phố Là Tôi Đã Muốn Hôn Em Rồi..."
Chương 57 - Tai Nạn Hàng Không Được Tạo Nên Từ Vô Số Sự Trùng Hợp
Chương 58 - "Anh Thích Em..."
Chương 59 - "Tự Dưng Anh Nghĩ, Người Vừa Mới Bị "Chơi" Là Anh Chứ Không Phải Em Đấy."
Chương 60 - Dĩ Nhiên Trên Cái Máy Bay Này Có Người Còn Biết Về Anh Nhiều Hơn Cả Chú Joseph Nữa. Và Đó Không Phải Lina
Chương 61 - "Anh Rất Thích Dáng Vẻ Không Giả Ngu Của Em Đấy..."
Chương 62 - "Đừng Quyến Rũ Anh Nữa, Đi Ngủ Đi."
Chương 63 - "Người Phụ Nữ Kia Là Ai Vậy, Phục Thành?"
Chương 64 - MaiFei F475neo
Chương 65 - "Cưng À, Đi Lên Phòng Đợi Tôi Nhé."
Chương 66 - "... Đáng Sợ Thật, Cả Hai Người Này Đều Quá Là Đáng Sợ."
Chương 67 - "Vậy Anh "Chơi" Em Đến Khóc Đi."
Chương 68 - "Ừm, Em Làm Được."
Chương 69 - "Em Tưởng Lên Giường Với Tôi Xong Là Thích Khua Tay Múa Chân Đéo Gì Với Tôi Cũng Được Chắc?"
Chương 70 - (1) Phân Tích 1 – Tấn Giang
Chương 71 - ... Thì Cô Ta Sẽ Giết Chết Con Trai Chú
Chương 72 - "Thầy Trác Cứ Thích Lừa Gạt Người Khác Vậy À."
Chương 73 - Chị Ơi, Em Đang Không Vui
Chương 74 - Comac
Chương 75 - Tôi Từng Bảo Vậy À, Hay Là Thầy Trác Nhớ Nhầm?
Chương 76 - Người Còn Sống Hãy Sống Cho Thật Tốt Thì Mới Có Thể Tưởng Nhớ Đến Họ
Chương 77 - Phải, Em Ở Trên Giường Rất Nhiệt Tình
Chương 78 - "Đừng."
Chương 79 - Phục Hiểu
Chương 80 - Bởi Anh Yêu Em
Chương 81 - Phân Tích Chương 79
Chương 82 - Người Có Thể Là Của Anh, Nhưng Cơm Thì Không
Chương 83 - Em Thích Anh
Chương 84 - Phục Thành, Anh Yêu Em
Chương 85 - Chỉ Là Một Chương Tác Giả Xin Nghỉ Vì Bí Từ
Chương 86 - "Nhưng Chú Đâu Phải Bạn Trai Tôi."
Chương 87 - Phân Tích Chương 82-84
Chương 88 - Trái Tim Của Biển Cả
Chương 89 - "Này Phục Thành, Tìm Thấy Rồi."
Chương 90 - Chúa Nhân Từ Và Nhẫn Tâm
Chương 91 - "Xác Nhận Là Rogge 318. Bắt Đầu Tìm Kiếm Hộp Đen. Hết."
Chương 92 - Vậy Nếu Giữa Phịch Em Và Hộp Đen, Anh Buộc Phải Chọn Một... Anh Sẽ Chọn Gì?"
Chương 93 - "Khoan Đã, Đây Là Gì, Máy Bay Đang Rẽ?"
Chương 94 - Phục Thành Ơi, Thơm Anh Cái Nào
Chương 95 - "Nó Là Trí Năng Nhân Tạo, Phán Đoán Của Nó Chưa Bao Giờ Là Phán Đoán Của Tôi."
Chương 96 - Đây Là Số Mệnh
Chương 97 - "Loại Trừ Lỗi Điều Khiển Của Phi Công."
Chương 98 - "... Anh Lắm Chuyện Quá."
Chương 99 - Toàn Văn Hoàn
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Nhưng Dẫu Nó Đã Nằm Dưới Nơi Sâu Hun Hút Tối Tăm Suốt Một Thời Gian Dài Thì Vẫn Tỏa Sáng Rực Rỡ.
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - 298, Đây Không Chỉ Là Một Con Số.
Chương 36 - Bất Lực Tập Nhiễm
Chương 37 - Bismarck
Chương 38 - Lần Đầu Tiên Anh Ý Thức Được Một Chuyện: "Trác Hoàn Là Gay."
Chương 39 - Trác Hoàn: "Tôi Có Nắm Tay Em Đâu, Thò Tay Vào Túi Áo Em Cho Ấm Thôi, Em Sợ Gì."
