Chương 1 - Giấy Xác Nhận Đã Chết
Chương 2 - Học Sinh Mới
Chương 3 - Thì Ra Là Lời Đồn “Phi”
Chương 4 - Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn
Chương 5 - Một Tấm Thẻ Vàng
Chương 6 - Duyên Trời Định
Chương 7 - Quan Hệ Càng Ngày Càng Căng Thẳng
Chương 8 - Chúng Ta Là Anh Em Được Không?
Chương 9 - Đổ Ước Phải Thua Không Thể Nghi Ngờ
Chương 10 - Hồng Môn Yến
Chương 11 - Công Cụ Quan Hệ Thông Gia
Chương 12 - Chủ Nhân Của Xe Đua
Chương 13 - Chiếc Khuyên Tai Bảo Thạch Màu Lam
Chương 14 - Giống Như Đã Từng Quen Biết
Chương 15 - Long Thiếu Tôn Về Nước
Chương 16 - Tờ Giấy Truyền Phong Ba
Chương 17 - Phạt Đứng
Chương 18 - Long Học Trưởng Trở Về Trường
Chương 19 - Tỏ Tình Bị Quần Ẩu
Chương 20 - Nguy Hiểm Trong Thư Viện
Chương 21 - Quả Nhiên Cây To Đón Gió.
Chương 22 - Xin Số Điện Thoại
Chương 23 - Em Có Một Yêu Cầu Quá Đáng
Chương 24 - Một Tuần Làm Bạn Trai
Chương 25 - Mười Ngón Tay Nắm Chặt
Chương 26 - Làm Người Hầu Của Cô Không Điều Kiện
Chương 27 - Tin Nhắn Của Học Trưởng.
Chương 28 - Chấp Nhận Thua Cuộc.
Chương 29 - Em Họ Bà Con Xa Của Đàn Anh
Chương 30 - Đụng Độ
Chương 31 - Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử *
Chương 32 - Dị Ứng Với Cá Mực
Chương 33 - Gặp Lại Người Quen
Chương 34 - Chỉ Là Tình Bạn Bè
Chương 35 - Bị Phỏng Ngoài Ý Muốn.
Chương 36 - Dường Như Chân Tôi Không Có Bị Bỏng
Chương 37 - Hậu Quả Của Việc Tự Trách Mình.
Chương 38 - Nấu Cơm Cho Anh.
Chương 39 - Phi Lễ Chớ Nhìn.
Chương 40 - Cô Không Phải Cô Nhi
Chương 41 - Anh Phải Ngủ Trong Phòng!
Chương 42 - Chỉ Còn Sáu Ngày.
Chương 43 - Khát Vọng Chỉ Là Ước Muốn Trong Giấc Mơ.
Chương 44 - Lão Ma Ma Bày Mưu Tính Kế Ở Thâm Cung
Chương 45 - Mạc Duẫn Sâm Không Đi Học.
Chương 46 - Bị Nhục Nhã Ở Trước Mặt Mọi Người.
Chương 47 - Người Của Tôi Cũng Dám Động Vào À?
Chương 48 - Đường Dĩ Phi Là Người Của Tôi
Chương 49 - Từ Trước Đến Nay, Cậu Là Người Duy Nhất!
Chương 50 - Nụ Hôn Đầu Tiên
Chương 51 - Tối Hôm Qua Không Có Gì Cả
Chương 52 - Thái Tử Gia Của Tập Đoàn Bách Thịnh
Chương 53 - Nhà Giàu Có, Thân Bất Do Kỷ
Chương 54 - Học Trưởng Không Phải Loại Người Như Vậy
Chương 55 - Hôm Nay Là Ngày Cuối Cùng
Chương 56 - Hai Cái Vòng Tay
Chương 57 - Kích Thích Thị Giác
Chương 58 - Mối Quan Hệ Này Cũng Nên Kết Thúc Rồi
Chương 59 - Làm Bạn Gái Anh Nha!
