Vạn Cổ Chí Tôn

Vạn Cổ Chí Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 44,862,866
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
     
     

Chương 2462: Long vực.

Ầm ầm!

Ah!

Quang trảm chém lên người Quỷ Vương, sau đó là tiếng hét thảm thiết.

Thân thể Quỷ Vương biến thành cực lớn, bành trướn như khí cầu, biểu hiện vẻ mặt hoảng sợ cực độ.

Phanh!

Rốt cục bành trướng hơn mười lần, sau đó nổ tung, một cơn gió lạnh thổi hào quang màu xanh ra khắp nơi, trong thiên địa là tiếng gào khóc thảm thiết.

Dư âm một đao còn lại càng hóa thành từng đạo kim quang, nó trùng kích thân thể người chung quanh.

Phốc!

Không ít người phún huyết, toàn bộ bị đánh bay ra ngoài.

Đặc biệt người xuất lực càng nhiều, phản chấn càng lớn, ngay cả Vi Thanh cũng nhịn không được nữa phun máu tươi, sắc mặt tái nhợt.

Cái này, đã xảy ra chuyện gì?

Quỷ Vương chết sao?

Tất cả mọi người nghi hoặc, tuy ước gì biến thái kia chết đi, dù sao hại mọi người thảm như thế, nhưng giờ phút này lại càng hãi hùng khiếp vía, tồn tại cường đại như thế cũng không tiếp được một đao

“Lý Vân Tiêu” chém ra một đao, khí thế giảm xuống, pháp tướng màu vàng hóa thành kim quang tiêu tán đi.

Hắn nhìn qua quỷ ảnh đầy trời, lạnh lùng nói:

Rác rưởi1

Giờ phút này, chỉ có Kỳ Thắng Phong không để ý quỷ ảnh đầy trời, thở phào một hơi, nói:

Đã ra đao thứ hai, Phổ đại nhân còn có thể xuất đao thứ ba không?

“Lý Vân Tiêu” nhìn xuống, nói:

Đối với đám cặn bã các ngươi, cần A Hàm Đao sao?

Kỳ Thắng Phong bị ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm, chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên, cười lớn nói:

Nếu ý chí đại nhân hàng lâm nguyên vẹn tự nhiên không cần, nhưng giờ phút này thì khó nói1

Ha ha.

“Lý Vân Tiêu” cười nhạo nói:

, Ếch ngồi đáy giếng, hai thna thể nghê thạch này đúng là không tệ.

Kỳ Thắng Phong cùng Bạc Vũ Kình lập tức kinh hãi, vạn phần cảnh giác lên.

“Lý Vân Tiêu” khinh miệt nhìn qua bọn họ, liền quay người đi tới chỗ Long Thiên Miểu, nói:

Trước đó, ta phải hoàn thành nguyện vọng chủ nhân thân thể này, lại khống chế toàn bộ thân thể này, hàng lâm thêm lực lượng.

Đột nhiên hắn nhíu mày, nhìn qua hai tay của mình, nói:

-Thực là thân thể cổ quái, trong người có lực lượng của Đế, Đế bị chia cắt sao?

Long Thiên Miểu cả kinh, lập tức thối lui trăm trượng, thiên địa không cách nào kiềm chế nữa, nhưng mà sắc mặt của hắn sợ hãi và ngưng trọng.

Giờ phút này quỷ ảnh vẫn du đãng đầy trời, đột nhiên một đạo kim quang hiện ra, Nặc Á Chi Chu lơ lửng trên không trung.

Nội tâm mọi người cả kinh, lộ ra ánh mắt khát vọng và tham lam, các loại cảm xúc đan vào nhau.

Sau đó một đạo hào quang màu xanh xuất hiện, chậm rãi xoay tròn, chính là luân hồi đại chuyển bàn, dường như bị Nặc Á Chi Chu cảm ứng, lăng không hiện ra.

Hai kiện siêu phẩm huyền khí không ngừng kêu vang, hào quang hình thành vòng xoáy, mơ hồ có kim quang lưu chuyển quanh người.

Thương cau mày nói:

Quỷ Vương chết thật sao?

Lê gật gật đầu, nói:

Chết thật, ta có thể cảm nhận được lực lượng khế ước tán đi, đã không tồn tại.

Mọi người nghe nàng nói như vậy, tâm tình cực độ phức tạp, ánh mắt nhìn qua Lý Vân Tiêu đã kiêng kỵ nhiều hơn.

Sau đó lộ ra vẻ tham lam, nhìn chằm chằm vào hai kiện siêu phẩm huyền khí, đây chính là thứ trong truyền thuyết, ai không động tâm.

Đột nhiên một đạo quang mang chớp động, Diệp Phàm xuất hiện trên Nặc Á Chi Chu, một tay bấm niệm pháp quyết, vô số phù văn bao phủ chiến thuyền, thuyền thu vào mi tâm của hắn...

Hắn vốn trọng thương nên không để ý tới mọi người, tiếp tục ngồi xếp bằng điều tức.

Mọi người nhướng mày, cũng không nói thêm cái gì, dù sao Nặc Á Chi Chu nguyên bản chính là của Diệp Phàm, hơn nữa bộ dáng và khí tức của hắn ai cũng nhớ kỹ, mặc hắn chạy đến chân trời góc biển cũng có thể tìm ra.

