Vạn Cổ Chí Tôn

Vạn Cổ Chí Tôn

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 44,861,642
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
     
     

- Cái khe?

Lý Vân Tiêu trong nháy mắt tỉnh ngộ lại, cả kinh nói:

- Ta hiểu được, Thiên Đãng Sơn Mạch là cái khe đó! Khi ta đạt được Phượng Hoàng Thần Hỏa, đã từng bám vào trên người Phượng Hoàng gặp qua Thượng cổ chi chiến, Phượng Hoàng đánh bại Hắc Diễm Hung Hồn sát!

- Nga, có sự tình bực này?

Linh Mục Địch kinh ngạc nói:

- Vậy khó trách, quả nhiên từ thượng cổ thì nẩy lên, có Ma xâm lấn. Thiên Đãng Sơn Mạch đích thật là cái khe của hai giới, may mà lúc trước chỉ có Hắc sát đê giai tiến nhập, đồng thời bị Diễn Thần đại nhân phong ấn. Xem ra cái khe ở Thiên Đãng Sơn Mạch cũng là khi mạnh khi yếu a.

Lý Vân Tiêu nói:

- Hiện tại Thiên Vũ giới không tồn tại Thần Cảnh, nếu để cho Ma Giới thông đạo mở ra, vô số Ma Quân phủ xuống, chẳng lẽ không phải chỉ có thể mặc cho người xâm lược sao?

Linh Mục Địch nói:

- Không kém bao nhiêu đâu, cho nên thông đạo nhất định không thể mờ, Thiên Đãng Sơn Mạch Phong Ấn cũng không thể phá.

Lý Vân Tiêu chỉ cảm thấy một trận đau đầu, trong lúc bất chợt cười hắc hắc nói:

- Mười vạn năm trôi qua đều không có sự tình, lại qua mấy trăm năm khẳng định cũng không thành vấn đề, chờ sau khi ta chết, tạm gác lại cho hậu nhân giải quyết đi.

- Ha hả, hậu nhân?

Linh Mục Địch cười như không cười nói:

- Ngươi là chủ nhân của Giới Thần Bia, tất cả Phong Ấn lúc trước bị phá ra, tất cả đều có số mệnh, ngươi nghĩ có thể kéo dài tới mấy trăm năm sau sao?

Lý Vân Tiêu nói:

- Dù vậy, trời sập còn có vóc cao gánh. Dù sao Thánh Vực cùng Hóa Thần hải cũng phải đứng ra gánh đi, không tới phiên ta quan tâm.

Linh Mục Địch nói:

- Ha hả, ngươi nghĩ thật tốt.

Lý Vân Tiêu:

- ...

.

Hắn chỉ cảm thấy một trận lo lắng nói:

- Vậy ngươi nói ta nên làm cái gì bây giờ?

Linh Mục Địch không chút nghĩ ngợi nói:

- Đem tất cả Ma chủ phân thân trấn áp trở lại.

- Trấn áp? Làm sao trấn áp.

Lý Vân Tiêu khó chịu nói:

- Đừng quên trên người ta còn có đại lượng Ma Nguyên, hơn nữa trong cơ thể còn phong ấn thông đạo Ma Chủ Phổ đào sinh. Được rồi, Phổ cùng Đế có quan hệ gì?

Linh Mục Địch nói:

- Hai người này đích xác rất có ý tứ, lúc trước Ma chủ tên là Đế, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, nhóm lớn Thần Cảnh cường giả của Thiên Vũ giới vẫn lạc. Về sau chẳng biết tại sao, Đế ở Thiên Vũ Giới lâu, vậy mà sinh ra một tia thiện niệm, dần dần có vài nhân cách phân liệt ra, cuối cùng từ trong thân thể phân chia ra một nửa, đó là Phổ.

Lý Vân Tiêu:

- .

.

. , cái này cũng có thể?

Linh Mục Địch nói:

- Đừng quên, quá trình Ma Quân sản sinh, vốn là không ngừng thôn phệ. Ngàn ngàn vạn vạn vô số Ma Sát mới có thể sinh ra một Ma Quân. Toàn bộ Ma Giới có bao nhiêu Ma Quân ta không biết, nhưng nhất định sẽ không nhiều.

Hắn tiếp tục nói:

- Lúc Phổ bị phân liệt ra, tính cách hai người hoàn toàn phân minh, nhất thiện nhất ác, tương hỗ xem không vừa mắt, ở Thiên Vũ giới đại chiến. Lúc đó mọi người miễn bàn cao hứng biết bao nhiêu, ước gì bọn họ đồng quy vu tận. Nhưng thực lực của hai người tương xứng, giao đấu nhiều năm cũng không chia ra thắng bại, toàn bộ Thiên Vũ giới bị phá hư. Hơn nữa ở trong lúc này, hai người thiện ác chi niệm cũng không có cực đoan như vậy, bắt đầu bình thường hóa phát triển.

- Bình thường hóa?

Lý Vân Tiêu không hiểu hỏi.