Chương 60 - Gia Cụ Rực Rỡ Hẳn Lên
Chương 61 - Hy Vọng Ba Ngày Sau Gặp Lại Em Ở Nhà Trọ
Chương 62 - Cậu Tự Do
Chương 63 - Người Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 64 - Chiến Tranh Lạnh
Chương 65 - Thiếu Gia Thuê Bảo Mẫu
Chương 66 - Cùng Khanh* Chung Sống Tới Bạc Đầu
Chương 67 - Hôm Qua Thiếu Gia Đi Mỹ
Chương 68 - Đây Chính Là Đường Giây Quốc Tế
Chương 69 - Tiến Vào Trong Lòng Của Long Thiếu Tôn
Chương 70 - Mở Miệng Một Tiếng Học Trưởng Của Cô
Chương 71 - Ở Thư Phòng Thần Thần Bí Bí
Chương 72 - Thời Gian Tốt Đẹp Sau Này, Sẽ Cùng Chung Sống Bên Người
Chương 73 - Học Trưởng Anh Ấy Lại Im Hơi Lặng Tiếng Biến Mất
Chương 74 - Liếc Mắt Một Cái Đã Nhìn Ra Tâm Tư Của Cô
Chương 75 - Vũ Mặc Phạm Lỗi Gì ?
Chương 76 - Trở Về Tiếp Quản Tập Đoàn Vân Thiên
Chương 77 - Không Thể Nào Cưới Cô Làm Vợ
Chương 78 - Học Muội, Năm Mới Vui Vẻ
Chương 79 - Dường Như Cô Là Toàn Thế Giới Của Anh
Chương 80 - Căn Cứ Bí Mật Của Học Trưởng
Chương 81 - Bọt Nước Văng Lên Rơi Vào Chân Cô
Chương 82 - Anh Chờ Em Một Năm
Chương 83 - Em Nghĩ Anh Đi Rồi
Chương 84 - Nếu Cứ Tiếp Tục Như Vậy Nữa Cô Sẽ Chết!
Chương 85 - Trên Người Nhiều Chỗ Bị Thương
Chương 86 - Phản Bội
Chương 87 - Không Cho Phép Cậu Thất Bại
Chương 88 - Bạn Cũ Trở Về.
Chương 89 - Làm Anh Đau Lòng Tuyệt Vọng.
Chương 90 - Phụ Nữ Mà Không Mạnh Mẽ, Cuộc Sống Sẽ Rất Chênh Vênh
Chương 91 - Tổng Giám Đốc Đến
Chương 92 - Trưởng Thành Là Xinh Đẹp Mà Đau Đớn
Chương 93 - Lại Là Long Thiếu Tôn.
Chương 94 - Tiểu Anh Đào
Chương 95 - Khuôn Mặt Đẹp Trai Anh Khí Phi Phàm
Chương 96 - Đừng Xen Vào Việc Của Người Khác!
Chương 97 - Ôn Tình
Chương 98 - Con Trai Long Vân Thiên
Chương 99 - Bàn Tay Lớn Bá Đạo Cản Trở
Chương 100 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 101 - Dựa Vào Cái Gì Làm Bộ Không Biết Anh!
Chương 102 - Học Muội Đừng Làm Rộn
Chương 103 - Sóng Gió Nhảy Lầu 1
Chương 104 - Sóng Gió Nhảy Lầu 2
Chương 105 - Giông Tố Nhảy Lầu 3
Chương 106 - Giông Tố Nhảy Lầu 4
Chương 107 - Ai Bảo Anh Tự Mình Đa Tình?!
Chương 108 - Không Yên Tâm Để Một Mình Cô Ở Lại Đây
Chương 109 - Bọn Họ Vậy Mà Lại Chưa Chết
Chương 110 - Không Cần Tổng Giám Đốc Hao Tâm Tổn Trí
Chương 111 - Tôi Không Ăn!