Giờ phút này chỉ còn đại chuyển bàn, mất đi Nặc Á Chi Chu cảm ứng, nó yên tĩnh lại.

Vi Thanh nói:

Tình thế hiện tại phức tạp, mọi người ai cũng không được phân tâm, chuyện luân hồi đại chuyển bàn, ta đề nghị phong ấn Lý Vân Tiêu sau đó lại phân.

Long Thiên Miểu đang bị “Lý Vân Tiêu” tới gần, vội vàng nói:

Vi Thanh đại nhân nói có lý, mọi người nếu không đồng lòng, sợ rằng khó mà rời khỏi đây.

“Lý Vân Tiêu” giễu cợt nói:

Các ngươi liên thủ có thể thắng được sao?

Hắn một tay bấm niệm pháp quyết, thân hình lóe lên liền lao về phía Long Thiên Miểu.

Loong coong!

Long Thiên Miểu chém ra, hắn lùi lại phía sau vài bước, muốn chạy trốn.

Nhưng trên mặt hắn vui mừng, nói:

Thực lực kẻ này quả nhiên yếu đi không ít, mọi người đồng tâm hiệp lực, nhất định có thể trấn áp!

Hắn hét lớn một tiếng, thân thể hóa thành long thân.

Rồng bay phượng múa, thiên địa tề minh.

Tất cả mọi người cảm nhận đúng như hắn nói, lập tức vui mừng.

.

Thiên địa vô pháp, chúng sinh trảm tội!

Long Thiên Miểu chém ra một kiếm, chém vỡ bầu trời, chém đứt đại địa.

Sắc mặt “Lý Vân Tiêu” biến hóa, hai tay bấm niệm pháp quyết, hắn rút lui, một đạo cương khí hiện ra.

Ầm ầm

Kiếm quang chém vào cương khí, long uy cuồn cuộn, giống như ngàn vạn giọt mưa rơi xuống.

Cả trời cao có tiếng chiến minh, cương khí của “Lý Vân Tiêu” yếu đi rất nhiều, bị kiếm khí đâm vào thân.

Mấy đạo quang mang từ bốn phương tám hướng hiện ra, mọi người đồng loại ra tay.

Diêu Kim Lương hai tay hóa đao, đánh ra một kích mạnh nhất.

Đấu Chiến Thánh Quyết —- Dạ Vũ!

Vi Thanh trực tiếp kết ấn, vô số hư ảnh bao phủ vào tay sau đó đánh ra.

Tuyên Cổ Kinh Luân —- Tê Thiên Ấn!

Ầm ầm!

Hai đạo quang mang đánh tới, đánh vào cương khí, trực tiếp làm cương khí yếu đi vài phần.

Sắc mặt “Lý Vân Tiêu” biến hóa, nhìn qua kết giới màu xanh không ngừng diễn biến, không ngừng cắn nuốt hộ thể cương khí của mình.

Hắn nhướng mày, lạnh lùng nói:

Long vực tầng thấp như vậy, có gì dùng, muốn thương tổn ta còn quá sớm!

Hai tay của hắn xoay quanh, hóa thành ba đầu sáu tay, trong tay cầm năm vòng xoáy màu vàng, ném một cái lên bầu trời, nó hóa thành tinh vân tản ra.

Ầm ầm!

Lực lượng khủng bố trùng kích, thân thể Long Thiên Miểu ba người chấn động, không thể tiếp tục cầm cự, bị đẩy lùi.

Nhưng ba người cũng không đánh bay, chỉ lùi vài bước sau đó dừng lại.

.

“Lý Vân Tiêu” sau một kích này đã bay lên cao.

Trường kiếm Bắc Quyến Cổn Nam bay múa, giống như ngân nguyệt nhô cao, kiếm trùng lạnh lùng chém tới.

Kỳ Thắng Phong cũng chém ra một kích, trăm vạn ngọc long đánh tới.

Ngây thơ!

“Lý Vân Tiêu” khẽ quát một tiếng, sáu tay đồng thời hóa chưởng, sau lưng có chưởng ảnh màu vàng hiện ra, nó lớn chừng nửa thước.

Ầm ầm1

Một chưởng này đánh tay tất cả lực lượng, lực lượng khủng khiếp còn đánh tan Long Thiên Miểu ba người, muốn thôn phệ đại địa

Tất cả mọi người đều hoảng sợ, vội vàng thả người thối lui, tránh bị ảnh hưởng tới.

Đột nhiên trên bầu trời có một ánh sao, nó như hằng tinh sụp đổ, trong giây lát thoát ly quỹ tích bản thân, kéo cái bóng dài rơi xuống.

Trong lưu tinh có thể nhìn thấy mũi tên màu xanh, mũi tên này bắn thẳng vào “Lý Vân Tiêu”.

Sắc mặt “Lý Vân Tiêu” trầm xuống, đột nhiên dưới chân hắn có hỏa diễm hừng hực, hỏa diễm sáng tối bất định, bắn thẳng tới trước.

Người ở xa xa nhìn qua, chỉ thấy hồng liên cực lớn, bốc cháy hừng hực, nó cắn nuốt “Lý Vân Tiêu”.