Chương 1 - Giấy Xác Nhận Đã Chết
Chương 2 - Học Sinh Mới
Chương 3 - Thì Ra Là Lời Đồn “Phi”
Chương 4 - Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn
Chương 5 - Một Tấm Thẻ Vàng
Chương 6 - Duyên Trời Định
Chương 7 - Quan Hệ Càng Ngày Càng Căng Thẳng
Chương 8 - Chúng Ta Là Anh Em Được Không?
Chương 9 - Đổ Ước Phải Thua Không Thể Nghi Ngờ
Chương 10 - Hồng Môn Yến
Chương 11 - Công Cụ Quan Hệ Thông Gia
Chương 12 - Chủ Nhân Của Xe Đua
Chương 13 - Chiếc Khuyên Tai Bảo Thạch Màu Lam
Chương 14 - Giống Như Đã Từng Quen Biết
Chương 15 - Long Thiếu Tôn Về Nước
Chương 16 - Tờ Giấy Truyền Phong Ba
Chương 17 - Phạt Đứng
Chương 18 - Long Học Trưởng Trở Về Trường
Chương 19 - Tỏ Tình Bị Quần Ẩu
Chương 20 - Nguy Hiểm Trong Thư Viện
Chương 21 - Quả Nhiên Cây To Đón Gió.
Chương 22 - Xin Số Điện Thoại
Chương 23 - Em Có Một Yêu Cầu Quá Đáng
Chương 24 - Một Tuần Làm Bạn Trai
Chương 25 - Mười Ngón Tay Nắm Chặt
Chương 26 - Làm Người Hầu Của Cô Không Điều Kiện
Chương 27 - Tin Nhắn Của Học Trưởng.
Chương 28 - Chấp Nhận Thua Cuộc.
Chương 29 - Em Họ Bà Con Xa Của Đàn Anh
Chương 30 - Đụng Độ
Chương 31 - Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử *
Chương 32 - Dị Ứng Với Cá Mực
Chương 33 - Gặp Lại Người Quen
Chương 34 - Chỉ Là Tình Bạn Bè
Chương 35 - Bị Phỏng Ngoài Ý Muốn.
Chương 36 - Dường Như Chân Tôi Không Có Bị Bỏng
Chương 37 - Hậu Quả Của Việc Tự Trách Mình.
Chương 38 - Nấu Cơm Cho Anh.
Chương 39 - Phi Lễ Chớ Nhìn.
Chương 40 - Cô Không Phải Cô Nhi
Chương 41 - Anh Phải Ngủ Trong Phòng!
Chương 42 - Chỉ Còn Sáu Ngày.
Chương 43 - Khát Vọng Chỉ Là Ước Muốn Trong Giấc Mơ.
Chương 44 - Lão Ma Ma Bày Mưu Tính Kế Ở Thâm Cung
Chương 45 - Mạc Duẫn Sâm Không Đi Học.
Chương 46 - Bị Nhục Nhã Ở Trước Mặt Mọi Người.
Chương 47 - Người Của Tôi Cũng Dám Động Vào À?
Chương 48 - Đường Dĩ Phi Là Người Của Tôi
Chương 49 - Từ Trước Đến Nay, Cậu Là Người Duy Nhất!
Chương 50 - Nụ Hôn Đầu Tiên
Chương 51 - Tối Hôm Qua Không Có Gì Cả
Chương 52 - Thái Tử Gia Của Tập Đoàn Bách Thịnh
Chương 53 - Nhà Giàu Có, Thân Bất Do Kỷ
Chương 54 - Học Trưởng Không Phải Loại Người Như Vậy
Chương 55 - Hôm Nay Là Ngày Cuối Cùng
Chương 56 - Hai Cái Vòng Tay
Chương 57 - Kích Thích Thị Giác
Chương 58 - Mối Quan Hệ Này Cũng Nên Kết Thúc Rồi
Chương 59 - Làm Bạn Gái Anh Nha!