Chương 112 - Không Cho Phép Anh Cười!
Chương 113 - Phải Như Thế Nào Thì Em Mới Chịu Ăn?
Chương 114 - Ăn Nói Nhỏ Nhẹ Dụ Một Người Ăn Cháo
Chương 115 - Tổng Bộ Cử Tổng Giám Giang Tới
Chương 116 - Nghỉ Việc Ngay Lập Tức
Chương 117 - Người Giúp Việc Nửa Bước Cũng Không Rời
Chương 118 - Có Hẹn Tái Khám Với Bác Sĩ Âu Dương
Chương 119 - Thì Ra Anh Ta Là Viện Trưởng
Chương 120 - Bị Người Hâm Mộ Điên Cuồng Đuổi Theo
Chương 121 - Người Đàn Ông Cặn Bã
Chương 122 - Dám Đụng Vào Người Của Tôi!
Chương 123 - Trò Chuyện Vui Vẻ Cùng Muse!
Chương 124 - Chủ Động Chào Tạm Biệt
Chương 125 - Thích Túm Cổ Tay Cô
Chương 126 - Đại Thiếu Để Ý Tới Cô Như Thế
Chương 127 - Cưng Chiều Phụ Nữ Cũng Cần Có Mức Độ
Chương 128 - Lời Nói Năm Đó Còn Thật Không?
Chương 129 - Anh Cũng Biết Em Gạt Anh!
Chương 130 - Đường Túc Dương
Chương 131 - Tổng Giám Đốc, Hân Hạnh Hân Hạnh
Chương 132 - Đi Toilet Một Chuyến
Chương 133 - Học Đệ Mạc
Chương 134 - Nhớ
Chương 135 - Của Hồi Môn
Chương 136 - Là Tổng Giám Đốc Mới Của Tập Đoàn Vân Thiên
Chương 137 - Phụ Nữ Câu Tam Đáp Tứ*
Chương 138 - Anh Ta Là Cái Gì Của Em?
Chương 139 - Làm Bạn Gái Của Anh!
Chương 140 - Chờ Tới Lúc Em Gả Cho Anh
Chương 141 - Ngày Giỗ Của Đường Túc Dương
Chương 142 - Một Đóa Hoa Hồng Trắng
Chương 143 - 10 Tỷ Tiền Bồi Thường Vi Phạm Hợp Đồng
Chương 144 - Xé Tan Thành Từng Mảnh
Chương 145 - Muốn Chất Vấn Trên Môi
Chương 146 - Được Anh Yêu Là Tam Sinh Hữu Hạnh*
Chương 147 - Mạc Duẫn Sâm Thăng Chức
Chương 148 - Tổng Giám Đốc Xin Tự Trọng
Chương 149 - Anh Ta Hẳn Là Không Buông Tay!
Chương 150 - Thiên Thần Trong Ác Quỷ
Chương 1 - Giấy Xác Nhận Đã Chết
Chương 2 - Học Sinh Mới
Chương 3 - Thì Ra Là Lời Đồn “Phi”
Chương 4 - Vỏ Quýt Dày Có Móng Tay Nhọn
Chương 5 - Một Tấm Thẻ Vàng
Chương 6 - Duyên Trời Định
Chương 7 - Quan Hệ Càng Ngày Càng Căng Thẳng
Chương 8 - Chúng Ta Là Anh Em Được Không?
Chương 9 - Đổ Ước Phải Thua Không Thể Nghi Ngờ
Chương 10 - Hồng Môn Yến
Chương 11 - Công Cụ Quan Hệ Thông Gia
Chương 12 - Chủ Nhân Của Xe Đua
Chương 13 - Chiếc Khuyên Tai Bảo Thạch Màu Lam
Chương 14 - Giống Như Đã Từng Quen Biết
Chương 15 - Long Thiếu Tôn Về Nước
Chương 16 - Tờ Giấy Truyền Phong Ba
Chương 17 - Phạt Đứng
Chương 18 - Long Học Trưởng Trở Về Trường
Chương 19 - Tỏ Tình Bị Quần Ẩu
Chương 20 - Nguy Hiểm Trong Thư Viện
Chương 21 - Quả Nhiên Cây To Đón Gió.
