Vạn Cổ Chí Tôn

Vạn Cổ Chí Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 44,861,642
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
     
     

Hắc trạch chi vũ cực lớn ầm ầm mở ra, hai tay biến ra lông tơ, tóc trên đỉnh đầu dựng thẳng lên, vậy mà biến thành vô số xúc tu, không ngừng múa loạn như bạch tuộc, lăng không nhảy múa cuồng loạn.

Sau đó trên chân phải đã trở nên chất phác cứng ngắc kia, từng vòng phù văn màu vàng tản ra, như huyền khí được giải phong vậy, hóa thành Đế Thính chi túc.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu trong nháy mắt đại biến, nội tâm cảnh giác tới cực điểm, trạng thái của Khâu Mục Kiệt tựa hồ thoáng cái từ thung lũng nỏ mạnh hết đà trực tiếp kéo lên tới cực điểm, hơn nữa không ít tứ chi và khí quan trên người vẫn còn biến hóa…

Hắn không khỏi cảm thấy cực độ hoảng sợ, hắn vốn là Thuật Luyện Sư cửu giai tự nhiên cũng hiểu thoáng cái dung hợp nhiều kỳ vật như vậy vào thân, phải cần một loại cân đối đến thế nào mới thể khiến không bị xung đột và cắn trả.

Chỉ là vài loại thân thể chí cường trước kia, như Đế Thính chi túc, Hắc Trạch chi vũ, Kim Viên song tí, Hung Minh Chi Trảo, cả trăm Thái Cổ Thiên Mục, cũng đã là kỳ tích nghe rợn cả người rồi.

Lúc trước sau khi Lý Vân Tiêu dung hợp Nguyệt Đồng cũng bị Đồng lực ảnh hưởng, trong một thời gian rất dài tính tình luôn cuồng bạoq quái đản, mà giờ khắc này thứ bày ra trên người Khâu Mục Kiệt không thứ nào mà không phải tồn tại có thể chống lại Nguyệt Đồng nhất tộc.

Còn có Lục Đồng chi nhãn, quỷ giác trên trán, xúc tu trên đỉnh, Đồng Thiết chi tị, Ngân Ưng song nhĩ, Long lân nổi khắp toàn thân, sau mọc ra đuôi dài đang biến hóa ra…

Hiển nhiên là một thể chắp vá của bách tộc.

“Ọt ọt”

Sắc mặt Lý Vân Tiêu trắng bệch, gian nan nuốt lấy nước miếng, Khâu Mục Kiệt giờ phút này đã hoàn toàn biến thành quái vật, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ cũng không mất đi thần thức, muốn làm được điểm này, sợ rằng là đệ nhất nhân từ xưa đến nay rồi.

Ah ah ah ah

Thân hình Khâu Mục Kiệt còn đang không ngừng biến hóa, nhưng tựa hồ lực lượng đã đến cực hạn, lại biến hóa tiếp sợ rằng ngay cả bản thân cũng khó có thể khống chế.

Hai cánh trên lưng hắn khẽ vỗ, không gian chi lực liền hiển hiện, lập tức xuất hiện ở trên Chiến Hạm Ngư, Đế Thính chi túc dẫm lên trên lưng cá.

Hắn muốn làm cái gì?

Lý Vân Tiêu cả kinh, không rõ ý Khâu Mục Kiệt, dưới một cước như vậy, đầu quái ngư màu xanh này sợ rằng phải tiêu đời rồi.

Chẳng lẽ là để tránh cho nó thống khổ nên muốn tự tay chấm dứt tánh mạng của nó sao?

Ý nghĩ này rất nhanh đã bị loại trừ đi.

Bởi vì quái ngư màu xanh này tuy rằng bị nổ bụng, nhưng bản thân nó cũng là do vô số thứ chắp vá ra, Lý Vân Tiêu chẳng qua chỉ đánh vỡ không gian bụng nó thôi, tổn thương không đến chết.

Tiếp theo, muốn luyện chế ra loại vật này, có trời mới biết phải làm bao nhiêu thí nghiệm, giết bao nhiêu sinh linh, tên điên này vốn cũng không phải là loại nhân từ nương tay gì

Khâu Mục Kiệt mặt mũi tràn đầy dữ tợn, đạp mạnh xuống một cước.

“Oanh”

Đế Thính chi túc trực tiếp giẫm lên lưng quái ngư màu xanh, tuôn ra mảng lớn huyết nhục ra, toàn bộ thân cá bốc lên vài cái liền yên tĩnh trở lại.

Sau đó một màn khủng bố xuất hiện, nửa người dưới của Khâu Mục Kiệt bắt đầu chậm rãi dung hợp với quái ngư màu xanh kia…

“”

Lý Vân Tiêu nhìn xem một màn này, toàn thân rét run, hắn cũng lập tức hiểu rõ ra

Quái ngư màu xanh này không chỉ là tọa kỵ và hung thú của Khâu Mục Kiệt, mà còn là thể cung ứng năng lượng cho hắn.