Chương 60 - Gia Cụ Rực Rỡ Hẳn Lên
Chương 61 - Hy Vọng Ba Ngày Sau Gặp Lại Em Ở Nhà Trọ
Chương 62 - Cậu Tự Do
Chương 63 - Người Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 64 - Chiến Tranh Lạnh
Chương 65 - Thiếu Gia Thuê Bảo Mẫu
Chương 66 - Cùng Khanh* Chung Sống Tới Bạc Đầu
Chương 67 - Hôm Qua Thiếu Gia Đi Mỹ
Chương 68 - Đây Chính Là Đường Giây Quốc Tế
Chương 69 - Tiến Vào Trong Lòng Của Long Thiếu Tôn
Chương 70 - Mở Miệng Một Tiếng Học Trưởng Của Cô
Chương 71 - Ở Thư Phòng Thần Thần Bí Bí
Chương 72 - Thời Gian Tốt Đẹp Sau Này, Sẽ Cùng Chung Sống Bên Người
Chương 73 - Học Trưởng Anh Ấy Lại Im Hơi Lặng Tiếng Biến Mất
Chương 74 - Liếc Mắt Một Cái Đã Nhìn Ra Tâm Tư Của Cô
Chương 75 - Vũ Mặc Phạm Lỗi Gì ?
Chương 76 - Trở Về Tiếp Quản Tập Đoàn Vân Thiên
Chương 77 - Không Thể Nào Cưới Cô Làm Vợ
Chương 78 - Học Muội, Năm Mới Vui Vẻ
Chương 79 - Dường Như Cô Là Toàn Thế Giới Của Anh
Chương 80 - Căn Cứ Bí Mật Của Học Trưởng
Chương 81 - Bọt Nước Văng Lên Rơi Vào Chân Cô
Chương 82 - Anh Chờ Em Một Năm
Chương 83 - Em Nghĩ Anh Đi Rồi
Chương 84 - Nếu Cứ Tiếp Tục Như Vậy Nữa Cô Sẽ Chết!
Chương 85 - Trên Người Nhiều Chỗ Bị Thương
Chương 86 - Phản Bội
Chương 87 - Không Cho Phép Cậu Thất Bại
Chương 88 - Bạn Cũ Trở Về.
Chương 89 - Làm Anh Đau Lòng Tuyệt Vọng.
Chương 90 - Phụ Nữ Mà Không Mạnh Mẽ, Cuộc Sống Sẽ Rất Chênh Vênh
Chương 91 - Tổng Giám Đốc Đến
Chương 92 - Trưởng Thành Là Xinh Đẹp Mà Đau Đớn
Chương 93 - Lại Là Long Thiếu Tôn.
Chương 94 - Tiểu Anh Đào
Chương 95 - Khuôn Mặt Đẹp Trai Anh Khí Phi Phàm
Chương 96 - Đừng Xen Vào Việc Của Người Khác!
Chương 97 - Ôn Tình
Chương 98 - Con Trai Long Vân Thiên
Chương 99 - Bàn Tay Lớn Bá Đạo Cản Trở
Chương 100 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 101 - Dựa Vào Cái Gì Làm Bộ Không Biết Anh!
Chương 102 - Học Muội Đừng Làm Rộn
Chương 103 - Sóng Gió Nhảy Lầu 1
Chương 104 - Sóng Gió Nhảy Lầu 2
Chương 105 - Giông Tố Nhảy Lầu 3
Chương 106 - Giông Tố Nhảy Lầu 4
Chương 107 - Ai Bảo Anh Tự Mình Đa Tình?!
Chương 108 - Không Yên Tâm Để Một Mình Cô Ở Lại Đây
Chương 109 - Bọn Họ Vậy Mà Lại Chưa Chết
Chương 110 - Không Cần Tổng Giám Đốc Hao Tâm Tổn Trí
Chương 111 - Tôi Không Ăn!
Chương 112 - Không Cho Phép Anh Cười!
Chương 113 - Phải Như Thế Nào Thì Em Mới Chịu Ăn?
Chương 114 - Ăn Nói Nhỏ Nhẹ Dụ Một Người Ăn Cháo
Chương 115 - Tổng Bộ Cử Tổng Giám Giang Tới
Chương 116 - Nghỉ Việc Ngay Lập Tức
Chương 117 - Người Giúp Việc Nửa Bước Cũng Không Rời
Chương 118 - Có Hẹn Tái Khám Với Bác Sĩ Âu Dương
Chương 119 - Thì Ra Anh Ta Là Viện Trưởng
Chương 120 - Bị Người Hâm Mộ Điên Cuồng Đuổi Theo
Chương 121 - Người Đàn Ông Cặn Bã
Chương 122 - Dám Đụng Vào Người Của Tôi!
Chương 123 - Trò Chuyện Vui Vẻ Cùng Muse!