Chương 22 - Xin Số Điện Thoại
Chương 23 - Em Có Một Yêu Cầu Quá Đáng
Chương 24 - Một Tuần Làm Bạn Trai
Chương 25 - Mười Ngón Tay Nắm Chặt
Chương 26 - Làm Người Hầu Của Cô Không Điều Kiện
Chương 27 - Tin Nhắn Của Học Trưởng.
Chương 28 - Chấp Nhận Thua Cuộc.
Chương 29 - Em Họ Bà Con Xa Của Đàn Anh
Chương 30 - Đụng Độ
Chương 31 - Chương Ngư Tiểu Hoàn Tử *
Chương 32 - Dị Ứng Với Cá Mực
Chương 33 - Gặp Lại Người Quen
Chương 34 - Chỉ Là Tình Bạn Bè
Chương 35 - Bị Phỏng Ngoài Ý Muốn.
Chương 36 - Dường Như Chân Tôi Không Có Bị Bỏng
Chương 37 - Hậu Quả Của Việc Tự Trách Mình.
Chương 38 - Nấu Cơm Cho Anh.
Chương 39 - Phi Lễ Chớ Nhìn.
Chương 40 - Cô Không Phải Cô Nhi
Chương 41 - Anh Phải Ngủ Trong Phòng!
Chương 42 - Chỉ Còn Sáu Ngày.
Chương 43 - Khát Vọng Chỉ Là Ước Muốn Trong Giấc Mơ.
Chương 44 - Lão Ma Ma Bày Mưu Tính Kế Ở Thâm Cung
Chương 45 - Mạc Duẫn Sâm Không Đi Học.
Chương 46 - Bị Nhục Nhã Ở Trước Mặt Mọi Người.
Chương 47 - Người Của Tôi Cũng Dám Động Vào À?
Chương 48 - Đường Dĩ Phi Là Người Của Tôi
Chương 49 - Từ Trước Đến Nay, Cậu Là Người Duy Nhất!
Chương 50 - Nụ Hôn Đầu Tiên
Chương 51 - Tối Hôm Qua Không Có Gì Cả
Chương 52 - Thái Tử Gia Của Tập Đoàn Bách Thịnh
Chương 53 - Nhà Giàu Có, Thân Bất Do Kỷ
Chương 54 - Học Trưởng Không Phải Loại Người Như Vậy
Chương 55 - Hôm Nay Là Ngày Cuối Cùng
Chương 56 - Hai Cái Vòng Tay
Chương 57 - Kích Thích Thị Giác
Chương 58 - Mối Quan Hệ Này Cũng Nên Kết Thúc Rồi
Chương 59 - Làm Bạn Gái Anh Nha!
Chương 60 - Gia Cụ Rực Rỡ Hẳn Lên
Chương 61 - Hy Vọng Ba Ngày Sau Gặp Lại Em Ở Nhà Trọ
Chương 62 - Cậu Tự Do
Chương 63 - Người Vừa Gặp Đã Yêu
Chương 64 - Chiến Tranh Lạnh
Chương 65 - Thiếu Gia Thuê Bảo Mẫu
Chương 66 - Cùng Khanh* Chung Sống Tới Bạc Đầu
Chương 67 - Hôm Qua Thiếu Gia Đi Mỹ
Chương 68 - Đây Chính Là Đường Giây Quốc Tế
Chương 69 - Tiến Vào Trong Lòng Của Long Thiếu Tôn
Chương 70 - Mở Miệng Một Tiếng Học Trưởng Của Cô
Chương 71 - Ở Thư Phòng Thần Thần Bí Bí
Chương 72 - Thời Gian Tốt Đẹp Sau Này, Sẽ Cùng Chung Sống Bên Người
Chương 73 - Học Trưởng Anh Ấy Lại Im Hơi Lặng Tiếng Biến Mất
Chương 74 - Liếc Mắt Một Cái Đã Nhìn Ra Tâm Tư Của Cô
Chương 75 - Vũ Mặc Phạm Lỗi Gì ?