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Đừng Dụ Dỗ Tôi
Chương 42 - Ảo Giác Coriollis
Chương 43 - "Thưa Mẹ Của Con, Con Sẽ Hóa Bay Lượn Trên Bầu Trời Xanh Thành Cánh Ưng Oai Vệ Mà Mẹ Kiêu Ngạo Nhất."
Chương 44 - Trong Đôi Mắt Người Đó Chứa Muôn Ngàn Vì Sao
Chương 45 - Kẻ Bóng Gió
Chương 46 - "Lẽ Nào Em Không Biết Tôi Có Bạn Gái Hay Không?"
Chương 47 - Vụ Tai Nạn Hai Mươi Ba Năm Về Trước
Chương 48 - "Đm, Trông Em Cứ Như Đang Nắng Ấy Nhỉ."
Chương 49 - "Thầy Trác Này, Ngài Thích Ngủ Nude Sao?"
Chương 50 - "À, Anh Có Xấu Tính Thì Cũng Có Người Thích."
Chương 51 - "Em Nói Rằng, Tôi Nghĩ... Là Lỗi Của Nó."
Chương 52 - "Đến Cả Chính Tôi Còn Chưa Bao Giờ Được Sống Tốt, Thì Sao Tôi Phải Bận Tâm Đến Sự Sống Chết Của Kẻ Khác?"
Chương 53 - Nó Đã Cắt Đĩa Cánh Quạt, Làm Tróc Bề Mặt Cánh Tà
Chương 54 - "Phục Thành À, Vì Sao Em Vẫn Luôn Nghe Lời Vậy Chứ?"
Chương 55 - "Phục Thành À, Em Còn Mẹ Nó Khó Hiểu Hơn Cả Công Thức Patrick - Stowe Đấy!"
Chương 56 - "Ban Nãy Ở Trên Phố Là Tôi Đã Muốn Hôn Em Rồi..."
Chương 57 - Tai Nạn Hàng Không Được Tạo Nên Từ Vô Số Sự Trùng Hợp
Chương 58 - "Anh Thích Em..."
Chương 59 - "Tự Dưng Anh Nghĩ, Người Vừa Mới Bị "Chơi" Là Anh Chứ Không Phải Em Đấy."
Chương 60 - Dĩ Nhiên Trên Cái Máy Bay Này Có Người Còn Biết Về Anh Nhiều Hơn Cả Chú Joseph Nữa. Và Đó Không Phải Lina
Chương 61 - "Anh Rất Thích Dáng Vẻ Không Giả Ngu Của Em Đấy..."
Chương 62 - "Đừng Quyến Rũ Anh Nữa, Đi Ngủ Đi."
Chương 63 - "Người Phụ Nữ Kia Là Ai Vậy, Phục Thành?"
Chương 64 - MaiFei F475neo
Chương 65 - "Cưng À, Đi Lên Phòng Đợi Tôi Nhé."
Chương 66 - "... Đáng Sợ Thật, Cả Hai Người Này Đều Quá Là Đáng Sợ."
Chương 67 - "Vậy Anh "Chơi" Em Đến Khóc Đi."
Chương 68 - "Ừm, Em Làm Được."
Chương 69 - "Em Tưởng Lên Giường Với Tôi Xong Là Thích Khua Tay Múa Chân Đéo Gì Với Tôi Cũng Được Chắc?"
Chương 70 - (1) Phân Tích 1 – Tấn Giang
Chương 71 - ... Thì Cô Ta Sẽ Giết Chết Con Trai Chú
Chương 72 - "Thầy Trác Cứ Thích Lừa Gạt Người Khác Vậy À."
Chương 73 - Chị Ơi, Em Đang Không Vui
Chương 74 - Comac
Chương 75 - Tôi Từng Bảo Vậy À, Hay Là Thầy Trác Nhớ Nhầm?
Chương 76 - Người Còn Sống Hãy Sống Cho Thật Tốt Thì Mới Có Thể Tưởng Nhớ Đến Họ
Chương 77 - Phải, Em Ở Trên Giường Rất Nhiệt Tình
Chương 78 - "Đừng."
Chương 79 - Phục Hiểu
Chương 80 - Bởi Anh Yêu Em
Chương 81 - Phân Tích Chương 79
Chương 82 - Người Có Thể Là Của Anh, Nhưng Cơm Thì Không
Chương 83 - Em Thích Anh
Chương 84 - Phục Thành, Anh Yêu Em
Chương 85 - Chỉ Là Một Chương Tác Giả Xin Nghỉ Vì Bí Từ
Chương 86 - "Nhưng Chú Đâu Phải Bạn Trai Tôi."