Chương 124 - Chủ Động Chào Tạm Biệt
Chương 125 - Thích Túm Cổ Tay Cô
Chương 126 - Đại Thiếu Để Ý Tới Cô Như Thế
Chương 127 - Cưng Chiều Phụ Nữ Cũng Cần Có Mức Độ
Chương 128 - Lời Nói Năm Đó Còn Thật Không?
Chương 129 - Anh Cũng Biết Em Gạt Anh!
Chương 130 - Đường Túc Dương
Chương 131 - Tổng Giám Đốc, Hân Hạnh Hân Hạnh
Chương 132 - Đi Toilet Một Chuyến
Chương 133 - Học Đệ Mạc
Chương 134 - Nhớ
Chương 135 - Của Hồi Môn
Chương 136 - Là Tổng Giám Đốc Mới Của Tập Đoàn Vân Thiên
Chương 137 - Phụ Nữ Câu Tam Đáp Tứ*
Chương 138 - Anh Ta Là Cái Gì Của Em?
Chương 139 - Làm Bạn Gái Của Anh!
Chương 140 - Chờ Tới Lúc Em Gả Cho Anh
Chương 141 - Ngày Giỗ Của Đường Túc Dương
Chương 142 - Một Đóa Hoa Hồng Trắng
Chương 143 - 10 Tỷ Tiền Bồi Thường Vi Phạm Hợp Đồng
Chương 144 - Xé Tan Thành Từng Mảnh
Chương 145 - Muốn Chất Vấn Trên Môi
Chương 146 - Được Anh Yêu Là Tam Sinh Hữu Hạnh*
Chương 147 - Mạc Duẫn Sâm Thăng Chức
Chương 148 - Tổng Giám Đốc Xin Tự Trọng
Chương 149 - Anh Ta Hẳn Là Không Buông Tay!
Chương 150 - Thiên Thần Trong Ác Quỷ
Chương 1 - Giấy Xác Nhận Đã Chết
Chương 2 - Học Sinh Mới
Chương 3 - Thì Ra Là Lời Đồn “Phi”
Chương 4 - Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn
Chương 5 - Một Tấm Thẻ Vàng
Chương 6 - Duyên Trời Định
Chương 7 - Quan Hệ Càng Ngày Càng Căng Thẳng
Chương 8 - Chúng Ta Là Anh Em Được Không?
Chương 9 - Đổ Ước Phải Thua Không Thể Nghi Ngờ
Chương 10 - Hồng Môn Yến
Chương 11 - Công Cụ Quan Hệ Thông Gia
Chương 12 - Chủ Nhân Của Xe Đua
Chương 13 - Chiếc Khuyên Tai Bảo Thạch Màu Lam
Chương 14 - Giống Như Đã Từng Quen Biết
Chương 15 - Long Thiếu Tôn Về Nước
Chương 16 - Tờ Giấy Truyền Phong Ba
Chương 17 - Phạt Đứng
Chương 18 - Long Học Trưởng Trở Về Trường
Chương 19 - Tỏ Tình Bị Quần Ẩu
Chương 20 - Nguy Hiểm Trong Thư Viện
Chương 21 - Quả Nhiên Cây To Đón Gió.
Chương 22 - Xin Số Điện Thoại
Chương 23 - Em Có Một Yêu Cầu Quá Đáng
Chương 24 - Một Tuần Làm Bạn Trai
Chương 25 - Mười Ngón Tay Nắm Chặt
Chương 26 - Làm Người Hầu Của Cô Không Điều Kiện
Chương 27 - Tin Nhắn Của Học Trưởng.
Chương 28 - Chấp Nhận Thua Cuộc.
Chương 29 - Em Họ Bà Con Xa Của Đàn Anh
Chương 30 - Đụng Độ
Chương 31 - Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử *
Chương 32 - Dị Ứng Với Cá Mực
Chương 33 - Gặp Lại Người Quen
Chương 34 - Chỉ Là Tình Bạn Bè
Chương 35 - Bị Phỏng Ngoài Ý Muốn.
Chương 36 - Dường Như Chân Tôi Không Có Bị Bỏng
Chương 37 - Hậu Quả Của Việc Tự Trách Mình.
Chương 38 - Nấu Cơm Cho Anh.
Chương 39 - Phi Lễ Chớ Nhìn.
Chương 40 - Cô Không Phải Cô Nhi
Chương 41 - Anh Phải Ngủ Trong Phòng!
Chương 42 - Chỉ Còn Sáu Ngày.