Chương 76 - Trở Về Tiếp Quản Tập Đoàn Vân Thiên
Chương 77 - Không Thể Nào Cưới Cô Làm Vợ
Chương 78 - Học Muội, Năm Mới Vui Vẻ
Chương 79 - Dường Như Cô Là Toàn Thế Giới Của Anh
Chương 80 - Căn Cứ Bí Mật Của Học Trưởng
Chương 81 - Bọt Nước Văng Lên Rơi Vào Chân Cô
Chương 82 - Anh Chờ Em Một Năm
Chương 83 - Em Nghĩ Anh Đi Rồi
Chương 84 - Nếu Cứ Tiếp Tục Như Vậy Nữa Cô Sẽ Chết!
Chương 85 - Trên Người Nhiều Chỗ Bị Thương
Chương 86 - Phản Bội
Chương 87 - Không Cho Phép Cậu Thất Bại
Chương 88 - Bạn Cũ Trở Về.
Chương 89 - Làm Anh Đau Lòng Tuyệt Vọng.
Chương 90 - Phụ Nữ Mà Không Mạnh Mẽ, Cuộc Sống Sẽ Rất Chênh Vênh
Chương 91 - Tổng Giám Đốc Đến
Chương 92 - Trưởng Thành Là Xinh Đẹp Mà Đau Đớn
Chương 93 - Lại Là Long Thiếu Tôn.
Chương 94 - Tiểu Anh Đào
Chương 95 - Khuôn Mặt Đẹp Trai Anh Khí Phi Phàm
Chương 96 - Đừng Xen Vào Việc Của Người Khác!
Chương 97 - Ôn Tình
Chương 98 - Con Trai Long Vân Thiên
Chương 99 - Bàn Tay Lớn Bá Đạo Cản Trở
Chương 100 - Đã Lâu Không Gặp
Chương 101 - Dựa Vào Cái Gì Làm Bộ Không Biết Anh!
Chương 102 - Học Muội Đừng Làm Rộn
Chương 103 - Sóng Gió Nhảy Lầu 1
Chương 104 - Sóng Gió Nhảy Lầu 2
Chương 105 - Giông Tố Nhảy Lầu 3
Chương 106 - Giông Tố Nhảy Lầu 4
Chương 107 - Ai Bảo Anh Tự Mình Đa Tình?!
Chương 108 - Không Yên Tâm Để Một Mình Cô Ở Lại Đây
Chương 109 - Bọn Họ Vậy Mà Lại Chưa Chết
Chương 110 - Không Cần Tổng Giám Đốc Hao Tâm Tổn Trí
Chương 111 - Tôi Không Ăn!
Chương 112 - Không Cho Phép Anh Cười!
Chương 113 - Phải Như Thế Nào Thì Em Mới Chịu Ăn?
Chương 114 - Ăn Nói Nhỏ Nhẹ Dụ Một Người Ăn Cháo
Chương 115 - Tổng Bộ Cử Tổng Giám Giang Tới
Chương 116 - Nghỉ Việc Ngay Lập Tức
Chương 117 - Người Giúp Việc Nửa Bước Cũng Không Rời
Chương 118 - Có Hẹn Tái Khám Với Bác Sĩ Âu Dương
Chương 119 - Thì Ra Anh Ta Là Viện Trưởng
Chương 120 - Bị Người Hâm Mộ Điên Cuồng Đuổi Theo
Chương 121 - Người Đàn Ông Cặn Bã
Chương 122 - Dám Đụng Vào Người Của Tôi!
