Vạn Cổ Chí Tôn

Vạn Cổ Chí Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 44,861,642
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
     
     

Chương 1772: Chủ đề bi thương. (2)

Trên trăm đạo hào quang bảy ra ngoài cửa lớn, một đạo cường quang từ ngoài cửa chiếu vào, trực tiếp đánh bay hết tất cả mọi người, một ít tu vị yếu kém càng phấn thân toái cốt tại chỗ.

Quảng Nguyên liếm lấy môi dưới nói:

Đáng tiếc.

Cái này càng khiến mọi người sợ tới mức toàn thân lạnh run, nguyên một đám lui về phía sau, không ai dám chính diện đối mặt hắn cả.

Sắc mặt Thủy Tiên cũng một mảnh lạnh như băng, lạnh giọng nói:

Đại đảo chủ, phương pháp này của ngươi cũng quá tà ác đi, ngươi không thể làm chuyện này được.

Quảng Nguyên cười nói:

Ta cũng là thân bất do kỷ ah, mong rằng công chúa điện hạ thông cảm.

Trong mắt Thủy Tiên hiện lên nộ khí, khiển trách:

Ngươi ngay cả lời ta nói cũng không nghe sao?

Hàn khí phát ra từ trên người nàng đều có một cổ uy nghiêm trời sinh, giờ phút này giống như một tòa hải đăng trong biển khổ vậy, khiến tất cả mọi người cảm thấy trong lòng ấm áp.

Trong lòng mọi người đều sinh ra một tia kỳ vọng, có Hải Hoàng chi nữ ở đây, chắc hẳn có thể ép được Quảng Nguyên a.

Quảng Nguyên vẻ mặt đau khổ nói:

Không phải không nghe ah, công chúa điện hạ thiện lương từ bi, khiến ta rất cảm động. Nhưng nếu buông tha bọn hắn, thương thế của ta không tốt lên, tiếp tục chuyển biến xấu như vậy thì sớm muộn cũng phải chết. Thả bọn họ chính là mình chết, công chúa có thể từ bi với mấy tên cặn bã bọn họ, vì sao không thể từ bi đối với ta chứ?

Thủy Tiên sững sờ, nàng vốn không am hiểu nói chuyện, không biết nên phản bác thế nào mới tốt. Vô ý thức chuyển dời ánh mắt đi, nhìn về phía Lý Vân Tiêu bên người, tựa hồ có ý xin giúp đỡ.

Trong lòng Lý Vân Tiêu cười khổ một hồi, Quảng Nguyên có can đảm lộ ra huyền khí siêu phẩm, hơn nữa còn giết chóc ăn người không kiêng nể gì cả thì đã sớm tính toán đến Thủy Tiên rồi.

Cái gọi là công chúa chi uy chẳng qua chỉ là hổ giấy, ngay khi Quảng Nguyên động thủ thì đã không hề để con hổ giấy này vào mắt nữa rồi.

Nhưng mặc dù là hổ giấy, cũng có tác dụng cực lớn của nó.

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

Đại đảo chủ lời này nói không đúng rồi, cái gì gọi là không ăn bọn hắn thì ngươi phải chết? Chẳng lẽ tứ hải to lớn lại không tìm được cách nào khác trị thương cho ngươi sao?

Trên mặt Quảng Nguyên hiện lên hàn mang, dừng ở Lý Vân Tiêu, nhưng thấy trong mắt đối phương một mảnh thanh minh, sau khi mình lộ ra thực lực cũng không thấy kinh hoảng, trong lòng hắn ngược lại cảm thấy bội phục người này.

Bất quá hiện giờ tất cả Càn Khôn đều nằm trong tay, hắn ngược lại không sợ giết người, chỉ hừ lạnh nói:

Có lẽ có biện pháp, chỉ là khó khăn. Ta vì sao phải bất chấp nguy hiểm, vạn nhất không tìm được biện pháp thì sao đây?

Lý Vân Tiêu mắt trắng không còn chút máu, nói:

Không có biện pháp, ngươi cũng có thể tìm chút ít hải thú hung mãnh để ăn ah. Tứ hải to lớn như thế, hải vật cực kỳ phong phú, còn không đủ cho ngươi ăn sao?

Cái này…

Quảng Nguyên thoáng cái ngây ngẩn cả người, thật sự là hắn có thể dựa vào thôn phệ hải thú để hấp thụ lực lượng.

Ánh mắt Thủy Tiên cũng sáng ngời, nói:

Lý Vân Tiêu nói không sai, trong biển rộng nhiều hải thú như vậy, lực lượng tuyệt không kém hơn mọi người, đại đảo chủ ngươi thả mọi người đi

Sắc mặt Quảng Nguyên âm trầm, không biết trả lời thế nào mới tốt.

Lý Vân Tiêu thì cười lạnh không thôi, ngồi đợi phản ứn của Quảng Nguyên, nếu là vi phạm ý chí Thủy Tiên thì đó chính là miệt thị tôn nghiêm Hải Hoàng, trở thành chung địch của ca tứ hải.