Chương 43 - Khát Vọng Chỉ Là Ước Muốn Trong Giấc Mơ.
Chương 44 - Lão Ma Ma Bày Mưu Tính Kế Ở Thâm Cung
Chương 45 - Mạc Duẫn Sâm Không Đi Học.
Chương 46 - Bị Nhục Nhã Ở Trước Mặt Mọi Người.
Chương 47 - Người Của Tôi Cũng Dám Động Vào À?
Chương 48 - Đường Dĩ Phi Là Người Của Tôi
Chương 49 - Từ Trước Đến Nay, Cậu Là Người Duy Nhất!
Chương 50 - Nụ Hôn Đầu Tiên
Chương 51 - Tối Hôm Qua Không Có Gì Cả
Chương 52 - Thái Tử Gia Của Tập Đoàn Bách Thịnh
Chương 53 - Nhà Giàu Có, Thân Bất Do Kỷ
Chương 54 - Học Trưởng Không Phải Loại Người Như Vậy
Chương 55 - Hôm Nay Là Ngày Cuối Cùng
Chương 56 - Hai Cái Vòng Tay
Chương 57 - Kích Thích Thị Giác
Chương 58 - Mối Quan Hệ Này Cũng Nên Kết Thúc Rồi
Chương 59 - Làm Bạn Gái Anh Nha!
Chương 60 - Gia Cụ Rực Rỡ Hẳn Lên
Chương 61 - Hy Vọng Ba Ngày Sau Gặp Lại Em Ở Nhà Trọ
Chương 62 - Cậu Tự Do
Chương 63 - Người Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 64 - Chiến Tranh Lạnh
Chương 65 - Thiếu Gia Thuê Bảo Mẫu
Chương 66 - Cùng Khanh* Chung Sống Tới Bạc Đầu
Chương 67 - Hôm Qua Thiếu Gia Đi Mỹ
Chương 68 - Đây Chính Là Đường Giây Quốc Tế
Chương 69 - Tiến Vào Trong Lòng Của Long Thiếu Tôn
Chương 70 - Mở Miệng Một Tiếng Học Trưởng Của Cô
Chương 71 - Ở Thư Phòng Thần Thần Bí Bí
Chương 72 - Thời Gian Tốt Đẹp Sau Này, Sẽ Cùng Chung Sống Bên Người
Chương 73 - Học Trưởng Anh Ấy Lại Im Hơi Lặng Tiếng Biến Mất
Chương 74 - Liếc Mắt Một Cái Đã Nhìn Ra Tâm Tư Của Cô
Chương 75 - Vũ Mặc Phạm Lỗi Gì ?
Chương 76 - Trở Về Tiếp Quản Tập Đoàn Vân Thiên
Chương 77 - Không Thể Nào Cưới Cô Làm Vợ
Chương 78 - Học Muội, Năm Mới Vui Vẻ
Chương 79 - Dường Như Cô Là Toàn Thế Giới Của Anh
Chương 80 - Căn Cứ Bí Mật Của Học Trưởng
Chương 81 - Bọt Nước Văng Lên Rơi Vào Chân Cô
Chương 82 - Anh Chờ Em Một Năm
Chương 83 - Em Nghĩ Anh Đi Rồi
Chương 84 - Nếu Cứ Tiếp Tục Như Vậy Nữa Cô Sẽ Chết!
Chương 85 - Trên Người Nhiều Chỗ Bị Thương
Chương 86 - Phản Bội
Chương 87 - Không Cho Phép Cậu Thất Bại
Chương 88 - Bạn Cũ Trở Về.
Chương 89 - Làm Anh Đau Lòng Tuyệt Vọng.
Chương 90 - Phụ Nữ Mà Không Mạnh Mẽ, Cuộc Sống Sẽ Rất Chênh Vênh
Chương 91 - Tổng Giám Đốc Đến
Chương 92 - Trưởng Thành Là Xinh Đẹp Mà Đau Đớn
Chương 93 - Lại Là Long Thiếu Tôn.
Chương 94 - Tiểu Anh Đào
Chương 95 - Khuôn Mặt Đẹp Trai Anh Khí Phi Phàm
Chương 96 - Đừng Xen Vào Việc Của Người Khác!
Chương 97 - Ôn Tình
Chương 98 - Con Trai Long Vân Thiên
Chương 99 - Bàn Tay Lớn Bá Đạo Cản Trở
Chương 100 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 101 - Dựa Vào Cái Gì Làm Bộ Không Biết Anh!