Chương 123 - Trò Chuyện Vui Vẻ Cùng Muse!
Chương 124 - Chủ Động Chào Tạm Biệt
Chương 125 - Thích Túm Cổ Tay Cô
Chương 126 - Đại Thiếu Để Ý Tới Cô Như Thế
Chương 127 - Cưng Chiều Phụ Nữ Cũng Cần Có Mức Độ
Chương 128 - Lời Nói Năm Đó Còn Thật Không?
Chương 129 - Anh Cũng Biết Em Gạt Anh!
Chương 130 - Đường Túc Dương
Chương 131 - Tổng Giám Đốc, Hân Hạnh Hân Hạnh
Chương 132 - Đi Toilet Một Chuyến
Chương 133 - Học Đệ Mạc
Chương 134 - Nhớ
Chương 135 - Của Hồi Môn
Chương 136 - Là Tổng Giám Đốc Mới Của Tập Đoàn Vân Thiên
Chương 137 - Phụ Nữ Câu Tam Đáp Tứ*
Chương 138 - Anh Ta Là Cái Gì Của Em?
Chương 139 - Làm Bạn Gái Của Anh!
Chương 140 - Chờ Tới Lúc Em Gả Cho Anh
Chương 141 - Ngày Giỗ Của Đường Túc Dương
Chương 142 - Một Đóa Hoa Hồng Trắng
Chương 143 - 10 Tỷ Tiền Bồi Thường Vi Phạm Hợp Đồng
Chương 144 - Xé Tan Thành Từng Mảnh
Chương 145 - Muốn Chất Vấn Trên Môi
Chương 146 - Được Anh Yêu Là Tam Sinh Hữu Hạnh*
Chương 147 - Mạc Duẫn Sâm Thăng Chức
Chương 148 - Tổng Giám Đốc Xin Tự Trọng
Chương 149 - Anh Ta Hẳn Là Không Buông Tay!
Chương 150 - Thiên Thần Trong Ác Quỷ
Editor: Melodysoyani
Cô không biết vì sao tối hôm qua Học Trưởng lại uống nhiều rượu như vậy, chỉ là trực giác nói với mình, anh có tâm sự.
Bước vào nhà trọ, mơ hồ nghe được tiếng phim truyền hình trong phòng khách, Đường Dĩ Phi có chút ngạc nhiên nhìn Huyền Quan của căn nhà.
“Học Trưởng, sao anh lại trở về sớm như vậy?”
“Ừm.
” Long Thiểu Tôn ngồi ở trên ghế sa lon, xoay khuôn mặt qua cười nhạt trả lời.
“Để em đi làm cơm trước đã.
” Đường Dĩ Phi vừa nhìn thấy khuôn mặt kia liền cảm nhận được nụ cười có ý vị sâu xa của anh, nên vội vàng kiếm cớ né tránh
Nửa giờ sau, trên bàn cơm, vương tử tao nhã ăn bữa tối mà cô đã chuẩn bị xong.
Cánh gà kho tàu, thịt bò xào ớt xanh, trứng gà xào lá hẹ, canh đậu hủ cá trích.
Ba món ăn một món canh, nhìn qua đều đủ màu sác và hương vị, Long Thiểu Tôn quả thật có chút đói.
Lòng Đường Dĩ Phi tràn đầy mong đợi nhìn anh động đũa: “Học Trưởng, thế nào?”
“Tạm được.
” =)))
Anh vân đạm phong khinh trả lời, khóe mắt cô chợt lóe lên một ánh sáng mất mác, nhưng bỗng chốt lại trở thành một ánh sáng quật cường khó tả.
“Hừ! Sớm muộn cũng có một ngày anh sẽ không nói như vậy nữa!