Quảng Nguyên đích thật rất là căm tức, hận không thể lập tức xé rách Lý Vân Tiêu.

Hắn nguyên vốn là Vương tộc Đông Hải, đối với Ba gia chủ nhân tứ hải có sợ hãi trời sinh, cũng bởi vì đã từng ở địa vị cao, cho nên đối với lực lượng của Hải Hoàng hắn hiểu rất rõ và cực kỳ sợ hãi, bảo hắn công nhiên phản kháng Thủy Tiên, ít nhất trước mắt còn không có can đảm này.

Nhưng hắn cũng không phải loại người lương thiện, trong lòng cũng đánh chủ ý vào Hải Hoàng chi huyết, chỉ là thương thế trên người chưa lành, Pháp Hoa Liên Thai cũng không thể hoàn toàn khống chế.

Căn cứ theo cảm ứngcủa hắn, chỉ cần Pháp Hoa Liên Thai có thể hấp thu một nửa huyền khí chi lực trong tràng liền có thể khôi phục lại, mà chính mình ăn tươi những người này thương thế cũng có thể tốt lên thất thất bát bát, nếu lại đạt được Hải Hoàng chi huyết đại thành đến lúc đó khống chế huyền khí siêu phẩm tung hoành tứ hải, coi như là Hải Hoàng hắn cũng không sợ

Nhưng những cái này chỉ là phỏng đoán của hắn thôi, trước khi hắn không có đủ thực lực, hắn thật không dám thật sự cải lời Ba gia.

Trong hội trường trở nên yên tĩnh quỷ dị, tất cả mọi người trốn ở đằng sau Thủy Tiên, khẩn trương nhìn Quảng Nguyên, chờ đợi lựa chọn của hắn.

Lý Vân Tiêu đã sớm làm tốt chuẩn bị đào tẩu, hắn cũng không tin Quảng Nguyên sẽ vì Thủy Tiên mà buông tha cho ăn người, Quảng Nguyên bây giờ suy nghĩ không phải là có ăn hay không, mà là làm sao có thể yên tâm ăn mà không bị chụp mũ.

Quảng Nguyên cuối cùng mở miệng, nói:

Công chúa điện hạ, ta có thương thế nơi người, nhất thời cũng khó có thể tìm kiếm hung thú trên biển. Bất quá nếu ngươi đã lên tiếng thì nghĩ cách điều hòa một chút vậy, ta có thể chọn ra mấy người để ăn, chỉ cần khôi phục không sai biệt lắm thì ta có thể ra biển săn hung thú được rồi.

Hắn vừa dứt lời, cũng không đợi Thủy Tiên trả lời liền trực tiếp vươn tay, ở trên không trung hóa thành một đầu Long thật dài chụp vào Lý Vân Tiêu.

Quảng Nguyên hiện giờ là bản thể đích thân tới, đế khi chi uy của Võ Đế cửu tinh uy như núi ép lên người Lý Vân Tiêu, cánh tay kia trên không trung hóa thành đầu rồng, trong khoảnh khắc liền cắn xuống dưới.

Lý Vân Tiêu đã sớm có chuẩn bị, ngay khi cảm ứng được đế khí liền trực tiếp hóa thành một đạo lôi điện độn đi.

“Oanh”

Chỗ ngồi bên cạnh Thủy Tiên trong khoảnh khắc liền bị đầu rồng cắn mất.

Quảng Nguyên thấy một kích không trúng, sắc mặt lạnh xuống, hừ lạnh nói:

Hôm nay ta liền giết ngươi trước.

Hắn thu tay lại ra, từng bước đi tới chỗ Lý Vân Tiêu, uất khí vì phải lưu lại trên đảo Hãm Không nhiều năm như vậy cũng không nhiều bằng do Lý Vân Tiêu gây ra hôm nay, không giết hắn thì không tài nào dẹp yên lửa giận được.

Huống chi trên người Lý Vân Tiêu còn có huyền khí siêu phẩm, đó cũng là thứ hắn bắt buộc phải có.

Sắc mặt Thủy Tiên đại biến, kinh sợ nói:

Đại đảo chủ, người này không thể giết.

Quảng Nguyên lạnh lùng nói:

Người này rắp tâm hại người, công chúa điện hạ ngàn vạn đừng để vẻ bên ngoài non nớt của hắn lừa gạt, ta hôm nay phải lột da người này, để mọi người thấy được diện mục thật sự của hắn.

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

Ngươi ngay cả mệnh lệnh của Hải Hoàng công chúa cũng dám cải lời, trên đời này còn chuyện gì mà ngươi không dám làm hả? Nếu ngươi ăn hết tất cả mọi người, lại khôi phục hoàn toàn Pháp Hoa Liên Thai thì sợ rằng sẽ trực tiếp giết tới Hải Hoàng Điện cũng nên.