Chương 102 - Học Muội Đừng Làm Rộn
Chương 103 - Sóng Gió Nhảy Lầu 1
Chương 104 - Sóng Gió Nhảy Lầu 2
Chương 105 - Giông Tố Nhảy Lầu 3
Chương 106 - Giông Tố Nhảy Lầu 4
Chương 107 - Ai Bảo Anh Tự Mình Đa Tình?!
Chương 108 - Không Yên Tâm Để Một Mình Cô Ở Lại Đây
Chương 109 - Bọn Họ Vậy Mà Lại Chưa Chết
Chương 110 - Không Cần Tổng Giám Đốc Hao Tâm Tổn Trí
Chương 111 - Tôi Không Ăn!
Chương 112 - Không Cho Phép Anh Cười!
Chương 113 - Phải Như Thế Nào Thì Em Mới Chịu Ăn?
Chương 114 - Ăn Nói Nhỏ Nhẹ Dụ Một Người Ăn Cháo
Chương 115 - Tổng Bộ Cử Tổng Giám Giang Tới
Chương 116 - Nghỉ Việc Ngay Lập Tức
Chương 117 - Người Giúp Việc Nửa Bước Cũng Không Rời
Chương 118 - Có Hẹn Tái Khám Với Bác Sĩ Âu Dương
Chương 119 - Thì Ra Anh Ta Là Viện Trưởng
Chương 120 - Bị Người Hâm Mộ Điên Cuồng Đuổi Theo
Chương 121 - Người Đàn Ông Cặn Bã
Chương 122 - Dám Đụng Vào Người Của Tôi!
Chương 123 - Trò Chuyện Vui Vẻ Cùng Muse!
Chương 124 - Chủ Động Chào Tạm Biệt
Chương 125 - Thích Túm Cổ Tay Cô
Chương 126 - Đại Thiếu Để Ý Tới Cô Như Thế
Chương 127 - Cưng Chiều Phụ Nữ Cũng Cần Có Mức Độ
Chương 128 - Lời Nói Năm Đó Còn Thật Không?
Chương 129 - Anh Cũng Biết Em Gạt Anh!
Chương 130 - Đường Túc Dương
Chương 131 - Tổng Giám Đốc, Hân Hạnh Hân Hạnh
Chương 132 - Đi Toilet Một Chuyến
Chương 133 - Học Đệ Mạc
Chương 134 - Nhớ
Chương 135 - Của Hồi Môn
Chương 136 - Là Tổng Giám Đốc Mới Của Tập Đoàn Vân Thiên
Chương 137 - Phụ Nữ Câu Tam Đáp Tứ*
Chương 138 - Anh Ta Là Cái Gì Của Em?
Chương 139 - Làm Bạn Gái Của Anh!
Chương 140 - Chờ Tới Lúc Em Gả Cho Anh
Chương 141 - Ngày Giỗ Của Đường Túc Dương
Chương 142 - Một Đóa Hoa Hồng Trắng
Chương 143 - 10 Tỷ Tiền Bồi Thường Vi Phạm Hợp Đồng
Chương 144 - Xé Tan Thành Từng Mảnh
Chương 145 - Muốn Chất Vấn Trên Môi
Chương 146 - Được Anh Yêu Là Tam Sinh Hữu Hạnh*
Chương 147 - Mạc Duẫn Sâm Thăng Chức
Chương 148 - Tổng Giám Đốc Xin Tự Trọng
Chương 149 - Anh Ta Hẳn Là Không Buông Tay!
Chương 150 - Thiên Thần Trong Ác Quỷ
Thiếu niên hơi hơi nhíu mày, cầm chặt tay lái, ánh mắt sâu thăm thẳm chăm chú nhìn phía trước.
Chỉ là một bên mặt cũng đủ làm cho mọi người cả đời cũng không quên!
Đường Dĩ Phi nhìn ngây người...
.
Bỗng nhiên, thiếu niên nhếch miệng, cơ thể hơi nghiêng về phía trước, chiếc xe đua xa hoa đang đứng yên phóng đi như mũi tên bắn!
Nắng sớm chiếu vào bông tai bảo thạch màu lam bên tai trái của thiếu niên, lóe ra ánh sáng chói mắt, cùng lúc đó, trong đầu cô lướt qua một số hình ảnh vụn vặt, Đường Dĩ Phi nhíu mày, còn chưa kịp bắt lấy thì những hình ảnh kia đã biến mất không thấy tăm hơi.