Linh Mục Địch nói:

- Đó là Đế cũng không có quá tà ác, Phổ cũng không có quá thiện lương, như vậy sẽ không có chấp niệm đối lập, nên ngừng chiến. Lại về sau, hai người bị phân biệt đánh bại, Đế vô cùng tà ác, bị phân thây trấn áp, Phổ lại bị phong ấn ở Nam Vực. Để phong ấn Ma Phổ, có thể nói tập trung toàn bộ linh khí Nam Vực, cái này mới đưa đến hiện tại Nam Vực linh khí khô kiệt, lúc trước trong tứ vực, nó là vực cường đại nhất a!

Lý Vân Tiêu nói:

- Nói như thế, Nam Vực Phong Ấn Chi Địa ta còn đi không được?

Hắn cùng với Kỳ Thắng Phong có ước định, nên vẫn dự định đi Nam Vực Phong Ấn Chi Địa.

Linh Mục Địch cau mày nói:

- Phong Ấn là trăm triệu lần không được động, nhưng làm ta không hiểu là, sao ngươi lại có thể vào được nội bộ thông đạo Phong Ấn a.

Lý Vân Tiêu cũng nghi hoặc không thôi, từ khi đạt được Hải Hoàng Ba gia huyết mạch, Ma Chủ Phổ mới xuất hiện ở trong cơ thể của mình, sợ là Ba gia cùng Ma Phổ có liên hệ cực lớn.

Linh Mục Địch nói:

- Những thứ này tạm thời mặc kệ, việc cấp bách của ngươi là đề thăng lực lượng của mình. Nghê Hồng Nguyên Thạch này mặc dù là ở Ma Giới cũng rất khó được, một khi xuất hiện sẽ dẫn tới tinh phong huyết vũ, vô số Ma Quân tranh đoạt. Ngươi nếu tu luyện Ma Công, có thể hảo hảo lợi dụng nó.

Lý Vân Tiêu cả kinh nói:

- Nghê Hồng thạch Ma Tính quá mạnh mẽ, mặc dù là đại nhân cũng bị ảnh hưởng tâm tính, không có thể khống chế, ta sao có thể nắm trong tay.

Linh Mục Địch cười nói:

- Đó là bởi vì ngươi ta tiếp xúc Nghê Hồng thạch không phải tinh thuần, phía trên sớm bị Ma chủ ô nhiễm. Mà khối Nghê Hồng thạch này là Nguyên Thạch thuần túy, ngươi có thể yên tâm sử dụng.

Hắn đưa Nguyên Thạch tới.

Lý Vân Tiêu nhận lấy, ở trong tay ước lượng vài cái nói:

- Làm sao dùng? Ta cũng không thể cầm nó đi đập người a.

Linh Mục Địch nói:

- Ngươi có khả năng đem nó luyện chế thành binh khí, trình độ kiên cố của nó thậm chí có thể so sánh với Thần Luyện thép. Về phần bên trong ẩn chứa Băng Sát Tâm Diễm, sau khi được Ma Nguyên rưới lực lượng vào, thì càng không cần ta nói.

Lý Vân Tiêu sửng sốt một chút, lập tức đại hỉ lên.

Linh Mục Địch nói:

- Luyện hóa vật ấy cần dùng Ma Nguyên, ngươi thử xem đi.

- Hảo.

Lý Vân Tiêu lên tiếng, liền bắt đầu dùng Ma Nguyên Lực luyện Nghê Hồng Nguyên Thạch. Hắn vốn là Thuật luyện sư đỉnh phong, luyện chế bảo kiếm là không nói chơi.

Khi Ma Nguyên lực rưới vào Nghê Hồng thạch, có một cổ lực lượng khiến lòng người run sợ truyền ra, mắt chăm chú nhìn lại, trong thạch mơ hồ có Tâm Diễm màu trắng nhảy lên.

Linh Mục Địch ở một bên lẳng lặng nhìn, trên mặt đã khôi phục thần thái bình tĩnh.

Hắn đem tất cả việc về Ma Giới nói ra, tựa hồ giống như đem một phần trách nhiệm từ 10 vạn năm trước truyền tới hiện tại, khóe miệng không khỏi hơi vung lên.

Lý Vân Tiêu hết sức chuyên chú rèn luyện bảo kiếm, Nghê Hồng Nguyên Thạch này tựa hồ khá có linh tính, sau khi bị Ma Nguyên lực của hắn rưới vào, trong lòng có một loại cảm giác rõ rệt hiện lên, giống như tâm ý tương thông.

Ba ngày sau, một thanh trường kiếm ở trên không trung lượn vòng, trên thân kiếm in một đóa hoa nhỏ màu trắng, Tâm Diễm như ẩn như hiện, phương viên vài dặm đều bị bao phủ trong một luồng nhiệt hỏa.

Hai tay của Lý Vân Tiêu ở trước người bấm niệm thần chú, trên da tràn đầy Ma Văn đen nhánh, từ tay trải rộng đến gót chân, song đồng cũng hóa thành màu đen kịt thuần túy, từng vòng Câu Ngọc ở bốn phía con ngươi hiện lên.

Hắn giơ tay lên, ngũ chỉ hư nắm.

Nghê Hồng Ma Kiếm ở trên không trung vòng vo mấy vòng liền hạ xuống, trực tiếp ẩn vào trong lòng bàn tay của hắn.