Lúc triển khai ra toàn bộ trạng thái của mình, dùng lực lượng của hắn căn bản không cách nào khống chế toàn bộ tứ chi và khí quan, vì vậy mới nghĩ ra phương pháp xử lý quái dị này, dung hợp bản thân vào trong quái ngư màu xanh, thông qua hấp thu lực lượng của nó để khống chế biến hóa toàn thân.

Hoặc là nói, quái ngư màu xanh này cũng là một bộ phận thân thể hắn, hơn nữa còn là bộ phận trọng yếu cung ứng đại lượng nguyên lực.

Thiên tài… Tuyệt thế thiên tài…

Lý Vân Tiêu sau hoảng sợ ngắn ngủi, trong hai mắt vậy mà toát ra hào quang, hưng phấn nói:

Truyện Của T

ui. net

Tương truyền có một loại hung thú gọi là Bán Nhân Mã, không thể tưởng được ngươi hôm nay lại hóa thành Bán Nhân Ngư, chuẩn xác mà nói là Bán Thú Ngư

Hắn khen từ đáy lòng:

Kiệt phong tử, ta không thể không thừa nhận, ngươi chính là thiên tài giỏi nhất trong tất cả bí pháp Thuật Luyện Sư khắp thiên hạ hiện giờ.

Toàn bộ bản thân Khâu Mục Kiệt đều triệt để dung nhập vào trong quái ngư màu xanh, chỉ để lại nửa người trên đã yêu hóa, vẻ dữ tợn trên mặt dần khôi phục lại bình tĩnh, hiển nhiên đã đạt được lực lượng khổng lồ nên áp chế lại được cắn trả đến từ toàn thân.

Mà lân phiến trên người quái ngư màu xanh toàn bộ đều tróc ra, bắt đầu kết nối lại như trước kia, hiện lên đinh ốc vờn quanh bên ngoài cơ thể, trên thân nó tràn đầy cá loại trận pháp lớn nhỏ.

Nơi bị nổ bung tự nhiên cũng lành lại, chỉ có điều hóa thành màu trắng bình thường, trên đó có một cái vòng tròn màu vàng, bên trong ấn lấy một chữ “Đế” vàng lóng lánh.

Đế Thính chi túc kia hiển nhiên đã trở thành cả mấu chốt dung hợp của cả hai, lấy thuộc tính vô cùng chắc chắn, không gì phá nổi của nó, đích thật là môi giới kết nối tốt nhất.

Báo tên ngươi ra đi, có thể làm cho lão phu hóa ra trạng thái cuối cùng nhất, cuộc đời này ngươi chính là người đầu tiên đấy.

Khâu Mục Kiệt trở nên tỉnh táo không gì sánh bằng, trong hai mắt chớp động hung quang, lại nhiều hơn một vòng cảm giác tịch diệt như chết.

Lý Vân Tiêu gật đầu nói:

Có thể kiến thức được kết quả thuật luyện vĩ đại như thế, bản thiếu gia cũng cảm thấy rất vinh hạnh, ta gọi là Lý Vân Tiêu.

Cái gì? Ngươi chính là Lý Vân Tiêu sao?

Đôi đồng tử màu xanh lá của Khâu Mục Kiệt co rút lại, một đạo ánh sáng âm u hiện ra ra, lập tức nói:

Khó trách… Khó trách…

Lý Vân Tiêu nhíu mày, không rõ ý trong lời hắn, chỉ cảm khái nói:

Khó trách cái gì? Thật sự rất muốn trò chuyện với ngươi về thuật luyện chi đạo một phen đấy, đáng tiếc, đáng tiếc.

Khâu Mục Kiệt mỉa mai nói:

Đáng tiếc? Hừ, đáng tiếc ngươi phải chết rồi, còn nói gì thuật luyện chi đạo. Yên tâm, ta sẽ cẩn thận kiểm tra thân thể của ngươi, xem thử ngươi có gì đáng cho lão phu nghiên cứu không.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, bị con mắt màu xanh lá kia nhìn chằm chằm vào cảm thấy một hồi sởn hết cả gai ốc, trên mặt không có chút máu, nhưng vẫn cười lớn nói:

Ha ha, yên tâm. Nếu thật bị ngươi bắt được, bản thiếu gia tất nhiên sẽ tự bạo mà vong. Thuật đạo của ngươi tuy rằng rất giỏi, nhưng ta không có hứng thú kính dâng ra bản thân đâu.

Không phải do ngươi, hừ.

Lỗ mũi như đồng thiết trên mặt Khâu Mục Kiệt “Hừ” mạnh một tiếng, trong lỗ mũi lập tức phun ra một vòng bạch khí, không gian bốn phía liền trở nên vặn vẹo, một cổ sóng âm chi lực rất mạnh lấy tộc độ mắt thường có thể thấy được phát ra.

Không gian tựa hồ như bị cổ sóng âm đẩy ra, không ngừng bành trướng ra