Bên này, Đường Tuần Hữu cũng vừa từ trong kinh ngạc lấy lại tinh thần, khỏi động xe đua chạy tới cô nhi viện.
Trong lòng hai người dường như đột nhiên bị rối loạn!
Đường Dĩ Phi nhếch môi, nhìn chiếc Bugatti Veyron biến mất, thật lâu sau, lắc đầu tự giễu.
Thế giới này thật đáng sợ, đàn ông còn yêu mị hơn cả phụ nữ!
"Chờ sau khi tốt nghiệp có thể đi làm kiếm tiền anh nhất định sẽ mua một xe đua cao cấp!
" Đường Tuần Hữu lái xe nói ra lời thề son sắt.
Con cái nhà họ Đường từ nhỏ đều được giáo dục rất tốt, bọn họ biết mình cần phải nỗ lực cố gắng, những thứ cha mẹ thưởng cho càng thêm trân quý!
Cho nên lúc đầu cha Đường đưa chiếc xe đua cho bọn họ, bọn họ cũng không có vì vậy mà không vui, chỉ hy vọng có một ngày bọn họ có thể bằng chính sức lực của mình giành được vinh quang chân chính.
"Anh hai cố lên! Sau này em sẽ dựa vào anh hai nuôi, hắc hắc.
.
.
"Đường Dĩ Phi cười ngốc nghếch một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp tỏa sáng.
"Em nha.
.
.
" Đường Tuần Hữu dở khóc dở cười. "Sau này còn phải lấy chồng nữa chứ.
"
"Em không cần!
" Đường Dĩ Phi quệt miệng kháng nghị.
Lấy chồng có gì tốt?
Không nói tới không có tự do, còn phải tận tâm tận lực hầu hạ người khác! Ăn không rồi ngồi! (?)
"Con bé ngốc, chờ sau khi em lớn lên còn chưa kịp làm gì đã phải lấy chồng rồi!
"
"Không, em không muốn như vậy, em muốn sống tự do không phải buồn lo gì cả!
"
Đường Tuần Hữu thấy vẻ mặt thành thật của nàng, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu.
Ai nói cô em gái này lạnh lùng không có tình cảm?
Rõ ràng cô có nụ cười đẹp nhất, ước mơ tương lai cũng đơn thuần nhất, chỉ là nó không muốn để lộ trong mắt người khác.
Cô nhi viện thành phố Vân Dương.
Xe đua vừa lái vào đã chạm mặt với chiếc Bugatti Veyron.
"Xem ra vẫn là người có lòng tốt nha!
" Đường Tuần Hữu nhìn về phía chiếc xe đua biến mất nói một mình.
Dừng xe, mang điểm tâm, đồ chơi đã chuẩn bị kỹ càng từ trước xách ra, viện trưởng nghe tiếng đã chạy tới.
"Hóa ra là cậu hai của nhà họ Đường, hân hạnh hân hạnh.
.
.
" Viện trưởng đã cao tuổi, chỉ là vẫn từ ái như cũ.
"Chào bà, đây là em gái tôi.
" Đường Tuần Hữu ưu nhã kéo vai cô qua, giới thiệu.
"A a, chào Đường tiểu thư.
" Viện trưởng đẩy đẩy kính mắt, nâng ánh mắt, rơi trên dung nhan tinh xảo của Đường Dĩ Phi bỗng nhiên ngơ ngẩn!
"Cô.
.
.
" Trong nháy mắt, kinh ngạc không nói ra lời!
Ánh mắt trong suốt kia, rõ ràng là đứa bé kia.
.
.
"Viện trưởng, phân phát những thứ này cho bọn nhỏ đi!
" Tránh đi cử động kinh ngạc của bà, Đường Dĩ Phi cười chào hỏi bà, chủ động đổi chủ đề.
Từ biệt này hơn mười năm.
Ai nói Đường Dĩ Phi chưa từng tới cô nhi viện thành phố Vân Dương?
Từ khi sáu tuổi, cô luôn luôn chờ đợi ở đây, chỉ là năm cô sáu tuổi đã xảy ra trận cháy suýt nữa lấy mạng sống của cô, về sau có thể có người ở sau lưng lợi dụng một số quan hệ để bảo vệ cô, đồng thời đưa cô rời xa Mạc Thành.