Chương 87 - Phân Tích Chương 82-84
Chương 88 - Trái Tim Của Biển Cả
Chương 89 - "Này Phục Thành, Tìm Thấy Rồi."
Chương 90 - Chúa Nhân Từ Và Nhẫn Tâm
Chương 91 - "Xác Nhận Là Rogge 318. Bắt Đầu Tìm Kiếm Hộp Đen. Hết."
Chương 92 - Vậy Nếu Giữa Phịch Em Và Hộp Đen, Anh Buộc Phải Chọn Một... Anh Sẽ Chọn Gì?"
Chương 93 - "Khoan Đã, Đây Là Gì, Máy Bay Đang Rẽ?"
Chương 94 - Phục Thành Ơi, Thơm Anh Cái Nào
Chương 95 - "Nó Là Trí Năng Nhân Tạo, Phán Đoán Của Nó Chưa Bao Giờ Là Phán Đoán Của Tôi."
Chương 96 - Đây Là Số Mệnh
Chương 97 - "Loại Trừ Lỗi Điều Khiển Của Phi Công."
Chương 98 - "... Anh Lắm Chuyện Quá."
Chương 99 - Toàn Văn Hoàn
Chuyển ngữ: Dú
Bên cạnh sân bay, xe cấp cứu và xe cứu hỏa đã đứng sẵn chuẩn bị.
Lốp bánh to tướng ma sát mãnh liệt với mặt đất bắn ra tia lửa rực cháy. Chiếc máy bay này trượt nhanh trên đường băng như đang chạy đua quyết liệt với thần chết. Nếu nhìn kĩ còn có thể phát hiện ra đầu của nó vẫn luôn lắc lư.
Tim mọi người nhảy lên cuống họng.
Xe cấp cứu, xe cứu hỏa lao tới với tốc độ cao nhất, bám sát sau cái máy bay này. Người trong Đài Kiểm soát cũng đi xuống, ngồi xe đến đường băng.
Song, chẳng một ai biết vào giờ khắc này, lúc tất cả ai nấy lòng tay túa mồ hôi, thấp thỏm ùa tới chiến trường nguy hiểm ấy thì chàng trai ở trung tâm chiến trường vẫn ngồi vững trên ghế lái đương rung lắc dữ dội, tay trái nắm cần cánh lái hướng, tay phải nắm cần kiểm soát, mắt nhìn thẳng, biểu cảm bình tĩnh và ung dung.
Cả cái máy bay chấn động, toàn bộ buồng lái cũng chấn động, song anh vẫn ngồi vững, ra sức kéo cánh lái hướng, bình tĩnh đẩy chân ga về hướng ngược lại.
Cuối cùng, lốp bánh trước vẫn nổ sau thời gian ma sát dài. Cả máy bay tức thì mất kiểm soát, rẽ hẳn sang bên phải. Nhưng Phục Thành chỉ hơi nhíu mày, mặt không đổi sắc, đoạn kéo lại hướng máy bay với tư thái cố gắng xoay chuyển tình thế.
"Brừm...
.
"
Rốt cuộc con quái vật lớn này cũng trượt đến mặt cỏ phía bên phải đường băng, dừng hẳn trong lúc xóc nảy kịch liệt.
Xe cứu hỏa lập tức phun bọt chữa cháy lên càng bánh xe đang nổi lửa. Xe cấp cứu cũng chạy tới.
Phục Thành ngồi trên ghế lái, vẫn chưa cởi đai an toàn, mà thực hiện tắt từng công tắc một trên máy bay theo thứ tự. Cuối cùng, anh khóa chân ga.
Cởi đai an toàn, mở cửa buồng lái, xuống khỏi máy bay.
Vào khoảnh khắc lại nhìn thấy mặt trời, ánh mặt trời chói chang đầu hè ở Los Angeles làm Phục Thành không khỏi nheo mắt lại. Anh thoáng thấy một người đẩy đám đông, đi tới chỗ mình.
Trác Hoàn kéo anh lại, nhìn từ trên xuống dưới: "Có bị thương không?"
Phục Thành nhấc tay chân, vén tay áo lên: "Lúc hạ cánh bị xây xát một chút.
"
Chỉ thấy trên cổ tay gầy là một mảng máu gây ra bởi ma sát. Nhìn lên trên phần da bị rách chảy máu, dọc theo khuỷu tay là vết bầm chói mắt. Cú va chạm mãnh liệt làm máu tụ lại dưới da. Anh bị thương không nặng, song làn da đã làm vết thương nổi bật lên, bỗng dưng đem đến cảm giác nhìn mà ghê người.