”
“Ha hả, mỏi mắt mong chờ.
”
Lại là câu này!
Đường Dĩ Phi tức giận vùi đầu tận lực ăn cơm, ý cười trên khóe miệng của Long Thiếu Tôn càng sâu hơn.
“Học muội, tối hôm qua...
.
”
“Tối hôm qua không có gì cả!
”
Đường Dĩ Phi bị ngẹn một ngụm cơm tẻ trong cổ họng, vội vã uống nước.
“Em thực sự là.
.
.
” Long Thiểu Tôn cười đến vui vẻ, khóe miệng giương lên một độ cong vui tai vui mắt nhìn người nọ: “Học muội, tôi chỉ muốn nói tối hôm qua cám ơn em đã chăm sóc tôi, em phản ứng lớn như vậy là muốn nói cho tôi biết, tối hôm qua chúng ta.
.
.
”
Long Thiểu Tôn nói đến điểm đó thì ngừng, chỉ là ánh mắt kia vừa hộ nghi lại mang theo một chút thú vị và sắc sảo.
“Khụ khụ.
.
. Học Trưởng, chăm sóc anh là chuyện nên làm mà, tối hôm qua anh uống quá nhiều, chúng ta chưa từng phát sinh gì hết! Em đảm bảo không có!
”
Đường Dĩ Phi lập tức giơ tay phải lên thề với trời, dáng vẻ kia vừa buồn cười ngây thơ lại đáng yêu chết người!
“Con người của tôi khi uống nhiều liền có thể làm một ít chuyện khác người, tối hôm qua, tôi không có làm gì em chứ? Có hôn em hay không? Hay là ôm em? Hửm?”
Giọng nói của anh mang theo sự mê hoặc chết người, chỉ là dù có chết Đường Dĩ Phi cũng sẽ không thừa nhận chuyện anh không chỉ ôm cô mà còn cưỡng hôn cô!
“Không có, không thể nào, ngày hôm qua anh ngủ như chết ấy, có đá cách mấy cũng không dậy.
”
Gương mặt quẫn bách đến rối loạn, Đường Dĩ Phi vội vã bới một chén cơm, sau đó thì chạy trói chết và phòng sách, để lại Long Thiểu Tôn cười như không cười nhìn về hướng cô biến mất.
Tùy ý dọn chén đũa lại một chút, Long Thiểu Tôn đi tới cửa phòng sách, lễ phép gõ cửa một cái.
“Học muội, cuối tuần này theo tôi đến công ty bách hóa đi!
”
Một lúc sau, cũng không có động tĩnh, Long Thiểu Tôn bất đắc dĩ lắc đầu, vừa muốn xoay người mở cửa ra.
Một cái đầu thò ra, quấn quýt thật lâu mới thỏa hiệp, ai oán mà nhìn anh: “Học Trưởng muốn mua vật gì sao?”
“Mấy ngày nữa là sinh nhật của em gái tôi, tôi muốn chọn cho em ấy một món quà sinh nhật.
”
“Vậy được rồi, chiều chủ nhật em sẽ đến tìm anh.
”
Vừa nghe là em gái của anh, Đường Dĩ Phi không khỏi có chút cảm tình, sảng khoái đáp lại.
“Làm phiền em rồi.
”
“Việc nên làm mà!
”
“Đã là ngày thứ tư rồi, sao bạn học Mạc chưa tới đi học nhỉ?”
Sáng sớm mới vừa vào phòng học, Lâm Khả đã chạy tới như âm hồn bất tán.
“Sao vậy, nhớ cậu ấy rồi hả?”
“Đi chết đi, làm sao cậu có thể vong ân phụ nghĩa như vậy chứ? Có niềm vui mới liền quên tình xưa rồi hả?”
“Bạn học Khả Khả! Cậu mà còn nói lung tung như vậy nữa tớ sẽ không thèm để ý tới cậu nữa đấy!
”